Tôi kiện cô tội phỉ báng
← Ch.084 | Ch.086 → |
Beta:Devil
Vương Tĩnh Kỳ gọi điện thoại cho người khởi xướng mọi chuyện, Trương Dương.
Trương Dương suy nghĩ một chút mới nghe máy, còn nói rất nhỏ, "A lô, Tĩnh Kỳ hả? Có chuyện gì không, bây giờ anh không tiện nghe điện thoại, tối anh sẽ gọi lại cho em nha."
Vương Tĩnh Kỳ đương nhiên không để cho hắn cứ như vậy tắt máy, nói thẳng: "Nếu giờ anh không thể nghe điện thoại cũng được, ngay lập tức tôi sẽ tới cơ quan anh tìm anh."
Trương Dương vốn đang định tắt máy, nghe cô nói vậy cũng nóng nảy nói: "Em muốn làm gì, tự nhiên tới cơ quan anh làm gì, được rồi, em có việc gì thì nói đi, bây giờ anh đang rất bận."
Trương Dương bây giờ đúng là đang rất bận, không biết sao, hắn vốn tính xin phép ở nhà nghỉ ngơi, kết quả hắn còn chưa gọi điện xin phép, cơ quan đã điện thoại tới nói là sáng nay hắn phải tới cơ quan tham dự cuộc họp, là cuộc họp chọn người phụ trách vấn đề.
Đối với Trương Dương mà nói, đây chính là một tin tức cực kỳ tốt, cái này nói lên điều gì? Đây chính là thể hiện hắn cũng có cơ hội thăng chức, nghĩ lại sơ yếu lí lịch của hắn, cái này giống như tự nhiên có miếng bánh nóng hổi từ trên trời rơi xuống cho hắn.
Cho nên, dù có bị thương nặng hắn cũng sẽ tham gia cuộc họp này, huống chi trên mặt hắn chỉ là mấy vết thương nhỏ không đáng kể.
Cho nên buổi sáng hắn ăn mặc sáng láng tới cơ quan, người khác hỏi chuyện hắn, hắn đều cười nhẹ cho qua.
Đương nhiên, mọi người cũng không phải người ngốc, mẹ hắn cưng hắn như vậy, hắn lại là con trai duy nhất trong nhà, lấy giày đánh hắn, còn đánh tới bị rách miệng là điều không thể, có điều người ta nói gì thì mình nghe vậy thôi, mọi người chỉ coi đây như là một trò đùa thôi.
Trương Dương cố gắng không để ý đến ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của mọi người, chỉ thật cẩn thận giải thích, trấn an tình nhân của hắn, Từ Mai. Buổi chiều, hắn vừa mới ngồi xuống phòng họp không lâu, liền nhận được điện thoại của Vương Tĩnh Kỳ.
"Em gái anh chạy đến trường học tôi dạy, bây giờ đang ở phòng hiệu trưởng, anh nói xem muốn xử lý như thế nào?" Thời gian và địa điểm không đúng, Vương Tĩnh Kỳ cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi.
Trương Dương sửng sốt, hắn đúng thật là không ngờ có chuyện này, cũng không biết em gái mình sẽ mọt mình tới cơ quan Vương Tĩnh Kỳ, có điều nghĩ lại cũng biết nó tới đó làm gì, hắn khó xử nói "Ai, Tĩnh Kỳ, việc này thật sự anh không biết, làm sao bây giờ, nếu không em nói chuyện với nó một chút, khuyên nó về nhà là được rồi." Kỳ thật bây giờ hắn đang rất vui vẻ, nếu em gái hắn có thể giải quyết được chuyện này thì tốt rồi, làm cho Vương Tĩnh Kỳ biết sợ mà dừng lại, chuyện căn nhà cũng có thể giải quyết rồi.
Vương Tĩnh Kỳ nghe xong, không nhịn được nở nụ cười, người nhà Trương gia đúng thật là vô sỉ.
"Đó là em gái của anh, anh lại kêu tôi khuyên? Được rồi, tôi cũng không nói với anh nữa, giờ tôi báo cho anh biết, Trương Dương, anh cứ chờ lệnh triều tập của tòa án đi." Cô nói xong liền tắt máy.
Bên kia, Trương Dương vừa nghe xong lời này, liền sợ tới mức mất hồn, mấy ngày nay hắn cũng đã nghe tư vấn của luật sư, giống với tình huống của hắn, nếu đến tòa án, li hôn là chuyện nhất định sẽ làm, chính là chuyện chia tài sản, phải qua quyết định của quan tòa, nhưng là những chứng cứ cho thấy, do người sai là hắn, nên khẳng định li hôn hắn cũng không lấy được nhà.
Nghĩ đến căn nhà, hắn bất chấp ánh mắt của mọi người trong cuộc họp, nhanh chóng chuồn ra khỏi phòng họp, gọi điện cho Vương Tĩnh Kỳ, nhưng gọi vài lần đều bị từ chối, hắn nóng nảy, quay lại văn phòng nói với lạnh đạo mẹ mình ở nhà bị bệnh, hắn phải về nhà xem tình hình thế nào, mới nhanh chóng bắt xe tới trường Nhất Trung. Không phải thời gian tan tầm, trên đường cũng không có nhiều xe, chỉ mất hơn mười phút, Trương Dương đã tới trường Nhất Trung. Khi hắn tời phòng làm việc của hiệu trưởng, chỉ nghe thấy tiếng nói ngang ngược của Trương Mẫn.
