← Ch.076 | Ch.078 → |
Nữ tử cười yết ớt một tiếng, trên mắt biểu hiện sắc thái thản nhiên, tựa như những lời nàng cùng chân lý giống nhau. Nam tử đối diện nàng lúc này bị một câu nói của nàng làm cho cả người sửng sốt, hắn vô pháp phản bác, hắn đã từng thích tiên hoàng hậu không sai, ngay cả hiện tại hắn vẫn không bỏ xuống được như cũ.
Nhưng là, Trưởng công chúa là nữ nhi được Bắc Tề vương sủng ái nhất, hắn bất quá là một cái thần tử, căn bản muốn trèo cao đều không có biện pháp.
Nàng gả đến Nam Hoàng làm một vị Hoàng Hậu cao cao tại thượng, cùng hắn liền không có quan hệ nữa.
Môi Phong Hạ giật giật, lại chung quy không thốt ra một chữ, thật lâu sau hắn liền đứng dậy, "Là ta thất lễ, mong rằng công chúa điện hạ thứ lỗi. Bất quá công chúa điện hạ, kính xin người đừng quá thân cận với người kia."
Dứt lời liền không quay đầu lại đi ra khỏi phòng, bên ngoài, Phong Hạ trực tiếp mang theo người của mình rời đi, cũng giải thích với quan viên Nam Hoàng đi cùng một chút.
Viên quan kia nhìn nữ tử vẫn ngồi trong sương phòng, một mặt khó xử, Phong Hạ bên cạnh lại cười hiền lành nói với hắn, "Công chúa điện hạ có chút mệt mỏi, làm phiền ngươi đi cùng bản tướng tham quan trên đường, mặt trời lặn ta sẽ hồi cung rồi."
Long Vân Thám nhìn đoàn người rời đi, cả người tập trung suy nghĩ, 'hắn' trong miệng Phong Hạ, sẽ là ai?
Vừa rồi bất quá là thử nàng, nhưng trước mắt Long Vân Thấm các định, Phong Hạ quả thực biết được một số sự việc mà nàng chưa từng nghĩ đến.
Xuân Lan đem trà rót vào trong chén, chờ nàng hồi thần mới đi lại, "Công chúa điện hạ, chúng ta hồi cung sao?"
"Không, đi Thành Tây xem một chút."
"Thành Tây?" Đầu óc Xuân Lan vừa chuyển, lập tức nghĩ đến ngày hôm nay chính là ngày chuỗi cửa hàng của công chúa điện hạ khai trương.
Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan tùy ý đi dạo, dọc hai bên đường đều nghe dân chúng không ngừng nghị luận ào ào, càng tiến gần đến thành tây càng nghe nhiều đến chuyện có cửa hàng mới khai trương. Hơn nữa mọi người dân đều mặt mày hớn hở, kích động không thôi, làm cho lòng hiếu kì của Long Vân Thấm càng nổi lên, không khỏi tăng nhanh cước bộ.
Mua chiếm được ! Ba cái chữ to chính giữa bảng hiệu treo cao, nét chữ lực đạo vừa vặn, trầm ổn đại khí.
Nhưng là...
Khóe miệng Long Vân Thấm giật giật, mua chiếm được...Tên gọi này quả thực là, đủ bình dân hóa! Phù hợp với tâm lí khách hàng, hơn nữa không quá gây ra tiếng vang.
Nhìn đoàn người ra ra vào vào nối liền không dứt, già trẻ đều có, nhưng phần lớn đều là dân chúng phổ thông, trên mặt họ tràn đầy tươi cười, từ bên trong đi ra đều mang vẻ mặt chiến thắng gì đó, đồ mang trên tay cũng không ít.
Người đi trên phố ai nấy đều cước bộ vội vàng, giống như hận không thể tập hợp hết ở nơi này vậy...
Xuân Lan từ trong một cửa hàng đi ra, đem toàn bộ hoàn cảnh bên trong nói rõ cho nàng: "Người bên trong chỉ có nhiều hơn mà thôi, làm nô tỳ cũng ngạc nhiên vô cùng, bất quá bên trong cũng không có vật phẩm quý giá gì, nhưng là người mua đều được hưởng không ít ưu đãi, người vây quanh khu ưu đãi đó, giống như không giành được tiền thưởng sẽ không đứng lên.."
Xuân Lan nói có chút kích động, không ngừng khoa tay múa chân, Long Vân Thấm nghe vậy thì bước chân đi vào, thời điểm đi qua cửa suýt chút nữa bị người ta đụng chúng.
