Vay nóng Tinvay

Truyện:Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương - Chương 091

Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương
Hiện có 101 chương (chưa hoàn)
Chương 091
0.00
(0 votes)


Chương (1-101 )

Siêu sale Shopee


Long Vân Thấm vừa nghe lập tức biến sắc, nếu là Mị nói, vậy đây cũng là ý của Lăng Triệt rồi. Hỏa Hồ làm như vậy chắc chắn sẽ chọc giận hắn.

"Ngươi đã nói cho Mị chuyện này chưa?"

Hỏa Hồ gật đầu: "Đã muốn nói."

"Xong rồi."

"Ân?" Hỏa Hồ còn không biết nguy hiểm đang đến gần mình, nhưng Mị đột nhiên xuất hiện trong phòng đã chứng thực suy đoán của nàng.

Mị nhìn qua Long Vân Thấm, sau đó trực tiếp quay sang chỗ Hỏa Hồ, "Hỏa Hồ, ngươi mang công chúa điện hạ đến Quốc An tự?"

"Ân."

"Vương gia muốn gặp ngươi."

Thân mình Hỏa Hồ lập tức run lên, từ giọng điệu của Mị nàng liền nhận ra được vương gia đang tức giận. Chỉ cần nghĩ như vậy thôi trong lòng nàng đã không ngừng bất an, lửa giận của vương gia nàng thực không dám trêu vào.

"Chủ tử?"

Long Vân Thấm lập tức kêu Mị: "Để Hỏa Hồ ở lại, nếu là hắn hỏi, cứ nói là ý của ta."

Nàng biết tính khí của Lăng Triệt, tâm tư nam nhân kia luôn luôn không giống người bình thường, sự tình lần này Long Mộ Hi chắc chắn đã nghĩ do nàng an bài ở phía sau, hận thù của nàng ta đối với nàng sẽ càng thêm sâu đậm, về sau hẳn là gây thêm cho nàng không ít phiền toái nữa. Lăng Triệt không thích nàng liên quan đến những chuyện phức tạp như vậy, cũng không muốn nàng rơi vào trong sự tính kế của người khác.

Chuyện Hỏa Hồ làm đã vô tình kéo nàng xuống nước, cho nên chọc giận hắn cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng nàng lại thật sự thích Hỏa Hồ, cũng không muốn vì nguyên nhân này mà nàng ấy bị phạt, nàng từng nghe nói qua, người trong Thanh Y vệ mà làm sai chuyện gì thì sẽ bị giam vào trong phòng tối, dùng hình phạt rất dọa người tra tấn. Đến ngay cả nam tử đều ăn không tiêu, huống chi Hỏa Hồ chỉ là một cái nữ tử!

Cho nên, nàng không thể để Mị mang Hỏa Hồ đi được.

Mị một mặt cảm thấy khó xử, nhìn nhìn Long Vân Thấm nói: "Công chúa điện hạ, ý của người là?"

"Ngươi chỉ cần nói đúng sự thật là được rồi, ta muốn để Hỏa Hồ ở lại là để.... bù vào chỗ khuyết của Thu Cúc."

Mị nghe vậy gật gật đầu, lúc này mới phi thân ra ngoài.

Hỏa Hồ đột nhiên vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm kích nhìn Long Vân Thấm nói: "Đa tạ chủ tử đã lấy cớ giúp thuộc hạ giải vây."

Long Vân Thấm cười cười: "Đây không phải lấy cớ, bên cạnh ta vốn có bốn cung nữ, hiện tại thiếu mất một người, vốn cũng đang nghĩ nên tìm người để thay thế. Hỏa Hồ, ngươi về sau đi theo ta, như thế nào?"

"Chủ tử, ngươi xác định không phải vì muốn cứu ta khỏi sự trừng phạt của vương gia chứ?" Hỏa Hồ đối với đề nghị của Long Van Thấm nhất thời cảm thấy mới mẻ, làm tỳ nữ? Kia là muốn nàng làm gì a?

Long Vân Thấm không biết được suy nghĩ của Hỏa Hồ, có lẽ nàng cũng có suy nghĩ phải cứu nàng ấy, nhưng thực sự cũng nghĩ muốn để nàng ấy lưu lại bên cạnh. Nàng luôn luôn có cảm giác rằng, nếu nàng để Hỏa Hồ bên người, khẳng định những tháng ngày về sau sẽ không trôi qua một cách nhàm chán.