".... Ở trong trường học làm người đàn bà dâm đãng, mấy người làm lãnh đạo kiểu gì.........."
Vương Tĩnh Kỳ im lặng, không hề nói tiếng nào, chỉ cầm điện thoại đứng ở cửa phòng.
Thấy Trương Dương đẩy cửa ban công ra, cô nhìn hắn với vẻ mặt bình thản, cầm lấy di động của mình, rồi mới đứng lên, sau đó mới nói với Trương Dương đang đứng ở cửa "Anh tới thật đúng lúc, tôi cũng ghi âm xong rồi, tôi không muốn cùng người không có văn hóa nói chuyện, có điều anh cũng tốt nghiệp đại học, nên cũng biết, những lời nói vừa rồi, cũng đủ để tôi kiện cô ấy tội phỉ báng." Vừa nãy, cô tùy ý để Trương Mẫn mắng mà không đáp lại, bởi vì cô mờ chức năng ghi âm trên điện thoại, bên trong chỉ tên nói họ nói xấu, đủ để kiện Trương Mẫn, cho nên không cần phải cùng người điên đấu võ mồm. Kỳ thật, đúng là cãi nhau với người đàn bà chanh chua, cô làm không được.
Trương Dương đương nhiên thấy được động tác của Vương Tĩnh Kỳ, tuy rằng hắn không nghe hết toàn bộ lời nói của Trương Mẫn, nhưng chỉ với những gì hắn nghe được vừa nãy, chỉ một chút đó thôi, cũng đủ rồi.
Trong lòng hắn vốn đã không còn có Vương Tĩnh Kỳ, nhưng tính Vương Tĩnh Kỳ hắn biết, Vương Tĩnh Kỳ không có khả năng làm chuyện như vậy.
"Tĩnh Kỳ, em đừng giận, Tiểu Mẫn còn nhỏ, không hiểu chuyện, anh thay mặt nó, xin lỗi em." Trương Dương cẩn thận xin lỗi Vương Tĩnh Kỳ, sợ người phụ nữ này giận lên, sẽ kiên em gái hắn, đưa tới trại tam giam, bây giờ, trong nhà đã loạn thành một đoàn rồi, cũng không thể để thêm chuyện xảy ra nữa.
Trương Dương chau mày, sau khi vào văn phòng, đem cửa đóng lại, đầu tiên là nhìn tình huống trong phòng, thấy người đàn ồng trung niên ngồi sau bàn làm việc kia, biết đây chính là hiệu trưởng trường Nhất Trung, em gái ngồi trên sopha, bên cạnh còn có một người phụ nữ nữa, hắn không biết là ai. Hắn tới bên cạnh Trương Mẫn nói nhỏ "Tiểu Mẫn, em tới đây làm gì? Mau theo anh về nhà."
"Anh, anh tới thật đúng lúc, người kia chính là hiệu trưởng trường Nhất Trung, anh mau tới đem những chuyện xấu mà người đàn bà này làm nói ra với ông ấy đi." Trương Mẫn thấy anh trai mình tời đây, nhanh chóng nháy mắt với hắn, cơ hội tốt như vậy mà không nhanh chóng tận dụng, đúng là ngốc mà.
Vừa nãy cô ta tới đây mắng tiện nhân Vương Tĩnh Kỳ, Vương Tĩnh Kỳ một tiếng cũng không phản bác, chỉ ngoan ngoãn đứng đó để cô ta mắng, cô ta cho rằng Vương Tĩnh Kỳ đang sợ, trong lòng không tự giác liền đắc ý vạn phần.
Sau đó lại thấy anh trai mình tới đây, cảm thấy mình có thêm người hỗ trợ, cho nên cao hứng nói.
"Im miệng, xem về nhà anh thu thập em như thế nào." Trương Dương thấy em gái mình không rõ tình hình, đúng là đau đầu, nhưng bây giờ hắn cũng không thể nói gì khác, chỉ có thể làm cho nó im miệng, sau đó thay nó giải quyết chuyện này.
Trương Dương quay lại mỉm cười nói với hiệu trưởng "Chào ngài, ngài là hiệu trưởng phải không, thật là ngại quá, em gái tôi có chút kích động, đem lại phiền phức cho các vị, tôi thay mặt nó xin lỗi các vị, sau khi đưa nó trở về, nhất định sẽ dạy dỗ lại nó."
Cao Phẩm Nghiêm nhìn chàng trai trước mặt mình, chân mày cau lại. Hắn cũng là hôm nay mới biết Vương Tĩnh Kỳ, cô giáo Vương đã kết hôn. Lần đầu tiên gặp chồng của cô, ấn tượng với hắn quả thật là không thể nào tốt được. Có người em gái giống như người đàn bà chanh chua, đoán chừng hắn cũng là người có nhân phẩm không tốt được.
"Việc này tôi không thể đồng ý với anh được, anh đừng đi vội, vừa nãy cô giáo Vương đã báo án rồi, cô gái này nói xấu cô ấy, cho nên mọi người chờ một chút, chắc cảnh sát cũng sắp đến rồi." Cao Phẩm Nghiêm vừa hút thuốc vừa nói.
Thấy Trương Dương và cô gái vừa đến gây sự mặt biến sắc, hắn lại nói thêm một câu "Đương nhiên, dù cô giáo Vương không báo án, trường chúng tôi cũng sẽ báo án, cô gái này nói những lời khó nghe như vậy, ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự trường Nhất Trung, làm hiệu trưởng, tôi không thể mặc kệ được."
← Ch. 084 | Ch. 086 → |