Truyện:Phong Tình Nguyệt Ý - Chương 21

Phong Tình Nguyệt Ý
Trọn bộ 52 chương
Chương 21
Dấm
0.00
(0 votes)


Chương (1-52)

Sáng sớm, xe ngựa chờ bên ngoài Tê Phong Các.

"Ư...... ha...... aa......"

Trong phòng, đôi mắt nữ tử hiện ra trong gương đồng đặt trước bàn trang điểm, doanh doanh thủy nhuận, gương mặt hồng nhạt, dáng vẻ giống như đang rất muốn nổi giận.

Thân hình nhỏ xinh bị người từ phía sau khóa chặt, cặp Ⓜ️ô·𝓃·ℊ bị đỉnh lộng khẽ lay động theo biên độ rất nhỏ. Làn váy giắt ở bên hông, quần lót ướt đẫm nước ԁ_â_〽️ rơi xuống vẫn còn vướng ở mắt cá. Hai chân nhỏ bóng loáng trắng nõn theo tiết tấu đ●â●〽️ chọc của nam nhân vung vẩy không ngừng.

"A...... mau, muội muốn tới.... ."

Ngón chân nhỏ non nớt cuộn tròn lên, г●𝐮●ⓝ r●ẩ●ⓨ không ngừng. Một con bàn tay to từ vạt áo cô nương thong dong luồn vào, dọc theo xương quai xanh đi xuống, niết lên đầu v* non mềm.

Hắn vừa xoa nắn đầu v* nhỏ vừa ở bên tai nàng hô hấp thô suyễn. Một cái tay khác vòng chặt eo nàng, nhấp hông điên cuồng xuyên xỏ tiểu nhân nhi.

Dưới thân, nguyên cây côn th*t thô trướng của nam tử 𝖛*ù*❗ ѵà*ο nộn huyệt tiểu cô nương, tắc đầy đến mức tiểu nhân nhi phải ngẩng đầu hít thở từng ngụm.

Điên cuồng đem tiểu cô nương thao cắm, гú_т 𝐫_𝐚 một chút, sau đó lại hung ác ấn chặt eo nàng đâ·ɱ thẳng từ dưới lên, cắm đến mức tiểu cô nương "a" lên một tiếng, 𝐫⛎·ⓝ 𝓇ẩ·ÿ rơi nước mắt.

Đại quy đ*u dùng sức đỉnh lộng mấy chục lần trong cung khẩu non nớt, hận không thể cắm xuyên nàng.

"Chi Chi không đi đâu...... Muội không đi nữa, a......"

Tề Cảnh Chiêu cắn thịt mềm bên sườn cổ nàng, không nhanh không chậm mà 𝐥·ⓘ·ế·𝐦 ɱ-ú-†. Bên dưới cảm nhận được tiểu nộn huyệt khít khao đem dương v*t ăn đến vừa chặt lại vừa sâu. Bị hoa tâm non nớt hàm 〽️·ú·✝️, ş_ư_ớ_𝐧_𝐠 đến mức không ngừng 𝖙-ⓗ-ở 𝐝-ố-ⓒ.

Phụt phụt.

Ngụy Chi bị huynh trưởng ôm vào trong n🌀ự.c thao lộng, hai chân dang rộng, vú bị xoa nắn đến biến đổi hình dáng, bộ dạng lúc này trông vô cùng đáng thương. Rõ ràng nàng đã mặc xiêm y, hiện tại giống như trần như nhộng mà nằm ở trong lòng 𝓃●ℊự●𝖈 nam nhân vậy.

Chân tâm bị thao đến hơi mở, lộ ra huyệt thịt phấn nộn bị dương cụ cứng rắn của huynh trưởng căng ra, hết cắm rồi lại rút.

Huyệt phùng kiều nộn bị bắt nuốt vào dương v*t quá mức thô dài cho nên có chút đau. Cũng may hắn vừa 𝒽●ô●n Ⓜ️ô●ℹ️ lại vừa xoa hai vú, đem tiểu cô nương dỗ dành đến thả lỏng thân mình.

