Truyện:Quân Sư Phu Nhân - Chương 109

Quân Sư Phu Nhân
Trọn bộ 129 chương
Chương 109
0.00
(0 votes)


Chương (1-129)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Nàng nói còn chưa xong, Hắc y nhân rất nhanh theo bên hông rút ra một đoản kiếm, giơ tay chém xuống, không chút nào nương tay đâm vào lồng ngực phụ nhân. Nữ nhân kia ngay cả cơ hội kêu một chút cũng không có, trợn mắt sợ hãi, oành một tiếng thẳng tắp ngã trên mặt đất, nơi ngã xuống máu nhanh chóng ướt bùn đất dưới thân.

"A!" Tan Nguyệt Ngưng hét lên một tiếng, nâng tay ấn ngực đang phập phồng không ngừng, hai mắt gắt gao nhắm lại nhưng là một màn huyết tinh kia vẫn là thật sâu chiếu vào trong đầu, người ngã xuống là tiểu cữu nương của nàng a! Tuy rằng không phải chính thất nhưng cũng là thân nhân nhìn nàng lớn lên a!

Một màn này làm cho tất cả mọi người ở đây không kịp phản ứng. Bọn họ cách biệt viện hơn một dặm, tuy rằng thấy rõ mọi việc phát sinh lại vô lực ngăn cản. Trường cung tên nỗ đều không có biện pháp bắn xa như vậy, trước viện còn có thuốc nổ, lúc này cường công cũng bất quá là bức Hắc y nhân giết chết càng nhiều con tin mà thôi.

Trác Tình thầm than, người nọ nhất định là sát thủ thường xuyên giết người, một đao này trực tiếp đâm thủng động mạch tim, lượng xuất huyết thật lớn, không có máu lập tức tiếp, năm phút sau thân thể mất 50% máu sẽ xói mòn, phụ nhân này tuyệt đối không có cơ hội sống.

Cố Vân mặt nhăn lại. Hung đồ đã muốn bắt đầu giết người, dựa theo kinh nghiệm, bọn họ một đoạn thời gian sẽ giết một con tin thẳng đến khi quan phủ đồng ý yêu cầu của bọn họ mới thôi. Cố Vân còn đang lo lắng tình thế sẽ hướng tới phương hướng phá hư nhất phát triển, Hắc y nhân đã bỏ lại thi hài người kia. Từ phía sau giống bắt con gà con đem một cô bé sáu bảy tuổi chộp trong tay hướng tới phương hướng bọn họ, giơ tiểu cô nương cao cao, giọng nam từ trầm ổn mà lãnh liệt truyền tới, "Cho các ngươi đến giờ Thìn, không giao Thanh Mạt, người chết kế tiếp chính là nó."Nói xong, Hắc y nhân lui về phía sau, hai phiến cửa gỗ khép lại, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng thét chói tai của tiểu cô nương, mà nữ nhân ngã ở trước cửa sớm khí tuyệt bỏ mình.

Túc Nhậm kinh hãi, nội lực người này thật mạnh, khoảng cách xa như vậy, hắn nói cũng đã có thể cho bọn họ hơn một dặm nghe giống như là ở bên tai nói.

"Thanh Mạt? Thanh —— Mạt!" Thất kinh Tân Nguyệt Ngưng rốt cục biết rõ ràng yêu cầu của Hắc y nhân. Người bọn họ muốn là Thanh Mạt! Ngón tay run run chỉ Cố Vân đang đứng bên cạnh Túc Lăng, Tân Nguyệt Ngưng cơ hồ là thét chói tai: "Các ngươi còn chờ cái gì! Mau trói nữ nhân này lại!"

Vài cái thị vệ cung đình nghe lệnh đang muốn tiến lên, thanh âm Túc Lăng trầm lãnh quát khẽ nói: "Dừng tay!"

Thị vệ cương ở nơi nào. Túc Lăng là nhất phẩm đại quan, trấn quốc tướng quân, không phải Hoàng Thượng lên tiếng ai dám động hắn?

Thị vệ khúm núm, Túc Lăng khí thế thịnh nhân, Tân Nguyệt Ngưng lớn tiếng vội la lên: "Túc Lăng ngươi muốn kháng mệnh sao?"

Hộ Cố Vân ở sau người, Túc Lăng lạnh giọng nói: "Hoàng hậu vì sao phải buộc nàng?"

"Hắc y nhân này là hướng về phía nàng đến, không giao nàng ra bọn họ còn có thể tiếp tục hành hung. Việc cấp bách, tự nhiên là muốn cứu ra Cao đại nhân trước." Cách đó không xa phơi thây là thân nhân của nàng, trong phủ còn có cậu của nàng, Tân Nguyệt Ngưng hiện tại quản không nhiều được như vậy, đối với đứng bất động thị vệ kêu lên: "Còn chưa động thủ sao!"

Túc Lăng che trước người Cố Vân, thị vệ nhìn sắc mặt Hoàng Thượng, một mảnh âm trầm lại cũng không nói gì, này bọn hắn phải làm như thế nào đây?

