Vay nóng Homecredit

Truyện:Quân Giáo Sinh - Chương 038

Quân Giáo Sinh
Trọn bộ 147 chương
Chương 038
Thi đấu cơ giáp
0.00
(0 votes)


Chương (1-147)

Siêu sale Lazada


Trận thi đấu cơ giáp toàn trường lần thứ mười tám của Học viện quân sự St. Romia, rốt cuộc bắt đầu vào cuối tuần hai ngày sau.

Lần thi đấu này đúng dịp buổi lễ kỷ niệm sáu trăm năm của đế quốc, chỉ cần vào được top mười học viên trong toàn trường là có thể đại diện cho trường học đến thiên hà Cepheus tham gia trận chung kết toàn quốc, thậm chí có khả năng tham gia biểu diễn cơ giáp trong lễ duyệt binh, hơn nữa còn được tự mình nhìn thấy bệ hạ Trand.

Ngoài ra, học viên đạt được tư cách tham gia trận chung kết toàn quốc đều lấy được "giấy chứng nhận tư cách điều khiển cơ giáp cấp C", tuyển thủ cuối cùng đạt được ba vị trí đầu trong cuộc thi toàn quốc còn có thể nhận được phần thưởng đặc biệt là một đài cơ giáp có giá trị hơn năm mươi vạn tinh tệ!

Những điều kiện mê người ở trên, đã khiến cho trận thi đấu cơ giáp năm nay trở nên vô cùng sôi động, số người tham dự lập kỷ lục trong lịch sử, chỉ là số học viên báo danh dự thi thôi mà cư nhiên đã vượt qua một ngàn người!

Bởi vì số người dự thi quá nhiều, buổi sáng ngày đầu tiên diễn ra cuộc thi đấu, trường học đã trực tiếp tiến hành một cuộc tuyển chọn sơ qua, theo thời gian báo danh của các tuyển thủ mà đánh số thứ tự, để cho bọn họ điều khiển cơ giáp cấp C mà nhà trường cung cấp đi vào phòng huấn luyện cơ giáp thực hiện toàn bộ những nhiệm vụ huấn luyện có độ khó cao, tuyển thủ không thể thông qua liền trực tiếp loại bỏ!

Một buổi sáng sơ loại, trực tiếp đánh rớt một đám tuyển thủ nghiệp dư, đến buổi chiều chỉ còn dư lại hai trăm người.

Hai trăm người lại phân thành hai mươi tổ nhỏ tiến hành đấu vòng loại, mười người trong từng tổ lần lượt đấu với nhau để tích lũy điểm, thời hạn của một ván đấu là 15 phút, thắng lấy được một điểm, thua trừ một điểm, hòa thì không được tính điểm, cuối cùng chọn ra bốn cái tên đứng đầu mỗi tổ.

Ngày thi đấu đầu tiên quả thực đồ sộ lại nhanh chóng chẳng khác nào đãi cát trong biển.

Buổi sáng lúc bắt đầu thi đấu có hơn một ngàn tuyển thủ, trải qua buổi sáng sơ loại cùng buổi chiều đấu vòng loại, đến buổi tối cũng chỉ còn lại 80 người.

Trình độ của 80 người này ở cấp bậc cao hơn rõ rệt, hơi nghiệp dư một chút thì đã sớm bị đào thải sạch sẽ, trong 80 người thì có 60 người là học viên chuyên nghiệp đến từ hệ điều khiển cơ giáp, còn 20 người chia đều cho hệ chỉ huy và hệ kỹ thuật.

— Lâm Viễn cùng Caesar, tất nhiên đều ở trong số 80 người này.

Nhiệm vụ sơ loại đối với Lâm Viễn mà nói quả thực như một bữa ăn sáng, cậu mỗi ngày đều cùng Caesar luyện tập mấy nhiệm vụ đó, đối với các loại hình ảnh mô phỏng trong phòng huấn luyện đã thuộc nằm lòng, trực tiếp đạt được thành tích tối đa.

Đấu vòng loại được phân đến tổ nhỏ cũng không có đối thủ nào đặc biệt mạnh, Lâm Viễn là lấy thành tích toàn thắng trong cả chín trận ở tổ thứ nhất mà thông qua.

Tám mươi người tiến vào trận bán kết lại một lần nữa phân thành 8 tổ, phân ra các tổ A1-A4 ở nửa khu trên và các tổ B1-B4 ở nửa khu dưới, mỗi tổ 10 người, vẫn đánh tích điểm giống như tổ nhỏ lúc trước, chọn ra bốn cái tên đầu, quyết định ba mươi hai người mạnh nhất trường.

Lâm Viễn sau khi lấy được danh sách phân tổ, ngoài ý muốn ở trong danh sách phát hiện ra tên của Becker, không nghĩ tới tiểu tử này cư nhiên có thể đi vào đến trận bán kết. Hiển nhiên, Becker cũng phát hiện ra cậu, còn cố ý gửi tin qua nói."Lão đại, buổi sáng ngày mai đấu bán kết, chúng ta ở cùng một tổ!"

