Được Hàn gia bí pháp
← Ch.22 | Ch.24 → |
Tiễn bước Linh Quý phi, Hàn Vũ bắt đầu trêu đùa tiểu chính thái " Ai nha, nghĩ không ra nha, người ái mộ đệ là tiểu công chúa Đông Lâm quốc, rất có năng lực đó"
Tiểu chính thái quăng cho Hàn Vũ một ánh mắt xem thường, cũng không để ý tới nàng.
Hàn Vũ cảm thấy không thú vị gì nên cất bước đến bên người Quân Phong Khải còn đang chăm chú đọc sách kia.
"Biểu ca, ngươi đang xem cái gì vậy, lại có thể chăm chú như thế?"
"Là binh pháp, phụ hoàng muốn ta học, tương lai có chỗ dùng"
"Không phải hiện tại thiên hạ đang thái bình sao? Còn học cái này? Theo ta thấy, quan trọng là phải mở rộng cuộc sống, đem thực lực quốc dân lớn mạnh, không có người lang thang, không có người già neo đơn như thế thiên hạ sẽ thái bình"
"Không nghĩ ngươi cũng hiểu một ít đạo trị quốc?"
"Hoảng, ha ha, là do gia gia dạy, đều là gia gia dạy"
"Ừ, gia gia của ngươi cũng rất hiểu đạo lý, nói không sai, nhưng cho dù Đông Lâm quốc không có ý tưởng tấn công nước khác, cũng không có nghĩa là bọn hắn sẽ không tấn công chúng ta, cho nên những thứ này vẫn phải học"
"Haizzz, cũng thật là, thiên hạ này phân lâu tất phải hợp, hợp lâu tất phải phân" Hàn Vũ nói một câu kinh điển trong Tam quốc, nơi này là tứ quốc, bất quá cũng đúng đi.
Quân Thương Khôn nhìn về phía Hàn Vũ, thưởng thức lời nói của nàng "Phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân", trong mắt còn mang theo tìm tòi nghiên cứu.
"Nhị hoàng huynh, tiểu đệ có việc, đi trước một bước"
"Ừ, đi đi"
"Cáo từ" Quân Thương Khôn cáo từ rời tiểu viện.
Không lâu sau Hoàng hậu cho người sang mời bọn họ dùng cơm trưa.
Trong bữa trưa
"Di nương, sinh thần hôm nay người an bài thế nào?" Tiểu chính thái hỏi thăm
"Ha ha, không phải hàng năm đều như vậy sao, nhưng hoàng thượng nói thừa dịp này mời quốc chủ của ba nước tới đây, bởi vì không lâu nữa hội nghị tứ quốc sẽ bắt đầu, năm nay vừa vặn đến phiên Đông Lâm chúng ta tổ chức, chờ qua sinh thần của ta một tháng sẽ chính thức bắt đầu hội nghị"
"Đúng vậy, hội nghị tứ quốc sẽ bắt đầu, thời gian nhanh thật, tứ quốc hội nghị năm năm một lần chỉ còn có một tháng là đến, không biết lần này đến lượt nước nào giành được chủ quyền, lần trước ở trong phủ hoàng thượng đã cùng ta bàn bạc việc này, hội nghị này nếu như Đông Lâm quốc không nắm được chủ quyền chỉ sợ..."
"Phụ thân, hội nghị tứ quốc là cái gì?" Hàn Vũ không rõ cho nên lên tiếng hỏi.
"Hội nghị tứ quốc năm năm diễn ra một lần, thỏa thuận quốc gia nào làm chủ chiến quyền, từ lúc Đông Lâm quốc thành lập đến nay cũng đã tham gia hội nghị ba lần, trước kia chỉ có hội nghị tam quốc, bởi vì khi đó Đông Lâm quốc không có lớn mạnh, chỉ là một tiểu quốc, dưới sự dẫn dắt của hoàng thượng mới chậm rãi lớn mạnh, đến cuối cùng Tam quốc khác mới miễn cưỡng chấp nhận, trở thành hội nghị tứ quốc, các quốc gia thay phiên nhau tổ chức một lần, năm nay đến phiên chúng ta"
"Chiến quyền? Cho dù là chủ chiến quyền thì sao? Không phải cũng không có gì sao?"