"Ngươi có thể suy nghĩ lại, không cần phải trả lời đề nghị này của ta bây giờ. Nếu ngươi muốn trở về Thanh Y vệ, chỉ cần nói lại với ta một tiếng, ta sẽ cho người đi an bày sự tình."

Hỏa Hồ gật gật đầu, thế này mới rời đi.

Mà ở trong Ngọc Tuyền lúc này, Lăng Triêt vừa nghe hồi bẩm của Mị sắc mặt liền phát lạnh: "Làm sai chính là làm sai, Hỏa Hồ phải chịu trừng phạt."

"Vương gia, công chúa điện hạ nói muốn lưu lại Hỏa Hồ."

"Ân?" Lăng Triệt ngừng một chút, trong mắt xẹt qua một tia sáng rọi, "Nàng nói như thế nào?"

"Công chúa điện hạ nói bên người thiếu một tỳ nữ hầu hạ, Hỏa Hồ vừa vặn bù vào chỗ đó."

Lăng Triệt nhớ tới tỳ nữ phản bội lần đó, Thấm Nhi tựa hồ còn vì nàng ta mà thương tâm một trận, nếu là Hỏa Hồ, nữ tử không bình thường này quả thực sẽ không bao giờ phản bội. Hơn nữa sự tình Hỏa Hồ gây ra lần này còn chưa kết thúc.

Nữ nhân Long Mộ Hi kia có lòng trả thù rất mãnh liệt, bây giờ còn chưa phải thời cơ để bọn họ hành động nên an toàn của Thấm Nhi phải đặt lên trên hết, bảo hộ nàng đã có Ảnh không sai, nhưng có nhiều loại sự tình hắn cũng không thể nào bên cạnh sát sao được. Nếu có Hỏa Hồ đi theo cạnh nàng .... vậy thời thời khắc khắc đều có thể an tâm.

Lăng Triệt ngẫm nghĩ, sau đó gật gật đầu nói: "Vậy nói lại với Hỏa Hồ hảo hảo ở lại bên người Thấm Nhi, bảo hộ an toàn của nàng, nữ nhân ngu xuẩn Long Mộ Hi kia nhất định sắp có hành động."

Mị gật đầu, trong lòng thế nhưng đang âm thầm thở ra một hơi, ám lao kia đãbị bỏ không bao lâu này, nếu thực sự muốn dùng nó trừng phạt Hỏa Hồ, vậy người chấp hành không ai khác chính là hắn hoặc là Ảnh, hai người bọn họ đều không muốn hạ thủ chút nào, nha đầu Hỏa Hồ này, tuy tính tình có chút tùy tiện nhưng nội tâm lại vô cùng tốt.

..

Ngày hôm sau, Hỏa Hồ đột nhiên hùng hùng hổ hổ bước vào trong phòng của Long Vân Thấm, nhìn thấy nàng liền hô lên hai tiếng công chúa, cũng không phải cái gì chủ tử, Long Vân Thấm vừa nghe liền biết nàng nguyện ý đáp ứng rồi.

"Nghĩ cả một đêm đã thông suốt."

"Nữ nhân Long Mộ Hi lúc này chưa thể chết được, nhưng nàng ta chắc chắn vì chuyện hôm qua mà trả thù người, thuộc hạ là người gây ra tai họa này nên phải gánh vác trách nhiệm mới đúng. Cuối cùng chỉ có thể thề chết để bảo hộ công chúa."

"Được rồi, vậy trước hết ta mang ngươi đi gặp ba người kia, họ đều là người đi theo ta đã lâu, về sau ăn ở cùng ba người họ cho tốt. Người trưởng thành nhất là Xuân Lan, làm việc ổn trọng, Hạ Vũ là người hoạt bát, cùng tuổi tác của ngươi không sai biệt lắm đâu, nàng thật ra là một nha đầu thông minh nhanh nhẹn. Còn có một Đông Mai tính tình tĩnh lặng..." Long Vân Thấm một bên dẫn đường cho Hỏa Hồ một bên không ngừng giới thiệu, nàng tựa như một đại tỷ tỷ hướng dẫn tiểu muội của mình học bài, ôn nhu tràn đầy trong mắt.

Hỏa Hồ là nữ tử đi ra từ trong đao quang kiếm ảnh, chưa bao giờ được nhìn đến một ánh mắt như vậy, nhất thời nhìn có chút ngốc, "Công chúa, người hẳn là cười rất nhiều, thật tốt."

Long Vân Thấm ngừng lại một chút, sau đó gật đầu: "Ân"

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, một chốc đã đến địa phương của ba người Xuân Lan.

