← Ch.82 | Ch.84 → |
Editor: Hijushima
Beta: Serena Nguyen
Trung tâm thương mại Bắc Quốc, quảng trường phía Tây.
Quảng trường phủ kín đá hoa cương cẩm thạch màu đen không chiếm diện tích quá lớn, nhưng trong này luôn luôn rất náo nhiệt. Một vòng xung quanh quảng trường nhỏ mấy trăm mét vuông này đều là quán trà, quán nước giải khát, các loại quán ăn vặt, nhân viên đi làm ở các công ty xung quanh cũng sẽ tới chỗ này ăn cơm nghỉ ngơi trong thời gian nghỉ trưa.
Bây giờ đang là giờ nghỉ trưa, các quán ăn vặt quán nước giải khát xung quanh quảng trường đã ngồi đầy người. Cũng có không ít người ngồi dưới bóng mát bên ngoài cửa tiệm, được gió mát thổi phơ phất, hưởng thụ thời gian sau giữa trưa.
Giản Trang xuống xe ở chỗ cách Triệu Bội Bội chỉ khoảng mười mấy mét, Giản Trang bước lên trước mấy bước lớn thì đã đi tới bên người Triệu Bội Bội, lúc khoảng cách còn khoảng 5 mét thì dừng bước lại, từ xa nhìn Triệu Bội Bội mặc một bộ đồ thoải mái theo phong cách Anh, hỏi thẳng vào vấn đề, đuôi lông mày nhíu nhíu, khóe môi vẽ ra một đường cong như có như không, vẻ mặt cười như không cười nhìn cô, chờ câu trả lời của cô.
Lúc này, bụng của Triệu Bội Bội đã lớn gần bảy tháng, bụng càng lớn hơn so với lúc trước, rất cao, giống như là nhét một quả dưa hấu vào trong bụng. Mà cô ta là một người phụ nữ thật sự rất yêu vẻ bề ngoài của bản thân, cho dù là vào lúc này, thường thức về cách ăn mặc vẫn không lui bước, áo cánh dơi rộng rãi đang lưu hành đã hoàn mỹ che đậy vòng eo trở nên tròn trịa của cô ta, màu sắc và kiểu hình kim cương khảm trên cổ áo màu xanh dương nhạt cũng rất thích hợp với phong cách hiện giờ của cô ta.
Cho dù là gần tới ngày sinh, cũng không lôi thôi tùy ý giống những phụ nữ có thai khác, ngược lại còn chú trọng ăn mặc của bản thân một cách tỉ mỉ hơn, mặc dù trong thời gian mang thai không thích hợp dùng mỹ phẩm trang điểm, nhưng cô ta vẫn tô son, vẽ lông mày, thoa một lớp phấn nhẹ.
Có lẽ là cực kỳ sợ trên mặt mình sẽ bởi vì hoóc-môn trong thời gian mang thai không ổn định mà nổi ban, cho nên dù đứng ở dưới bóng cây hợp hoan mà vẫn còn cầm một cây dù màu tím để che nắng.
Bây giờ là mùa hoa hợp hoan nở rộ, trong cành lá tươi tốt của cây hợp hoan lộ ra vô số sắc hồng phấn xinh đẹp đáng yêu, hình dạng của hoa hợp hoan giống như mào gà, hoa hợp hoan tầng tầng lớp lớp nhô đầu ra từ những tán cây, gió nhẹ phất qua một cái, hoa hợp hoan mềm mại nõn nà sẽ đung đưa giữa những chiếc lá cây xanh biếc, giống như thiếu nữ thướt tha mới lớn, đang nở nụ cười xấu hổ.
Phong cảnh rất đẹp. Ý cảnh tươi mới biết mấy.
Tình cảnh này khiến Giản Trang không khỏi thở dài cảm thán trong lòng, chỉ tiếc...... Người phụ nữ đứng dưới cảnh đẹp trước mắt này, rõ ràng đã phá hoại phong cảnh xinh đẹp đó.
