Truyện:Sắc Màu Hôn Nhân - Chương 24

Sắc Màu Hôn Nhân
Trọn bộ 76 chương
Chương 24
Phòng wc (4) Bắn vào m.ôռ.ℊ
0.00
(0 votes)


Chương (1-76)

Editor: Tlinh + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Trong phòng wc nhỏ. Không nghi ngờ gì nữa, điều này càng làm cho dư âm sau khi cao trào của anh kéo dài hơn.

Bầu không khí â-𝓃 á-❗ nồng đậm, nồng đậm đến nỗi làm cho người ta như muốn tan chảy. Cũng không biết từ lúc nào, giẫm lên bàn chân Chu Liệt.

Như hai ⓣhâ●п 𝖙●♓●ể trần trụi, triền miên, quấn chặt lấy nhauTrong phòng wc nhỏ. Rồi lại kéo mạnh ra ngoài."Hức hức hức... Aaaaaaa."

Như đều quên mất, Giang Ninh thậm chí còn không 🌜ở_𝒾 𝐪υ_ầ_п áo trên người cô ra, tất cả đều chỉ chất đống trên cổ, trên thắt lưng...Toàn bộ eo và bụng, đều bị tiểu huyệt chặt chẽ 𝐦*ú*𝖙 đến căng chặt.

Nhưng tất cả những điều này.

Làm cho trận 👢·à·Ⓜ️ тì·п·𝖍 này vốn đã kịch liệt, có vẻ càng thêm d_â_𝖒 loạn mà κ-í-🌜-♓ ✝️𝖍-í-𝒸-♓. Tiểu huyệt điên cuồng co rút lại, vách thịt bên trong dính chặt vào côn thịt to lớn, nước ◗â.𝖒 chảy tí tách...Giang Ninh giống như một con mèo con ngoan ngoãn, tùy chủ nhân đùa nghịch.

Ⓣ●𝐡●â●п ✝️●𝒽●ể bắt đầu dâng lên k♓o-á-❗ 𝐜ả-𝐦, đưa Giang Ninh một lần lại một lần lên cao trào nhỏ, phảng phất không ngừng. 𝒦𝒽oá_❗ 𝖈_ả_𝐦 mãnh liệt chồng chất cùng một chỗ, nhiều đến mức cả người Giang Ninh gần như phát điên. Cuối cùng cô chỉ nghe được một câu...Vừa dâ*𝐦 đ*ã𝓃*𝐠 vừa ngây thơ.

Nhưng bởi vì người đàn ông đó khống chế. Cũng chỉ có côn thịt cứng rắn kia thọc vào 𝖗.ú.† 𝐫.🔼 trong tiểu huyệt của cô.

Mỗi một lần đều kém một chút. Bởi vì người này là Chu Liệt.

Một chút...Ⓜ_ô_п_g nâng lên cao, như thể thừa nhận anh tiến vào tốt hơn. Chu Liệt vốn nên chôn sâu côn thịt trong thiên đường nóng ẩm, ⓚ♓ο●á●ℹ️ 𝐜ả●𝐦 cực hạn như vậy, người đàn ông nào có thể từ bỏ chứ. Sền sệt, chảy theo theo đườ●n●ⓖ 𝖈●⭕𝖓●ɢ tròn trịa...

Giang Ninh ngay cả sức lực giãy dụa 𝖗.ê.𝐧 г.ỉ cũng không có. Ⓠυ🍸ế*п 𝓇*ũ mà không biết.

Cô chỉ theo ԁ.ụ.🌜 ν.ọⓝ.𝐠 sóng biển mãnh liệt, không ngừng hừ hừ, hức hức..."A***"Bầu không khí â.ռ á.ℹ️ nồng đậm, nồng đậm đến nỗi làm cho người ta như muốn tan chảy.

"Hức hức hức... Aaaaaaa."Vào lúc cô sắp không thể chịu đựng được nữa. Mỗi một lần đều kém một chút.

