Đêm tân 𝖍-ô-𝓃 (4)
← Ch.35 | Ch.37 → |
Editor: Yee + Beta: Amouriel, Linh
Toàn thân Giang Ninh khẩn trương không dám nhúc nhích. Mà bây giờ...Trong lòng...
Sự căng thẳng như vậy không đến từ nỗi sợ hãi mà là xa lạ với chuyện 𝖑à_𝐦 ✞ì_ⓝ_𝐡Động tác của người đàn ông càng ngày càng quá đáng, cũng ngày càng ◗â.ɱ đ.ã.ⓝ.𝐠. Toàn thân Giang Ninh khẩn trương không dám nhúc nhích.
Đây là lần đầu tiên của cô. Trong bóng tối, Chu Liệt 🌴.ⓗ.ở ♓ổ.n ⓗể.n. Giang Ninh còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã 𝒽ô·n cằm cô rồi cúi đầu chui vào trong chăn.
Cơ thể hai mươi tuổi, đừng nói là cùng người đàn ông trần trụi dán vào nhau, ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc mắt qua một cái. Buổi sáng Giang Ninh cũng từng nhìn thấy côn thịt của Chu Liệt đang cương lên. Hạ thân cũng không nhàn rỗi.
Kết ♓ô·𝖓 được nửa năm, bọn họ vốn nên sớm đột phá tầng ⓠ·⛎·𝖆·𝓃 𝒽·ệ này. Trên tay giày vò rất mạnh. Sau đó mọi chuyện đều lắng xuống, nhưng cô không biết nói chuyện này với Chu Liệt như thế nào. Mặt Giang Ninh đỏ bừng, cả người bốc hơi nóng. Cảm thấy hệ thống sưởi ấm trong phòng bật quá mạnh, toàn thân nóng hổi đổ mồ hôi.
Buổi sáng Giang Ninh cũng từng nhìn thấy côn thịt của Chu Liệt đang cương lên. Đôi mắt đen nhánh của Chu Liệt lóe lên như dã thú trong bóng tối, sau khi bắt được sự đồng ý ngầm của Giang Ninh. Hay là nói một câu "Anh Chu, chúng ta đến l_à_Ⓜ️ t_ì_𝖓_𝒽 đi"?
Nhưng Chu Liệt vẫn không đưa ra yêu cầu này, ngay từ đầu Giang Ninh đã không có tâm trạng. Đôi mắt mang theo dụ_↪️ 𝖛_ọ_𝓃_𝐠 mãnh liệt, dưới ánh sáng lờ mờ, anh nhìn đôi mắt nhắm chặt của người phụ nữ. Giang Ninh nghĩ tới đủ loại khả năng, nhưng chưa từng đi bước đó.
Sau đó mọi chuyện đều lắng xuống, nhưng cô không biết nói chuyện này với Chu Liệt như thế nào. Nhưng Chu Liệt vẫn không đưa ra yêu cầu này, ngay từ đầu Giang Ninh đã không có tâm trạng. Chu Liệt ♓●ô●ⓝ lên đôi môi mề.ɱ 𝖒ạ.ⓘ của cô thêm vài lần, đầu lưỡi vội vàng ⅼïế.ɱ 𝖒ú.t
Nên trực tiếp c·ở·i 🍳·ц·ầ·𝐧 áo 𝐪·𝖚𝖞·ế·ⓝ ⓡ·ũ anh?Chu Liệt uống rượu, nhiệt độ cơ thể rất nóng, nhiệt độ nóng rực cuồn cuộn không ngừng từ 𝖙·ⓗâ·𝓃 ⓣh·ể áp sát truyền tới
Hay là nói một câu "Anh Chu, chúng ta đến 𝐥à·𝐦 ⓣ·ì·𝓃·𝖍 đi"?Đầu ngón tay đắm chìm thật sâu trong đó, hưởng thụ trong kẽ ngón tay đều có cặp vú sữa tràn ra 𝖒_ề_𝖒 𝐦_ạ_ı.
Giang Ninh nghĩ tới đủ loại khả năng, nhưng chưa từng đi bước đó. Nhưng lúc này, người không thể nhúc nhích là Giang Ninh. Hai chân Giang Ninh ⓡⓤ·n г·ẩ·𝖞.
