Truyện:Sắc Dụ - Chương 24

Sắc Dụ
Trọn bộ 57 chương
Chương 24
0.00
(0 votes)


Chương (1-57)

Edit:annhie

Beta: Đậu Xanh

Từ lúc anh c·ở·𝒾 q·𝐮ầ·п áo, cô đã cảm thấy mình ướt, hiện tại chỉ bị trêu chọc vào cái, côn th*t có thể dễ dàng cắm tiểu huyệt.

Sau lưng là gạch men sứ, phía trước là ♓.ơ.i 𝐭𝖍.ở 𝖓.ón.ⓖ ⓡ.ự.𝖈 của anh, Phó Hi ôm lấy đầu anh, đầu chôn ở cổ anh, hạ thân đón nhận sự trêu trọc của anh.

"Chậm một chút...Ô..." Cô cảm thấy côn th*t trong cơ thể mình dường như lại to lên, đâ·〽️ cô đến nhũn cả chân.

"Không thể chậm được." Hô hấp anh trên đỉnh đầu cô, thỉnh thoảng phát ra tiếng т𝖍*ở ⓓố*ⓒ: "Anh vất vả mới thắng, bạn gái không nên phối hợp chút sao?"

Những người khác lục đục đi ra, bên ngoài thỉnh thoảng nghe thấy tiếng thảo luận.

Phó Hi sợ bị phát hiện, gắt gao 𝖈ắ●ռ Ⓜ️ô●𝐢, cố gắng chống đỡ 𝖙*♓â*ⓝ 𝐭*♓*ể đang 𝖗u-𝓃 𝓇-ẩ-ÿ, Lục Hoàn Thần phát hiện, đem hai chân cô vòng qua hông mình, phần hông nhanh chóng hướng tiểu huyệt đâ_Ⓜ️ ѵà_𝐨.

Nước được bật mức mạnh nhất, người ở ngoài không chú ý tới gian phòng ái muội mà còn cười đùa.

"Thả lỏng." Lục Hoàn Thần niết môп_🌀 cô, "Muốn cho mọi người biết em kẹp anh suýt gãy sao?"

"Ô...Tại anh...Ư...Chậm chút..." Cơ thể cô đều dựa vào anh, cả người như treo trên không cùng cảm giác vụng trộm kí.c.♓ t.♓.í.ⓒ.𝐡 khiến cô 🎋.ẹ.🅿️ ↪️h.ặ.✝️ cả hai chân.

"Tôi vừa nghe thấy âm thanh AV? Tên ngốc nào còn ở đây tự 💲ướ.𝐧.🌀 vậy chứ, vậy mà không chia sẻ cho anh em, thật mẹ nó không nghĩa khí!" Thanh âm bên ngoài nhỏ dần.

Phó Hi sợ tới mức nắm chặt cánh tay Lục Hoàn Thần, anh đành phải giảm tốc độ.

"Thanh âm AV? Phụ nữ trên giường kêu? Tiểu tử không phải là cậu mộng xuân chứ?" Nhóm người bên ngoài cười vang, đề tài bị chuyển sang cái khác.

Lục Hoàn Thần một tay ở m_ô𝓃_🌀 cô, một tay xoa ռℊự-𝒸 cô, đầu ngón tay xoay quanb đầu v*, làm bộ thở dài: "Chậm như vậy là sao thoả mãn được tiểu huyệt chứ?"

Người bên ngoài đã đi xa, Phó Hi không băn khoăn nữa, ngửa đầu tìm kiếm vành tài anh, thanh âm kiều mị: "Vậy anh nhanh lên mau thao ⓒ*ⓗ*ế*𝐭 tiểu huyệt."

Lỗ tai hình như là điểm mẫn cảm của anh, Phó Hi thấy hơi thở của anh dần trầm xuống, ngay sau đó tần suất thọc vào ⓡú*𝐭 ⓡ*🅰️ nhanh hơn.

"A...Ưm...Nhanh lên...Sắp tới rồi..." Âm thanh г.ê.𝓃 𝓇.ỉ quanh quẩn bên tai, Lục Hoàn Thần cúi đầu cắn cánh môi đỏ của cô, đem nữ sinh dưới thân đạt tới cao trào.

Thật muốn mạng mà!!!

Anh 𝓇.ú.🌴 г.𝖆 trước đó một giây, 𝐭●ⓘ●ռ●♓ ◗ị●𝖈●h bắn ở trên đùi cô, dương v*t thì dính đầy 𝐝●â●Ⓜ️ thuỷ.

"Thoải mái không?" Nữ sinh chôn ở cổ anh.

"Quá sung 💲●ướn●🌀!" Lục Hoàn Thần ♓ô*ⓝ lên trán cô.

"Lần sau không được đoạt trà sữa của em!" Cô không lưu tình mà đẩy anh ra, nhảy người xuống đi rửa sạch †*𝒽*â*n ✝️𝒽*ể.

"Không đoạt, không đoạt, nếu em thích anh có thể mua được cả cửa hàng cho em." Phú nhị đại Lục Hoàn Thần người chưa từng có bạn gái nói như vậy.

Chương (1-57)