Truyện:Sắc Màu Hôn Nhân - Chương 02

Sắc Màu Hôn Nhân
Trọn bộ 76 chương
Chương 02
Khát
0.00
(0 votes)


Chương (1-76)

Editor: Chang - Beta: Amouriel, Linh

Trong lòng bàn tay của người đàn ông là một khối Ⓜ️ề●ɱ m●ạ●ⓘ, có chút lạnh. Giang Ninh giống như học sinh làm chuyện xấu bị phụ huynh bắt được, khuôn mặt trắng nõn hiện lên vẻ bối rối. Hiện tại cô đang không mặc áo lót, cũng không mặc quần lót.

Giang Ninh toàn thân ẩm ướt lạnh lẽo. Giọng điệu vốn dịu dàng, bỗng trở nên vừa mị hoặc vừa 𝐪ц●🍸●ế●ⓝ 𝖗●ũ, âm cuối гu·ⓝ r·ẩ·🍸 dài vang lên. Giang Ninh hai tay ôm đầu Chu Liệt, ngón tay trắng nõn tương phản rõ rệt với làn da ngăm đen của người đàn ông. Anh vùi đầu xuống, động tác miệng lưỡi không ngừng, cánh tay vững chắc ôm lấy phía sau eo mảnh mai của người phụ nữ.

Chu Liệt tay xoa 𝐛ó·𝐩 𝐧ⓖ·ự·ⓒ cô, giữa hai hàng lông mày cau lạiDấu răng cắn vào cặp vú ⓜề·ɱ 𝐦·ạ·❗, cách vải hoa vụn đều in vài dấu vết. Nó giống như bị chó săn п𝐠𝖍❗·ề·ⓝ 𝓃·á·t. Đang chờ anh tới cắn, 🦵.❗.ế.m 𝖒ú*✝️ nó. Trong miệng đàn ông ngậm một cái vú, trong tay cầm một cái khác, tràn đầy chiếm hữu.

Giang Ninh còn chưa kịp phản ứng, còn đang băn khoăn không biết cơm trưa anh có ăn no hay không, giọng điệu chất vấn của người đàn ông đã truyền đến. Cơ thể cô vẫn đang bị đè nặng bởi trọng lượng của người đàn ông. Editor: Chang - Beta: Amouriel, Linh Hai chân cô không kìm được mà κ·ẹ·🅿️ 𝒸𝐡ặ·t, nhưng vẫn không ngăn được 𝒹â●Ⓜ️ thủy chảy ra từ trong tiểu huyệt.

"Em lại tắm nước lạnh?"Ngay cả Giang Ninh cũng không biết, nhưng mọi động tác của cô đều bị anh nhìn thấy rõ ràng. Chu Liệt tay xoa 𝒷ó*🅿️ n*ⓖ*ự*↪️ cô, giữa hai hàng lông mày cau lại

Cô nhỏ giọng giải thích, "Nóng lắm... Trời quá nóng."Rõ ràng cô đã ba mươi tuổi, nhưng 𝐭.♓â.n ✝️.h.ể ⓜề-ⓜ Ⓜ️ạ-ı như có thể bóp ra nước. Vừa suy nghĩ như vậy, trong lòng Chu Liệt nóng lên."Ưmm... A Liệt... Chậm lại..."

Giang Ninh giống như học sinh làm chuyện xấu bị phụ huynh bắt được, khuôn mặt trắng nõn hiện lên vẻ bối rối. Giang Ninh bị anh xoa xoa đầu óc lẫn tâm tư cũng bị rối loạn. Nghe anh nói khát nước, cô nghĩ đơn giản...

Ngón chân trắng ngọc 𝐦ề.〽️ 𝖒.ạ.ℹ️, giẫm lên dép lê, bất giác cuộn tròn lại.

Đây là một thói quen nhỏ của cô khi luống cuống. Đầu ngón tay của cô không khỏi mò vào mái tóc ngắn của đàn ông, ngón tay muốn nắm chặt cái gì đó.

Ngay cả Giang Ninh cũng không biết, nhưng mọi động tác của cô đều bị anh nhìn thấy rõ ràng. Ngón chân trắng ngọc 〽️*ề*m 𝐦*ạ*❗, giẫm lên dép lê, bất giác cuộn tròn lại. Ánh sáng ló qua khe hở.

Đặc biệt là trong lúc 🦵ê·𝐧 đ·ỉռ·ⓗ. Những hai mép hoa đỏ thẫm, dính một ít nước trong suốt."Em lại tắm nước lạnh?"

Từ mắt cá chân đến mũi chân, đều căng thẳng, ngón chân nhỏ nhắn dùng sức ş-❗ế-𝐭 𝖈-𝖍-ặ-✞ lại với nhau."Ấm đun hết nước mất rồi."

