Vay nóng Tinvay

Truyện:Quân Hôn Tỏa Sáng - Chương 18

Quân Hôn Tỏa Sáng
Trọn bộ 59 chương
Chương 18
0.00
(0 votes)


Chương (1-59)

Siêu sale Shopee


Mục Lương Hòa liếc nhìn sắc mặt cô, khóe miệng không tự chủ cong lên thành nụ cười hiếm thấy, nhanh chóng kéo cổ áo cô xuống. Thanh Ninh bị không khí lạnh lẫn sự sợ hãi trong lòng làm nổi lên từng mảng da gà.

Tay anh đặt tại bả vai mịn màng của cô, Thanh Ninh nhịn không được kêu " ai ui" một tiếng.

"Đau."

"Giờ mới biết đau, sao lúc bắn súng không biết đau."

Phản lực của súng tiểu liên rất lớn, anh đã cố ý bảo Trần Minh không được để cho cô dùng, cơ thể cô vốn không thể chịu nổi. Bàn tay xoa trên bả vai cô thấy phía trên xuất hiện một mảng sướt còn lấm thấm tia máu, mắt Mục Lương Hòa tối sầm lại.

Cứ nghĩ là anh muốn làm gì, giờ thấy anh kiểm tra vết thương thì sợ hãi trong lòng đã biến mất nhưng vẫn còn chút không tự nhiên quay mặt đi. Tay anh mang theo vết chai chạm tới bả vai, chỗ bị chạm trở nên bỏng rát, ngay cả miệng cũng biến thành miệng đắng lưỡi khô.

Mục Lương Hòa từ dưới bàn trà lấy ra hòm thuốc, tìm thuốc cao bôi cho cô, vì da bị sước nên khi được bôi thuốc làm cô đau đến nín thở, quay sang trợn mắt nhìn anh.

"Trừng anh nữa cũng vô dụng, cố chịu đi."

Lời nói cứng rắn đích xác là phong cách của thủ trưởng Mục, Thanh Ninh cắn răng quay mặt đi mới phát hiện tư thế của bọn họ thật sự là quá thân mật. Hai thân thể như dán sát vào nhau, hơi thở nóng hổi phà vào mặt, cô thậm chí còn nhìn rõ râu ria trên cằm anh lẫn hầu kết lên lên xuống xuống.

Ai cũng bảo hầu kết đàn ông rất hấp dẫn, Mục Lương Hòa cũng không ngoại lệ mà có thể nói là càng hấp dẫn hơn. Chỉ cần chỗ đó rung nhẹ cô đã thấy miệng đắng lưỡi khô rồi, hô hấp trở nên gấp gáp hơn. Từng cử động của Thanh Ninh đều rơi vào mắt Mục Lương Hòa, anh là một người đàn ông bình thường, hơn nữa còn là một người đàn ông đang độ huyết khí phương cương, người đẹp ở trong lòng làm sao có thể không động tâm, nhất là dáng vẻ cô ấy cắn môi hồng, hơi thở vấn vương quanh cổ anh đốt lên từng tia lửa nhưng muốn phá lý trí xông ra ngoài.

Thanh Ninh còn chưa kịp rút mình ra khỏi tư thế thân mật ấy thì Mục Lương Hòa thân thể đã nhanh hơn lý trí dùng môi đè lại, đầu tiên chỉ chạm nhẹ dò xét, sau đó bàn tay từ vai trượt dần xuống hông ôm chặt lấy, tay kia giữ chặt gáy cô để cô không thể tránh được.

Hơi thở đàn ông nồng đậm thấm qua từng lỗ chân lông, kêu gào trong cơ thể. Làn môi bị anh không nhẹ không nặng nhay cắn, cô chỉ muốn thoát khỏi môi lưỡi dây dưa, mới há miệng tránh đi thì đầu lưỡi anh đã thừa cơ nhanh chóng tiến vào càn quét, tác phong trước sau như một rất gọn gàng.

Đây không phải là lần đầu tiên Mục Lương Hòa hôn cô nhưng lại là nụ hôn sâu và dài nhất, Thanh Ninh bị anh đè xuống sa lon sau lưng, một tay anh đỡ đầu tránh cho cô bị va phải, tay kia giữ chặt hông khiến cho hai thân thể càng thêm sít sao thân mật.

Áo sơ mi đã bị anh cởi quá vai ngay từ đầu giờ càng thêm xốc xếch, hai cơ thể khít khao không có một khe hở dán sát đốt nóng da thịt, Thanh Ninh giống như bị nướng trên lò than, bên tai hô hấp của anh càng thêm dồn dập, ý tứ đã vô cùng rõ ràng.

Mục Lương Hòa không tiếp tục đè nén mình nữa, bàn tay trượt trên thân thể non mềm làm anh yêu thích không muốn buông tay. Anh cúi đầu hôn liếm từ xương quai xanh một đường thẳng xuống phía dưới, trên áo sơ mi từng cái nút đã bị mở ra. Chợt bàn tay nhỏ bé đưa lên gắt gao nắm chặt cổ áo, đầu lông mày thanh tú nhíu lại, đôi mắt to tròn long lanh một mảng hơi nước như chỉ cần một giây tiếp theo sẽ trào ra.

"Thanh Ninh, đừng sợ." Đây có lẽ là câu nói dịu dàng nhất trước giờ của anh, giọng trầm thấp xen lẫn khàn khàn, trong mắt tràn ngập dịu dàng. Thanh Ninh chưa bao giờ thấy qua biểu hiện này của anh, cái tay nắm chặt cổ áo từ từ buông lỏng nhưng lại cố chấp không buông ra. Mục Lương Hòa thở dài, nhưng không buông tha mà bàn tay cách lớp vải mỏng manh nhẹ nhàng xoa nắn, thân thể Thanh Ninh càng căng cứng, cô tất nhiên hiểu rõ những hành động này có ý nghĩa gì.