Nàng rõ ràng chịu không nổi, vẫn tự mình duỗi tay bẻ ra hai cánh ⓜô.𝐧.ⓖ xinh:

"A, a...... huynh..."

Tề Cảnh Chiêu chôn mặt vào cần cổ ướt nị của nàng mà ✝️·♓·ở dố·𝒸, thẳng lưng hướng lên trên cắm càng lúc càng nhanh. Nộn huyệt ư*ớ*ⓣ á*ⓣ đã bị làm đến sưng đỏ nhưng hắn vẫn còn phụt phụt hướng vào bên trong mà xuyên xỏ. Hai tay Ngụy Chi đều bị hắn khoanh lại không thể động đậy, hô hấp kiều suyễn anh anh nha nha г_ê_𝐧 𝖗_ỉ. Tiểu cô nương phát ra tiếng rên tinh tế Ⓜ️_ề_Ⓜ️ 𝐦ạ_i, xụi lơ ở trong lồng nℊ.ự.𝐜 hắn.

Kiều suyễn tinh tế hỗn loạn cùng tiếng ngâm trầm thấp của nam nhân.

T𝐢.𝐧.𝐡 ԁ.ịc.𝖍 nóng cuồn cuộn bắn vào sâu trong hoa tâm non nớt, bắn đến hung ác, rót đầy hoa khang nhỏ hẹp.

Tề Cảnh Chiêu vừa liế·m thịt mềm trên cổ nàng vừa híp mắt, cầm lòng không đậu mà cong môi lên. Bàn tay to rộng theo vú nhỏ muội muội lướt dần xuống, xoa bụng nhỏ của nàng đã bị bắn đến trướng.

Bụng nhỏ phồng lên run run trong lòng bàn tay hắn. Côn th*t chậm rãi mềm nhũn còn nhét ở bên trong, nộn huyệt ư-ớ-t á-✝️ bị thao đến mềm xốp, ngậm đầy ✝️●𝒾●п●ⓗ ◗●ị●c●ⓗ. Ngụy Chi nhịn không được kẹp kẹp chân, nàng xoay đầu bẹp miệng, mắt ướt lưng tròng long lanh nhìn hắn.

"Ca ca......"

"Ngoan nào."

Hắn thò lại gần 𝐡_ô_𝐧 lấy đôi môi thủy nhuận kia, 𝖑_𝖎_ế_𝖒 〽️ú.† vài cái rồi lại buông ra. Sau đó lại 𝐥.ℹ️ế.ɱ liến thịt ở vành tai nàng, tiếng cười trầm thấp khàn khàn.

"Nhìn trong gương xem, ca ca có lừa muội hay không?"

Hôm nay ở ngoại ô có tổ chức hội thơ, trong kinh thành cứ hễ là các cô nương hoặc công tử có tài khí thì đều sẽ tham dự. Mấy ngày trước, Tề Minh Huyên còn tới tìm Ngụy Chi mời nàng cùng tham gia.

Lần thi đấu mã cầu trước Tề Minh Huyên cho rằng mình tốt xấu gì cũng bồi nàng luyện ngựa, nhiều ngày như vậy, nàng nhất định sẽ cùng mình tham gia. Thật không nghĩ tới ngày thi đấu mã cầu, tiểu cô nương đi đâu đến cái bóng cũng không thấy.

Lần này nàng cố ý hẹn trước, nhất định Ngụy Chi phải nghe lời đi cùng nàng.

Tiểu cô nương không biết từ chối, cuối cùng cũng đành phải đồng ý. Đừng nói tới làm thơ, nàng ngay cả chữ cũng còn chưa biết hết, nghĩ đi đến đó xem náo nhiệt cũng được.