Mà bây giờ...Lần đầu tiên Chu Liệt nói những lời này, Giang Ninh khóc đến khó có thể tự kiềm chế.
Chu Liệt uống rượu, nhiệt độ cơ thể rất nóng, nhiệt độ nóng rực cuồn cuộn không ngừng từ 𝖙𝖍â●n t●♓●ể áp sát truyền tớiNgười đàn ông cúi đầu, ⓒ●ọ 🔀●á●ⓣ tới lui,
Trong bóng tối, Chu Liệt ✝️𝖍·ở h·ổ·𝖓 𝖍ể·ⓝ. Đôi mắt, chóp mũi rồi môi. Vừa trắng, vừa mềm.
Lồng ⓝ·🌀ự·𝐜 Giang Ninh cũng đang phập phồng dồn dập. Giống như một bánh pudding sữa bò.
Bàn tay cô ấn vào mu bàn tay Chu Liệt đang nắm lấy cặp vú sữa của cô. Chu Liệt tay chân dài, ôm chặt Giang Ninh, tiến đến trước mặt côTrong khe hở, cọ qua cọ lại.
Chỉ cần cô nhẹ nhàng động một cái, là có thể kéo bàn tay Chu Liệt ra. Da và thịt được bao bọc lẫn nhau.
Chỉ cần cô nhẹ nhàng nhúc nhích, Chu Liệt cho dù cắn nát răng, cũng sẽ buông cô ra. Quả nhiên... Hương sữa lan tỏa khắp nơi. Ngón tay cô nắm lấy tấm ga trải giường màu đỏ dưới thân, đầu ngón tay lần lượt dùng sức.
Trong lòng Giang Ninh rất rõ ràng điểm này.
Cô chớp mắt, cuối cùng rũ mi, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại. Cảm xúc quay cuồng trong lồng ⓝ.𝖌.ự.𝐜 lập tức phát ra.
Người say rượu là Chu Liệt.
Nhưng lúc này, người không thể nhúc nhích là Giang Ninh.
Im lặng, ngầm đồng ý với anh. Anh nhanh chóng vén quần áo trên người Giang Ninh lên, lòng bàn tay chạm vào sự êm ái, 𝖒_ề_ⓜ ɱạ_𝒾 mà trước đây anh chưa từng cảm nhận được.
Đôi mắt đen nhánh của Chu Liệt lóe lên như dã thú trong bóng tối, sau khi bắt được sự đồng ý ngầm của Giang Ninh. Không phân biệt được là anh đang cọ ⓝ𝐠.ự.↪️, hay là cặp vú sữa đang cọ mặt anh. So với vừa rồi Giang Ninh dùng khăn nóng lau mặt cho anh, còn thoải mái hơn gấp ngàn lần. Nên trực tiếp 🌜ở·ℹ️ qυ·ầ·𝓃 áo զ-⛎-𝐲ế-n г-ũ anh?
Cảm xúc quay cuồng trong lồng п-𝖌-ự-𝒸 lập tức phát ra. Sự căng thẳng như vậy không đến từ nỗi sợ hãi mà là xa lạ với chuyện 👢.à.Ⓜ️ 𝖙.ì.𝐧.𝐡
"A Ninh, chúng ta 𝐥_à_ɱ ⓣ_ìп_𝐡 đi."Trong lòng Giang Ninh rất rõ ràng điểm này. Chu Liệt nói:"A Ninh, đừng sợ."
Giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo sự thức tỉnh của nam giới. Quần Giang Ninh bị kéo xuống, hai chân tách ra. Người đàn ông đ_è 𝐥ê_п 𝓃_🌀ư_ờ_𝖎 cô, thắt lưng nặng nề đi xuống, côn thịt to lớn lập tức dán vào
Anh nhanh chóng vén quần áo trên người Giang Ninh lên, lòng bàn tay chạm vào sự êm ái, Ⓜ️ề.𝐦 𝐦.ạ.ï mà trước đây anh chưa từng cảm nhận được. Người say rượu là Chu Liệt.
Vừa trắng, vừa mềm.
Loại xúc cảm mề_〽️ Ⓜ️ạ_i này, khi sờ đến cặp vú Giang Ninh, đạt tới đỉnh điểm. Loáng thoáng mang theo một chút ẩm ướt dính dính, tất cả là t.𝐢.𝐧.♓ 🅓ị𝒸.ⓗ trên quy đầu côn thịt của Chu Liệt.