Xuân Lan cùng hai người còn lại đều ở chỗ này, hôm nay không có sự tình gì đặc biệt nên ba người chỉ đơn giản cùng nhau nói nhảm tán gẫu. Vừa thấy Long vân Thấm đến đều nhất loạt đứng lên: "Công chúa."

Long Vân Thấm ứng thanh, tránh qua một bên nhường chỗ cho Hỏa Hồ xuất hiện trước mặt ba người, nói, "Bản cung luôn nghĩ các ngươi là một nhóm bốn người, chỗ khuyết của Thu Cúc từ nay do nàng ấy đảm nhiệm."

Long Vân Thấm nhìn Hỏa Hồ, đang nghĩ nên giới thiệu tên của nàng ấy như thế nào thì Hỏa Hồ đã đi trước làm gương nói: "Chào mọi người, ta gọi là Tiểu Hỏa."

Ngạch...

Cái tên này thực ra rất dễ nhớ.

"Ân, nàng là Tiểu Hỏa, Xuân Lan, ngươi mang nàng đi xem tình hình phủ công chúa đi."

Dứt lời Long Vân Thấm liền rời đi, lưu lại ba người hai mặt nhìn nhau. Các nàng vốn không quen biết với Hỏa Hồ, cũng chỉ có Xuân Lan cùng Hạ Vũ nhận ra được Hỏa Hồ chính là nữ tử các nàng nhìn thấy trong phòng công chúa ngày hôm qua.

"Các vị đang nhìn cái gì vậy?" Hỏa Hồ tựa vào một bên khung cửa, buồn cười nhìn ba người trong phòng vẫn đang đánh giá nàng. Nàng đối với công việc của một tỳ nữ không chút hiểu biết, nhưng luôn luôn cảm giác được ba người bên người Long Vân Thấm này rất có ý tứ. Nhất là Hạ Vũ, nghe nói nàng rất sùng bái Mị?

"Ngươi là Hạ Vũ?"

"Ngạch, ân." Hạ Vũ gật đầu, gối với việc Hỏa Hồ biết tên mình có chút ngoài ý muốn, "Ngươi biết ta?"

"Biết, sao có thể không biết, nghe nói ngươi làm đồ ăn rất khéo, vừa vặn từ nay về sau ta sẽ có lộc ăn..."

Hạ Vũ lập tức đen mặt, nàng nấu đồ ăn đều để cho công chúa điện hạ a, người này chỉ là một cái tỳ nữ còn muốn đòi hỏi cái gì.

Xuân Lan đối với thân phận của Hỏa Hồ một chút cũng không biết, nhưng đã là người do đích thân Long Vân Thấm an bài đương nhiên có đạo lý, chỉ hy vọng người mới tới này sẽ không phạm sai lầm gì là được rồi, dù sao các nàng cũng không hy vọng Phủ công chúa lại phát sinh thêm sự tình gì. Vì thế, Xuân Lan liền đảm nhiệm làm lão sư của Hỏa Hồ, nhất nhất dạy dỗ nàng các công việc phải làm trong phủ công chúa.

Vốn quen thuộc với cuộc sống tiêu sái tùy ý, bên người đều là đao qua kiếm lại, bây giờ Hỏa Hồ phải học cách nấu nước làm điểm tâm, thậm chí cùng Hạ Vũ học tập rửa rau thêu đồ, cả người đều cảm thấy không thoải mái.

Nhìn một con cá trích tươi nằm trên thớt, nhìn Hạ Vũ từng chút tách lấy vây cá, nàng lại cảm thấy rất bất đắc dĩ, cuối cùng Hỏa Hồ trực tiếp cầm lấy tiểu đao của mình, vung tay, một loáng sau từng bộ phận của con cá kia đều được nàng bóc tách ra sạch sẽ.

Hạ Vũ nhìn con cá nằm trong khay mà vô cùng sửng sốt, sau đó lại khanh khách cười: "Tiểu Hỏa, ngươi rất lợi hại."

"Chỉ là một chút tài nghệ, bất quá là một con cá mà thôi." Nàng trước kia giết người còn lưu loát hơn nhiều.

Thức ăn ngày hôm nay đều do một tay Hỏa Hồ cùng Hạ Vũ hoàn thành, hai người có chút kích động bưng một mâm đồ ăn đi lên.

Long Vân Thấm đúng lúc từ bên ngoài trở về, bụng có chút đói, ngửi được hương vị thơm lừng kia liền cảm thấy muốn ăn vô cùng. Vì thế không khỏi ăn nhiều một chút, sau đó còn không quên tán thưởng: "Tay nghề của Hạ Vũ ngày càng lưu loát, quả thực không sai."