Triệu Bội Bội nghĩ một đằng nói một nẻo, lòng dạ đa nghi, thủ đoạn ác độc...... Những thứ này không phải cô chưa lĩnh giáo qua, cũng không phải cô chưa từng chịu thua thiệt từ phương diện này, làm sao có thể giống như kẻ ngu, cô ta nói đến một mình thì không kiêng dè chút nào tùy tiện tới đây ngay? Từ sau khi cô nhận được cú điện thoại này, cô đã xốc lại một trăm phần trăm tinh thần, không hề có một giây nào là không tập trung lực chú ý ở mức độ cao, ngay cả bây giờ, lúc đang nói chuyện, cô cũng rất cẩn thận duy trì khoảng cách năm mét, tầm mắt cũng chăm chú nhìn Triệu Bội Bội, chỉ sợ cô làm ra chuyện gì mờ ám, "ném đá dấu tay" đổ chuyện xấu lên đầu của cô.
Trong biết bao nhiêu tiểu thuyết, phim truyền hình, lúc nữ phụ sắp sinh non đều sẽ kéo nữ chính đến bên người, sau đó nhân lúc nữ chính không cẩn thận một cái thì đã đổ tội chuyện sinh non lên người nữ chính, nói là bị "đẩy", một trong những đoạn thường thấy được sử dụng trong tiểu thuyết: Nữ phụ nói chuyện với nữ chính ở giữa cầu thang, nữ phụ đi tới cạnh bậc thang, xảy ra tranh chấp với nữ chính, nữ chính nói chuyện cho rõ ràng, muốn kéo nữ phụ thì nữ phụ vạn năng sẽ sử dụng ra một chiêu "cách ngọn núi đánh chết trâu" rất thần kỳ, khi tay nữ chính còn chưa đụng trúng bản thân, hoặc là mới vừa đụng phải bản thân, bản thân ngay lập tức hoa lệ từ trên cầu thang té lăn xuống...... Rất tốt, đổ tội thành công, chồng trước sẽ vung tay đối với nữ chính, tiểu tam thành công lên chức! (Kể ra thì chiêu này cũng có thể nói là kinh điển, như từng xuất hiện trong tác phẩm《 Ly hôn 》của một tác giả nổi tiếng, và trong vở kịch 《 Tình muộn giữa ngày hè 》nổi tiếng).
Rất không khéo là.... . Hai quyển sách này Giản Trang đều đã từng đọc qua......
Cho nên mấy chiêu này không có hiệu quả đối với Giản Trang, Giản Trang đã có đề phòng, cứ là cầu thang, bậc thang gì gì đó, cô đều sẽ không đi!
Muốn nói gì thì cứ thoải mái đứng ở chỗ này nói rõ ràng. Cô lười phải đối phó với những tính toán nhỏ nhặt kia, cũng không có lòng dạ nào chơi cái trò chơi gọi là trạch đấu với Triệu Bội Bội.
Triệu Bội Bội gọi cô đến đây nói chuyện, cô biết nếu đến chắc chắn không có chuyện gì tốt. Nhưng nếu không đến, vậy không biết Triệu Bội Bội còn muốn gây ra chuyện gì.
Phía trước đã nói Triệu Bội Bội là một người rất biết mưu tính, cũng rất mạnh mẽ, nếu cô ta đã tính toán xong thì nhất định sẽ đi làm ngay, hơn nữa nhất định phải đạt được mục tiêu như trong kế hoạch của cô ta vậy. Tư duy logic của kẻ xấu là, anh không làm theo lời tôi nói, vậy tôi cũng không biết tôi sẽ làm ra chuyện gì......
Như những lời uy hiếp mơ hồ của Triệu Bội Bội trong điện thoại đó, cũng chỉ là nói nhẹ.
Thật ra thì nói trắng ra phải là, nếu hôm nay cô không đến nơi hẹn để nói chuyện với Triệu Bội Bội, Triệu Bội Bội cũng sẽ chọn một thủ đoạn khác dùng những phương thức khác tiếp tục quấy rầy cô.
So sánh với những chuyện không biết hơn nữa không có cách nào dự đoán kia, cô vẫn thích chuyện đơn giản trực tiếp hơn. Binh đến tướng chặn, cô không hẳn là một người cực đoan hiếu thắng, nhưng cho tới bây giờ thì không phải là một người mềm yếu ẩn nhẫn.