Lâm Viễn mỉm cười trả lời lại."Ân, ở trên sân thi đấu gặp nhau, không cần khách khí!"

Nhớ tới hình ảnh Lâm Viễn từng ba giây quăng ngã một Alpha, Becker nhất thời kinh hồn táng đảm - không cần khách khí? Cậu ấy phải chăng là có ý quật ngã mình trong ba giây?

*

Buổi sáng ngày tiếp theo đấu bán kết, Lâm Viễn quả nhiên không hề khách khí.

Đấu bán kết vẫn như trước sử dụng cơ giáp thống nhất do trường học cung cấp, tiến hành ở trong phòng huấn luyện thi đấu chuyên dụng, cơ giáp tất cả đều là cấp C, ngoại hình do học viên tự lựa chọn, Lâm Viễn dựa theo thói quen vẫn chọn cơ giáp nhân hình, đây là loại hình cậu quen thuộc nhất, cũng là sở trường nhất.

Số báo danh của Lâm Viễn là 77, phân ở tổ A1, trận đầu tiên liền trực tiếp đối đầu với Becker số 198.

Becker lựa chọn một đài phi điểu hắc sắc, hai người chào hỏi lẫn nhau xong, liền dưới hiệu lệnh của trọng tài bắt đầu trận đấu.

Bảng tính giờ sáng lên, cơ giáp của Becker liền lập tức bay lên!

Y vốn muốn lách đến phía sau Lâm Viễn đánh lén một phát, nhưng mà, Lâm Viễn mấy ngày nay xem Đại Vương Tử cùng Tiểu Vương Tử đối chiến, đối với đặc điểm của các loại cơ giáp phi hành đã sớm nằm lòng, âm thầm cân nhắc một chút đường đi cùng phương hướng cất cánh của cơ giáp, không chút do dự trực tiếp mở pháo ion trong cánh tay, ngắm chuẩn — bắn!

Phịch một tiếng, cơ giáp của Becker đồng học số 198 nháy mắt bị nổ gãy cánh.

Becker."..........."

Lâm Viễn."............."

Không chỉ Vỏ sò không phục hồi tinh thần nổi, mà ngày cả chính Lâm Viễn cũng không có phản ứng.

Ngày hôm qua thời điểm đấu vòng loại đánh thắng rất thoải mái, cậu còn tưởng rằng là do trình độ của vòng loại quá kém, thế nhưng hôm nay đấu bán kết, vì cái gì vẫn là không quá một phút đồng hồ đã thắng?

Becker đồng học bị miểu sát trong mười giây, sự bội phục đối với đội trưởng đại nhân lại được kéo lên thêm một bậc.

Thấy Lâm Viễn đi ra từ trong khoang điều khiển, Becker lập tức đi đến trước mặt cậu giơ ngón tay cái lên."Lão đại, cậu thật sự rất trâu a! Trình độ của cậu tuyệt đối có thể đi vào đến trận chung kết a! Cố gắng lên!"

"Ân." Lâm Viễn có chút ngượng ngùng hướng y cười cười, lại bắt đầu những trận đấu tiếp theo.

Mà khiến Lâm Viễn kinh ngạc là, mấy trận thi đấu kế tiếp, cơ hồ đều được giải quyết trong vòng mười phút.

Góc độ ra tay của cơ giáp nhân hình chuẩn xác vô cùng, cơ hồ là không chệch chút nào. Bắt lấy sơ hở, đánh phản công, đột kích, đánh lén, mỗi một lần đều có thể đắc thủ thành công.

Lâm Viễn thắng liên tục chín trận, rốt cuộc thu hút được sự chú ý của nhóm đối thủ cùng tổ.

— Học viên số 77 năm nhất hệ chỉ huy điều khiển cơ giáp nhân hình cư nhiên là Beta?

— Beta kia quả thực là rất mạnh, thua trận như thế nào mình vẫn còn chưa kịp phản ứng được a!

— Thời điểm mọi người thi đấu gặp phải số 77 thì trăm ngàn lần phải cẩn thận, Beta kia siêu cấp lợi hại!

Lâm Viễn với biệt hiệu Beta quái thú trong vòng một ngày liền được lan truyền khắp toàn trường.

Buổi chiều hôm đó, trên diễn đàn nội bộ của trường học xuất hiện một bài post như vậy -

"Ai nói Beta không trâu bò, xem hệ chỉ huy của chúng ta đây!"

Bài post hút cừu hận như vậy, không thể nghi ngờ chính là do đội hữu như heo - am hiểu cách kéo cừu hận, Becker đồng học đăng.

Becker đồng học hưng phấn mà đem chiến tích huy hoàng toàn thắng ở trận đấu vòng loại cùng bán kết của Lâm Viễn viết bên trong bài post, thuận tiện vì đội trưởng lão đại kéo thêm chút danh tiếng, trong vài giờ ngắn ngủi, Lâm Viễn đã thu được một lượng lớn các Beta sùng bái cùng một lượng lớn cừu hận từ Alpha.

