Đẩy ngã Diệp Hào
← Ch.033 | Ch.035 → |
Editor: Himee
Vân Đào chưa bao giờ cảm thấy mình mê giọng hay là chuyện gì đáng nói, cho đến khi cô bị tiếng kêu của Diệp Hào làm lên đỉnh...
A, thật xấu hổ! Mất kiểm soát giọng nói! Thật sự không thể chấp nhận được!
Sau hai lần làm tình liên tiếp, cô cuộn tròn trên giường, dùng gối che kín đầu mình, rầu rĩ lên án Diệp Hào xuyên qua gối, "Anh thật quá đáng!"
Diệp Hào không lừa cô, thật sự kêu "nhiều" cho cô nghe, đáng thương cô mê giọng hay vừa nghe Diệp Hào kêu rên, vừa bị Diệp Hào hung hăng ** hoa huy*t, lên đỉnh thật sự nói đến là đến.
Nhờ thức tỉnh dị năng nên thể chất của cô đã được cải thiện rất nhiều, nếu không cô đã chết trên giường rồi!
Cẩu nam nhân cẩu nam nhân cẩu nam nhân! Hừ, tức chết đi được!
Diệp Hào đã nắm được điểm yếu của cô, thay đổi cách tra tấn cô! Đọc Full Tại
Diệp Hào nhịn cười, làm bộ hối lỗi, "Được rồi Đào Đào, lần sau anh không kêu nữa."
Ừ, lần sau anh vẫn dám.
Vân Đào còn lâu mới không tin lời của hắn, vẫn đưa lưng về phía hắn, không muốn nói chuyện với hắn.
Diệp Hào nhéo cái mông tròn trịa của Vân Đào, "Đào Đào, em đang mời anh vào từ phía sau đấy à?"
Vân Đào bật dậy, mông cô thoát khỏi tay Diệp Hào, tiếp xúc thân mật với giường, "Nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Diệp Hào nhân cơ hội cướp lấy gối Vân Đào, áp người lên Vân Đào, "Ừ, không nghĩ, bình thường anh đều trực tiếp làm."
Vân Đào đỏ đỏ bừng, không biết là đang tức giận hay xấu hổ, Diệp Hào nhẹ cắn một miếng, "Đào Đào, anh vẫn muốn."
Mới có hai lần, hắn vẫn chưa muốn đủ đâu, hoặc là nói thế nào cũng không đủ.
Không đợi Vân Đào từ chối thì có tiếng gõ cửa.
Nụ cười trên mặt Diệp Hào cứng đờ, ánh mắt trầm xuống, hắn cầm lấy chiếc khăn tắm bị đá vào góc, tùy ý quấn quanh eo rồi đi mở cửa.
Ngoài cửa, nữ phục vụ dẫn một nam sinh tướng mạo thanh tú đứng ở cửa, thiếu niên này nhìn khoảng mười bảy mười tám tuổi, rất ngây ngô, trên lông mày có chút kiêu ngạo.
"Lần này tôi phạm quy là vì cậu, nếu cậu được người ta khen ngợi, nhất định không được quên tôi đâu đấy." Nhân viên phục vụ nhỏ giọng nói.
"Em biết rồi chị Hồng, em biết quy tắc mà."
Nhân viên phục vụ lẽ ra không nên trực tiếp mang người tới, dù sao trước đó Vân Đào đã cố ý dặn, nhưng tiểu xử nam này khá kén chọn, muốn xem người phụ nữ mua đêm đầu tiên của mình rốt cuộc trông như thế nào, nếu không hợp mắt cậu sẽ từ chối, dù sao ở thời tận thế xử nam rất nổi tiếng và khó tìm, nên cậu cũng không vội.
Chị Hồng thấy Vân Đào rất gấp, thật sự không dễ để tìm được xử nam thứ hai mới đồng ý mang người tới. Cô dám làm như vậy thứ nhất là vì thấy Vân Đào dễ nói chuyện, thứ hai là tiểu xử nam đã hứa sẽ cho cô chỗ tốt sau khi chuyện này thành công.
Hơn nữa, tiểu xử nam còn khá đẹp trai, nếu phú bà Vân Đào này nhìn trúng cậu, muốn bao nuôi cậu, vậy sẽ có nhiều lợi ích hơn, vì thế lần này mạo hiểm là đáng.
Chỉ là cô lại không nghĩ tới khả năng, người mở cửa lại là một người đàn ông.
Người đàn ông có thân hình cao lớn, vẻ ngoài cực kỳ nổi bật, mái tóc đen dài rối bù xõa tung trên vai, rải rác trước ngực, làm nổi bật làn da trắng đến phát sáng của hắn.
Trên cơ thể trần trụi của hắn có rất nhiều vết cắn và vết cào, những dấu vết mập mờ này kéo dài đến dưới khăn tắm quấn quanh eo hắn.
Khăn tắm được quấn quá tùy tiện, lỏng lẻo, lộ ra một phần rãnh khiến người ta mê man cái gì cũng che hết nhưng lại như chưa che cái gì.
Tay phải của người đàn ông vẫn đang vặn nắm cửa, còn tay trái lười biếng dựa vào khung cửa, ỷ vào lợi thế chiều cao của mình ngạo nghễ nhìn xuống.
