Xin lỗi nhé, em gái
← Ch.132 | Ch.134 → |
Edit: Himee
Sùng Minh và những người khác đang ở khán đài đối diện, khi nhìn thấy Tư Đình liền từ trên khán đài nhảy xuống đứng cùng Vân Đào và Khúc Vô Dạng.
Tư Đình liếc nhìn mọi người, cuối cùng nhìn về phía Vân Đào.
"Nếu cô chủ động đi theo tôi, tôi sẽ thả bọn hắn đi."
"Anh có tiền án, tôi không tin anh." Vân Đào vẫn chưa quên mọi chuyện xảy ra trong phòng thí nghiệm ở thành phố Lý Tưởng, huống chi cô tin rằng chỉ cần cô dám gật đầu và bước về phía trước một chút, những người đàn ông xung quanh cô sẽ hạ gục cô trước.
"Anh đuổi theo chúng tôi bấy lâu nay chỉ để bắt tôi ư? Tại sao?" Vân Đào nghĩ không ra, cô còn tưởng Tư Đình tới là vì trả thù Sùng Minh.
Tư Đình cực kỳ thẳng thắn, "Bởi vì cô là người dị năng đặc biệt nhất mà tôi từng gặp, nếu Nhân Nhân ăn cô, có lẽ con bé có thể khôi phục thần trí."
Vân Đào: "..." Cạn lời.
"Anh là nửa người nửa zombie, chẳng phải càng đặc biệt hơn sao? Nếu thật sự muốn cô ấy khôi phục thần trí thì anh nên tự đưa mình cho cô ấy ăn." Tô Bình Trắc tiếp xúc với Tư Đình nhiều nhất, biết Tư Đình là một tên điên, mặc dù đang chế giễu anh ta, nhưng hắn luôn cảm thấy chuyện đưa mình cho Zombie ăn này, Tư Đình hẳn là có thể làm được.
Hắn đã đoán đúng.
Mặc dù ngày hôm đó Tư Đình đã trốn thoát thành công khỏi Sùng Minh, nhưng hắn bị thương quá nặng, vốn không sống được. Hắn cố gắng chống đỡ trở lại nơi ẩn náu, dùng hết sức lực còn lại ôm Nhân Nhân.
"Xin lỗi Nhân Nhân, anh trai phải thất hứa rồi."
Nhân Nhân vốn không cần phải biến thành zombie, dị năng không gian của bọn họ có thể di dời một phần năng lượng tinh hạch, vì vậy dù họ có nuốt bao nhiêu tinh hạch đi nữa, chỉ cần cắn răng chịu đựng năng lượng bạo loạn lúc đầu của tinh hạch, thì sẽ không biến thành zombie và có thể sống sót.
Bọn họ tin rằng đợi cấp bậc dị năng cao hơn, họ có thể cùng nhau chạy trốn, bởi vì những người đó chỉ biết bọn họ dị năng không gian, không biết dị năng không gian của bọn họ có thể tích trữ đồ vật.
Về sau, tần suất thí nghiệm ngày càng nhiều, cấp độ tinh hạch mà bọn chúng bắt họ nuốt cũng càng ngày càng cao, cơn đau phải chịu theo mỗi cuộc thí nghiệm ngày càng trở nên không thể chịu đựng được, cơ thể cũng suy sụp với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Vì vậy, một ngày trước khi thí nghiệm bắt đầu, Nhân Nhân lén nói với Tư Đình, lần này cô sẽ không áp chế tinh hạch nữa, cô quyết định trở thành Zombie.
Cô ấy nói, chúng ta chỉ có hai người làm vật thí nghiệm. Nếu cô Zombie biến thành zombie, họ sẽ ném chuột sợ vỡ bình, ít nhất sẽ không dùng hắn làm thí nghiệm trong thời gian ngắn.
Cô ấy nói, anh trai à, anh thông minh và mạnh hơn em, nhất định anh sẽ tìm được cách trốn thoát.
Cô ấy nói, anh trai à, anh phải sống tốt và sống cả phần của cô nữa.
Ngày hôm đó, Nhân Nhân biến thành zombie, tổ chức quả nhiên đã tạm dừng thí nghiệm với Tư Đình, bởi vì bọn họ lại bắt đầu một thí nghiệm mới, đó là nghiên cứu cơ thể không hư thối của Nhân Nhân...
Dù có nhớ lại bao nhiêu lần, Tư Đình cũng cảm thấy đau lòng, nhưng sau này sẽ không xảy ra nữa.
Nhân Nhân không còn thần trí đã cắn xé cổ hắn, ăn máu thịt hắn, hắn được như ý nguyện, trở thành zombie giống Nhân Nhân, nhưng hắn vẫn có ý thức rõ ràng của con người.
Hắn trở thành một con quái vật nửa người nửa zombie, máu trong cơ thể vẫn chảy, và vẫn có màu đỏ. Hắn lấy máu cho Nhân Nhân uống, hy vọng Nhân Nhân có thể giống như hắn, cho dù chỉ là khôi phục một chút cũng tốt, nhưng không có.
