Xe chấn
← Ch.058 | Ch.060 → |
Editor: Himee
Vân Đào biết, nhưng cô không nên biết, cô không thể an ủi Khúc Vô Dạng, huống chi cô cũng không biết cách an ủi người khác, chỉ có thể vụng về chuyển sự chú ý của Khúc Vô Dạng sang cái khác.
Vân Đào đứng vững trước làn sóng khoái cảm, đưa tay lấy điếu thuốc Khúc Vô Dạng đang kẹp giữa ngón tay, ngón tay chạm vào làn da Khúc Vô Dạng, người sau ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt lộ ra một chút nghi hoặc.
"Em muốn thử hút điếu thuốc của anh." Vân Đào cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ, cố gắng giữ giọng nói bình thường một chút.
Khúc Vô Dạng cười nhạt, hắn nhướng mày, chủ động đưa tàn thuốc vào miệng Vân Đào, "Trước đây từng hút bao giờ chưa?"
"Chưa."
"Ừ, vậy hút một ngụm nhỏ là được."
Vân Đào gật đầu, cẩn thận từng li từng tí hít một cái, mùi vị cay nồng xông thẳng vào cổ họng, khiến cô sặc liên tục ho khan, nước mắt cũng chảy ra.
"Khụ khụ khụ, sao, lại sặc như vậy?" Vân Đào không hiểu, "Em thử rõ ràng không phải như này mà?"
Khúc Vô việc ghé sát vào Vân Đào, giọng nói trầm thấp mập mờ, "Thứ mà em nói, không phải là mùi vị trong miệng anh đấy chứ?"
Vân Đào mặt đột nhiên đỏ bừng, cô không dám nhìn Khúc Vô Dạng, không nói gì thì coi như cam chịu.
Khúc Vô Dạng cười ra tiếng, hắn lại gần hơn, "Vậy em nói xem, trong miệng anh có vị gì?"
Vị gì? Vị thuốc lá mát lạnh, nhàn nhạt, lúc hôn, cô vừa nếm được mùi vị này, đầu óc sẽ trở nên tỉnh táo hơn.
Đầu Vân Đào cúi thấp hơn một chút, "Có, có chút thơm, ngọt ngọt, lành lạnh, giống..., " cô nghĩ nghĩ, "Giống như uống ngụm nước suối đầu tiên khi khát vào mùa hè."
Khúc Vô Dạng chưa bao giờ nghĩ sẽ nhận được câu trả lời như vậy, một câu trả lời nhẹ nhàng khiến người ta rung động như vậy, giống như bản thân được Vân Đào yêu thương và che chở.
"Vân Đào, ngẩng đầu nhìn anh." Khúc Vô Dạng giảm tốc độ đưa đẩy, dịu dàng hẳn lên.
Vân Đào ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn hắn, khuôn mặt đỏ bừng vì tình dục, "Sao vậy?"
Cô nhìn thấy ánh sáng trong mắt Khúc Vô Dạng, nhỏ xíu, cứ như thể có cả một biển sao đang rơi xuống ở bên trong.
"Cảm giác áy náy của em, chuẩn bị dùng thịt đền bù cả đời đi." Khúc Vô Dạng hôn thật sâu.
Hắn sẽ không chán, hắn muốn Vân Đào cả đời.
Khúc Vô Dạng lại tăng nhanh tốc độ, tiếng òm ọp và tiếng bạch bạch không ngừng vang bên tai, Vân Đào không thể chịu được, ư ư a a kêu không ngừng.
Cô ôm lấy Khúc Vô Dạng, không thể kiềm chế khiến cô vô thức túm chặt làn da Khúc Vô Dạng, để lại vết máu trên lưng hắn.
Vẫn không chịu nổi.
"Khúc~ha a~ha a~" Vân Đào cầu xin, "Chậm...huhu, chậm một chút~a a~"
Phản ứng với Vân Đào càng làm cho cú va chạm nhanh và dữ dội hơn, cổ tử cung mở ra, quy đầu nóng ra vào như một đứa trẻ nghịch ngợm.