Đườп●ℊ 𝖈o●ⓝ●𝐠 duyên dáng giống như múa ba lê. Cô có bộ 𝐧.ℊ.ự.𝒸 lớn, 3.0 t.♓.0.n Ⓜ️ô●𝓃●𝖌 vểnh, tổng thể điện nước đầy đủ hút mắt người nhìn. Giang Ninh xấu hổ muốn giấu mặt đi, nhưng cái ⓜ●ôп●🌀 trơn bóng cong lên, phảng phất như chủ động đưa đến lòng bàn tay Chu Liệt.

Vừa suy nghĩ như vậy, trong lòng Chu Liệt nóng lên. Đ_ườп_ℊ 𝐜🔴п_🌀 duyên dáng giống như múa ba lê. Khuôn mặt thâm thúy chôn vào giữa hai chân của người phụ nữ, trước mắt là tiểu huyệt ư*ớ*t á*𝐭 đỏ bừng.

Động tác trên tay anh vẫn không dừng lại, lòng bàn tay cách lớp quần áo xoa nắn cặp vú đầy đặn bên dưới.

Một tiếng thì thầm khàn khàn.

"Cơm ăn đủ rồi"Chu Liệt ngậm cặp vú mập mạp, 🦵.ⓘ.ế.〽️ đè lên áo ngủ đến ướt đẫm, 𝐩ⓗ●á●ⓣ r●ⓐ â●𝐦 т●ⓗ●a●ⓝ●h rõ to.

"Ấm đun hết nước mất rồi."Cơ thể Giang Ninh bị người đàn ông làm đến quen thuộc. Trong nháy mắt Chu Liệt đè xuống, kéo quần ngủ trên người Giang Ninh xuống. Lòng bàn tay thô ráp xoa dọc theo đ*ư*ờ*n*ℊ 𝒸🔴ռ*𝐠 của eo và hông.

"Anh khát nước."Nhìn về phía tiểu huyệt ư·ớ·𝖙 á·𝐭, nặng nề cẩn thận 𝐡_ô_𝐧 vào.

Lời nói của Chu Liệt rất ngắn, nặng nề rơi xuống.

Giang Ninh bị anh xoa xoa đầu óc lẫn tâm tư cũng bị rối loạn. Nghe anh nói khát nước, cô nghĩ đơn giản...

"Trong tủ lạnh có nước nguội, em đi rót cho anh."Trong mắt Chu Liệt như có lửa, trong cổ họng khàn khàn khô khốc."Cơm ăn đủ rồi"

Lời còn chưa xong. Người đàn ông cắn rất tàn nhẫn, giống như thật sự muốn ă*ⓝ 𝐭*♓ị*т 𝖓g*ư*ờ*ï.

Giọng điệu vốn dịu dàng, bỗng trở nên vừa mị hoặc vừa զ*⛎𝐲ế*ⓝ 𝖗*ũ, âm cuối 𝓇u·𝐧 ⓡ·ẩ·🍸 dài vang lên. Giang Ninh bị đè xuống sofa trong phòng khách, sofa đàn hồi cực tốt vừa rộng rãi vừa m_ề_ɱ 𝐦ạ_ï, giống như muốn hút cả người cô vào. Trong lòng bàn tay của người đàn ông là một khối 〽️ề●ɱ 𝐦●ạ●❗, có chút lạnh. Lời còn chưa xong.

Người đàn ông trước mặt Giang Ninh đột nhiên cúi đầu xuống.

Trong tay cầm cặp vú, ngón tay xoa nắn qua lại, vải vóc bọc chặt lấy những điểm nhỏ nhô lên, bị anh cắn một cái. Sự quan tâm của đàn ông không phải là về việc này, sau khi ↪️_ở_i 🍳_⛎ầ_𝓃 ngủ Giang Ninh ra, anh cũng không lập tức nhấc hai chân thon dài kia mà làm.

Người đàn ông cắn rất tàn nhẫn, giống như thật sự muốn ă_п 🌴_𝐡_ị_𝖙 n_🌀_ườ_𝖎. Lời nói của Chu Liệt rất ngắn, nặng nề rơi xuống. 𝐌ú●т mạnh vết nước trên vải ướt. Ngay cả núm vú cũng bị hút từng đợt tê dại phát đau."A Liệt... A Liệt..."

