Vú sữa (2)
← Ch.05 | Ch.07 → |
Editor: Chang + Beta: Beo, Amouriel, Linh, TNhii
Những ngón tay mảnh mai bóp cặp vú tròn trịa, ép vào giữa tạo nên một khe rãnh thật sâu. Đã có rất nhiều bà mẹ đợi sẵn ngoài cửa để đón con mình.
Côn thịt màu tím đỏ được thọc vào trong đó, những mạch Ⓜ️-á-𝖚 nổi lên cứ cọ qua lại với cặp vú 𝖒·ề·〽️ 〽️ạ·❗. Sợ cô lạnh, Chu Liệt lấy máy sấy tóc từ trong tủ ra. Anh ngồi ở mép giường, ngón tay xuyên qua mái tóc dài hơi ẩm ướt của người phụ nữ, gió nóng nhẹ nhàng thổi qua. Mùi tanh nhàn nhạt tràn ngập giữa môi và răng của Giang Ninh.
Làn da vô cùng mịn màng ấy nhanh chóng bị ma sát đến đỏ lên. Ba giờ là thời gian tan học của trường mẫu giáo. Chu Liệt bật điều hòa, đắp chăn bông cho Giang Ninh.
Mà bên dưới háng đàn ông cứ nhún qua nhún lại, còn không ngừng tăng tốc. Có người nói tiếp: "Giang Ninh lớn lên thật xinh đẹp, mặc cái gì cũng đẹp nữa, tôi ghen tị muốn c*𝒽*ế*† luôn, đã sinh con rồi eo còn nhỏ như vậy."Nhưng vừa mới đứng dậy, giữa hai chân cô khô rát đau đớn, tiểu huyệt vừa đau nhức vừa khó chịu.
Quy đầu côn thịt đi lên gần như đụng phải cái cằm nhỏ nhắn của người phụ nữ, nước 𝖉â●𝐦 trong suốt dính vào khuôn mặt đỏ bừng kia. Một giấc ngủ này của Giang Ninh, ngủ đến hai giờ rưỡi chiều.
Chu Liệt nhìn xuống cảnh đẹp trước mắt. Giang Ninh ngủ thiếp đi, cô không nghe thấy gì cả
Dùng 𝓃gự·🌜 tuốt côn thịt không thể so sánh tiểu huyệt vừa chặt vừa nóng, cũng không có nước 𝐝●â●ⓜ bôi trơn. Muốn nhét côn thịt vào miệng cô...Muốn vấy bẩn cô...
Nhưng cảnh tượng trước mắt. Vừa mở mắt ra, cô giật mình. Quy đầu côn thịt đi lên gần như đụng phải cái cằm nhỏ nhắn của người phụ nữ, nước ԁ_â_ɱ trong suốt dính vào khuôn mặt đỏ bừng kia.
Làm cho 𝐝.ụ.ⓒ ✌️.ọ.ⓝ.𝐠 thiêu đốt dưới háng của anh càng thêm mãnh liệt hơn. Đôi mắt đen của Chu Liệt nặng nề đè xuốngNghe tiếng ù ù đó, Giang Ninh càng ngủ say hơn.
Muốn vấy bẩn cô...
Muốn nhét côn thịt vào miệng cô...Người phụ nữ ⓚ_♓_ỏ_𝖆 т𝒽â_𝓃 được bế trở về phòng."Ha... a... a..."
Muốn cô nuốt ⓣℹ️ռ.𝖍 𝖉ị.𝐜.♓ của anh xuống......
Dưới sự k-í🌜-𝖍 𝐭𝖍-í-🌜-h của ✞♓-â-𝓃 ✝️♓-ể và đầu óc, Chu Liệt cuối cùng đã bắn ra. Chu Liệt mặc quần vào, nhưng côn thịt trong quần lót vẫn cứng lên. Cô thay quần áo để đi ra ngoài đón con.
Quy đầu trên côn thịt tức giận trào ra những dòng chất lỏng màu trắng ngà sền sệt.
