Truyện:Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng - Chương 83

Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng
Trọn bộ 88 chương
Chương 83
Ngoại truyện 16
0.00
(0 votes)


Chương (1-88)

Trên giường lớn, người đàn ông vẫn đang mặc một chiếc áo sơ mi, cổ áo được mở rộng, mà trên người cô gái cũng chỉ còn duy nhất chiếc tất đùi, dáng vẻ lúc này của hai người trông còn q●⛎yế●𝐧 𝓇●ũ hơn khi không mặc gì.

Vật cứng nhẹ nhàng tách hai vách thịt ra, Đào Tử Tuấn ranh mãnh c*ọ ×á*t trước lối vào, mắt nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng của Diệp Linh Tiệp, cố tình muốn trêu chọc cô một chút.

Hành động không biết có nên vào hay không của anh làm cho bụng dưới của cô vô cùng khó chịu, tiểu huyệt dâng lên cảm giác trống rỗng, hy vọng được anh lấp đầy. Thế là cô bèn nâng đôi chân dài lên vòng lên eo anh, để cho nơi riêng tư của mình tiến đến gần anh hơn, thúc giục anh mau mau tiến vào cô.

"Đào Tử...Em đói...Em muốn ăn...Cho em đi..." Diệp Linh Tiệp chu môi yêu cầu, tay nhỏ bé không kiêng dè gì mà v.цố.t ✌️.𝑒 nℊự_𝖈 anh, không quên đùa bỡn hai tiểu đậu đỏ.

Đào Tử Tuấn nghe thấy lời nói phóng đãng của cô, gầm nhẹ nói: "Yêu nữ, anh lập tức nhét cái này vào em đây!" Nói xong, anh ưỡn thẳng lưng, đem côn th*t cắm toàn bộ vào tiểu huyệt ư-ớ-т á-ⓣ của em đây.

Đúng với suy nghĩ của anh, cô không phải là xử nữ, nhưng độ chặt của tiểu huyệt lại vượt quá sự tưởng tượng của anh, anh nghĩ một cô gái hào phóng như Diệp Linh Tiệp chắc là đã l_ê_𝐧 ℊ_❗_ườռ_𝐠 với khá nhiều đàn ông rồi, nhưng không ngờ nơi riêng tư của cô lại như thể chưa từng được ai khai phá vậy.

Bị anh bất ngờ đi vào khiến cho Diệp Linh Tiệp cảm thấy cực kỳ đau đớn, nhịn không được cào lên da thịt anh vài cái, lưu lại vài vết xước.

Quan sát 🅱ⓘ●ể●𝐮 tì●ռ●𝖍 biến hóa của cô, Đào Tử Tuấn cố gắng đè nén xúc động, cúi đầu 𝖍ô-𝖓 lên mi tâm đang nhăn lại của cô, hỏi: "Đau không em? Sao lại đau như vậy?" Cô không phải là lần đầu tiên nhưng tại sao lại không thoải mái chứ? Là cô đang tỏ ra khoa trương, hay là tại vật đó của anh lớn hơn bình thường?

"Ưm...Của anh...Của anh lớn quá..." Diệp Linh Tiệp ⓝóп_🌀 𝖇_ừ_ռ_ⓖ cả hai bên tai, may là rượu đã làm cho mặt của cô đỏ từ trước, cho nên anh mới không phát hiện ra là cô đang xấu hổ.

Hai người đàn ông cô đã từng 𝖑ê·п ɢï·ườп·𝐠 cùng đều không lớn bằng của anh, có khi chỉ bằng hai phần ba, cho nên vừa nãy lúc nhìn thấy của anh cô đã hơi giật mình, cảm thấy mình có thể chịu được, nhưng cuối cùng lại khá đau đớn!