Có câu nói cú mèo vào nhà, không có việc thì chẳng đến.
Triệu Bội Bội cũng như thế, nếu như không có chuyện gì muốn làm, chỉ sợ cô ta cũng sẽ không gọi điện thoại cho cô. Còn cô, cho dù biết rõ tới cũng không có chuyện gì tốt, cũng phải tới đây gặp qua cô ta, cô thật sự rất muốn xem thử, cô ta có thể giở trò gì, lùi một bước mà nói thì cho dù không thể hoàn toàn đoán ra kế hoạch của cô ta, ít nhất cũng có thể chuẩn bị tâm lý đầy đủ để ứng đối.
Thời gian im hơi lặng tiếng trôi qua, im lặng một lúc lâu, Triệu Bội Bội mím chặt môi thu cây dù cầm trong tay lại, bỏ vào túi xách mang theo người.
Không có dù che nắng che giấu, cả khuôn mặt tươi đẹp và thái độ trên mặt Triệu Bội Bội đều bị phơi bày dưới ánh sáng, có ánh sáng chiếu vào, nét mặt của cô ta trở nên rõ ràng hơn nhiều.
Cất xong dù che nắng, hình như Triệu Bội Bội cũng không còn để ý đến những tia nắng xuyên qua tán lá cây hợp hoan chiếu xuống nữa, gò má được thoa một lớp phấn mỏng hoàn toàn có thể gọi là trắng nõn mịn màng, có điều...... Trên khuôn mặt xinh đẹp bày ra vẻ mặt chán ghét, đôi lông mày vẽ màu rám nắng đậm dài mảnh đã nhíu chặt lại với nhau, khóe môi đỏ mọng nhếch lên, phảng phất giống như cười lạnh, giọng điệu trong miệng cũng không phải rất tốt, lười biếng trả lời câu hỏi vừa rồi của Giản Trang: "Câu này thật sự rất thú vị, không phải lúc tôi gọi cô tới cũng đã nói với cô rằng muốn nói chuyện với cô một chút sao? Còn có thể làm được gì? Cô cảm thấy tôi sẽ làm gì? Chẳng lẽ một người phụ nữ bụng bự như tôi còn có thể ăn tươi cô?"
"Cô vẫn luôn biết nói chuyện như vậy, mỏ nhọn răng sắc, trước giờ đều không tha cho người khác. Chuyện vô lý đến mấy, cô vừa nói là thành đúng lý hợp tình ngay. Tôi cũng chỉ là thuận miệng hỏi một câu, ít nhất tôi cũng đã đi đến chỗ hẹn rồi, cũng nên biết cuối cùng thì cô hẹn tôi ra vì đề tài gì hoặc là vì chuyện gì, một câu hỏi bình thường mà thôi, Hứa phu nhân...... Cô quá nhạy cảm." Giản Trang vẫn giữ vững vẻ mặt bình tĩnh như khi mới tới, nét mặt như cười như không, sao lúc trước, khi còn làm bạn thân với cô ta, lại không phát hiện miệng người này như được bôi mật, khẩu phật tâm xà vậy nhỉ?
"Giống nhau thôi, cô cũng suy nghĩ nhiều quá. Tôi cũng chỉ đùa với cô một chút, cô lại nghiêm túc với tôi rồi." Triệu Bội Bội như là nghe được chuyện cười, mặt mày hớn hở tươi cười càng vui vẻ hơn, đồng thời nhấc năm ngón tay vẽ móng màu xanh nhạt, hết sức mềm mại che lại nụ cười cay nghiệt bên môi, tiếng nói mềm mại, nhưng giọng điệu đùa cợt nói: "Tôi còn tưởng rằng cô có thể chịu đựng được mấy lời nói đùa này chứ, không ngờ cũng chỉ có chút tài nghệ này, cô không biết lúc đàn ông và phụ nữ sống chung một chỗ với nhau, thích nhất là nói chuyện đồi trụy sao? Cô chỉ có như vậy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó với người đàn ông không quá thô tục như Hứa Kiến Nghiệp mà thôi. Thật ra thì tôi cũng nói thật cho cô biết vậy, lần này tôi tìm cô tới nói chuyện, chính là muốn nói về vấn đề quan hệ giữa cô và chồng tôi. Cô cần bao nhiêu tiền mới chịu chủ động rời đi? 50 vạn có đủ không? Đối với viên chức nhỏ trong công ty như cô mà nói, 50 vạn chắc chắn là đủ rồi, cô có thể dùng số tiền đó rời khỏi Hoa Trung, đến thành phố khác phát triển cho tốt."