Vừa nhiều vừa tanh. Lấy cái gối ướt sũng do nước tiểu của cô. Được Chu Liệt mang ra ngoài, ngâm trong chậu nước ở ngoài sân, chờ anh về rồi giặt sạch sau. Cứ lặp đi lặp lại
Trên cặp vú tròn trịa, chiếc cằm nhỏ, và trên ... đôi môi đỏ mọng của người phụ nữ. Giang Ninh cầm ô đi bộ 20 phút đến cổng trường mẫu giáo.
"Ưm-"Cô không thở nổi.
Giang Ninh tâm trạng rối bời, 🌴.𝐡â.𝓃 t.ⓗ.ể khẽ run lên. Muốn cô nuốt †𝖎п●h 𝐝ị𝒸●♓ của anh xuống......"Nhìn chồng người ta kìa, không chỉ biết kiếm tiền mà còn rất cưng chiều vợ nữa. Chồng tôi thì ngay cả cỡ giày của tôi là bao nhiêu cũng không biết cơ...."Giang Ninh cau mày không chút dấu viết, sau đó cười nhạt đi đến đó.
Người cao trào rõ ràng là Chu Liệt, nhưng cô cũng cảm thấy 𝐤h●oá●ï 𝖈ả●ⓜ dâng lên, tiểu huyệt giữa hai chân cũng nhanh chóng co rút lại. Lưỡi nhỏ ướ_✝️ á_𝖙, đôi môi 𝐦.ề.𝐦 mạ.𝖎 được hút qua lại.
Trong lúc hoảng hốt, cô thậm chí còn không cảm nhận được 𝖙𝒾·п·♓ ⓓị𝐜·𝖍 trên môi mình. Côn thịt màu tím đỏ được thọc vào trong đó, những mạch ⓜá-⛎ nổi lên cứ cọ qua lại với cặp vú ɱề-ⓜ 𝖒ạ-ï.
Đôi mắt đen của Chu Liệt nặng nề đè xuốngCòn có người nói, "Giang Ninh, chồng cô mua cho à?"
Anh 𝖍●ô●𝓃 Giang Ninh thật sâu, dùng đầu lưỡi 🦵-𝐢ế-m láp t·ⓘп·𝒽 ԁ·ị·🌜·h trên môi cô, bá đạo ⓧâ.ɱ n.♓.ậ.𝖕 cùng nhau đ·ú·t vào miệng cô."Nóng..."Cô phải vội vã đi đón con.
Mùi tanh nhàn nhạt tràn ngập giữa môi và răng của Giang Ninh.
Nhưng ngay sau đó, đã bị Chu Liệt 𝐡ô_ⓝ lưỡi mãnh liệt chiếm đoạt. Nhưng ngay sau đó, đã bị Chu Liệt 𝐡_ô_ⓝ lưỡi mãnh liệt chiếm đoạt.
Mỗi một góc trong khoang miệng của cô đều bị 𝐥𝖎ế-〽️ ɱú-𝐭 một vòng. Giang Ninh nhìn thấy cái gối ôm được ngâm trong chậu nước màu đỏ kia.
Lưỡi nhỏ ướ*ⓣ á*🌴, đôi môi Ⓜ️.ề.m ⓜ.ạ.1 được hút qua lại. Trong lúc hoảng hốt, cô thậm chí còn không cảm nhận được 𝐭𝖎𝐧-𝖍 d-ị-𝐜-𝒽 trên môi mình. Dưới sự 🎋í↪️.♓ 🌴𝐡.í↪️.ⓗ của †*ⓗâ*𝓃 ✞*♓*ể và đầu óc, Chu Liệt cuối cùng đã bắn ra.
Nước bọt từ miệng người đàn ông truyền tới, buộc cô phải nuốt xuống. Nước bọt từ miệng người đàn ông truyền tới, buộc cô phải nuốt xuống.
"Ha... a... a..."Chiếc khăn 🌜-ọ 🔀á-🌴 vào tiểu huyệt bị sưng. Nhưng cảnh tượng trước mắt.
Ngột ngạt. Chu Liệt nhìn xuống cảnh đẹp trước mắt. Những ngón tay mảnh mai bóp cặp vú tròn trịa, ép vào giữa tạo nên một khe rãnh thật sâu.
Cô không thở nổi. Có một người mẹ lập tức khen ngợi: "Giang Ninh, cô lại mặc bộ váy mới hả? Đẹp thật đó, cô mặc bộ này rất đẹp luôn!"Làm 𝐜●𝖍ế●✝️ thì làm ↪️hế*† đi...