Vào trong tiệm, nàng mới biết bản thân có chút xem thường tài năng của Nghiêm Cẩn rồi. Cửa hàng này không chỉ có bên trong sáng sủa rộng rãi, hơn nữa còn được phân chia làm nhiều khu vực: đồ dùng hàng ngày, nguyên liệu nấu ăn, vật liệu may mặc...tuyệt không có dưới mười khu được ngăn ra...
Không chỉ như thế, mỗi một khu đều có người đứng sẵn tuyên truyền cùng giới thiệu vật phẩm, nhân tiện làm người dẫn đường luôn...
Long Vân Thấm ngẩng đầu nhìn, lại phát hiện kinh hỉ, nơi này cư nhiên còn có lầu hai.
"Lầu hai?"
Xuân Lan cũng không nói chuyện, chỉ là gật đầu: "Nghiêm công tử biết người đã tới, đang đợi ở trên lầu."
Long Vân Thấm từng bước đi lên, cảnh trí lầu hai dần dần rơi vào mi mắt, nơi này nọ phân chia thành mấy khu vực tựa như thiết kế lầu dưới, nhưng vật phẩm trên này có cao giá hơn một cấp bậc. Nơi này còn có một sương phòng chuyên môn, cung cấp sự phục vụ phi thường chu đáo.
Nàng nhìn đến lui, quyết định cũng góp vui một chút, trực tiếp đưa cho Xuân Lan một thỏi bạc rồi tiến vào sương phòng, tiểu nhị lập tức cầm một chồng danh sách đi ra, qua qua lại lại...
"Nghiêm Cẩn công tử đứng ở bên kia, mời ngài đi qua."
Long Vân Thấm lập tức bỏ qua ý định quan sát tất cả một phen, trực tiếp đi gặp hắn.
Nghiêm Cẩn nhìn thấy người tới, trực tiếp ngồi xuống trâm một bình trà, cười nói: "Công chúa xem như vừa lòng?"
"Nghiêm Cẩn, tâm tư như thế, ngươi mất bao lâu nghĩ ra?"
Nghiêm Cẩn nhún nhún vai buông tay: "Kỳ thực vẫn là công lao của công chúa ngươi, trước đó ngươi nói với ta gợi ý làm một cái siêu thị, ta lại nghĩ đến dân chúng phổ thông còn chưa đủ phát triển toàn diện, nếu chúng ta căn cứ vào tình hình dân sinh mà phân chia ra theo nhu cầu, chẳng phải bọn họ có khả năng trở thành khác hàng vĩnh viễn của chúng ta sao, như vậy rất tốt. Lầu hai này coi như dành cho những người có tiền hơn một chút, danh sách đều chuẩn bị cả, bọn họ chỉ cần nhìn rồi đóng dấu chọn, sau đó sẽ có người đi lấy đến cho bọn họ. Này nhân tiện thu thêm phí phục vụ...."
Nghiêm Cẩn vừa nói vừa nhát mắt: "Công chúa hẳn là biết, người giàu có thường có phủ đệ cùng hạ nhân, nhu cầu chi phí ăn mặc cùng dân chúng không sai biệt lắm, nhưng chất lượng bọn họ đòi hỏi đương nhiên lớn hơn.
Mỗi phủ đệ đều được quản lí bởi một quản gia, hết thảy thu mua đều phải ghi lại mỗi tháng, nếu phải tranh thủ đến từng quý phủ trao đổi, không bằng theo cái gọi là 'bá sỉ' của công chúa, vậy chúng ta không phải có thêm một khoản thu vào sao." Hơn nữa số lượng rất lớn đó.
Long Vân Thấm lúc này mới hiểu được vì sao vật dụng ở lầu một cùng lầu hai khác biệt như vậy. Quả thực lúc trước nàng có nhìn thấy một số trung niên nam tử mang theo gia nhân, giống như những vị quản gia có tiền, chắc là tới thu mua nguyên liệu với số lượng lớn.
"Nghiêm Cẩn, ngươi quả thật chu đáo, nếu cứ theo phương pháp này của chúng ta thì chuyện này không có vấn đề gì, nhưng ngươi không thể không chú ý tác dụng phụ của nó."
Nếu người hữu tâm âm thầm đến thăm dò tin tức, các nàng liền không dễ làm.