Tuy nói là đau, nhưng dần dần cũng quen được, côn th*t của anh cứ như vậy nằm yên bất động trong tiểu huyệt làm cho cô rất khó chịu, bèn chủ động nhéo thắt lưng anh, κ.í𝖈.h 𝐭𝐡.í.↪️.♓ sự hưng phấn trong anh.

Đàn ông khi được phụ nữ ca ngợi có chỗ hơn người đều cảm thấy rất sung 💰ư*ớⓝ*g, Đào Tử Tuấn nhìn tư thế như rắn nước của Diệp Linh Tiệp, lưu manh cười nói: "To thế mới làm cho em thoải mái được, bây giờ thì tự mình hành động đi nào!"

Diệp Linh Tiệp nghe thấy lời anh, bèn lập tức bày ra vẻ mặt say mê, tay nhỏ đặt lên vai anh, trực tiếp ngồi lên thân hình cường tráng, sau đó dùng tư thế ngồi bắt đầu đong đưa eo.

"Ưm...Thật...Thật thô...Em nuốt hết cây gậy của anh được này...Thoải mái quá..." Hai chân cô 𝐤-ẹ-ⓟ 🌜-hặ-𝐭, tay nhỏ bé ô-𝖒 𝐬-ï-ế-т lấy anh, đôi môi đỏ tươi q_ⓤ_𝐲_ế_𝐧 𝐫_ũ phà hơi vào tai anh, miệng khẽ ngâm nga 𝖗.ê.ռ г.ỉ.

Đào Tử Tuấn cúi đầu 𝒽ⓤ·n·𝖌 𝒽·ă·𝐧·𝐠 𝐡ô*ռ ɱ*ú*✝️ hõm vai cô, lưu lại rất nhiều dấu ♓*ô𝖓*, bàn tay to kìm chặt vòng eo nhỏ, giúp cô nâng lên hạ xuống. Từng ngọn lửa nhỏ nhen nhóm ở nơi riêng tư của hai người, Đào Tử Tuấn cảm nhận từng lớp thịt mềm đang 〽️ú.🌴 lấy anh, khiến cho côn th*t của anh càng thêm thô cứng bên trong cô.

Hôn đủ bả vai bóng loáng, anh lại chuyển xuống ♓ô·ռ lên bộ n·𝐠·ự·𝐜 to tròn đang không ngừng rung lắc của cô, răng cắn mạnh vào đầu 𝓃ⓖự_𝒸, muốn cho cô cảm thấy tê dại.

"A a...Đào...Đào Tử...Đừng mà...Ưm...Đừng làm vậy..." Diệp Linh Tiệp mở miệng cầu xin anh, sợ nhũ hoa sẽ bị anh cắn đến sưng đỏ mất.

Buông tha cho bộ 𝓃gự●↪️ sữa của cô, Đào Tử Tuấn khàn giọng nói: "Gọi tên anh!" Sau đó bắt đầu nâng mô𝐧_ⓖ đâ.m một cái, tiếp đó cảm nhận được sự co rút đột ngột bên trong tiểu huyệt.

Diệp Linh Tiệp ngoan ngoãn nghe theo anh: "Tử...Tử Tuấn...Ưm...Tử Tuấn...A...Yêu em đi...Ưm...Ôm em...Tử Tuấn..." Mái tóc dài xoăn nhẹ khẽ tung bay, tạo thành một hình ảnh vô cùng զυ*🍸ế*𝓃 ⓡ*ũ.

Giọng nói vốn ngọt ngào của Diệp Linh Tiệp lúc này nghe càng thêm ⓜề_Ⓜ️ 𝖒ạ_❗ hơn, kêu tên của anh dễ nghe vô cùng, hoàn hảo cũng ⓚ●í𝖈●♓ т●h●í🌜●ⓗ được thú tính của anh.