Nụ 𝐡ô-n của Chu Liệt quá mãnh liệt, khiến Giang Ninh vốn đã mệt mỏi lại thêm hít thở không thông, đầu óc choáng váng. Vừa bước vào.
Sao cũng được..."Ưm-"
Làm 🌜*♓ế*т thì làm ⓒh_ế_† đi...Cô quay lại, lấy một ít quần áo, ném vào chậu che đậy gối ôm trước khi đi mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Giang Ninh mơ mơ màng màng, chán nản nghĩ. Giang Ninh không thích tình huống này, chỉ cười giật đầu cho qua. Khi khăn tắm n●ó𝐧●🌀 𝖇ỏռ●ⓖ dính vào tiểu huyệt đỏ bừng xinh đẹp, Giang Ninh đá đá chân.
Sau khi Chu Liệt ⓗô.n đủ rồi, trong miệng Giang Ninh sớm đã không còn 🌴-1-𝖓-ⓗ ԁị🌜-♓, nhưng mà đôi môi cô vừa đỏ vừa sưng.
Chu Liệt mặc quần vào, nhưng côn thịt trong quần lót vẫn cứng lên. Trước khi rời khỏi nhà, Chu Liệt lấy nước lạnh từ trong tủ lạnh, đổ đầy vào ấm đun nước. Anh h-ô-п Giang Ninh thật sâu, dùng đầu lưỡi 👢iế-Ⓜ️ láp †❗●𝐧●ⓗ 𝖉ị𝐜●ⓗ trên môi cô, bá đạo 𝐱·â·𝐦 𝖓hậ·ⓟ cùng nhau đú-т vào miệng cô.
Anh bước vào phòng vệ sinh. Lúc ra cầm theo chiếc khăn nóng lau sạch cho Giang Ninh. Anh lại liếc nhìn ghế sofa lộn xộn, thu dọn từng cái một. Nụ ♓_ô_ⓝ của Chu Liệt quá mãnh liệt, khiến Giang Ninh vốn đã mệt mỏi lại thêm hít thở không thông, đầu óc choáng váng.
Khi khăn tắm ⓝ●ó𝐧●🌀 ⓑỏ●𝐧●𝐠 dính vào tiểu huyệt đỏ bừng xinh đẹp, Giang Ninh đá đá chân.
"Nóng..."
Cô nhắm mắt lại nhưng vẫn còn giận dỗi phản đối. Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt trắng nõn một giây sau biến thành màu đỏ bừng.
Bàn tay rộng lớn của Chu Liệt tách hai chân cô ra, không cho cô khép lại. Bàn tay rộng lớn của Chu Liệt tách hai chân cô ra, không cho cô khép lại.
Ánh mắt anh tập trung, lau tiểu huyệt một cách nghiêm túc và cố gắng làm sạch nước ԁâ●〽️ bên trong.
Cứ lặp đi lặp lạiChiếc váy này thực sự là do Chu Liệt muaLúc đi ra khỏi sân.
Chiếc khăn ↪️*ọ ❎á*т vào tiểu huyệt bị sưng. Anh bước vào phòng vệ sinh. Lúc ra cầm theo chiếc khăn nóng lau sạch cho Giang Ninh.
"Tại sao em lại bất cẩn như vậy?"
Lời thì thầm của người đàn ông giống như một lời nói nhảm.
Giang Ninh ngủ thiếp đi, cô không nghe thấy gì cả
Chu Liệt ra vào phòng wc mấy lần, cẩn thận lau sạch sẽ toàn bộ t.𝖎.𝐧.h ⓓị.🌜.h trên 𝖓●ɢ●ự●c Giang Ninh
Người phụ nữ κ*h*ỏ*🅰️ t*ⓗâ*𝐧 được bế trở về phòng.
Chu Liệt bật điều hòa, đắp chăn bông cho Giang Ninh.
Sợ cô lạnh, Chu Liệt lấy máy sấy tóc từ trong tủ ra. Anh ngồi ở mép giường, ngón tay xuyên qua mái tóc dài hơi ẩm ướt của người phụ nữ, gió nóng nhẹ nhàng thổi qua. Mỗi một góc trong khoang miệng của cô đều bị ⓛ❗.ế.𝖒 𝐦·ú·🌴 một vòng."Tại sao em lại bất cẩn như vậy?"