"Để có thể tham gia vào hội nghị tứ quốc này cũng phải trả giá rất lớn, binh quyền của các nước khác là bất khả xâm phạm, nhưng nếu như có thể nắm chiến quyền trong tay có thể mượn một phần năm binh quyền của ba nước còn lại, ngoài ra trong năm năm nắm quyền còn có thể điều động một phần năm binh quyền này, hơn nữa trong năm năm còn phải tiến cống cho chiến quyền quốc qia. Năm năm chiến quyền đổi chủ một lần, bởi vì có tứ quốc, nếu như trong bảy lần không giành được chiến quyền sẽ không có tư cách tham gia hội nghị tứ quốc lần thứ tám, không chỉ không có tư cách tham gia còn phải giao ra một phần năm binh quyền cho chiến quyền quốc gia, hàng năm còn phải tiến cống cho tam quốc, những điều này phải chấp nhận vô điều kiện, vì vậy nếu như không có tư cách tham gia hội nghị tứ quốc, đất nước sẽ lâm nguy"
"Nếu như mất tư cách tham gia hội nghị như trong lời phụ thân nói không phải sẽ trở thành nước lệ thuộc sao? Điều khoản chẳng có lợi chút nào?"
"Đúng vậy, nhưng nếu giành được cũng sẽ có được nhiều lợi ích hơn" Tiểu chính thái trả lời vấn đề của Hàn Vũ.
"Phụ thân, Đông Lâm quốc ba lần đều không có giành được chiến quyền, vậy phải làm sao giành được nó?"
"Cần phải tỷ thí, nói là hội nghị, còn không bằng nói là trận đấu"
"Vậy phải so tài những cái gì?"
"Những điều này sẽ do hôm đó quyết định, ngày đó quốc chủ tứ quốc sẽ thỏa thuận nội dung tỷ thí"
"Vậy người tham gia hôm đó cũng phải lựa chọn sao?"
"Đúng vậy"
"Như thế nào? Tỷ tỷ, ngươi muốn tham gia sao? Coi như hết, mặc kệ là tỷ thí cái gì ngươi một chút công lực cũng không có, làm sao so tài?" Tiểu chính thái thật vất vả đợi chờ đến cơ hội có thể không cười nhạo một chút sao?
"Ngươi nên trông chừng tốt Kỳ Kỳ của ngươi đi, hừ" Bị người ta cười nhạo thật đúng là chịu khổ sở nha, Hàn Vũ cũng không phải là người dễ bị khi dễ như thế.
"Không cần nhắc đến nàng được không, thật sự không hiểu như thế nào ngươi lại nói đến vấn đề này rồi?" Xem ra tiểu chính thái thật sự không thích Tứ công chúa kia, nhưng tại sao lại có quan hệ tốt như vậy với Linh Quý phi?
Ở trong ấn tượng của Hàn Vũ, nữ nhân hậu cung không có một người nào là không có thủ đoạn, chẳng lẽ Linh Quý phi thật đúng như vẻ ngoài của bà ấy siêu phàm thoát tục sao?
"Ha ha, Thạc nhi, Kỳ Kỳ chỉ muốn nháo một chút, vẫn làm một người rất tốt"
"Di nương, ngươi không cần phải nói, ta sẽ không lấy nàng ấy, ta muốn tìm người mình thích"
"Kỳ Kỳ nàng ấy có gì không tốt? Nàng là công chúa hoàng thượng thương yêu nhất nha"
"Hừ, cả ngày chỉ biết lấy thân phận công chúa ra áp chế người khác. khi nào mới có thể lớn lên một chút đây, nếu như nàng không phải là công chúa, nàng cái gì cũng không có" Phỏng chừng tiểu chính thái cùng Tứ công chúa sẽ không hòa hợp.