Lượt xem càng ngày càng nhiều, bài post này rất nhanh được đẩy lên đứng đầu mười đề tài hot nhất hôm nay.

Thi đấu chấm dứt, thời điểm Lâm Viễn đến nhà ăn ăn cơm chiều, cư nhiên có vài nữ sinh Beta ở khối trên ngưỡng mộ mạnh dạn tìm đến, chủ động tới chỗ Lâm Viễn nói muốn mời học đệ ăn cơm, thuận tiện trao đổi chút kỹ năng điều khiển cơ giáp.

— Ánh mắt đám học tỷ kia nhìn Lâm Viễn làm cho Caesar khó chịu đến cực điểm.

— Tình trạng Lâm Viễn bị một đám người vây quanh nháy mắt đã châm lên lửa giận của Caesar.

Caesar bất động thanh sắc đi vào trong đám người, đưa tay ôm chặt bả vai Lâm Viễn, rất có phong độ mỉm cười nói."Ngại quá, học tỷ, tôi cùng Lâm Viễn đã hẹn nhau đêm nay cùng đi tập luyện, không có thời gian đi với mọi người, lần sau tôi sẽ mời khách."

Lâm Viễn."....... A?"

Hẹn luyện tập lúc nào? Không phải nói hôm nay nghỉ ngơi sao?

Lâm Viễn còn chưa kịp phản ứng lại là làm sao, đã bị Caesar mạnh mẽ lôi đi.

Caesar dưới đáy lòng đem "đội hữu như heo" Becker đồng học mắng một trăm lần.

Cái bài post hút cừu hận kia của y, kéo được danh tiếng đến, nhưng đồng thời cũng đưa tới cho Lâm Viễn một đám đào hoa.....

Lâm Viễn tuy rằng không rõ Caesar tại sao lại như thế, bất quá, Caesar đem cậu từ trong một đống nữ sinh xa lạ cứu ra, Lâm Viễn vẫn là rất cao hứng, cũng không thèm để ý đến việc Caesar nói dối, cùng Caesar trở về ký túc xá.

Thi đấu một ngày, người bám đầy bụi, Lâm Viễn đến phòng tắm xả nước ấm hảo hảo tắm, thả lỏng một chút tâm tình khẩn trương.

Sau khi đi ra từ phòng tắm, theo thói quen tính lấy thuốc ra từ trong ngăn kéo, rót nước ấm uống một viên, lại phát hiện Hobbit đang ngồi xổm bên cạnh ngóng trông chảy nước miếng.

Lâm Viễn cười cười, đem thuốc cẩn thận cất vào trong ngăn kéo, ôm lấy Hobbit hỏi."Mày lại đói bụng hả?"

Hobbit lập tức liều mạng gật đầu.

Lâm Viễn mấy ngày nay mỗi ngày đều tập luyện đến khuya, thường xuyên quên cho Hobbit ăn cơm, may mà Hobbit thực thông minh, có thể tự mình đến tủ lạnh lấy đồ ăn, sẽ không lo bị đói.

Dù sao đêm nay không tính đi tập luyện, Lâm Viễn liền ôm Hobbit đến phòng ăn, cầm ra một hộp pho mát, tự mình cho nó ăn.

Thời điểm Snow trở về, thấy Lâm Viễn đang cho sủng vật ăn, liền đi tới phòng ăn ngồi xuống, hỏi."Hôm nay đấu bán kết kết quả thế nào?"

Lâm Viễn cười cười nói."Hoàn hảo, thành tích đấu bán kết của tôi là toàn thắng."

"Toàn thắng?" Snow có chút kinh ngạc nói, "Tuyển thủ có thể vào đến bán kết trình độ chắc đều không thấp đi, còn có rất nhiều học trưởng học tỷ hệ điều khiển cơ giáp, cậu có thể toàn thắng, thật sự rất lợi hại."

Snow vừa nói như vậy, đáy lòng Lâm Viễn cũng hiểu được có chút kỳ quái.

Vị cao thủ thần bí kia lưu lại bút kí cho cậu, cậu tháng này đã liên tục nghiên cứu vô số lần, đích xác rất có ích. Hơn nữa một tháng qua ở trên mạng cùng Tiểu Vương Tử và Đại Vương Tử quan sát luận bàn, Lâm Viễn cũng cảm giác được trình độ của mình tăng lên rất rõ rệt.

Chỉ là kết quả thi đấu hôm nay, vẫn là khiến cậu có chút ngoài ý muốn.

Nguyên bản cứ tưởng sẽ gian nan trùng trùng, không nghĩ tới cư nhiên thuận lợi như vậy, trực tiếp lấy được thành tích toàn thắng.

— Này cũng khó trách Lâm Viễn nghĩ không ra.

Những người đến cùng cậu luyện tập tháng này, một là nguyên soái Rawson thống lĩnh ba quân, một là vương tử Caesar của đế quốc, hai vị này đều là người sở hữu cơ giáp cấp S, bọn họ tự mình chỉ dạy Lâm Viễn, còn có thể bồi dưỡng nên một đồ đệ kém cỏi được sao?