Dấu răng cắn vào cặp vú mề.ɱ ⓜ.ạ.ⓘ, cách vải hoa vụn đều in vài dấu vết. Nó giống như bị chó săn ⓝg·𝖍·𝖎ề·𝐧 𝓃·á·𝖙. Đang chờ anh tới cắn, 𝖑-iế-ɱ m.ú.𝖙 nó. Từ mắt cá chân đến mũi chân, đều căng thẳng, ngón chân nhỏ nhắn dùng sức 💲*i*ế*t c*ⓗ*ặ*🌴 lại với nhau. Tiểu huyệt ướt đẫm...

Chu Liệt ngậm cặp vú mập mạp, l●𝒾ế●m đè lên áo ngủ đến ướt đẫm, 🅿️*h*á*🌴 𝖗*ⓐ â*𝖒 🌴*𝒽*𝐚*ⓝ*𝖍 rõ to.

Giống như thật sự rất khát. Người đàn ông trước mặt Giang Ninh đột nhiên cúi đầu xuống.

〽️ú-𝖙 mạnh vết nước trên vải ướt. Ngay cả núm vú cũng bị hút từng đợt tê dại phát đau. Nhưng động tác của người đàn ông càng nhanh hơn. Từng cơn từng cơn r⛎●п rẩ●ⓨ.

"Ư... Aaaa..."Người đàn ông cao lớn cứ như vậy ôm cô, hướng một bên đi vài bước.

Dù sao cũng là vợ chồng già mười năm.

Cơ thể Giang Ninh bị người đàn ông làm đến quen thuộc. Động tác trên tay anh vẫn không dừng lại, lòng bàn tay cách lớp quần áo xoa nắn cặp vú đầy đặn bên dưới. Sau khi tắm nước lạnh, thật vất vả mới tản ra được hơi nóng, giờ lại cuồn cuộn ập tới.

Mới vài động tác nhỏ, đôi môi đỏ mọng của cô khẽ ♓-é 𝖒-ở, nhịn không được phát ra tiếng ⓡ·ê·𝐧 ⓡ·ỉ ngâm nga.

Sau khi tắm nước lạnh, thật vất vả mới tản ra được hơi nóng, giờ lại cuồn cuộn ập tới. Giống như đang nở rộ.

Trong miệng đàn ông ngậm một cái vú, trong tay cầm một cái khác, tràn đầy chiếm hữu.

Động tác thô bạo nhào nặn, rồi đắn đo. Cũng không trực tiếp đ_ư_ⓐ 𝖛_à_⭕ bên trong quần áo.

Trên п·ⓖ·ự·↪️ Giang Ninh tê dại ngứa ngáy, giữa hai chân càng ướt đẫm lầy lội.

Tiểu huyệt ướt đẫm...

Hai chân cô không kìm được mà κ·ẹ·🅿️ 𝖈ⓗ·ặ·✞, nhưng vẫn không ngăn được 𝖉â.ⓜ thủy chảy ra từ trong tiểu huyệt.

Giang Ninh hai tay ôm đầu Chu Liệt, ngón tay trắng nõn tương phản rõ rệt với làn da ngăm đen của người đàn ông.

Đầu ngón tay của cô không khỏi mò vào mái tóc ngắn của đàn ông, ngón tay muốn nắm chặt cái gì đó. Giống như thật sự rất khát. Ngay khi Giang Ninh 🅿️h-á-✝️ г-𝒶 â-Ⓜ️ †𝖍-𝒶ռ-ⓗ, Chu Liệt đã biết chuyện gì đang xảy ra.

"A Liệt... A Liệt..."

Cô nũng nịu kêu lên, mang theo năn nỉ làm nũng. Giang Ninh nghĩ thầm như vậy.

Rõ ràng cô đã ba mươi tuổi, nhưng 𝐭·hâ·𝖓 ⓣ𝐡·ể ⓜ_ề_𝖒 〽️_ạ_ⓘ như có thể bóp ra nước. Giang Ninh còn chưa kịp phản ứng, còn đang băn khoăn không biết cơm trưa anh có ăn no hay không, giọng điệu chất vấn của người đàn ông đã truyền đến.

Ngay khi Giang Ninh 𝖕_♓á_t 𝐫_𝒶 â_ɱ ✞♓_𝒶𝖓_𝒽, Chu Liệt đã biết chuyện gì đang xảy ra.

Anh vùi đầu xuống, động tác miệng lưỡi không ngừng, cánh tay vững chắc ôm lấy phía sau eo mảnh mai của người phụ nữ."Ư... Aaaa..."

Anh vững vàng nâng đỡ cơ thể yếu ớt của cô. Cô nũng nịu kêu lên, mang theo năn nỉ làm nũng."Anh khát nước."

Người đàn ông cao lớn cứ như vậy ôm cô, hướng một bên đi vài bước.

Ngay sau đó.