Từ đầu đến cuối. Làm cho trận ⓛ.à.〽️ тì𝖓.ⓗ này vốn đã kịch liệt, có vẻ càng thêm 𝖉â●𝐦 loạn mà ⓚ●í𝒸●♓ ⓣ𝐡í𝐜●𝒽. Như đều quên mất, Giang Ninh thậm chí còn không ⓒở·❗ 🍳⛎·ầ·n áo trên người cô ra, tất cả đều chỉ chất đống trên cổ, trên thắt lưng...

Cô thậm chí còn không nhìn Chu Liệt, cũng không sờ cơ thể của Chu Liệt. Lòng bàn tay của anh đè lên 𝖒ô●ռ●🌀 tròn trịa của người phụ nữ, côn thịt dính đầy nước 🅓â·𝐦 đ-â-〽️ ✌️-à-0 trong đó, thô ráp động qua lại mấy lần. Lúc Chu Liệt bế cô lên. Giang Ninh ngay cả sức lực giãy dụa 𝐫ê●ⓝ ⓡ●ỉ cũng không có.

Cũng chỉ có côn thịt cứng rắn kia thọc vào 𝐫●ú●𝖙 ⓡ●𝖆 trong tiểu huyệt của cô. Giang Ninh kìm lòng không được nhếch khóe môi, ngay cả chính mình cũng không nhận ra, nhẹ nhàng nở nụ cười. Trong đợt sóng cuồng phong bão táp này, bị làm đến 👢*ê*п đỉ*п*ⓗ sung 𝖘*ư*ớⓝ*ℊ. Lồng ⓝɢ·ự·𝖈 dồn dập phập phồng, cặp vú có dấu vết màu đỏ sẫm lắc lư qua lại.

Nhưng cơ thể bị người đàn ông này hoàn toàn khống chế, đưa cô 𝖑ê.𝓃 đ.ỉ.ⓝ.♓ sung 💲·ướn·𝐠, lăn qua lộn lại bồi hồi. Giang Ninh nhắm mắt lại một lúc, không ngờ côn thịt ở dưới háng của Chu Liệt vừa mới bắn lại trở nên cứng dưới ánh mắt im lặng.

Chân đứng không vững. Một chút...Ngón tay xoa bóp hai bầu vú, bàn tay nắm chặt lấy bầu 𝖓🌀ự_ⓒ, để lại dấu vết ái muội khó tả.

Cũng không biết từ lúc nào, giẫm lên bàn chân Chu Liệt. Sau khi sung 💲-ư-ớn-ℊ của 𝐜-ự-ⓒ 🎋♓oá-𝒾 rút đi, nhiệt độ của cơ thể từ từ giảm xuống.

Ⓜô_ⓝ_ℊ nâng lên cao, như thể thừa nhận anh tiến vào tốt hơn.

Quá... Quá... Quá... Mạnh rồi...Chân đứng không vững.

🎋𝒽·ο·á·❗ c·ả·Ⓜ️ mãnh liệt chồng chất cùng một chỗ, nhiều đến mức cả người Giang Ninh gần như phát điên."A Ninh, chúng ta ra cùng nhau."

Vào lúc cô sắp không thể chịu đựng được nữa.

Cuối cùng cô chỉ nghe được một câu...Đôi môi đỏ sẫm bị cắn khẽ hé ra, không ngừng thở ra hơi nóng.

"A Ninh, chúng ta ra cùng nhau."

Đó là giải thoát, cũng là triệt để lấy mạng Giang Ninh.

Côn thịt không ngừng thọc vào 𝐫ú-🌴 𝓇-𝐚 trong tiểu huyệt, thế nhưng một lần nữa tăng nhanh tốc độ, trong tiểu huyệt nổi lên từng đợi nóng như lửa đốt.

Ngón tay xoa bóp hai bầu vú, bàn tay nắm chặt lấy bầu 𝐧·𝐠·ự·𝐜, để lại dấu vết ái muội khó tả. 🌴h-â-n ✝️-𝒽-ể bắt đầu dâng lên 🎋♓🅾️á.ℹ️ 𝖈.ả.𝐦, đưa Giang Ninh một lần lại một lần lên cao trào nhỏ, phảng phất không ngừng.

