Thiên vị con của bà
← Ch.011 | Ch.013 → |
Giống như Hoắc Tư Vũ dự liệu, ánh mắt của Đàm Dật Nam quả nhiên dịu đi rất nhiều
Nhưng lúc này lại có tiếng bước chân tới gần, làm phá hỏng kế hoạch của Hoắc Tư Vũ
"Phó tổng, tổng tài phu nhân đến thăm" Ngoài cửa, giọng nói của trợ lý Đàm Dật Nam truyền đến
Không đợi Đàm Dật Nam mở miệng, mẹ của hắn Thư Lạc Tâm đã từ bên ngoài cửa tiến vào
"Nha, Tư Vũ cũng ở đây!"
"Mẹ đã tới. Con vừa mới là muốn cùng Nam đi xem váy cưới" Tư Vũ vội vàng đứng dậy, đem bộ dạng nàng dâu hiền thảo biểu diễn trước mặt Thư Lạc Tâm
"Đúng vậy, cũng nên đi thử váy cưới, các con tuy rằng tháng sau mới đính hôn. Nhưng thời điểm đính hôn đến lúc kết hôn chỉ cách có nửa tháng, thừa lúc hiện tại rảnh rỗi, đem mọi công việc xử lý hết đi, đến lúc đó không phải vội vàng" Nói đến đây, Thư Lạc Tâm cũng chú ý tới, sắc mặt của con trai mình từ lúc bước vào cửa không được tốt cho lắm. Đặc biệt là trên khóe mắt của Hoắc Tư Vũ có chút phiếm hồng
Thông minh như Thư Lạc Tâm, như thế nào lại không hiểu, kỳ thật con trai của mình không muốn kết hôn cùng cô gái kia. Nhưng cũng không còn cách nào, chuyện Hoắc Tư Vũ mang thai, đã đến tai Đàm Kiếm Thiên. Hắn không nói hai lời, trực tiếp đưa xuống quân lệnh, lập tức đem Hoắc Tư Vũ cưới vào cửa
"Tư Vũ, Tiểu Nam còn nhiều việc bận. Nếu nó không muốn đi, vậy buổi chiều mẹ sẽ cùng con đi!"
"Ân, cám ơn mẹ!" Ở ngoài mặt thì biểu hiện sự nhu thuận, nhưng trong lòng của Hoắc Tư Vũ đã sớm chán ghét, muốn người kia mau chóng rời đi
Bà già chết tiệt kia, không phải là thiên vị đứa con của mình sao?
"Đúng rồi, lễ cưới cũng sắp tới. Cũng nên là thời điểm hai gia đình gặp mặt. Mẹ cùng ba Tiểu Nam cũng đã bàn, muốn trong hai ngày tới, sẽ mở tiệc chiêu đãi Hoắc phó thị trưởng cùng Hoắc phó thị trưởng phu nhân, thuận tiện bàn chuyện hôn sự của hai con" Vừa nói Thư Lạc Tâm vừa nắm lấy tay của Hoắc Tư Vũ
Thật ra không phải là chỉ do mệnh lệnh của Đàm Kiến Thiên, Thư Lạc Tâm đối với đứa con dâu này cũng coi như vừa lòng. Bởi vì hiện tại Hoắc Tư Vũ đã mang trong mình giọt máu của Đàm gia, không chỉ có vậy gia cảnh của Hoắc Tư Vũ cũng vô cùng tốt
Hoắc Tư Vũ nói, cha cô là phó thị trưởng của thành phố Hải Tân. Đàm Kiến Thiên trước khi về hưu từng làm đến chức tham mưu trưởng. Đàm Dật Trạch nối bước cha của mình, tham gia vào quân ngũ. Mấy năm nay hắn tích góp được gia sản cũng không phải ít, lên tới mấy triệu nhân dân tệ
Nhưng Đàm gia không chỉ có mẹ con nhà bà, mà còn có một Đàm Dật Trạch
Ở góc độ bên ngoài nhìn vào, Đàm Dật Trạch thật sự rất xuất sắc. Tuổi còn trẻ nhưng đã làm đến chức vị tham mưu trưởng
Mẹ kế như bà, liền không thể không đề phòng hắn. Cũng bởi vì Đàm Dật Trạch thật sự quá xuất sắc, cho nên bà vẫn lo lắng, quyền thừa kế của Đàm gia sẽ bị Đàm Dật Trạch cướp đi. Đến lúc đó Tiểu Nam cùng bà sẽ phải nhìn sắc mặt hắn mà sống
Cho nên, khi biết Hoắc Tư Vũ là con của phó thị trưởng, bà cũng sảng khoái mà đáp ứng. Nếu như trong tương lai Đàm Dật Trạch có gây khó dễ cho Đàm Dật Nam, ít nhất hắn cũng còn có cha vợ làm chỗ dựa, không phải sao?
