Vậy thì cô ấy đi
← Ch.07 | Ch.09 → |
Coi như nơi đây là phim trường nhưng cũng không ngăn nổi dù sao thì có nhiều người như vậy ở chỗ này xem, trung niên lão nhân là cảm thấy thú vị, như Hứa Tình Thâm cùng với tiểu cô nương hơn hai mươi tuổi là thống nhất là vì Dung Trì đến.
Người hâm mộ Dung Trì từ bà cụ tám mươi tuổi, cho tới em bé tám tuổi, đều bị cái loại mặt yêu nghiệt kia của Dung Trì hấp dẫn, Hứa Tình Thâm thì cảm thấy không thú vị, nhưng mà Diệp An An cứ lôi kéo Hứa Tình Thâm phải ở chỗ này xem, làm Hứa Tình Thâm cũng hết sức bất đắc dĩ.
"Đạo diễn, diễn viên quần chúng không đủ." Một người đi đến bên người đạo diễn, có chút e ngại mở miệng nói, đạo diễn nổi giận:"Nơi đây nhiều người như vậy, tùy tiện liền tìm hai người đến a!"
Tính khí đạo diễn vốn cũng không tốt, người này cũng không dám nhiều lời, tiện tay chỉ một cái:"Hai người các ngươi tới đây."
Hứa Tình Thâm cùng Diệp An An ở trong đội ngũ những người trung niên nhưng là tỏ ra phá lệ chói mắt, nhất là Diệp An An, trong một đám quần áo sẫm màu mặc váy màu trắng, muốn không hiện cũng không được, làm cho Hứa Tình Thâm ngay bên cạnh cũng nổi lên rất nhiều.
Một cái chỉ tay này, nhìn được chính là hai người Hứa Tình Thâm cùng Diệp An An.
Hứa Tình Thâm nhăn mày lại, nhưng Diệp An An lại lôi kéo Hứa Tình Thâm hướng bên kia đi, đi đến bên kia chớp chớp một đôi mắt to sáng:"Có chuyện gì a."
A!
Nhìn xuống gần, mới phát hiện hai cô gái lớn lên cũng không kém.
"Cái này, ở đây chúng tôi còn thiếu hai diễn viên quần chúng, hai người các cô đến đây đi, có tiền lương." người đàn ông kia nhìn Diệp An An ánh mắt thuần khiết trong sáng cùng Hứa Tình Thâm dáng người mỹ lệ giọng điệu cũng tốt lên rất nhiều.
Diệp An An tự nhiên là cam tâm tình nguyện, có thể cùng Dung Trì ở cùng một chỗ, ngay cả không cho tiền lương cũng vui ý, huống chi lại phát tiền lương, ý vị này, Diệp An An có thể có một chút thu lại được tính cách bản thân.
Đây chính là từng bước một rảo bước hướng phía đại minh tinh đâu!
Hứa Tình Thâm đang chuẩn bị nói cái gì nhìn ánh mắt Diệp An An cũng không đành lòng cự tuyệt, rơi vào đường cùng nhẹ gật đầu, người đàn ông dẫn người tới trước mặt đạo diễn:"Đạo diễn, ông xem, liền hai người này, như thế nào?"
Đạo diễn nhưng là chuyên tâm nhìn máy móc, ngó cũng không thèm ngó một cái:"Dẫn đi thay quần áo!"
Hai người không phải là diễn bát lộ, mà là hai cô gái nhà nông, phần diễn duy nhất cũng chính là hai câu nói, đi vài bước, nhưng nhìn bộ dạng Diệp An An chuyên tâm Hứa Tình Thâm khóe miệng giương cao, An An là thật sự vui mừng.
Giới văn nghệ có rất nhiều phức tạp Hứa Tình Thâm là có nghe thấy một chút, người trong giới văn nghệ có thể có mấy cái sạch sẽ? Vì vậy Hứa Tình Thâm nhìn bộ dạng rất nghiêm túc của Diệp An An trong lòng khó tránh khỏi có chút bận tâm.
Bất quá bây giờ đúng là có chút buồn lo vô cớ rồi.
"Nghĩ gì thế! Cái diễn viên quần chúng kia, tới đây, liền nói ngươi đấy!"
"Tình Tình, mau tới đây"
Chuẩn bị sẵn sàng, liền bắt đầu quay phim rồi, Hứa Tình Thâm là vì đối với các loại tâm tình khống chế vô cùng tốt, vì vậy không có xuất hiện sự cố gì, nhưng mà không nghĩ tới Diệp An An cũng không có xảy ra vấn đề.
Hai người biểu hiện vô cùng tốt, ngay cả đạo diễn cũng liếc nhìn hai người, tại trấn nhỏ như vậy, còn có thể có hạt giống như thế này, không tệ!
Nhưng mà cũng chỉ là liếc mà thôi.
Một lần liền qua, hai người theo người đàn ông kia tới chỗ đó mỗi một người nhận được năm mươi đồng tiền, cái này coi như kết thúc.
"Chú, nếu còn thiếu diễn viên quần chúng thì tìm chúng cháu nhé!" Diệp An An nói với người đàn ông, trong cặp mắt hơi hơi mang theo hy vọng, làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt.