Còn vân vê núm vú, nặng nề xoay một vòng.

Rồi lại kéo mạnh ra ngoài. Giang Ninh không đợi đến khi trong lòng cô muốn.

"A***"

Trong lúc Giang Ninh 𝖙*𝐡*ở dố*𝒸, tất cả đều là ◗-ụ-↪️ 𝐯ọ-𝓃-🌀 nồng nặc. Cơ thể ⓜề●〽️ ɱ●ạ●𝒾 dựa vào 𝖓🌀ự*c người đàn ông. Ⓡ-ⓤ-𝖓 𝓇-ẩ-𝐲, nức nở, chật vật...Anh đột nhiên rút côn thịt ra.

R⛎·ռ г·ẩ·🍸, nức nở, chật vật...Cô đang chờ đợi vòng tay ô*ⓜ ấ*🅿️ của người đàn ông.

Cô cắn chặt môi dưới, trên khuôn mặt kiều diễm tất cả đều là mê ly cùng thỏa mãn.

Trong đợt sóng cuồng phong bão táp này, bị làm đến 𝐥.ê.𝓃 đỉ.п.♓ sung 💲ư_ớ_ռ_ɢ.

Tiểu huyệt điên cuồng co rút lại, vách thịt bên trong dính chặt vào côn thịt to lớn, nước 🅓·â·〽️ chảy tí tách...

Mồ hôi nóng rực chảy dài trên khuôn mặt người đàn ông. Lông mày nhẹ nhàng nhíu chặt, trong đôi mắt đen láy chỉ phản chiếu cơ thể trắng như tuyết của người phụ nữ.

Toàn bộ eo và bụng, đều bị tiểu huyệt chặt chẽ 𝐦ú*t đến căng chặt. Nhưng hôm nay...

Chu Liệt vốn nên chôn sâu côn thịt trong thiên đường nóng ẩm, 🎋-𝖍-🔴á-ı ⓒả-〽️ cực hạn như vậy, người đàn ông nào có thể từ bỏ chứ. Cho dù cô đẩy ra, lồng 𝖓●ɢ●ự●ⓒ 𝖓ó𝓃·ℊ 𝖇ỏ𝖓·ⓖ kia cũng sẽ dán sát vào."A Liệt, em lạnh..."

Nhưng trong nháy mắt lỗ nhỏ trên quy đầu giận dữ.

Anh đột nhiên rút côn thịt ra. Editor: Tlinh + Beta: Tnhii, Amouriel, LinhTiếp tục niềm vui trước đó.

Từ hang động ẩm ướt đến không khí mát mẻ, một sự khác biệt như trên trời với dưới đấtTrở thành bức tranh 𝖉●â●ɱ đã●n●ɢ nhất.

Lòng bàn tay của anh đè lên 〽️·ô·𝐧·ⓖ tròn trịa của người phụ nữ, côn thịt dính đầy nước 𝐝â*ɱ đâ*m ✔️à*🅾️ trong đó, thô ráp động qua lại mấy lần.

Tiếp tục niềm vui trước đó.

Lúc này Chu Liệt mới bắn ra. Quá... Quá... Quá... Mạnh rồi...

Chất lỏng màu trắng sữa, từng luồng từng luồng bắn lên da thịt Ⓜ️-ề-Ⓜ️ ɱ-ạ-1 đỏ thẫm.

Sền sệt, chảy theo theo đườⓝ-g ↪️🔴𝐧-𝖌 tròn trịa...

Trở thành bức tranh dâ●〽️ đ●ã●п●ⓖ nhất. Mồ hôi nóng rực chảy dài trên khuôn mặt người đàn ông. Lông mày nhẹ nhàng nhíu chặt, trong đôi mắt đen láy chỉ phản chiếu cơ thể trắng như tuyết của người phụ nữ.

Đôi mắt đen láy của Chu Liệt nhìn chằm chằm, ngọn lửa đỏ rực cháy lên.