"Này...."
Nghe thấy Thư Lạc Tâm nói chuyện, sắc mặt Hoắc Tư Vũ có chút âm trầm, đôi mắt to sáng ngời hiện lên tia bối rối
Nhưng cô là người có năng lực che dấu rất tốt, rất nhanh liền đem biểu tình cứng ngắc trên mặt che dấu đi: "Mẹ, ba con gần đây tương đối bận, cho nên không thể đến nơi này. Ba nói, chờ cuối năm thời điểm nghỉ ngơi, sẽ đến đây thăm con, thuận tiện cùng mẹ và ba bàn chuyện một chút"
"Được rồi, phó thị trưởng đương nhiên là bận nhiều việc. Dù sao cũng không có việc gì quan trọng, cứ để khi nào rảnh tới cũng được"
Thật sự, Thư Lạc Tâm cũng thấy mình quá mức vội vàng, có vẻ không để mặt mũi cho người Hoắc gia.
Nhưng bà thật không biết, cũng bởi vì hôm nay nhượng bộ, mới dẫn đến một sự việc không đáng có. Nếu giờ khắc này bà đòi gặp mặt ba mẹ Tư Vũ cho bằng được, chắc chắn sẽ không có sự kiện đáng chê cười sau này
"Ân, cám ơn mẹ thông cảm" Tuy rằng nói dối là không đúng
Nhưng Hoắc Tư Vũ cũng không còn cách nào, cô thật không muốn vừa mới bắt đầu đã bị bại lộ
Tương lai cho dù có bị phát hiện, khi đó cô cùng Đàm Dật Nam đã kết hôn. Cho dù muốn ly hôn cũng không phải là chuyện đơn giản
Vẫn duy trì nụ cười ôn thuận
Thư Lạc Tâm nói
"Nhưng mà, Tư Vũ à ta muốn nói với con. Con không nên trang điểm nữa, mấy thứ hóa chất đó sẽ ảnh hưởng đến cháu nội của ta!" Thư Lạc Tâm để ý trên mặt của Hoắc Tư Vũ có một tầng phấn dày, đôi mắt còn đen đậm của chuốt mi
Sắc mặt của Hoắc Tư Vũ liền thay đổi
"Mẹ không cần nói con cũng đã hiểu rồi! Đợi về nhà con sẽ đem mọi thứ rửa sạch!"
Diễn một cô gái ngoan hiền, Hoắc Tư Vũ cô từ trước đến nay đã già đời. Bằng không tại sao quen biết cùng Cố Niệm Hề và gia đình của cô nhiều năm như vậy, người nhà của Cố Niệm Hề lại không nhận ra gương mặt thật sự của Hoắc Tư Vũ?
Đương nhiên, lần này nói ra chỉ làm vừa ý Thư Lạc Tâm
Gương mặt của cô so với Cố Niệm Hề không đẹp hơn, làn da cũng bởi vì nhiều năm trang điểm mà xấu đi. Cho nên chuyện không trang điểm là chuyện không thể nào
Hơn nữa, cô căn bản không có mang thai!
"Đứa nhỏ này thật là nhu thuận. Tiểu Nam hiện tại bận việc, bằng không Tư Vũ con về nhà trước xóa đi lớp trang điểm. Buổi chiều có rảnh thì lái xe qua đón mẹ đi xem váy cưới" Nhìn thoáng qua Đàm Dật Nam, Thư Lạc Tâm mở miệng
"Kia.... được rồi. Mẹ, Nam con đi trước"
Mặc dù có chút không cam lòng, nhưng Hoắc Tư Vũ vẫn là đồng ý đi xuống dưới
Nhưng cô tin tưởng, chính mình một ngày nào đi, không cần hèn mọn như vậy, đáp ứng bọn họ! Đặc biệt là mẹ của Đàm Dật Nam
Nhất định sẽ như vậy!
________
"Đàm tổng, dự án hợp tác lần này, tôi đã sửa đổi lại. Ngài hiện tại xem xem, nếu là cảm thấy tốt, xin mời ký tên. Hai ngày sau, chúng ta đến tập đoàn Bác Á sẽ có luật sư chuyên môn, cùng ngài ký hợp đồng hợp tác"
Buổi sáng vài ngày sau, Cố Niệm Hề đi tới văn phòng của Đàm Dật Nam. Đem hợp đồng hai ngày nay thức trắng sửa đổi, đưa đến trước mặt của hắn
Nhưng người đàn ông kia đều chậm chạp không muốn xem qua văn kiện, vẫn là dùng con ngươi đen nhìn chằm chằm Cố Niệm Hề
← Ch. 011 | Ch. 013 → |