Hạ Vũ lập tức liền la lên: "Là công lao của Tiểu Hỏa."

"Ân?"

Vì thế Hạ Vũ liền kích động đem chuyện Hỏa Hồ như thế nào giết cá, như thế nào làm sạch.... một lần trôi chảy nói ra, cuối cùng không quên cảm thán: "nếu nô tỳ cũng có bản lĩnh như Tiểu Hỏa thì tốt quá, làm cái gì cũng không cần phiền toái."

Long Vân Thấm cảm thấy một ngụm nước canh trong miệng có chút nuốt không trôi, chỉ cười cười nhìn nữ tử không ngừng thao thao bất tuyệt trước mặt, nàng đang cảm giác đầu óc bản thân chắc hẳn lú lẫn nên mới để cho Hỏa Hồ học tập bản sự của Hạ Vũ.

Thủ pháp lưu loát kia của Hỏa Hồ chắc chắn là do giết nhiều người mà ra, hiện thời đem làm đồ ăn...Nàng đang ăn cá Hỏa Hồ giết? Thủ pháp kia, xác định không phải là thủ pháp giết người chứ?

Long Vân Thấm cảm thấy bản thân không thể ăn nổi nữa, nhìn vẻ mặt Hạ Vũ muốn đi theo báo Hỏa Hồ làm sư phụ kia liền không biết phải nói thế nào, chẳng lẽ học tập kỹ thuật giết người rất tốt a?

"Mang cái này xuống đi."

Bữa trưa hôm nay Long Vân Thấm đều cảm giác cả người không được tự nhiên, nhất là cái bụng nàng thấy có gì đó rất quái dị. Cũng may một ngày sau đó đều bận rất nhiều việc nên nhất thời quên mất. Nhưng dù sao thì nàng vẫn nhớ dặn dò Xuân Lan, nhất quyết không để Hỏa Hồ lại xuống bếp nấu ăn nữa.

Đêm dài, công chúa phủ thật sự yên tĩnh.

Ảnh xuất hiện từ một góc tối, chỉ để lộ ra một tấm lưng rắn chắc, hắn nhìn nữ tử ngồi trước cửa sổ cũng không lên tiếng. Đợi đến khi Long Vân Thấm kết thúc mọi việc mới hô: "Chủ tử."

Long Vân Thấm buông bút, xoa xoa bả vai đau nhức, gần đây công việc càng ngày càng nhiều, nàng bận đến mức muốn tẩu hỏa nhập ma luôn. Rõ ràng giao mọi việc cho Nghiêm Cẩn đi xử lí, nhưng những chuyện như sau khi quy hoạch nàng vẫn không thể không làm.

"Thế nào rồi?" Nàng nhường Ảnh đi tìm hiểu động tĩnh bên trong Quân đại thế gia, từ ngày ở Quốc An tự trở về kia, kết cục của Long Mộ Hi thế nào nàng cũng không để ý đến, Văn Nhân Mặc dường như không có dự tính muốn hưu thê.

Chuyện này kỳ thực đối với nàng là một sự ngoài ý muốn, theo như cá tính của Văn Nhân Mặc, sự tình gây ra vũ nhục lớn như vậy, hắn cư nhiên hội có thể nhịn?

"Hồi chử tử, Ngũ công chúa đã ban chết cho nha hoàn kia, cũng phái người tìm kiếm tung tích của Hỏa Hồ, không có động tĩnh gì khác.

Dừng một chút, ánh mắt hắn có chút biến đổi nói: "Về phần Văn Nhân Mặc càng không có hành động gì."

Không có hành động? Như vậy quả thực có chút kì lạ. Mặc dù Văn Nhân Mặc không có cảm tình gì với Long Mộ Hi, nhưng chuyện đã phát sinh thành ra như thế, là một nam nhân làm sao có thể chịu đựng được chuyện thê tử mình ra ngoài vụng trộm. Văn Nhân Mặc thế nhưng chỉ giết một cái hòa thượng kia, liền tính bỏ qua chuyện này sao?

"Cái gì cũng chưa làm?"

"Vâng, chủ tử, bất quá trong Quân đại thế gia truyền ra chuyện vui." Sắc mặt Ảnh hồ nghi, nói: "Ngũ công chúa hôm nay đột nhiên cảm thấy choáng váng, truyền thái y xem xét mới biết, nàng mang thai."


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-101 )