Vay nóng Tima

Truyện:Sợ Cưới - Chương 037

Sợ Cưới
Trọn bộ 214 chương
Chương 037
Bị người hãm hại
0.00
(0 votes)


Chương (1-214)

Siêu sale Shopee


Trình Mai Tây đã không kịp xác nhận lại nội dung trong báo cáo nữa, mở hộp thư ra, in bản báo cáo bên dưới ra, liền vội vã đi đến hội trường. Trong buổi họp, hạng mục thứ hai chính là do Trình Mai Tây đọc điều lệ báo cáo tài chính của năm trước cùng dự tính tài chính của năm sau.

Thời điểm Trình Mai Tây đọc đến mấy số liệu quan trọng trong đó, cảm giác số liệu có chút không đúng, nhưng mà mấy ngày gần đây cô thật sự kiệt sức, buổi tối một ngày trước vừa rồi không nghỉ ngơi tốt, hiểu được có vấn đề xuất hiện ở nơi nào. Trình Mai Tây đứng ở bên trên giảng đài có chút bối rối, cau mày nhớ lại một lát, nhưng làm thế nào cũng không thể nhớ số liệu chính xác là bao nhiêu, sau một hai phút do dự, không thể làm gì khác hơn là dựa theo số liệu trên báo cáo rồi đọc.

Một vài số liệu trong báo cáo có xuất hiện vấn đề về sự logic, bình thường tất cả mọi người thường xài số liệu nên đã quen với việc học thuộc lòng rồi, Viên Hạo Văn nghe sững sờ, đầu tiên phát hiện báo cáo có vấn đề, mấy thành viên hội đồng quản trị ngồi ở hàng trước bắt đầu thì thầm với nhau, một vài nhân viên tham dự bên dưới cũng bắt đầu bàn luận xôn xao.

Trình Mai Tây ngẩng đầu lên, nhìn thấy chủ tịch Trang Hạo Thành dưới giảng đài đang dùng lánh mắt nghiêm túc nhìn cô. Lúc này, trận thế của Trình Mai Tây liền rối loạn, trên trán rịn ra mồ hôi hột, thấy Lâm Thiến hơi có vẻ đắc ý, trong nháy mắt Trình Mai Tây hiểu rõ, mình bị Lâm Thiến đùa bỡn, vội vã đọc xong báo cáo, cầm tài liệu lên bối rối chạy xuống giảng đài.

Viên Hạo Văn lập tức lên đài nói: "Bài báo cáo vừa rồi, bởi vì nhân viên bộ phận tài vụ làm việc sơ sót, vài số liệu có chút vấn đề, chúng ta sẽ tiến hành xác minh lại số liệu đúng sau, xin mời mọi người lấy báo cáo tài chính và quyết toán tài vụ hàng năm công ty chính thức phát ra làm chuẩn, kế tiếp tôi tiến hành chương trình hội nghị cấp dưới."

Sau khi kết thúc hội nghị, Viên Hạo Văn gọi Trình Mai Tây vào phòng làm việc của anh rồi nói: "Gần đây cô xảy ra chuyện gì, từ trước đến nay chưa từng xuất hiện sai lầm nghiêm trọng như vậy. Bây giờ mặc dù tạm thời chỉ định Lâm Thiến tiếp nhận vị trí Tổng thanh tra tài vụ, nhưng công ty cũng chưa chính thức bổ nhiệm, cho nên tôi cho cô đi đọc báo cáo, một mặt là bởi vì cô vẫn đang phụ trách, mặt khác chính là cho cô một cơ hội biểu hiện ở trước mặt chủ tịch. Cô được lắm, phá hòng cơ hội đại tốt này không nói, còn chọc ra chỗ hở lớn như vậy."

Trình Mai Tây cúi đầu nói: "Thật xin lỗi, Viên tổng, tôi đã phụ lòng kỳ vọng của anh, thế nhưng chuyện này thật không phải là vấn đề của tôi, thời điểm tôi đọc, đã cảm giác không đúng, hình như là Lâm tổng sửa đổi con số rồi."

Vẻ mặt Viên Hạo Văn trở nên rất nghiêm túc: "Lời như thế nói với tôi thì được, nếu như không có chứng cớ xác thực, không thể tùy tiện lên án cấp trên của cô. Ý của cô là, Lâm Thiến hãm hại cô?"

Trình Mai Tây gật đầu: "Trong máy vi tính của tôi có lưu lại email cùng cô ta gửi qua lại, số liệu chính xác cùng số liệu sau sửa đổi hẳn là vừa xem hiểu ngay, tôi lập tức đi in ra cho anh xem."

Viên Hạo Văn gật đầu nói: "Tôi tin tưởng năng lực công tác của cô, cũng tin tưởng tính tình của cô, nếu Lâm Thiến cố tình muốn hãm hại cô, khẳng định không chỉ một vụ việc này, sau này tự cô cẩn thận. Hôm nay cô ở trước mặt chủ tịch bọn họ để lại ấn tượng như vậy, đối với công việc sau này của cô rất bất lợi. Lịch sử email không cần in ra, tôi không xem cũng không sao, mấu chốt là chính côgiữ tốt chứng cớ, còn có cơ hội tốt trả lại cho mình sự trong sạch."

Trình Mai Tây trở về đi tìm trong máy vi tính của mình lịch sử email, lại phát hiện máy vi tính đã bị người khác động tay tới, tất cả email trong hộp thư đều ở đây, chỉ có hai bản email Lâm Thiến cùng mình lại mất, văn bản báo cáo tải xuống cũng đã bị xóa. Xem ra là có người thừa dịp lúc mình vừa mới họp xóa bỏ lịch sử email, Trình Mai Tây vội vàng tìm trong thùng rác email, lại phát hiện hoàn toàn đã trống không.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-214)