Tư Đình nhìn Tô Bình Trắc, cười cười rồi lại nhìn Vân Đào, "Cô nói đúng, tôi thực sự không thể tin tưởng được. Trong mắt tôi, các người đều rất đặc biệt, đều là đồ ăn của Nhân Nhân."
Nói đến đây, đã không còn gì để nói nữa.
Sau khi cùng nhau đánh, Vân Đào đã hiểu tại sao những người hâm mộ lại phàn nàn hệ thống chiến đấu của vua Zombie trong nguyên tác sẽ sụp đổ ngay khi vừa xuất hiện, vua Zombie Vương cấp mười mạnh đến mức không cùng cấp với họ.
Tám người đội Bạch Sư, Sùng Minh cấp tám, đã chạm đến ngưỡng cửa cấp chín, sau đó là Tô Bình Trắc và Vân Đào vừa mới bước vào cấp tám, Diệp Hào, Úy Lý, Khúc Vô Dạng đều ở cấp 7, Kỷ Thâm và Kỷ Hàm cấp 6.
Thực lực của đội có lẽ không thể so sánh với nhóm nhân vật chính, chưa kể trong hơn ba tháng, họ đã hợp tác huấn luyện nhằm vào năng lực của Tư Đình. Khi họ thực sự gặp Tư Đình, họ mới phát hiện ra quá trình huấn luyện trước đó thật nực cười.
Tám người bọn họ thậm chí còn không thể đến gần Tư Đình.
Không gian biến dạng, không gian hỗn loạn, không gian tiêu trừ... Có vô số kỹ năng không gian chưa từng thấy, bọn họ khó có thể bảo toàn tính mạng khi ở dưới tay Tư Đình.
Chẳng trách chỉ có nam chính mới có thể giết chết vua zombie trong nguyên tác. Dị năng hệ tinh thần của Lệ Sính có một thiết lập rất quan trọng, gọi là ký hiệu tinh thần, có ký hiệu tinh thần, cho dù Tư Đình có thay đổi địa điểm như thế nào, Lệ Sính cũng có thể tìm được hắn một cách chính xác. Hắn chỉ cần một cơ hội là có thể dùng sức mạnh tinh thần bóp nát não của vua zombie từ xa.
Trong nguyên tác, cơ hội này là Tần Hạng Chi tạo ra.
Tư Đình và Tư Nhân từ đầu đến cuối không bao giờ rời khỏi vị trí của mình. Họ đứng vững trên khán đài cho đến khi mùi máu tươi thổi tới, Nhân Nhân rốt cục bắt đầu xao động, trong cổ họng phát ra tiếng gào nhẹ của zombie.
Tư Đình bất đắc dĩ xoa xoa mái tóc chỉnh tề của Tư Nhân, "Đi đi Nhân Nhân, ăn thịt người phụ nữ kia."
Nhân Nhân cũng là hệ không gian, sau khi nhận được mệnh lệnh của Tư Đình thì biến mất, lúc xuất hiện lúc đã đứng trước người Vân Đào, chỉ cách một bước.
Đồng tử Vân Đào co rụt lại, đã không kịp tránh khỏi bàn tay Nhân Nhân, lúc này vòng eo của cô đột nhiên siết chặt, cô bị lực lớn kéo về phía sau, nguy hiểm né tránh Nhân Nhân.
Là sương đen của Sùng Minh.
Thấy Nhân Nhân vồ hụt, Tư Đình tỏ vẻ bất mãn, hắn búng ngón tay, sương mù đen quanh eo Vân Đào bị cắt đứt, mặt đất dưới chân cô đột nhiên biến mất, cô trực tiếp rơi vào đó. Lúc xuất hiện trở lại đã ở trên đất trống cách đám người Bạch Sư hơn ba mươi mét, đồng thời xuất hiện còn có Nhân Nhân.
Ý đồ của Tư Đình rất rõ ràng, Vân Đào là con chuột mà hắn ném cho Nhân Nhân săn mồi, hắn không cho phép những người khác quấy rầy Nhân Nhân săn mồi, vì thế hắn cố ý tạo ra một không gian nhỏ có bán kính mười mét cho hai người.
Vân Đào lần đầu tiên nhìn thấy Nhân Nhân ở khoảng cách gần, Nhân Nhân có ba bốn phần giống Tư Đình, ngũ quan rất đẹp, nếu cô ấy không biến thành zombie, vẫn là tóc vàng mắt vàng thì cô ấy sẽ dễ thương như một con búp bê. Nhưng bây giờ đôi mắt của cô ấy đỏ như máu, vẻ mặt dữ tợn, tiếng gầm hoang dã, chỉ là một con zombie sẽ không thối rữa mà thôi.
Xin lỗi nhé, em gái.
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 133 ★彡
← Ch. 132 | Ch. 134 → |