Người phục vụ không dám nhìn hắn, lui về phía sau hai bước, khi cô rõ ràng cảm giác được ánh mắt của đối phương chuyển từ mình sang tiểu xử nam, cô mới dám thở mạnh.
Sau đó cô nghe thấy đối phương cười khinh thường, mang theo mười phần mỉa mai, sau đó cô lại nghe thấy một giọng nói dễ nghe, vô cùng lạnh lùng
Hắn nói, cút.
Mãi đến khi cửa đóng lại, người phục vụ mới cảm thấy mình như còn sống, tay chân cô mềm nhũn vịn vào tường tránh xa cửa phòng 305, khi đến góc cầu thang, nghe thấy giọng nói ngượng ngùng do dự của tiểu xử nam.
"Chị Hồng, nếu ó khách hàng như vậy... đang tìm đàn ông, chị có thể ưu tiên đề cử em không?"
Nhân viên phục vụ ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy bộ dáng hưng phấn của tiểu xử nam, ngay cả lông mày cũng hàm chứa xuân tình.
Con mẹ nó, đang nghĩ bậy bạ cái gì đấy!
Diệp Hào không biết mình mới lộ ra một mặt đã bẻ cong tiểu xử nam, nếu hắn biết, hắn sẽ dùng đao gió xẻ thịt tiểu xử nam.
Tuy nhiên, cho dù hắn biết chắc hắn cũng tạm thời không quan tâm, bởi vì so với việc thu thập tiểu xử nam, hắn hiện tại càng muốn thu thập Vân Đào hơn.
Sau khi đóng cửa bước vào, Diệp Hào nhìn thấy Vân Đào lén lút trốn vào phòng tắm, hắn làm sao có thể để cô đạt được như ý, hăn nhanh chóng bước tới, ôm lấy Vân Đào, ném người lên giường, gắt gao khóa người lại.
"Muốn chạy?" Vân Đào nghe thấy âm cuối liền phát run.
"Không, không có." Vân Đào cảm thấy vô cùng chột dạ, cô vừa nhìn ra ngoài, trời ạ, cô nhìn thấy người phục vụ dẫn theo một thiếu niên, không cần suy nghĩ cũng biết chắc chắn là xử nam mà người phục vụ đã tìm giúp cô.
Trời muốn diệt ta!
"Ồ?"Diệp Hào tức giận bật cười, sao hắn lại quên mất lý do mình đến chặn Vân Đào, "Em dám nói tiểu xử nam kia không phải em gọi?"
"Xử nam gì, em không biết!" Vân Đào không dám thừa nhận, cô thậm chí còn không dám nghĩ nếu mình thừa nhận, Diệp Hào sẽ xử lý cô như nào.
"Ha." Diệp Hào cười lạnh một tiếng, hắn đặt hai tay Vân Đào lên đỉnh đầu, cúi người hung hăng chặn cái miệng giỏi nói dối này, dùng hàm răng cắn cánh môi Vân Đào, vừa định dùng sức thì lại trì hoãn một chút.
Hắn buông môi Vân Đào ra, cắn đầu lưỡi mình, mùi vị máu tươi lập tức tràn ngập trong miệng, sau đó hắn lại hôn lên, đầu lưỡi chui vào khoang miệng Vân Đào, truyền máu, dục vọng, tình yêu của hắn, truyền lại hết cho Vân Đào.
Vị ngọt tanh của máu kích thích đại não Vân Đào, cô thầm nghĩ, nó lại đến rồi, Diệp Hào điên cuồng lại đến rồi! Đọc Full Tại
Quả nhiên, trong lúc Diệp Hào công thành đoạt đất trong khoang miệng cô, hoa huy*t cũng bị đâm vào, sau đó là một hồi ** thô bạo, cơ thể cô trở nên vô cùng nhạy cảm, nhanh chóng bị sa vào bên trong dục vọng và khoái cảm.
Cuối cùng không biết lên đỉnh bao nhiêu lần, Diệp Hào mới lại xuất tinh, chờ Diệp Hào dừng lại, Vân Đào gần như không còn chút sức lực nào nữa.
Diệp Hào vẫn đè trên người Vân Đào, sau khi xuất tinh, dương v*t vẫn chưa rút ra, hắn dường như vẫn chưa đã.
Da hắn ướt đẫm mồ hôi, tỏa sáng như ngọc dưới ánh đèn.
Mái tóc dài xõa tung bị mồ hôi làm ướt, dính ở trên da cũng không thoải mái, hắn nhìn thấy dây buộc tóc của Vân Đào rơi trên gối, nhặt lên cắn ở trong miệng, giơ tay túm mái tóc buộc lại.
Do động tác này, phần eo hơi cong, đồng thời cánh tay, ngực, bụng cơ bắp căng lên, để lộ đường nét gợi cảm.
Thì ra lúc đàn ông buộc tóc cũng gợi cảm như vậy, thật muốn, thật muốn ăn hắn.
Háo sắc sản sinh ra can đảm!
Vân Đào đột nhiên đứng dậy, đè lên vai Diệp Hào, sau đó dùng sức đẩy một cái, chính mình xoay người một cái đè lên người Diệp Hào.
Diệp Hào sửng sốt một lúc rồi nở nụ cười, ừm, không sai, sau đó Vân Đào sẽ nói "Em sẽ bắt nạt lại anh".
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 34 ★彡
← Ch. 033 | Ch. 035 → |