"Có thể nhàn rỗi nói chuyện, xem ra vẫn chưa đủ." Khúc Vô Việc vứt thuốc lá đi, hai tay ôm lấy chân Vân Đào, khiến hắn càng dùng sức đẩy mạnh.
Vân Đào không dám cầu xin, cũng thật sự không thế nói ra được một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể bị tình dục thúc đẩy thành tiếng sóng rên rỉ kêu trong vô ý thức.
Đằng sau cô là những con zombie thối rữa, thành phố đổ nát, thế giới của những kẻ khốn nạn và tất cả những đau đớn và bất mãn.
Trong giây phút này, hãy để họ quên đi.
Trên đường trở về, Vân Đào ngồi ở ghế lái phụ, cô rút một điếu thuốc trong hộp thuốc lá ra, học theo Khúc Vô Dạng châm lửa bằng dị năng.
"Còn muốn thử nữa à?" Khúc Vô Dạng đang lái xe.
"Không." Vân Đào đưa thuốc đến bên miệng Khúc Vô Dạng, "Em muốn nhìn anh hút."
Khúc Vô Dạng ngậm lấy hít một hơi, hai ngón tay kẹp lấy điếu thuốc, sau đó hé mồm, khói thuốc màu trắng dày đặc phun ra như một thanh kiếm sắc bén.
Vân Đào ngơ ngác nhìn, thật lâu không nói gì, cũng không nhúc nhích.
"Đừng nhìn anh nữa." Giọng của Khúc Vô Dạng có gì đó không ổn.
"Ò." Vân Đào ngoan ngoãn, nhưng cũng không đặc biệt nghe lời, cô không nhìn mặt Khúc Vô Dạng mà nhìn tay đang cầm điếu thuốc của hắn.
Tay phải đang cầm điếu thuốc của Khúc Vô Dạng đặt trên vô lăng, ngón trỏ và ngón giữa duỗi thẳng nổi lên hai đường gân xanh rõ ràng, trên mu bàn tay thon dài và gầy nhô ra hai gân xanh đen, nhìn càng gợi cảm.
Cô duỗi đầu ngón tay ra chạm vào, vẫn còn có chút lành lạnh.
Kít một tiếng, chiếc Hummer bất ngờ phanh gấp. Nếu không có dây an toàn, Vân Đào đã bị văng ra ngoài.
"Sao vậy?" Vân Đào lập tức hoàn hồn lại, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Khúc Vô Dạng cởi dây an toàn, điều chỉnh ghế ngả ra, nhổm dậy khom lưng cởi dây an toàn của Vân Đào, ôm người đặt lên đùi mình.
"Anh nói đi, làm sao thế?" Khúc Vô Dạng trực tiếp xé rách quần Vân Đào, lộ ra âm đ*o, sau đó lấy dương v*t ra nhắm vào âm đ*o, đâm sâu vào.
âm đ*o vừa làm tình vẫn còn ẩm ướt mẫn cảm, dương v*t đi vào rất dễ dàng.
"A~" cơ thể Vân Đào lập tức mềm nhũn, ghé vào trên người Khúc Vô Dạng, "Anh!"
Có chút oán trách.
Khúc Vô Dạng kéo áo ngoài và áo lót Vân Đào lên, đầu lưỡi liếm núm vú của cô.
"Aa!" Kích thích xa lạ làm cả người Vân Đào run lên, "Anh làm gì vậy?"
"Thích không?" Khúc Vô Việc nở một nụ cười tà ác, lại liếm một cái, đầu lưỡi có tia điện cực nhỏ lóe lên.
Quá kích thích, quá sướng! Bên trong âm đ*o Vân Đào liên tiếp phun ra d*m thủy, tưới lên dương v*t Khúc Vô Dạng khiến nó càng to hơn.
"Có vẻ là có." Khúc Vô Dạng nói xong cũng không sốt ruột liếm tiếp mà dừng lại một chút.