Lâm Viễn là mỗi ngày đều cùng với cao thủ lợi hại nhất đế quốc luận bàn!

Thủ pháp cùng kiến thức cậu luyện tập, tất cả đều ở trình độ cao nhất của đế quốc!

Gặp phải mấy cao thủ thông thường trong trường học, chính là trực tiếp nhịp nhàng miểu sát trong một phút....

Đương nhiên, Lâm Viễn đối với hết thảy những chuyện này không hề biết gì, chỉ có thể đem tất cả quy kết lại -

"Có lẽ là do vận khí của tôi tương đối tốt?"

Lâm Viễn cười gãi gãi đầu, nói."Đấu bán kết có 8 tổ, đều là phân ngẫu nhiên, tuyển thủ trong tổ A1 tôi được phân đến hình như cũng không có ai đặc biệt mạnh, tôi thắng tương đối dễ dàng, có thể là rất nhiều cao thủ được phân đến tổ khác."

Snow đối với thi đấu cơ giáp cũng không phải đặc biệt hiểu biết, nghe Lâm Viễn giải thích như vậy, liền gật gật đầu nói."Mặc kệ là như thế nào, thời điểm cậu đấu bán kết có thể đứng đầu tổ, trận chung kết hẳn là sẽ tương đối dễ dàng đi?"

"Đúng vậy!" Lâm Viễn hưng phấn mà nói, "Trận chung kết là dựa theo thành tích đấu loại ở bán kết, hạng 1 tổ A1 đấu với hạng 4 tổ B1, Caesar là hạng nhất tổ B1, tôi là hạng nhất tổ A1, tôi không cần đấu trực tiếp với cậu ấy!"

— Ở trong lòng Lâm Viễn, Caesar là cao thủ chân chính.

Lâm Viễn thực sự hiểu rất rõ trình độ của Caesar, cũng chính vì hiểu, Lâm Viễn mới biết được Caesar đáng sợ.

Chỗ đáng sợ của Caesar không chỉ ở tốc độ tay siêu nhanh cùng thủ pháp sạch sẽ lưu loát của hắn, mà còn ở tâm lý bình tĩnh của hắn, mặc kệ là dưới tình huống gì, Caesar đều có thể bình tĩnh nắm chắc toàn bộ cục diện, hơn nữa còn đưa ra phán đoán chuẩn xác nhất. Trong thi đấu chân chính, loại tự tin bình tĩnh trong lòng này, là ưu thế vô cùng quan trọng.

Rất nhiều kỹ năng Lâm Viễn học được đều là do Caesar dạy, Lâm Viễn cũng chính mắt nhìn thấy Caesar đem vài động tác có độ khó cao nối tiếp nhau bằng động tác tay nhanh đến mức khiến cho người ta phải sợ hãi.

Lâm Viễn đối đầu với Caesar, hoàn toàn không hề có tự tin thắng nổi hắn.

May là thời điểm đấu bán kết đạt được hạng nhất tổ A1, Caesar vừa lúc là hạng nhất tổ B1, hạng nhất ở hai khu thượng hạ sẽ đấu chéo nhau, cho đến trận chung kết, Lâm Viễn vẫn sẽ tránh được Caesar.

Snow cùng Lâm Viễn hàn huyên vài câu, liền đi về phòng ngủ.

Caesar vừa vặn từ trong phòng ngủ đi ra, thấy Lâm Viễn tự cho Hobbit ăn, liền đi đến sờ sờ lỗ tai Hobbit, thấp giọng nói."Lâm Viễn, ngày mai thi đấu, đối thủ của cậu là hạng tư tổ chúng tôi Danny. Vị tuyển thủ kia là học trưởng hệ điều khiển cơ giáp, tuy rằng là hạng tư, nhưng thực lực không tầm thường, cậu không nên khinh địch."

Caesar quan tâm khiến đáy lòng Lâm Viễn ấm áp.

Theo lý thuyết, mọi người đều cùng tham gia thi đấu, xem như đối thủ cạnh trạnh, nhưng là, Caesar lại tuyệt không để ý đến điều đó, chẳng những đem cơ giáp cho mình luyện tập, còn chia sẻ rất nhiều kỹ thuật điều khiển cơ giáp, một tháng qua vẫn cùng mình luyện tập, thời điểm sắp đến trận chung kết còn chạy tới cổ vũ mình.

— Bằng hữu như vậy, thật sự là rất có nghĩa khí.

Lâm Viễn nhịn không được ngẩng đầu lên, mỉm cười với Caesar, ngữ khí chân thành nói."Tôi biết, tôi sẽ nghiêm túc chẩn bị. Cảm ơn cậu, Caesar, tháng này nếu không có cậu, tôi phỏng chừng đến cả một cửa đấu bán kết này cũng không qua được."

Đối diện với ánh mắt cảm kích của Lâm Viễn, Caesar nhất thời mềm lòng rối loạn.