Nghe tiếng ù ù đó, Giang Ninh càng ngủ say hơn. Mà bên dưới háng đàn ông cứ nhún qua nhún lại, còn không ngừng tăng tốc.
Trước khi rời khỏi nhà, Chu Liệt lấy nước lạnh từ trong tủ lạnh, đổ đầy vào ấm đun nước.
Anh lại liếc nhìn ghế sofa lộn xộn, thu dọn từng cái một. Giang Ninh tâm trạng rối bời, 𝐭_𝒽â_𝓃 🌴𝒽_ể khẽ run lên.
Lấy cái gối ướt sũng do nước tiểu của cô. Được Chu Liệt mang ra ngoài, ngâm trong chậu nước ở ngoài sân, chờ anh về rồi giặt sạch sau. Làm cho 𝖉ụ.↪️ ✔️.ọ.ռ.🌀 thiêu đốt dưới háng của anh càng thêm mãnh liệt hơn.
...
Một giấc ngủ này của Giang Ninh, ngủ đến hai giờ rưỡi chiều. Ngột ngạt.
Vừa mở mắt ra, cô giật mình."Chu Liệt ↪️𝐡*ế*т liệt."
Ba giờ là thời gian tan học của trường mẫu giáo.
Cô phải vội vã đi đón con. Vừa nhiều vừa tanh. Sao cũng được...
Nhưng vừa mới đứng dậy, giữa hai chân cô khô rát đau đớn, tiểu huyệt vừa đau nhức vừa khó chịu.
Giống như... Muốn đi tiểu ra ngoài hay gì đó.
"Chu Liệt c♓*ế*✝️ liệt."
Giang Ninh nhẹ giọng mắng, nhưng vẫn nhịn đi sự khác thường để rời giường.
Cô thay quần áo để đi ra ngoài đón con.
Lúc đi ra khỏi sân.
Giang Ninh nhìn thấy cái gối ôm được ngâm trong chậu nước màu đỏ kia.
Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt trắng nõn một giây sau biến thành màu đỏ bừng. Vừa nhìn thấy Giang Ninh, họ đã lập tức vẫy tay với cô. Lời thì thầm của người đàn ông giống như một lời nói nhảm.
Cô quay lại, lấy một ít quần áo, ném vào chậu che đậy gối ôm trước khi đi mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Thị trấn nơi bọn họ ở không lớn.
Giang Ninh cầm ô đi bộ 20 phút đến cổng trường mẫu giáo. Giang Ninh nhìn bên trong nhà trẻ, chờ đứa nhỏ nhanh chóng ra ngoài.
Đã có rất nhiều bà mẹ đợi sẵn ngoài cửa để đón con mình.
Vừa nhìn thấy Giang Ninh, họ đã lập tức vẫy tay với cô.
Giang Ninh cau mày không chút dấu viết, sau đó cười nhạt đi đến đó.
Vừa bước vào.
Có một người mẹ lập tức khen ngợi: "Giang Ninh, cô lại mặc bộ váy mới hả? Đẹp thật đó, cô mặc bộ này rất đẹp luôn!"Làn da vô cùng mịn màng ấy nhanh chóng bị ma sát đến đỏ lên.
Có người nói tiếp: "Giang Ninh lớn lên thật xinh đẹp, mặc cái gì cũng đẹp nữa, tôi ghen tị muốn cⓗế*t luôn, đã sinh con rồi eo còn nhỏ như vậy."
Còn có người nói, "Giang Ninh, chồng cô mua cho à?"
Giang Ninh không thích tình huống này, chỉ cười giật đầu cho qua.
Chiếc váy này thực sự là do Chu Liệt mua
Kích thước vòng eo vừa phải
"Nhìn chồng người ta kìa, không chỉ biết kiếm tiền mà còn rất cưng chiều vợ nữa. Chồng tôi thì ngay cả cỡ giày của tôi là bao nhiêu cũng không biết cơ...."
Giang Ninh nhìn bên trong nhà trẻ, chờ đứa nhỏ nhanh chóng ra ngoài.
← Ch. 05 | Ch. 07 → |