(Hình ảnh nhạy cảm, tác giả tự tỉnh lược 600 chữ. )

"Thanh Ninh, được không?"

Cô gái dưới thân mắt long lanh quyến rũ, hơi thở nũng nịu, môi đỏ mọng hé mở, Mục Lương Hòa bỗng thả chậm động tác, cúi người dùng cánh tay tinh tráng bế cô lên để cho cô ngồi trên người anh, tất cả trọng lượng đều đổ lên vai anh, tay nhẹ nhàng vuốt ve, động tác phía dưới bắt đầu nhanh hơn.

Tạ Thanh Ninh bị động tác liền mạch của anh làm cho nửa sống nửa chết, cả người như bị lửa thiêu đốt, một dòng điện khác thường chạy khắp ngóc ngách thân thể, đến cả đầu ngón chân cũng mềm nhũn không có sức lực gì. Cô còn muốn nhéo eo anh để anh chậm một chút nhưng phát hiện đầu ngón tay cũng không có lực, cả người như mới được vớt từ dưới nước lên, mắt mờ mịt mở ra nhìn cần cổ anh càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn.

Mục Lương Hòa mạnh mẽ co rút mấy cái, thân thể run rẩy bắn ra ngoài, mọi âm thanh bỗng chốc ngưng lại chỉ còn tiếng thở gấp đứt quãng, dần dần cả tiếng thở cũng không còn, không gian hoàn toàn rơi vào tĩnh lặng.

Thì ra đây chính là chuyện nam nữ hoan ái trong truyền thuyết. Nửa đêm tỉnh lại Thanh Ninh phát hiện bên dưới người là chiếc giường cứng ngắc, trong phòng tối om không có một tia sáng lọt vào, chỉ biết họ vẫn chưa về nhà mà vẫn còn ở trong doanh trại.

Cô trở mình, xương cốt cả người hoàn toàn giống như tan rã, cảm giác ướt át bên dưới vẫn còn nguyên. Thanh Ninh thử co chân thì dấy lên một hồi đau rát, thế mới biết Mục Lương Hòa đã nhịn đói bao lâu rồi nên dùng sức lớn như thế, cái eo cô tựa như bị anh bẻ gãy, cố gắng xoay cái hông đau đớn lại vừa đúng chạm vào khuôn mặt đàn ông đang ngủ say.

Người đàn ông kia giống như có mắt thần trong bóng tối vậy, ngay khi cô trở mình thì cánh tay hữu lực của anh đồng thời duỗi tới ôm chặt cô vào lòng với tư thế như ôm đứa bé.

"Xin lỗi, làm em đau rồi, lần sau anh sẽ chú ý kỹ xảo chiến đấu. "

Mục Lương Hòa nói những lời này đặc biệt rõ ràng, hơn nữa mặt không đỏ tim không đập, hơi thở phả lên mặt Thanh Ninh, trong bóng đêm vẫn chính xác hôn lên môi cô, có điều cái hôn này rất nhẹ, sau đó anh vỗ vỗ vai cô, tay lại ôm chặt: "Ngủ đi, sáng mai để Trần Minh đưa em về. "

Bởi vì được anh ôm chặt trong lòng, mà Thanh Ninh trong quá khứ trừ gã đàn ông kia thì chưa từng cùng người đàn ông nào thân mật như vậy. Cho dù hai người mới phát sinh quan hệ thân mật nhất thì ít nhiều gì cũng cảm thấy không được tự nhiên cho lắm. Thanh Ninh muốn đẩy anh ra nhưng lại bị ôm chặt hơn, một tay ở trên eo cô không nặng không nhẹ bóp một cái, rõ ràng là đang cảnh cáo cô nghiêm chỉnh mà ngủ đi.

Đêm nay, Thanh Ninh mơ mơ màng màng ngủ trong lồng ngực tràn đầy hơi thở ấm áp của Mục Lương Hòa, cảm giác cứ có thứ gì mơn trớn trên mặt mình. Mở mắt ra đã thấy mặt trời lên cao, rèm cửa sổ đã được kéo lên một góc cho ánh sáng chiếu vào. Thanh Ninh vừa quay đầu thì gặp ngay một đôi mắt nâu nhỏ lanh lợi đang nhìn lại cô, sau đó đập đập cái cánh, thì ra là tiểu quỷ này nghịch ngợm trên mặt cô, Thanh Ninh vươn tay túm lấy cái mỏ nhỏ không cho nó mở ra.

Mục Lương Hòa tựa vào trên khung cửa, thu hết vào mắt mọi cử động trẻ con của cô vợ nhỏ, nét mặt không tự chủ trở nên nhu hòa, anh bước lại bên tường đem quần áo cho cô.

"Em không đi làm?"

Giật mình nhớ ra ở đây không chỉ có mình mình, mới nãy mấy hành động trẻ con của mình chắc đã bị anh nhìn thấy cả rồi, Thanh Ninh có chút xấu hổ tức giận kéo chăn che kín người rồi nhìn anh chằm chằm "Anh mau ra ngoài. " Dưới chăn cô không mặc gì, tuy nói tối hôm qua sớm đã bị ăn sạch sành sanh, nhưng không có nghĩa cô có thể khỏa thân trước mặt anh nha!

"Ừm, nhanh một chút, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong rồi. "

Mục Lương Hòa nói xong thì quay đầu đi ngay, Thanh Ninh đem chú chim sẻ thả lên tủ đầu giường rồi nhanh chóng thay quần áo.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-59)