Caesar ánh mắt ôn nhu nhìn Lâm Viễn, mỉm cười nói."Không cần khách khí với tôi như vậy, tôi hi vọng cậu có thể vào được top mười."

Lâm Viễn nghiêm túc nói."Tôi sẽ cố hết sức! Tôi cũng rất muốn đến trận chung kết toàn quốc, đến thiên hà Cepheus xem xem!"

Hobbit nghe được "thiên hà Cepheus" lập tức kinh hoảng rụt thân thể lại, đem mặt vùi vào trong lỗ tai vừa to vừa rộng.

***

Buổi sáng chín giờ ngày tiếp theo, trận chung kết thi đấu cơ giáp rốt cuộc chính thức bắt đầu.

Khác với lúc đấu bán kết tiến hành thi đấu ở trong phòng huấn luyện, trận chung kết là diễn ra ở sân vận động trung tâm của trường. Sân vận động trung tâm có diện tích vô cùng lớn, đủ để chứa được hơn mười vạn người xem, khoảng sân trống ở chính giữa cũng cực kỳ rộng rãi, là nơi đặc biệt sử dụng cho thi đấu cơ giáp cùng các tiết mục trong những lễ hội lớn.

32 vị tuyển thủ có thể đi vào trận chung kết không thể nghi ngờ là những học viên có trình độ cao nhất trong toàn trường, người xem trận chung kết đương nhiên cũng được đã mắt hơn vài bậc so với xem trận đấu bán kết. Thời điểm tám rưỡi sáng, toàn bộ sân thể dục cư nhiên đã không còn chỗ ngồi, đội cổ động cho bạn học thậm chí còn kéo biểu ngữ khắp cả sân, thanh âm hò hét cổ vũ vang vọng toàn trường.

Snow đến sân thi đấu, đương nhiên là muốn xem xem Lâm Viễn đánh như thế nào. Mà Brian là cái đuôi số một, đương nhiên cũng muốn đi cùng Snow, hai người từ rất sớm đã đến hội trường, tìm được một vị trí có tầm nhìn không tệ ngồi xuống.

Đến 9 giờ, trận đấu chính thức bắt đầu.

Đầu tiên là nghi thức ngắn gọn khai mạc trận chung kết, 32 người tiến vào trận chung kết luân phiên điều khiển cơ giáp của mình vào sân thi đấu, hình người, phi điểu, hình rắn, hình sói, hình rồng, nhện.... các loại màu sắc, các loại tạo hình cơ giáp ở trên bãi đất trống trong sân vận động trung tâm sắp hàng chỉnh tề, khán phòng nhất thời nhiệt huyết sôi trào, tiếng vỗ tay như sấm dậy!

Trong loa phát thanh lớn bắt đầu giới thiệu từng chủ nhân của các đài cơ giáp.

Thời điểm đang giới thiệu đến số 77....

— Tuyển thủ số 77, người điều khiển cơ giáp nhân hình, năm nhất hệ chỉ huy, Lâm Viễn đồng học.

Lâm Viễn nghe được thanh âm trong chiếc loa, liền điều khiển cơ giáp nhân hình của mình, rất lễ phép vẫy vẫy tay với khán giả. Thuận tiện lóe lóe đèn chỉ thị ở mắt, xem như cùng mọi người chào hỏi.

Cậu hôm nay lựa chọn một đài cơ giáp hồng sắc, cơ giáp toàn thân màu đỏ đắm chìm dưới ánh mặt trời thoạt nhìn giống như một đoàn hỏa diễm chói mắt, ánh mắt lóe lên cùng động tác chào hỏi theo tiết tấu, trong nghịch ngợm lại tràn đầy tự tin.

Dưới khán đài nhất thời vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

Snow bên trên khán đài có chút kinh ngạc hỏi."Tiếng tăm của Lâm Viễn cao như vậy?"

Brian sờ sờ mũi, đến gần bên tai Snow nói."Trong 32 tuyển thủ tiến vào trận chung kết toàn trường chỉ có 6 Beta, Lâm Viễn lại đạt hạng nhất tổ, thành tích tốt nhất trong đám Beta, đương nhiên là nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ nhóm Beta."

Snow gật gật đầu, thản nhiên nói."Nga. Trách không được lúc Lâm Viễn xuất hiện tiếng hô lớn như vậy, mấy nhóm Alpha kia bình thường cao cao tại thượng, không coi ai ra gì, cũng nên để Beta Lâm Viễn này đến hảo hảo giáo huấn bọn họ một chút."

"........" Brian có chút buồn bực nói, "Cậu có phải rất chán ghét Alpha hay không a?"

Vì cái gì mỗi lần nhắc tới Alpha đều là loại ngữ khí khinh thường này?

Snow lạnh lùng nói."Chẳng lẽ tôi nói sai? Mấy nhóm Alpha kia tự nhận là gen ưu tú, không đem Beta cùng Omega để vào mắt, nhất là mấy tên Alpha theo chủ nghĩa Chauvin nào đó, thậm chí còn đem Omega chẳng khác nào đồ vật cá nhân nhốt ở trong nhà, coi Omega là công cụ sinh con.... Quên đi, lười nói đến bọn chúng."