Lòng bàn tay rộng lớn hoàn toàn bị lấp đầy, núm vú tròn trịa bị đầu ngón tay anh bóp tới xoa lui. Lòng bàn tay rộng lớn hoàn toàn bị lấp đầy, núm vú tròn trịa bị đầu ngón tay anh bóp tới xoa lui.
Giống như một bánh pudding sữa bò. Chỉ cần cô nhẹ nhàng nhúc nhích, Chu Liệt cho dù cắn nát răng, cũng sẽ buông cô ra. Chiếc chăn đang nhô lên cao trên người cô, phập phồng lên xuống.
Chu Liệt sờ bên trái xong rồi sờ bên phải, cầm bầu 𝓃-ⓖ-ự-c trong lòng bàn tay anh xoa bóp thành đủ loại hình dạng. Nhưng nước mắt không phải khóc vì oan ức, mà là những giọt nước mắt ⓡⓤ-ⓝ 𝐫ẩ-y, vụng về bên dưới niềm khao khát ⓓ*ụ*↪️ ѵọ*п*ⓖ đang dâng trào.
Đầu ngón tay đắm chìm thật sâu trong đó, hưởng thụ trong kẽ ngón tay đều có cặp vú sữa tràn ra m●ề●m 𝖒●ạ●ï.
Từ lúc bắt đầu
Chu Liệt mê mẩn cặp vú sữa trắng nõn ɱề*𝐦 ɱạ*𝒾 này, ngày đêm nghĩ muốn nắm trong tay, vùi đầu vào trong đó...
Trên tay giày vò rất mạnh.
Hạ thân cũng không nhàn rỗi.
Quần Giang Ninh bị kéo xuống, hai chân tách ra. Người đàn ông đ*è 𝖑*ê*𝖓 ռ*🌀ư*ờ*❗ cô, thắt lưng nặng nề đi xuống, côn thịt to lớn lập tức dán vàoChu Liệt mê mẩn cặp vú sữa trắng nõn ⓜ*ề*𝖒 ⓜ*ạ*ⓘ này, ngày đêm nghĩ muốn nắm trong tay, vùi đầu vào trong đó...
Hai chân Giang Ninh ⓡ·ⓤ·ռ 𝖗·ẩ·ⓨ.
Cô không biết Chu Liệt ↪️ở_ı 𝐪ⓤ_ầ_𝓃 ra từ lúc nào. Côn thịt thô dài trần trụi dán vào bên trong đùi cô.
Da và thịt được bao bọc lẫn nhau.
Trong khe hở, cọ qua cọ lại.
Loáng thoáng mang theo một chút ẩm ướt dính dính, tất cả là 🌴●𝖎●ռ●♓ ⓓị●↪️●ⓗ trên quy đầu côn thịt của Chu Liệt.
Mặt Giang Ninh đỏ bừng, cả người bốc hơi nóng. Cảm thấy hệ thống sưởi ấm trong phòng bật quá mạnh, toàn thân nóng hổi đổ mồ hôi.
Ngón tay cô nắm lấy tấm ga trải giường màu đỏ dưới thân, đầu ngón tay lần lượt dùng sức.
Trong lòng...Chu Liệt sờ bên trái xong rồi sờ bên phải, cầm bầu 𝐧𝖌ự●🌜 trong lòng bàn tay anh xoa bóp thành đủ loại hình dạng.
Cảm giác dính ngày càng nặng nề. Cô chớp mắt, cuối cùng rũ mi, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại.
Không chỉ có Chu Liệt, còn có cô độ-ռ-🌀 ⓣ-ì𝐧-♓ nữa. Lồng ⓝ-g-ự-𝒸 Giang Ninh cũng đang phập phồng dồn dập.
Trong khe hở tiểu huyệt đóng chặt kia, chảy ra dâ●Ⓜ️ thủy trong suốt, ẩm ướt thấm dần trên quần lót.
Tuy nhiên, tất cả những điều này còn chưa tính là món khai vị nữa.
Động tác của người đàn ông càng ngày càng quá đáng, cũng ngày càng dâ·ɱ đ·ãn·ⓖ.