"Chỉ 50 vạn? 50 vạn là có thể bán đứt tương lai của tôi ở thành phố Hoa Trung, để tôi đến thành phố khác lập nghiệp từ hai bàn tay trắng?" Giản Trang mở to mắt, nhún nhún vai với Triệu Bội Bội, làm ra dáng vẻ như không thể tin. 1
Triệu Bội Bội vừa nhìn thấy thái độ Giản Trang như vậy, không nhịn được hé miệng bật ra một tiếng cười lạnh khinh bỉ: "Ha hả......" Đây chắc chắn là tiếng cười phát ra một cách thật lòng thật ý, không phải phát ra từ trong miệng, mà là từ trong ngực và cổ họng hợp lại, đồng loạt phát ra tiếng cười nhạo từ sâu trong cơ thể. Sau khi cô ta cười lạnh một tiếng ngắn ngủi, đầu cũng theo đó mà nghiêng về hướng quốc lộ xe cộ tấp nập phía dưới vỉa hè, nghiêng mắt liếc Giản Trang, không chút khách khí nói: "Cô thật đúng là quá đề cao mình, 50 vạn mà còn cảm thấy chưa đủ sao? 50 vạn, chỉ bằng việc cô kiếm tiền lương một tháng hơn 3000 trong công ty kia, cô cũng đã phải kiếm suốt mười năm rồi! Có 50 vạn cho cô, cũng đã không tệ rồi, cô còn muốn bao nhiêu? Cô thật sự cho rằng quan hệ giữa cô và chồng tôi cực kỳ tốt? Hai người lên giường rồi sao? Anh ta ngủ với cô mấy lần? Làm cho cô cao trào mấy lần? Tôi đoán với quan hệ hiện nay của hai người chắc là còn chưa lên giường nhỉ? Được rồi, cho dù anh ta ăn nằm với cô rồi, thì phải làm thế nào đây? Cô cho rằng cô có thể giống như tôi, đạp lên đầu vợ trước để làm vợ chính thức sao? Hứa Kiến Nghiệp có trăng hoa hơn nữa thì cũng là tổng giám đốc của công ty, anh ta đã từng ly hôn để lấy kẻ thứ ba, không thể nào lại tiếp tục ly hôn tôi để kết hôn với cô! Cô muốn học theo cách của tôi, thì chắc chắn là không thể thực hiện được."
"Mọi người đều là phụ nữ, phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ? Tuổi của cô cũng không cách tôi bao nhiêu, ý đồ của cô, tôi hiểu...... Nhưng mà, mục tiêu mà cô lựa chọn, anh ta sẽ không lấy cô, cũng không có khả năng ly hôn với tôi, nếu như tôi là cô, tôi sẽ cầm 50 vạn đi tìm mục tiêu mới, đàn ông thành đạt tuổi trẻ tài cao như Hứa Kiến Nghiệp còn có rất nhiều, Thượng Hải, Bắc Quảng Châu còn có rất nhiều ông tổng muốn bao dưỡng phụ nữ, nói không chừng cô còn có thể câu được một người đàn ông còn tốt hơn Hứa Kiến Nghiệp, còn có thể lên làm bà chủ nhà giàu đó. Đừng có nói rằng cô và Hứa Kiến Nghiệp chỉ là quan hệ bạn bè đồng nghiệp, lời này cô nói trước mặt anh ta còn được, đừng chơi trò này với tôi! Nếu tôi không nhìn ra hai người có mờ ám, thì đúng là hai năm làm tiểu tam là làm không!"
← Ch. 82 | Ch. 84 → |