Trong giọng nói của Snow tràn đầy ghét bỏ, giống như nhắc tới Alpha chính là sự vũ nhục đối với miệng của mình.

Brian trầm mặc trong chốc lát, mới không cam lòng vụng trộm nắm lấy tay Snow, quay đầu nhìn về phía Snow, ngữ khí lấy lòng nói."Cũng không phải tất cả Alpha đều như vậy nha, tôi cũng là Alpha.... Cậu cũng coi tôi như vậy sao?"

Snow sửng sốt một chút, muốn rút tay, lại phát hiện Brian cầm tay mình thật chặt.

Quay đầu chống lại ánh mắt lấy lòng của y, trong lòng Snow đột nhiên mềm nhũn, ngữ khí cứng ngắc nói."Cậu.... cậu không giống với bọn họ."

Brian hai mắt sáng lên."Không giống ở chỗ nào?"

Snow suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc rút ra kết luận."Cậu là bạn trai mà tôi chọn, đương nhiên là không giống với mấy Alpha kia."

Brian."............."

Tuy rằng những lời này không có một từ nào là để khích lệ Brian, bất quá, có thể trở thành sự tồn tại đặc biệt "không giống với các Alpha khác" trong lòng Snow, Brian vẫn rất là cao hứng!

***

Đúng lúc này, khán phòng đột nhiên vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt, trận thi đấu đã chính thức bắt đầu.

Sân vận động to như vậy được chia làm 4 sân thi đấu Đông Tây Nam Bắc, trận đấu của tổ A1 cùng tổ B1 diễn ra ở sân phía đông, thi đấu áp dụng phương pháp tính tỉ số, mỗi công kích đến một nhược điểm của đối phương được tính 1 điểm, tối đa là 11 điểm, người nào đạt được 11 điểm trước sẽ vào trận tiếp theo.

Tổ A1 đấu với tổ B1, trận thứ nhất.

Cơ giáp nhân hình số 77, người điều khiển Lâm Viễn, đối đầu với cơ giáp hình sói số 299, người điều khiển Danny.

Bởi vì Danny là một đối thủ xa lạ, căn bản không biết thực lực sâu cạn thế nào, Lâm Viễn tuân theo nguyên tắc của vị cao thủ thần bí kia — lấy tĩnh chế động, vừa bắt đầu liền trực tiếp bày ra tư thế phòng thủ.

Danny là tuyển thủ năm ba hệ điều khiển cơ giáp, hắn hiển nhiên là xem nhẹ năng lực của tiểu học đệ Beta năm nhất này, trận đấu vừa bắt đầu, liền điều khiển cơ giáp sói xám hùng hổ vọt đến!

Cơ giáp hình sói tốc độ quả thực chẳng khác nào một trận gió xoáy, đạn quang năng ngậm trong miệng trực tiếp bắn về phía bụng của cơ giáp nhân hình, đồng thời, hai chân đạp đất, nhảy lên, một đôi móng vuốt điện từ sắc bén mở ra, hướng tới sau gáy đối phương cào mạnh qua!

Thế công ác liệt như vậy, trực tiếp làm cho khán giả trên ghế bộc phát một trận hoan hô!

Lâm Viễn ngược lại một điểm cũng không khẩn trương, bình tĩnh tính toán cự ly hai bên, bắt đầu cấp tốc lui về phía sau!

Hai người một truy kích, một thụt lùi, rất nhanh liền lui đến mép sân, mắt thấy muốn lui cũng không thể lui nữa — liền trong nháy mắt, Lâm Viễn đột nhiên lộn ngược ra sau nhanh chóng nghiêng người xoay tròn trên không, chuẩn xác tránh đi lưỡi dao sắc bén cùng công kích từ đạn pháo, đồng thời nâng chân phải lên, mở bánh răng điện từ giấu ở ngón chân, trực tiếp một cước đâm về phía bụng đối phương!

Ầm ầm nổ một tiếng, cơ giáp hình sói bị đá vào bụng trực tiếp bị mạnh mẽ đạp ra ngoài!

Đèn chỉ thị màu đỏ trên đỉnh đầu cơ giáp hình sói lập tức sáng lên, trong màn hình điện tử lớn trên ghế giám khảo, đồng thời hiện ra điểm số 1:0!

Lâm Viễn bị vây ở vị trí phòng thủ, cư nhiên lấy được một điểm đầu tiên!

Người xem nhất thời trợn mắt há hốc mồm tại chỗ!

Rõ ràng là cơ giáp hình sói số 299 kia hùng hổ vọt lại, cơ giáp nhân hình vẫn không ngừng lui về phía sau, mắt thấy sắp bị đánh trúng sau gáy, lại mạc danh kỳ diệu, cuối cùng ngược lại là số 77 lấy được một điểm?

