← Ch.10 | Ch.12 → |
Edit: annhie
Beta: Đậu Xanh
*
Anh dùng tay khoá cửa WC, bắt đầu 𝒸ở*ⓘ 𝐪*υầ*𝐧 áo của cô.
"Thật căng!" Anh 𝓃♓_é_⭕ Ⓜ️ô_ⓝ_ℊ Phó Hi, quần áo để ở bồn rửa tay, đặt cô ngồi trên bệ đá, dán côn th*t cực nóng vào ⓜô𝐧*𝐠 cô.
Mạc Thường hạ rất nhiều thuốc κí·c·♓ 🅓·ụ·🌜, khiến dương v*t của anh đã hoàn toàn cương cứng, côn th*t to lớn 𝒸·ọ ×á·✝️ giữa đùi cô, lúc nào cũng sẵn sàng ⓒ·ắ·𝖒 ѵ·à·𝑜.
Nhưng trước hết phải trêu đùa cô trước đã!
Anh cúi người gặm cắn vai cô, giây tiếp theo lại thay đổi chủ ý, nắm vòng eo Ⓜ️ả-ռ-h 𝐤-ⓗản-ⓗ, c.ọ ×á.🌴 dương v*t vào giữa hai đùi thiếu nữ.
Âm đế bị cọ đến nỗi sung huyết.
So với khi ↪️ắ*ɱ v*à*⭕ âm đ*o, nơi này tập trung nhiều dây thần kinh nên càng mẫn cảm, chỉ mới thọc vào ⓡú.т 𝖗.𝐚 vài cái mà Phó Hi đã cao trào một lần.
"Thật nhanh!" Đầu lưỡi dọc theo bả vai cô mà 🦵𝒾·ế·〽️ xuống, lúc cảm nhận được dương v*t bị d*m thủy làm ướt liền cắn một cái nhẹ trên lưng cô.
Cho dù được Lục Hoàn Thần giữ eo nhưng với tư thế này cô cũng không chịu được lâu, Phó Hi nhịn xuống, mở to mắt nói: "Đợi lát nữa anh đi vào, xem có thể bị em kẹp gãy hay không!"
"Khẩu khí rất lớn!" Lục Hoàn Thần cố ý chạm vào â●ɱ ♓●ộ, Phó Hi nhịn không được bật ra tiếng r·ê·п 𝐫·ỉ.
"Như vậy đã không chịu được, vậy đợi tôi bắn chắc em phải mất nửa cái mạng mất!"
Phó Hi bị anh nói đến không biết đáp trả như thế nào, hai chân tận lực k*ẹ*p ⓒ*𝒽ặ*† anh.
"Chậc." Lục Hoàn Thần nắm chặt eo cô, tần suất ngày càng nhanh.
Eo cô thật sự rất nhỏ, hai bàn tay của anh đều ôm trọn được, làn da trắng như sữa bò xuất hiện những dấu vết đỏ.
Eo Phó Hi bị anh nắm đến đau nhức. Chỉ cần cô cúi đầu có thể nhìn thấy côn th*t to lớn, thỉnh thoảng lộ ra quy đầu màu đỏ tím.
"A..." Cô cảm thấy rất mệt, eo chùn xuống lộ ra trước mắt Lục Hoàn Thần, anh tò mò sờ một chút phát hiện âm thanh của Phó Hi càng thêm kiều mị.
"Thì ra là sợ ngứa!" Lục Hoàn Thần ác ý thổi khí vào cổ cô, chân tay Phó Hi mềm nhũn, không còn sức lực, cả người dựa vào Lục Hoàn Thần.
Chân cô còn mang giày cao gót, quần áo đã bị lột sạch ném ở bên chân.
Hơi thở nam tính bao quanh cô, Phó Hi chưa kịp ngẩng đầu lên thì đã bị Lục Hoàn Thần ấn xuống, chỉ có thể quay mặt đi để thở.
"Cứ như vậy, m_ô_𝐧_🌀 thật vểnh."
"Biến thái!" Phó Hi trừng mắt nhìn anh.
"Đừng quên là ai câu dẫn ai trước!" Tay nam sinh gãi trên lưng nữ sinh, gợi lên một trận ngứa ngáy, cô lắc Ⓜ️·ô𝐧·ⓖ ý muốn tránh, thế nhưng vô tình lại hùa theo cho anh đ●â●Ⓜ️ ⓥ●à●𝖔, Lục Hoàn Thần kêu một tiếng, đem 𝖙●𝐢n●ⓗ 𝐝ị𝖈●𝐡 ấm nóng bắn vào hoa huy*t của cô.
"Ưm...đeo bao!" Nam sinh vẫn thong thả tiếp tục đ*â*𝐦 𝖛à*⭕, vừa mới 𝐛.ắ.𝓃 ⓣ𝐢.ⓝ.𝖍 xong thế nhưng ngay lập tức dương v*t lại cứng.
"Không cần!" Lục Hoàn thần biết cô mệt nhưng vẫn tiếp tục.
"Lục ca ca..." Âm thanh 𝐦-ề-Ⓜ️ Ⓜ️ạ-❗ mang theo ý làm nũng của cô vang lên: "Muốn đi lên ghế làm."
← Ch. 10 | Ch. 12 → |