Không nghi ngờ gì nữa, điều này càng làm cho dư âm sau khi cao trào của anh kéo dài hơn.

Cuối cùng...Cả người cô đều mềm nhũn, nằm sấp trên bồn rửa tay, thậm chí còn không cảm giác được bồn sứ lạnh như băng.

Đã kết thúc rồi...

Giang Ninh hoàn toàn không biết phía sau cô là cảnh tượng gì, cũng không có thời gian quan tâm. Còn vân vê núm vú, nặng nề xoay một vòng. Đó là Chu Liệt...

Cả người cô đều mềm nhũn, nằm sấp trên bồn rửa tay, thậm chí còn không cảm giác được bồn sứ lạnh như băng.

Đôi môi đỏ sẫm bị cắn khẽ hé ra, không ngừng thở ra hơi nóng.

Lồng ռ.g.ự.𝐜 dồn dập phập phồng, cặp vú có dấu vết màu đỏ sẫm lắc lư qua lại.

Ⴓ●𝖚●ÿ●ế●𝐧 г●ũ mà không biết. Trong lúc Giang Ninh 𝐭𝒽●ở d●ố●𝖈, tất cả đều là ◗ụ.ⓒ ѵ.ọ.n.🌀 nồng nặc.

Vừa dâ·𝖒 đã·n·🌀 vừa ngây thơ.

Giang Ninh nhắm mắt lại một lúc, không ngờ côn thịt ở dưới háng của Chu Liệt vừa mới bắn lại trở nên cứng dưới ánh mắt im lặng.

Cô đang chờ đợi vòng tay ô.𝐦 ấ.🅿️ của người đàn ông.

Sau mỗi lần làm xong, người đàn ông luôn dùng tư thế bá đạo cường thế, ôm chặt lấy cô.

Cho dù cô đẩy ra, lồng nℊự·↪️ ⓝó·𝖓·ⓖ 🅱ỏ𝖓·ℊ kia cũng sẽ dán sát vào.

Nhưng hôm nay...

Giang Ninh không đợi đến khi trong lòng cô muốn.

Cô nhíu mày, mề.ɱ Ⓜ️.ạ.❗ lên tiếng. Cô thậm chí còn không nhìn Chu Liệt, cũng không sờ cơ thể của Chu Liệt.

"A Liệt, em lạnh..."Giang Ninh hoàn toàn không biết phía sau cô là cảnh tượng gì, cũng không có thời gian quan tâm.

Sau khi sung şướռ·ⓖ của ⓒự-c k-h-ⓞ-á-𝖎 rút đi, nhiệt độ của cơ thể từ từ giảm xuống.

Mưa bên ngoài nhà vẫn không ngừng mưa, làm cho không khí càng thêm ẩm ướt. Côn thịt không ngừng thọc vào 𝓇_ú_𝖙 ⓡ_🅰️ trong tiểu huyệt, thế nhưng một lần nữa tăng nhanh tốc độ, trong tiểu huyệt nổi lên từng đợi nóng như lửa đốt.

Lúc Chu Liệt bế cô lên.

Giang Ninh kìm lòng không được nhếch khóe môi, ngay cả chính mình cũng không nhận ra, nhẹ nhàng nở nụ cười. Đôi mắt đen láy của Chu Liệt nhìn chằm chằm, ngọn lửa đỏ rực cháy lên.

Cơ thể ɱề*m ɱạ*ı dựa vào ռ-🌀-ự-🌜 người đàn ông.

Cho dù Chu Liệt cởi váy của cô ra hay là 𝖈ở-𝐢 ⓠ-⛎-ầ-п áo trên người cô. Nhưng trong nháy mắt lỗ nhỏ trên quy đầu giận dữ.

Giang Ninh giống như một con mèo con ngoan ngoãn, tùy chủ nhân đùa nghịch.

Cô thậm chí không thèm mở mắt để nhìn.

Bởi vì người này là Chu Liệt.

Đó là Chu Liệt...

Chương (1-76)