Loại thời điểm này không nghĩ cứu người như thế nào lại muốn bắt một người khác đến trao đổi sao? Buồn cười! Trác Tình nhìn không được, cả giận nói: "Như thế nào lại trao đổi? Chẳng lẽ mạng người Cao phủ là mạng, mạng Thanh Mạt sẽ không là mạng sao?"

Một màn huyết tinh vừa rồi kích thích không nhỏ với Tân Nguyệt Ngưng, cảm xúc của nàng ta rõ ràng không xong, giọng điệu vội vàng xao động trả lời: "Cao hồng là tam phẩm quan viên, vì triều đình tận tâm hết sức, Thanh Mạt bất quá là lễ vật Hạo Nguyệt đưa tới, vì nước hiệu lực lương đống chi mệnh trọng yếu, vẫn là mạng một ngoại tộc nữ tử trọng yếu!" Thanh Linh vận khí tốt, được đến Lâu Tịch Nhan yêu, bằng không nơi này làm sao có chỗ cho nàng ta nói chuyện!

Mạng người cũng chia ba bảy loại! Nàng ta muốn động vào Vân, nghĩ cũng đừng nghĩ! Trác Tình còn muốn nói, Lâu Tịch Nhan sử một ánh mắt, làm cho nàng xem Túc Lăng bên cạnh Cố Vân. Trác Tình nhìn lại, Túc Lăng cao lớn cơ hồ hoàn toàn che Cố Vân, sắc mặt vốn là lãnh cứng rắn bởi vì vừa rồi Tân Nguyệt Ngưng nói càng phát ra lãnh khốc.

Trác Tình hiểu biết nhắm miệng lại, loại thời điểm này hẳn là Túc Lăng vì Vân xuất đầu mới đúng.

Thị vệ không dám động Túc Lăng, Tân Nguyệt Ngưng chuyển cầu Yến Hoằng Thêm, "Hoàng Thượng, Cao đại nhân nhưng là trọng thần của triều đình, nay gặp kiếp nạn sao ngài có thể thấy chết mà không cứu được?"

*****

Hàn mâu Yến Hoằng Thêm híp lại, nhìn chằm chằm Túc Lăng. Khóe miệng giơ lên một chút độ cong, trả lời: "Hoàng hậu nói cũng có chút đạo lý." Túc tướng quân không phải không vui nữ sắc sao? Hôm nay lại muốn anh hùng cứu mỹ nhân? Quả nhiên là thú vị!

Tự cho là được đến Hoàng Thượng duy trì, Tân Nguyệt Ngưng vui sướng không thôi, đang muốn gọi người lại tiến lên bắt người, thanh âm Túc Lăng trầm lãnh lại vang lên, "Hoàng hậu là muốn so sánh mạng ai trọng yếu phải không?"

"Được!" Túc Lăng nghiêng người, nắm tay Cố Vân, kéo nàng đến bên cạnh người, nói: "Thanh Mạt là thê tử của ta Túc Lăng, nữ chủ nhân duy nhất của tướng quân phủ, Túc thị gia tộc trưởng tức, là mạng của nàng trọng yếu vẫn là mạng của một quan viên tam phẩm trọng yếu!"

Tay được Túc Lăng nắm chặt, Cố Vân vi lăng. Nàng vừa rồi luôn luôn tại tự hỏi lợi dụng quanh thân địa hình cường công cứu người như thế nào, bọn họ lại tranh luận cái này, nàng căn bản không nghe. Túc Lăng bỗng nhiên tuyên cáo làm cho đầu óc nàng nguyên lai thanh tỉnh phút chốc ngây ra. (Tiểu Thanh: lời tỏ tềnh thứ hai của Lăng ca *tung cá tung khỉ tung sói* cơ mà Vân tỷ *lắc đầu* chậc chậc coi như có tiến bộ đi)

Không chỉ có Cố Vân ngây ra, tất cả mọi người bị Túc Lăng nói cả kinh quên phản ứng. Tân Nguyệt Ngưng lại vốn không tin Túc Lăng nói, "Túc tướng quân không cần hành động theo cảm tình, mỹ nhân thiên hạ rất nhiều, ngươi sủng ái một nữ tử cũng không thể tùy tiện quyết định Túc tộc trưởng tức. Thanh Mạt dù sao cũng là dị tộc, dung mạo hỏng cũng không phải danh môn vọng tộc. Căn bản không xứng với gia tộc Túc thị, Túc thị trưởng bối nhất định sẽ không đồng ý sự lựa chọn của Túc tướng quân." Túc Lăng nghĩ đến chính mình bịa chuyện hai câu có thể cứu nữ nhân kia sao?

"Chuyện của Túc gia không cần hoàng hậu lo lắng. Tộc trưởng trước đó vài ngày đã tới tướng quân phủ, phi thường vừa lòng Thanh Mạt hơn nữa đã muốn đem Băng Luyện bảo kiếm đại biểu cho Túc thị nữ chủ nhân tặng cho nàng."