Cậu ta là đánh trúng nhược điểm của đối phương như thế nào, khán giả cơ hồ đều không có thấy rõ....

Động tác của số 77 thật sự là quá nhanh, chuyển đổi tình thế cơ hồ chỉ trong nháy mắt kia!

Thi đấu sau đó, dần dần rơi vào bên trong tiết tấu của Lâm Viễn.

Danny ở trước mặt học đệ năm nhất âm thầm chịu đựng, trong lòng vốn đã tức giận bất bình, công kích lại càng thêm hung ác mãnh liệt, nhưng kỳ quái là, mỗi lần đều là hắn phát động công kích trước, Lâm Viễn nhìn qua vẫn ở thế phòng thủ, thế nhưng lần nào, thắng điểm đều là Lâm Viễn.

1:0...... 3:0....... 7:2....... 11:3.

Lâm Viễn lấy thành tích 11:3 giành được thắng lợi trận này.

Rất nhanh, những sân khác cũng kết thúc trận đấu, trong loa bắt đầu công bố kết quả —

"Số 77 Lâm Viễn, thành công vào trận tiếp theo."

"Số 65 Caesar, thành công vào trận tiếp theo."

"Số 298 Will......"

16 người chiến thắng tiếp tục tiến hành lượt thi đấu thứ hai của trận chung kết.

Đợt thứ hai lại là đấu chéo, Lâm Viễn đối đầu với người thắng ở tổ B2 Will, điều khiển một đài phi điểu màu đen.

Thao tác chính xác, tính cách không kiêu ngạo không nóng nảy, năng lực phản ứng nhanh nhạy..... Lâm Viễn điều khiển cơ giáp nhân hình màu đỏ chạy ở trên sân thi đấu, linh hoạt chẳng khác nào một con người khỏe mạnh.

Khán giả chỉ nhìn thấy một trận gió xoáy màu đỏ nhanh chóng thổi qua trước mặt, nhảy lên, xoay người, giơ vũ khí, vung tay chém — chuyển tiếp giữa các động tác có độ khó cao thật sự là lưu loát đến không có kẽ hở!

Lại lấy 11:5 điểm thoải mái chiến thắng một ván này, khán giả trên ghế vỗ tay cơ hồ muốn văng cả nóc nhà!

— Lâm Viễn, thiếu niên Beta năm nhất hệ chỉ huy này, giống như một con ngựa đen cường hãn đột nhiên nhảy ra, cư nhiên ở trong trận thi đấu cơ giáp toàn trường của Học viện quân sự St. Romia, thành công tiến vào tám người mạnh nhất!

Đây là một việc khó tin đến cỡ nào?! Khán giả cơ hồ sợ đến ngây người!

Beta năm nhất vào được tám người mạnh nhất? Đây là việc chưa từng xảy ra trong lịch sử thi đấu nhiều năm nay!

Nhưng mà, Lâm Viễn không chỉ làm cho mọi người khiếp sợ đến như thế.

Đấu loại tám người buổi chiều, cậu vẫn như trước hết sức chăm chú, đánh rất nghiêm túc.

Cuối cùng, Lâm Viễn ở trong ánh mắt dại ra của mọi người, tiến vào trận chung kết!

Một Beta đến từ năm nhất, một đường trót lọt, gặp thần ghết thần, thấy Phật giết Phật, quả thực là hung mãnh đến không thể chống đỡ!

Thời điểm trận chung kết, Lâm Viễn rốt cuộc đối đầu với Caesar ở tổ B1, hai người đều không lưu tình chút nào, đánh đến cực kỳ nghiêm túc, cục diện trận này nhìn qua quả thực có thể so với trình độ của trận chung kết toàn quốc!

Lâm Viễn cuối cùng lấy thành tích mong manh 9:11 thua dưới tay Caesar, trở thành á quân của trận chung kết toàn trường năm nay!

Khán giả đều sợ ngây người, năm nhất hệ chỉ huy năm nay là sao thế này?

Một Caesar, ra tay quyết đoán dứt khoát, thao tác sạch sẽ lưu loát, từ lúc dự thi tới nay một ván cũng chưa từng thua, quả thực khiến người ta sùng bái!

Còn có một Lâm Viễn, là quái vật trong các Beta, kỹ thuật thao tác so với Alpha còn muốn lợi hại hơn không nói, tố chất tâm lý càng khiến người ta sợ hãi, một đường tiến thẳng đến trận chung kết, thời điểm mỗi lần đi ra từ khoang điều khiển trên mặt đều mang theo tươi cười sáng lạn, giống như một chút cũng không hề khẩn trương.....

Kỳ thật, Lâm Viễn sở dĩ không khẩn trương, là vì cậu thẳng cho đến thời điểm công bố kết quả vẫn chưa phục hồi tinh thần.

Sau khi tiến vào vòng tám người, biết mình có thể đến thiên hà Cepheus tham gia trận chung kết toàn quốc, cậu đã nhẹ nhàng thở ra.