Chu Liệt tay chân dài, ôm chặt Giang Ninh, tiến đến trước mặt cô
Đôi mắt mang theo ⓓụ●ⓒ ✔️●ọ●𝓃●ℊ mãnh liệt, dưới ánh sáng lờ mờ, anh nhìn đôi mắt nhắm chặt của người phụ nữ. Anh không thể nhìn thấy dưới chăn. Nhưng vừa cúi đầu, cả khuôn mặt đều 𝐯ù●𝖎 và●𝑜 trong đó. Sống mũi cao thẳng chìm sâu trong khe ռɢ.ự.🌜, т-𝖍-ở ⓗổ-𝖓 𝐡ể-ⓝ từng ngụm từng ngụm
Anh cúi đầu 𝐡·ô·ⓝ cô. Không chỉ có Chu Liệt, còn có cô độռ●g т●ìп●h nữa.
Đôi mắt, chóp mũi rồi môi. Cơ thể hai mươi tuổi, đừng nói là cùng người đàn ông trần trụi dán vào nhau, ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc mắt qua một cái.
Khoang miệng Chu Liệt lưu lại mùi rượu nồng nặc.
Chu Liệt nói:"A Ninh, đừng sợ."Lần này, cô cũng muốn khóc như vậy...Anh cúi đầu 𝒽ô●п cô.
Lần đầu tiên Chu Liệt nói những lời này, Giang Ninh khóc đến khó có thể tự kiềm chế. Editor: Yee + Beta: Amouriel, Linh
Lần này, cô cũng muốn khóc như vậy...
Nhưng nước mắt không phải khóc vì oan ức, mà là những giọt nước mắt 𝓇u_𝖓 𝓇ẩ_🍸, vụng về bên dưới niềm khao khát ԁụ·𝒸 ⓥọп·𝖌 đang dâng trào."A Ninh, chúng ta 👢à.ɱ t.ìռ.♓ đi."
Chu Liệt 𝒽ô●𝓃 lên đôi môi ⓜ·ề·𝖒 Ⓜ️·ạ·1 của cô thêm vài lần, đầu lưỡi vội vàng ⓛ*ℹ️ế*〽️ 𝖒ú·✞Chỉ cần cô nhẹ nhàng động một cái, là có thể kéo bàn tay Chu Liệt ra.
Giang Ninh còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã 𝒽ô.𝐧 cằm cô rồi cúi đầu chui vào trong chăn. Giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo sự thức tỉnh của nam giới.
Chiếc chăn đang nhô lên cao trên người cô, phập phồng lên xuống. Bàn tay cô ấn vào mu bàn tay Chu Liệt đang nắm lấy cặp vú sữa của cô. Kết ♓●ô●n được nửa năm, bọn họ vốn nên sớm đột phá tầng qυ𝒶-𝓃 𝒽-ệ này.
Hai tay Chu Liệt một trái một phải cầm hai cặp vú sữa 𝐦-ề-〽️ 𝖒ạ-𝐢, lòng bàn tay xoa xoa ở giữa, vắt ra rãnh sữa thật sâu.
Anh không thể nhìn thấy dưới chăn. Nhưng vừa cúi đầu, cả khuôn mặt đều ✔️·ù·❗ và·𝐨 trong đó. Sống mũi cao thẳng chìm sâu trong khe nɢự·🌜, 𝐭●𝐡●ở 𝒽ổ●𝓃 ⓗể●𝓃 từng ngụm từng ngụmTừ lúc bắt đầu
Quả nhiên... Hương sữa lan tỏa khắp nơi. Khoang miệng Chu Liệt lưu lại mùi rượu nồng nặc. Loại xúc cảm ⓜề.〽️ 𝖒.ạ.ı này, khi sờ đến cặp vú Giang Ninh, đạt tới đỉnh điểm.
Người đàn ông cúi đầu, 🌜-ọ ❌-á-† tới lui, Đây là lần đầu tiên của cô.
Không phân biệt được là anh đang cọ 𝖓ɢ●ự●ⓒ, hay là cặp vú sữa đang cọ mặt anh.
So với vừa rồi Giang Ninh dùng khăn nóng lau mặt cho anh, còn thoải mái hơn gấp ngàn lần.
← Ch. 35 | Ch. 37 → |