Cố Vân tay kia nắm thật là một trường kiếm. Thế nhân đều biết Túc gia có một đôi thượng cổ thần kiếm Xích Huyết, Băng Luyện. Xích Huyết Túc Lăng hàng năm mang theo người, Băng Luyện lại ít có người nhìn thấy. Tân Nguyệt Ngưng không tin hừ lạnh: "Ai có thể chứng minh nó chính là Băng Luyện!"

Ánh mắt mọi người tất cả đều đến trên người Cố Vân. Cố Vân cũng không biết chứng minh nó chính là Băng Luyện như thế nào a, người ta không tin nàng, nàng nói "Đúng" cũng vô dụng. Đúng lúc này, Túc Lăng rút Xích Huyết bên hông ra cắm vào đất, ngay sau đó Băng Luyện trong tay Cố Vân cư nhiên thoát ra, cùng Xích Huyết song song mà đứng. Hai thanh kiếm ngạo nghễ đứng thẳng trước mắt mọi người. Một trắng một đỏ, thân kiếm phân biệt có khắc hai chữ Xích Huyết, Băng Luyện. Người sáng suốt liếc mắt thì biết chúng nó tuyệt đối là một đôi.

Càng kỳ lạ là người đứng cạnh Xích Huyết nháy mắt cảm nhận được một cỗ sóng nhiệt đánh úp lại, mà đứng ở Băng Luyện bên này đã bị đông lạnh thẳng run.

"Hôm nay ai động nàng, chính là cùng ta cùng Túc thị gia tộc là địch."

Bên tai là Túc Lăng tuyên cáo, Cố Vân lại cương ở nơi nào, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào. Tay bị nắm chặt trong bàn tay to đầy vết chai, tâm vào giờ khắc này gợn sóng rung động.

Trác Tình ở trong lòng cười to ba tiếng, Túc Lăng thật sự là rất suất không hổ là con người rắn rỏi a! Nàng quả nhiên không nhìn lầm, chỉ có nam nhân như vậy mới tỉnh được Vân! Trác Tình nghiêng đầu nhìn về phía Lâu Tịch Nhan đang đạm cười không nói, vẫn là hắn bình tĩnh. Kỳ thật trong lòng Lâu Tịch Nhan cũng kinh ngạc không thôi, ai nói Túc tướng quân không hiểu thương hương tiếc ngọc, hiện tại y mới là chân chính giận dữ vì hồng nhan.

Đan Ngự Lam âm thầm nhíu mày, hắn đoán được Túc tướng quân hẳn là sẽ không buông Thanh Mạt nhưng là y cư nhiên vì nàng giằng co cùng hoàng hậu. Hắn thật sự không dự đoán được y vận dụng Túc thị gia tộc. Túc thị trăm ngàn năm nay đều phụ hữu minh quân, tôn trọng võ đức, trong thiên hạ có rất nhiều võ giả đều từng đầu nhập ở Túc thị. Trong sáu nước võ tướng không người nào dám bất kính Túc tộc, cho dù ở trên chiến trường cùng Túc Lăng giao phong, lén đối Túc Lăng cùng Túc gia đều là tâm tồn kính ý. Hôm nay Túc Lăng đã tuyên cáo như vậy, đừng nói hoàng hậu, dù là Hoàng Thượng cũng không dám tùy tiện động thủ gì với Thanh Mạt.

Tân Nguyệt Ngưng trừng Cố Vân, tầm mắt giống như có độc. Trong cung có Thanh Phong câu đem Hoàng Thượng mất hồn mất vía, ngoài cung lại có Thanh Linh, Thanh Mạt mê Lâu Tịch Nhan cùng Túc Lăng đầu óc choáng váng, chẳng lẽ Thanh gia tỷ muội đều là hồ ly tinh hay sao!

Nàng cũng không tin! Một đôi mắt sáng ướt át, Tân Nguyệt Ngưng nhìn về phía bên cạnh Yến Hoằng Thêm thủy chung trầm mặc, thấp giọng khóc nói: "Hoàng Thượng! Cao đại nhân là thân cậu của nô tì a! Ngài nên vì nô tì tác chủ a! Túc Lăng như vậy căn bản chính là hiếp bức quân chủ, lấy hạ phạm thượng!"

Yến Hoằng Thêm vẫn là không nói gì, ánh mắt nhìn Túc Lăng lại có vài phần bất đồng. Chung quanh đứng không dưới trăm người, không ai dám lớn tiếng hô hấp, không khí có chút cương. Cố Vân cũng rốt cục phục hồi tinh thần lại, ho nhẹ một tiếng, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng bình tĩnh hỏi: "Có thể đánh gãy một chút sao? Các ngươi là muốn tiếp tục ở trong này thảo luận mạng ai trọng yếu, vẫn là tìm phương án cứu người trọng yếu? Dù sao một canh giờ cũng không dài." Mà nàng không nghĩ nhìn sinh mệnh một tiểu cô nương lại ở trước mắt nàng trôi qua.

Crypto.com Exchange

Chương (1-129)