Nàng nghĩ chuyện này cũng không phải đại sự gì, cho nên mãi đến đêm qua mới cùng Tề Cảnh Chiêu nói một tiếng. Đêm qua hai người cũng không có việc gì, mãi cho đến sáng nay, Ngụy Chi thay đổi một thân váy sam màu lam, ngồi ở trước gương chỉn chu trang điểm.

Nam nhân đêm qua còn biểu hiện thập phần bình tĩnh, đột nhiên liền đen mặt đem nàng ấn vào trong ռ*𝐠*ự*𝐜, lại kéo váy nàng xuống.

Hộp phấn cũng bị hắn ném qua một bên nằm chỏng chơ.

Tiểu cô nương còn chưa kịp phản ứng, hai cái đùi đã bị huynh trưởng dùng sức tách mở. Hai ngón tay 𝒸ắ.𝐦 ✌️.à.𝐨 hoa huy*t khô khốc, cọ vào thịt non ở bên trong, không ngừng đưa đẩy.

"Ca ca, nhẹ, nhẹ chút......"

Chỉ mới cắm một chút nước đã chảy dầm dề, hắn đỡ dương v*t sưng to chống lên trên lỗ huyệt, hùng hổ muốn 𝐜ắ-〽️ ѵ-à-⭕ bên trong.

"Không cần thoa phấn đâu."

Tề Cảnh Chiêu cắn răng, dang tay ôm chặt thân mình giãy giụa lộn xộn của nàng, hừ cười nói:

"Làm một lần so với bôi mấy thứ này còn đẹp hơn. Mở chân ra!"

Xe ngựa ở bên ngoài đợi hồi lâu. Trong phòng, trong gương đồng chiếu ra hai ✝️*𝒽*â*п ✞♓*ể đang triền miên 🌀1●🔼●ⓞ 𝖍ợ●ⓟ.

Váy sam của tiểu cô nương sớm đã bị xé mở, nửa thân trần dựa vào ռ·gự·↪️ hắn. Bàn tay hắn đặt trước п●ℊ●ự●𝐜 nàng, bắt lấy nộn nhũ lõa lồ, thỏa sức nắn bóp.

Hai người mặt kề mặt, miệng kề miệng, vô cùng kí*𝐜*h †ⓗí𝖈*h. Tiếng cười cùng t-♓-ở ⓓố-c hòa vào làm một, hơi thở ướt nóng phun lên trên mặt, chọc đến cái mũi ngứa ngứa, Ngụy Chị dùng sức dụi mũi mình về phía trước. Tề Cảnh Chiêu bị nàng dùng mũi cọ cọ, ngược lại càng cười đến vui 💰ướ·𝐧·ɢ, ấn cái ót tiểu cô nương, ♓ô*𝖓 lên phấn môi nàng liền, vừa h●ô●ⓝ vừa 𝐦ú.✝️ thành tiếng chụt chụt.

Ngụy Chi bị 𝒽*ô*п đến ngây ngốc, nàng chưa từng gặp qua bộ dáng huynh trưởng tuỳ tiện như vậy.

"Không cho phép nhìn nam tử khác."

"Không cho phép cùng bọn họ nói chuyện."

"Không cho phép cùng bọn hắn ở chung một chỗ."

"Trước bữa tối liền phải trở về."

Tề Cảnh Chiêu nhìn chằm chằm đôi mắt chớp chớp của tiểu cô nương, gương mặt nghiêm nghị, từng câu từng chữ trầm giọng nói. Vừa nói vừa ấn lên bụng nhỏ phồng lên của nàng, lại vừa hướng lên trên mà đỉnh.

Ngụy Chi kêu một tiếng, ủy khuất ưm a nhìn hắn.

"Nhớ kỹ chưa?"

"A, ưm, Chi Chi nhớ rồi."

Nàng đè lên cái tay đang nắn bóp bầu vú, vẻ mặt kiên định.

Tề Cảnh Chiêu ôm sát tiểu cô nương, nhìn chằm chằm đôi mắt vô tội của nàng, hắn nhăn mi, không biết lại nghĩ tới cái gì nữa.

Chương (1-52)