Bá đạo đẩy cô nằm xuống giường, Đào Tử Tuấn cầm một chân cô đặt lên vai mình, chân kia bị anh đè lại, sau đó tiếp tục ⓒ_ắ_𝐦 ⓥ_à_🔴 tiểu huyệt của cô một lần nữa. Phương thức tiến vào như vậy sẽ làm cho côn th*t ma xát vào từng vị trí bên trong của cô, khiến cơ thể cô tiết ra càng nhiều 🎋●𝒽⭕á●1 𝐜●ả●𝐦, mật dịch cũng không ngừng trào ra, tùy ý phun lên nơi riêng tư của hai người.

Trong phòng chỉ vang lên tiếng va chạm ◗â-〽️ đãn-ℊ, thỉnh thoảng đi kèm với tiếng nước, khiến cho người ta nghe mà mặt đỏ tai hồng, thúc giục anh ↪️●ọ ⓧá●† càng nhanh hơn.

"Tiểu Tiệp, em có nghe thấy không? Đều là tiếng nước của em đấy, cái miệng nhỏ ăn tham như vậy, còn chảy ra nhiều nước nữa!" Anh ◗●â●Ⓜ️ đãn●g nói, ngữ điệu tràn ngập mùi vị tình dục, tay còn không quên xoa 𝐛ó·𝖕 𝓃𝐠·ự·🌜 cô.

Anh...Sao anh có thể nói những câu phóng đãng vậy chứ? Bình thường trông anh chẳng giống người có thể nói ra những lời đó gì cả!

Nhưng mà...Thoải mái quá, cô bị anh làm đến choáng váng cả đầu óc rồi, người đàn ông nhã nhặn này quả thật là một cường công!

"A a...Bởi vì...Ưm...Cây gậy của Tử Tuấn...Ăn thật ngon...Ưm..." Lời còn chưa nói xong thì đã chuyển thành những tiếng 𝓇ê_𝐧 ⓡ_ỉ đứt quãng, sau đó cô chỉ còn biết kêu tên anh không ngừng.

Sau hơn mười lần liên tục đâ.Ⓜ️ ✔️.à.𝖔 của anh, một trận cao trào đột nhiên truyền tới, làm cho cô kích động hét lên chói tai, 𝖙𝖍.â.𝐧 ✞.𝒽.ể 〽️ề●m ⓜ●ạ●ï căng cứng, tiểu huyệt co rút mú.t chặt côn th*t anh, trước mắt là một màu trắng xóa.

"Tiểu Tiệp bảo bối...Tuyệt quá, Ⓜ️ú_т thật chặt..." Đào Tử Tuấn không đợi cho cơn cao trào của cô bình ổn lại, ngược lại thừa dịp tiểu huyệt của cô đang co rút mà càng tiến công mãnh liệt hơn.

côn th*t được tiểu huyệt của cô bao chặt lấy, bên trong vừa nóng vừa ướt, khiến anh thật muốn ở bên trong mãi không гú-t ⓡ-🅰️, cố ý kìm chế mấy lần không phát tiết.

Trải qua hai lần cao trào khiến cơ thể cô không còn chút sức lực, bèn mở miệng yêu cầu: "Ưm...A...Tử Tuấn...Tha...Tha cho người ta đi..."

"Ngoan...Đợi anh một lúc nữa, một lúc nữa thôi, em giỏi lắm mà!" Đào Tử Tuấn dịu dàng dỗ dành, hông lại bắt đầu ⓗ⛎●п●g hă●𝐧●🌀 tăng tốc đ*â*Ⓜ️ và*ⓞ bên trong cô.

Cuối cùng, sau khi 𝖗ú-ⓣ г-ⓐ đ●ư●ⓐ ѵà●𝖔 khoảng gần một trăm lần, anh mới cam tâm đem †-ℹ️-ⓝ-♓ 🅓-ị-𝐜-♓ đã tích lũy trong cơ thể từ lâu bắn hết vào trong tử cung của cô, làm cho chỗ sâu nhất bên trong cô tràn ngập hương vị của anh.

Chương (1-88)