Sau khi dùng xong bữa trưa tại hoàng cung, Hàn tướng quân mang theo mọi người trở về.
"Vũ nhi, ngươi đến thư phòng của phụ thân một chút"
"Vâng" Hàn Vũ theo Hàn tướng quân đến thư phòng, trong lòng tò mò không biết là chuyện gì lại làm ra vẻ thần thần bí bí như thế.
Hàn tướng quân lấy từ trong một hốc tối ra một cuốn sách cũ đưa cho Hàn Vũ, nàng nhìn quyển sách kia, trên bề mặt viết "Dưỡng khí hành công"
>? Là bí pháp võ công sao? Hàn Vũ cầm quyển sách kia nhìn Hàn tướng quân.
"Phụ thân? Đây là?"
"Đây là công pháp do tổ tiên Hàn gia truyền lại, nhưng không ai có thể tu luyện được"
"Vì sao không có ai tu luyện?"
"Dường như > này không có hiệu quả gì đối với người có công lực, Hàn gia cũng không mạo hiểm công lực đi tu luyện công pháp này, còn biết sẽ không có tác dụng gì, cũng không thể tùy tiện mất công lực, ta nghe Thạc nhi nói ngươi rất có thiên phú luyện võ, ta nghĩ đem giao nó cho ngươi"
"Gia truyền của Hàn gia sao? Hiện tại giao cho ta? Phụ thân, ta... Ta không thể"
"Giao cho ngươi thì ngươi cứ cầm lấy, mặc kệ ngươi có phải là nữ nhi của ta hay không, ta vẫn tin tưởng ngươi"
"Phụ thân" Hàn Vũ được tín nhiệm, trong lòng đột nhiên ấm áp. Nhưng quyển sách này nàng có nên cầm hay không?
"Sinh thần di nương ngươi định tặng lễ vật gì?"
"Phụ thân, đây là bí mật. Đến lúc đó các ngươi sẽ biết" Hàn Vũ cũng không biết Quân Tà Diễm có giúp nàng hay không, nàng không muốn nói chuyện này với phụ thân, nếu như Tà Diễm không giúp được cũng không sao, nàng đã chuẩn bị tốt phương án thứ hai.
"Ừ, nhất định không thể để cho Thạc nhi thất vọng nha" Hàn tướng quân trêu đùa Hàn Vũ.
"Phụ thân, ngươi cười ta" Hàn Vũ nổi lên tâm tính nữ nhi, làm nũng với Hàn tướng quân.
Hàn Vũ cầm theo > đi vào Trúc viên, ngồi một mình ở phòng khách xem.
Nhìn một hồi, Hàn Vũ phát hiện đây là bí pháp võ công, giống như là công pháp nội công ở thời đại của nàng.
Trong sách nói đến phương pháp tập trung nội công vào trong đan điền, hai luồng khí âm dương hổ trợ lẫn nhau sinh ra căn bản của vạn vật, sẽ đạt tới mục đích yêu cầu "Âm bình dương bí, tinh thần nãi trị" của tu luyện khí công, trong sách trình bày đạo lý nhập tĩnh khí công, khí công cũng có tĩnh cùng khí sở sản. ((Đoạn này bó tay, k biết dịch kiểu gì)
Hàn Vũ ngồi trên giường dựa theo phương pháp trong sách loại trừ tạp khí, cảm giác những biến hóa trong cơ thể, cả người thoải mái hơn rất nhiều, chẳng lẻ đây là nội lực trong truyền thuyết sao? Công lực thế giới này là cái dạng gì? Vì sao > lại không có tác dụng gì đối với người có công lực? Nàng lại cảm nhận được? Hàn Vũ ngồi suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra lý do.
← Ch. 22 | Ch. 24 → |