Giang Ninh bị đè xuống sofa trong phòng khách, sofa đàn hồi cực tốt vừa rộng rãi vừa Ⓜ️·ề·〽️ 𝐦·ạ·𝐢, giống như muốn hút cả người cô vào. Nhưng hôm nay...

Cơ thể cô vẫn đang bị đè nặng bởi trọng lượng của người đàn ông. Trong tay Chu Liệt xoa ⓜ●ô𝖓●🌀 tròn trịa, mới thoáng buông núm vú bị anh cắn đến cứng. Triền miên một hồi môi lưỡi rời đi.

"Ưmm... A Liệt... Chậm lại..."Ngay sau đó.

Cô ⓣ·♓·ở ⓓố·𝐜 dữ dội đến mức không thở nổi, giống như bị mặt trời bên ngoài phơi nắng choáng váng.

Nhưng động tác của người đàn ông càng nhanh hơn.

Trong nháy mắt Chu Liệt đè xuống, kéo quần ngủ trên người Giang Ninh xuống. Lòng bàn tay thô ráp xoa dọc theo đ*ư*ờ*ռ*ⓖ 𝐜*0*𝓃*🌀 của eo và hông.

Ánh sáng ló qua khe hở.

Hiện tại cô đang không mặc áo lót, cũng không mặc quần lót.

Giang Ninh xấu hổ muốn giấu mặt đi, nhưng cái ɱ*ô*п*🌀 trơn bóng cong lên, phảng phất như chủ động đưa đến lòng bàn tay Chu Liệt. Mới vài động tác nhỏ, đôi môi đỏ mọng của cô khẽ ⓗ·é ɱ·ở, nhịn không được phát ra tiếng ⓡ_ê_𝐧 𝓇_ỉ ngâm nga. Mà cả người lui về phía sau.

Cô có bộ 𝖓🌀ự·🌜 lớn, 𝑒·0 ⓣ·𝖍·𝑜·𝖓 ɱô·ռ·🌀 vểnh, tổng thể điện nước đầy đủ hút mắt người nhìn.

Lúc vợ chồng ⓠ⛎*a*n 𝐡*ệ tình dục, Chu Liệt thích nhất là nâng hai chân cô lên bả vai, đâ·ɱ côn thịt thô to của anh từ chính diện xuyên qua ⓣ-h-â-𝓃 †♓-ể cô. Thắt lưng rắn chắc của người đàn ông nặng nề, từng chút từng chút va chạm vào cái 𝐦.ô.п.g bị ép nâng lên. Giang Ninh toàn thân ẩm ướt lạnh lẽo.

Cặp 𝖒ôⓝ·ℊ trắng như tuyết lăn qua lăn lại. Cuối cùng... Trở thành màu đỏ, một mảnh đỏ bừng. Anh vững vàng nâng đỡ cơ thể yếu ớt của cô.

Ⓜô𝖓-ɢ của cô đều bị Chu Liệt đánh đến đỏ bừng...Đặc biệt là trong lúc 𝖑ê*ⓝ đỉп*𝖍.

Giang Ninh nghĩ thầm như vậy."Trong tủ lạnh có nước nguội, em đi rót cho anh."

Trong tay Chu Liệt xoa 𝖒●ô●𝖓●𝐠 tròn trịa, mới thoáng buông núm vú bị anh cắn đến cứng. Triền miên một hồi môi lưỡi rời đi.

Ngoài ra còn có một tiếng chụt rõ to

Nhưng hôm nay...

Sự quan tâm của đàn ông không phải là về việc này, sau khi 𝐜.ở.𝖎 ⓠⓤầ.n ngủ Giang Ninh ra, anh cũng không lập tức nhấc hai chân thon dài kia mà làm. Dù sao cũng là vợ chồng già mười năm.

Mà cả người lui về phía sau.

Khuôn mặt thâm thúy chôn vào giữa hai chân của người phụ nữ, trước mắt là tiểu huyệt ư·ớ·† á·т đỏ bừng.

Những hai mép hoa đỏ thẫm, dính một ít nước trong suốt. Cặp 𝐦ôռ-𝖌 trắng như tuyết lăn qua lăn lại. Cuối cùng... Trở thành màu đỏ, một mảnh đỏ bừng.

Từng cơn từng cơn 𝖗.υ.ռ 𝐫ẩ.🍸.

Giống như đang nở rộ.

Trong khe nhỏ, còn chảy ra d·â·𝐦 thủy, mang theo mùi tanh tự nhiên.

Trong mắt Chu Liệt như có lửa, trong cổ họng khàn khàn khô khốc. Ngoài ra còn có một tiếng chụt rõ to

Nhìn về phía tiểu huyệt ư●ớ●✝️ á●🌴, nặng nề cẩn thận 𝒽ô_n vào.

Chương (1-76)