Nghiêm Cẩn lắc đầu, cái này hắn sớm nghĩ đến rồi, phương pháp phòng bị cũng chuẩn bị đau vào đấy, hơn nữa những người đại phú đại quý, con ông cháu cha, Nghiêm Cẩn hắn không tính toán sẽ tiếp xúc.
Cơm còn phải ăn từng ngụm từng ngụm, cái gì cũng có biện pháp.
"Ta hiểu được, ta sẽ cân nhắc thật kĩ."
Long Vân Thấm yên tâm, lúc này mới chuyển lực chú ý, nói sự tình tên cửa hàng nàng nhìn thấy lúc nãy: "Nghiêm Cẩn, cái kia 'Mua chiếm được' là ngươi nghĩ ra?"
Nghiêm Cẩn nghe vậy gật đầu không thôi, phảng phất bản thân làm một chuyện vui nên vô cùng đắc ý: "Như thế nào? Có phải có cảm giác thân thiết, thông tục, dễ hiểu hay không? Ta nghĩ vài ngày mới quyết định được đấy."
Long Vân Thấm cười ha ha, hoàn toàn không có cách nào nói lại hắn.
Thời điểm nàng rời đi, còn theo lời Nghiêm Cẩn mang đi một vài vật phẩm trong cửa hàng, lúc này đây theo kế hoạch của hai người, nhập hàng, mua của hàng, thuê khu cửa hàng cùng tiểu thị, quản sự các thứ.... Sau khi đại lí này khai trương xong, tiền công của nhân viên tất cả đều được tăng trưởng, .... Còn rất nhiều vấn đề khác...nàng đều tin tưởng Nghiêm Cẩn, hắn tự tin trong vòng ba tháng có thể lo liệu hết.
Long Vân Thấm cười không nói gì, chính là nói với hắn mười ngày lại đem sổ sách đến cho nàng.
Mười ngày, cũng đủ đem tình hình của các nơi ổn định xuống, đến lúc đó hàng tháng hàng tháng đều thấy được tình hình buôn bán của 'Mua chiếm được', sẽ thích hợp để làm ra bước tiếp theo.
Long Vân Thấm lúc này trực tiếp hồi cung, ở cửa cung lại gặp được Phong Hạ, hai người ăn ý im lặng đi vào trong, Phong Hạ vài lần muốn nói lại thôi, thần sắc không bình thường, Long Vân Thấm cố ý không nhìn nhưng vẫn như cũ nhận ra, tâm tình hắn có biến đổi.
"Lục muội, Phong tướng quân"
Nhị hoàng tử Long Hách Tường cùng Thượng Quan Phược Vân đi cùng nhau, cách Ngự Hoa viên không xa thì đứng trước hai người, Long Hách Tường đành dừng lại hô một tiếng.
Long Vân Thấm gật đầu cùng Long Hách Tường, cũng đáp lại hắn: "Nhị hoàng tử."
Từ lần trước gọi Long Hách Tường là nhị ca, Long Vân Thấm đã quyết tuyệt không kêu tiếng thứ hai, mặc dù hắn gọi nàng một tiếng 'lục muội' nàng vẫn không cách nào đáp lại, nhưng mà Long Hách Tường cũng không xấu hổ, tự nhiên nói lại:
"Lục muội cùng Phong tướng quân vừa xuất cung trở về? Như thế nào trùng hợp đến vậy, Tào công công vừa trở về nói tối mai sẽ thiết yến hai vị sứ giả, đến lúc đó nhớ đến Thừa Đức điện!"
Đa tạ Nhị hoàng tử điện hạ." Phong Hạ khôi phục tâm tình, liếc nhìn Long Hách Tường nói, Long Vân Thấm chỉ gật đầu, sau đó liền muốn li khai nơi này.
Đúng lúc, Long Vân Thấm phải chào hỏi qua Thượng Quan Phược Vân, bất quá nàng cũng không nhìn hắn một cái. Biết Long Vân Thấm cùng Phong Hạ đã đi xa, nam tử luôn mỉm cười trầm mặc cuối cùng cười ha ha một tiếng, Long Hách Tường đứng một bên nhìn vị biểu đệ của mình, không biết hắn lại có dụng ý gì.
"Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc, thật là muốn thú ngươi." Thượng Quan Phược Vân nhìn phương hướng Long Vân Thấm li khai, cười đến ý vị thâm trường.
Tâm Long Hách Tường trầm xuống, sắc mặt có chút không tốt, Thượng Quan Phược Vân sẽ không coi trọng Long Vân Thấm chứ?
← Ch. 076 | Ch. 078 → |