Vân Đào đang mơ hồ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng rồi lập tức hiểu ra tại sao Khúc Vô Dạng lại dừng lại, cô giống như con thỏ bị dọa sợ, hai tay chống lên ngực Khúc Vô Dạng muốn đứng dậy.
"Đừng, không được! Aaa***!"
Con mẹ nó Khúc Vô Dạng, huhuhu.
Bên trong âm đ*o bị điện giật nhẹ kích thích, ngay sau đó cô liền lên đỉnh.
Khúc Vô Dạng bị d*m thủy của Vân Đào tưới lên rồi kẹp lại, hắn rên rỉ một tiếng, ôm lấy Vân Đào đang xụi lơ, thở dốc nặng nề dán vào cổ Vân Đào, "Em nóng quá."
Hắn suýt nữa thì bắn.
Vân Đào xúc động muốn cắn chết, nghĩ là làm, cô cắn vào cổ Khúc Vô Dạng, nhưng vì cao trào nên không có chút sức lực nào, ngược lại giống như sự âu yếm giữa người yêu.
Khúc Vô Dạng bị cô cắn ở cổ làm cho ngứa ngáy, trong lòng cũng ngứa theo, hắn động tình, cúi đầu gọi cô một tiếng: Đào Đào.
Đây là lần đầu tiên Khúc Vô Dạng gọi cô là Đào Đào. Đọc Full Tại
Lúc này trong giọng nói của Khúc Vô Dạng tràn đầy âm trầm, khiến Vân Đào càng không thể dùng được sức lực.
Trên dương v*t vẫn còn dòng điện nhỏ, không đợi Vân Đào bình tĩnh lại liền bắt đầu đưa đẩy, Vân Đào gần như khóc lóc cầu xin hắn, "Đừng, em thật sự không được nữa, huhuhu, làm ơn, đừng, ha a~ha a~ưm~"
"Thả lỏng, thả lỏng." Khúc Vô Dạng vuốt ve lưng Vân Đào, "Đừng quên, bây giờ em cũng là dị năng giả hệ lôi, thử cảm nhận nó, tiếp nhận nó, thích nó."
Nghe Khúc Vô Dạng nói vậy, Vân Đào biết cho dù mình cầu xin thế nào cũng vô dụng. Cô nghe theo Khúc Vô Dạng, cảm nhận dị năng hệ lôi trên dương v*t của hắn, ai ngờ càng chú ý, dòng điện gây ra kích thích càng mạnh.
Vân Đào tức giận, dùng dị năng hệ lôi của mình đánh trả hắn.
OK, làm tổn thương nhau đi!
"Hừ ưm!" Khúc Vô Dạng bất ngờ không kịp đề phòng, bị Vân Đào không khách khí làm giật điện một cái, hắn không tức giận, ngược lại cười lớn.
"Ha ha ha, Vân Đào." Khúc Vô Dạng có vẻ vô cùng thoải mái, hắn giữ bả vai Vân Đào, đẩy cô dựa lên vô lăng, đối diện với ánh mắt giận dữ của Vân Đào, trên mặt hắn tràn ngập ý cười, "Vân Đào, em luôn làm người khác ngạc nhiên."
Vân Đào trong lòng nói thầm anh mà giật tôi tiếp, tôi sẽ cho anh khiếp sợ.
Khúc Vô Dạng dường như hiểu được suy nghĩ của Vân Đào, từ cổ họng hắn phát ra một loạt giọng nói trầm thấp dễ nghe, "Được thôi, chúng ta cùng nhau."
Cùng nhau cái gì cơ? Cùng nhau dùng dị năng làm tổn thương nhau á, không, cùng nhau dùng dị năng mang lại khoái cảm cực hạn cho nhau.
Đây là tình dục trước nay chưa từng có.
Trên đỉnh núi cách chiếc Hummer lắc lư này hơn một nghìn mét, một thanh niên đang dùng kính viễn vọng nhìn về phía đó, không biết đã qua bao lâu.
"Ha, tìm được mấy người rồi."
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 59 ★彡
← Ch. 058 | Ch. 060 → |