Buổi chiều thi đấu tám người, cậu cũng không có hi vọng quá nhiều, chỉ là thả lỏng tâm tình cố hết sức đánh mỗi một trận đấu, hơn nữa còn hưởng thụ mỗi một trận đấu, hoàn toàn không nghĩ tới.... chính mình cư nhiên có thể đi được xa như vậy.

Đứng ở trên đài lĩnh thưởng, Lâm Viễn vẫn còn bị vây trong trạng thái như lọt vào sương mù.

........ Ách, cái này là đánh xong rồi sao?

........ Như thế nào liền á quân?

Thẳng đến lúc hiệu trưởng Belfas tự mình cầm cúp đến trước mặt trao giải, Lâm Viễn đang mơ hồ trong trận đấu mới rốt cuộc hồi phục tinh thần, thụ sủng nhược kinh tiếp nhận cúp từ tay hiệu trưởng, bưng lấy chiếc cúp nặng trịch không biết nên làm thế nào cho phải.

Belfas mỉm cười vỗ vỗ vai Lâm viễn, trong mắt tràn đầy tán thưởng."Lâm Viễn, tốt lắm! Đại diện trưởng học đi tham gia thi đấu toàn quốc ở thiên hà Cepheus, tiếp tục cố gắng!"

Lâm Viễn lập tức đứng nghiêm chỉnh, hướng hiệu trưởng hành một quân lễ tiêu chuẩn."Rõ! Hiệu trưởng!"

***

Sau khi thi đấu kết thúc, Lâm Viễn ôm cúp cùng Caesar trở về kí túc xá.

Cúp á quân là màu bạc, cúp quán quân của Caesar là màu vàng, Lâm Viễn dọc đường đi vẫn cúi đầu nghiêm túc nghiên cứu chiếc cúp trong tay, tạo hình của cúp là hình hùng ưng giương cánh bay cao, hùng ưng được điêu khắc rất sống động, mỗi một hoa văn trên cánh đều cực kỳ tỉ mỉ rõ ràng, trên bệ còn ấn huy hiệu của trường học.

Lâm Viễn hưng phấn mà nói."Hoàn toàn không nghĩ tới, tôi cư nhiên có thể đạt được hạng hai!"

Kỳ thật, thời điểm trận chung kết lúc Lâm Viễn đối đầu với Caesar, nếu Caesar hơi lơi lỏng một chút, là Lâm Viễn có thể lấy được quán quân.

Caesar cũng không nghĩ tới, người này trải qua hai ngày thi cư nhiên đã tiến bộ nhanh như vậy.

Cũng không phải Caesar không nghĩ tới việc lơi lỏng để Lâm Viễn lấy được quán quân, nhưng mà hắn biết, nếu để một Beta như Lâm Viễn đạt quán quân, loại cục diện xưa nay chưa từng có này tuyệt đối sẽ dẫn đến sự ghen ghét của rất nhiểu Alpha. Vể sau Lâm Viễn ở trong trường sẽ gặp nhiều khó khăn.

Minh thương dễ tránh, ám tiến khó phòng, nổi bật quá cũng không phải việc tốt.

Cho nên, Caesar đoạt ngôi vị quán quân này, vẫn là điều cần thiết.

— Cái gọi là cây giáo đánh chim đầu đàn, vài học trưởng học tỷ khóa trên kia, có tức giận cứ đổ vào mình là tốt rồi.

Caesar quay đầu lại, thấy bộ dáng Lâm Viễn cầm cúp cúi đầu nghiên cứu, trong lòng không nhịn được một trận mềm mại.

Một người ưu tú như vậy, cố gắng như vậy, lại bởi vì là Beta mà không thể tỏa ra ánh sáng chân chính, bởi vì gia thế tầm thường mà phải cẩn thận khắp nơi, phòng bị khắp nơi......

Thế giới này đối với nhóm Omega cùng Beta mà nói thật sự rất không công bằng.

— May là có tôi ở đây.

-Tôi vẫn sẽ cùng cậu, tôi sẽ dùng hết khả năng tôi có để bảo vệ cậu.

Caesar đột nhiên dừng lại cước bộ, mở miệng gọi."Lâm Viễn."

Lâm Viễn còn đang cúi đầu nghiên cứu cúp cũng dừng bước, quay đầu nhìn về phía Caesar, nghi hoặc hỏi."Sao vậy?"

Caesar mỉm cười, vươn tay về phía Lâm Viễn."Chúc mừng cậu đạt được á quân, đi thi đấu toàn quốc lại cùng nhau cố gắng."

Lâm Viễn cũng cười vươn tay đến, cầm lấy tay Caesar."Được, cùng nhau cố gắng!"

Hằng tinh nhân tạo lúc chạng vạng, ở trên tinh cầu rộng lớn tỏa ra ánh sáng ấm áp.

Hai thiếu niên nắm chặt tay cùng một chỗ, trong mắt Lâm Viễn tràn đầy hưng phấn cùng vui sướng, còn trong mắt Caesar, lại là nồng đậm yêu thương cùng ôn nhu nói không nên lời.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-147)