Người đàn ông kia nhìn một chút, nhẹ gật đầu:"Vậy hai người các cô trước đừng đi, ở đây còn có một vai diễn trẻ con còn không có định xuống, tuy rằng đứa trẻ chỉ lộ mặt hai lần, nhưng mà kỹ xảo diễn cần rất nhiều yêu cầu lắm.
Người đàn ông kia như vậy coi như là mở cửa sau rồi, Diệp An An hưng phấn nói cảm ơn với người đàn ông:"Cảm ơn chú"
"Cháu là Diệp An An, đây là Hứa Tình Thâm, chú có việc liền gọi chúng cháu, chúng cháu không rời khỏi!" Diệp An An nói xong đối với người kia khom người chào, lúc này mới lui qua một bên.
Người đàn ông kia sờ sờ đầu:"Được, nhớ rồi." Sau đó trong tiếng thúc giục của đạo diễn tiếp tục đi làm việc.
Trương Thiên nói không đi, Diệp An An thật đúng là không đi, cũng dụ dỗ Hứa Tình Thâm cùng nhau lưu lại, hai người thẳng từ buổi sáng đợi đến lúc mười hai giờ.
Người trong tổ kịch cũng đi ăn cơm, Hứa Tình Thâm nhìn Diệp An An tròng mắt cũng không nháy, trong mắt mang theo bất đắc dĩ:"An An, chúng ta cũng đi ăn cơm đi!"
"Vạn nhất bỏ lỡ làm sao bây giờ?" Diệp An An rõ ràng cho thấy không muốn đi, Hứa Tình Thâm an ủi:"Cậu không thấy được người ta đã đi ăn sao? Sẽ không lỡ mất đâu."
"Nhưng là chúng ta...." Diệp An An vẫn muốn cự tuyệt:"Tình Tình, chúng ta liền tùy tiện ăn một chút đi, trở về mời cậu ăn bữa tiệc lớn được không."
Diệp An An nói xong lôi kéo Hứa Tình Thâm đến bên cạnh một tiệm mì lạnh, đóng gói hai phần mì lạnh, liền trong tiệm cũng không ngồi, chỉ sợ lát nữa Trương Thiên tìm không thấy mình, sẽ đem cái vai diễn đứa trẻ kia cho người khác, vì vậy lôi Hứa Tình Thâm ngồi xổm bên đường.
Hứa Tình Thâm thật đúng là không có làm qua chuyện như vậy, bình thường thời điểm đi đường cũng không ăn cái gì, huống chi lúc này còn là ngồi xổm bên đường ăn!
"Tình Tình, van cậu, trờ về cậu muốn tớ làm cái gì tớ đều đáp ứng cậu." Khẩn cầu trong mắt Diệp An An ngược lại là thực, Hứa Tình Thâm thở dài, bất đắc dĩ kéo Diệp An An trở lại tiệm mì lạnh:"Ngồi ở chỗ này ăn, là điểm mấu chốt của tớ!"
Nhìn bộ dạng Hứa Tình Thâm, Diệp An An cũng đành phải đáp ứng, nhưng mà tốc độ ăn mì lạnh cực nhanh, một đôi mắt to lại nhìn phương hướng tổ kịch, một cái chớp mắt cũng không.
Thấy Diệp An An là thật tâm yêu thích việc này, trong lòng Hứa Tình Thâm cũng lưu chuyển một chút tâm tư, khóe miệng hơi giương:"Tốt rồi, tốt rồi, lại không thể chạy."
"Nhưng tớ sợ vai diễn đứa bé chạy." Diệp An An uống hết một ngụm nước canh cuối cùng, lau miệng, liền muốn chạy ra.
Nhìn bộ dạng Diệp An An vội vàng, Hứa Tình Thâm cũng đi theo, hai người vừa tới được một lúc, Trương Thiên liền đến:"Diệp An An, Hứa Tình Thâm, hai người các cô cùng tôi đi gặp đạo diễn!"
Xem ra, là muốn định ra cái vai đứa trẻ kia rồi.
Đạo diễn quét mắt từ trên xuống dưới nhìn hai người, nhưng thật ra là không có chút ý tứ nào khác, chỉ là đơn thuần quét nhìn hai người, nhưng là ánh mắt như thế tựa hồ muốn nhìn thấu toàn bộ người ngươi chính là làm cho cả người Hứa Tình Thâm chân mày đều nhíu lại.
"Tôi thấy hai người các cô --"
"Không bằng liền cô ấy đi!" Dám ở thời điểm đạo diễn nói chuyện chen vào không thể nghi ngờ chính là Dung Trì rồi, khóe môi Dung Trì nhếch lên một độ cong giống như cười mà không phải cười, tựa hồ là bộ dạng tiện tay chỉ một cái, một ngón tay thon dài chỉ vào Hứa Tình Thâm.
Đạo diễn vốn là muốn chọn Diệp An An, nhưng Dung Trì tuyển Hứa Tình Thâm, dù sao cũng là Dung Trì hợp tác, cho nên đạo diễn cũng không có suy nghĩ nhiều, chẳng qua là ở trước mặt tại nhiều người tại như vậy bị Dung Trì trách móc có chút phẫn nộ, nhưng là không thể lộ ra ngoài.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |