Truyện:Phong Tình Nguyệt Ý - Chương 14

Phong Tình Nguyệt Ý
Trọn bộ 52 chương
Chương 14
Ban ngày tuyên 𝒹_â_𝐦
0.00
(0 votes)


Chương (1-52)

Gần tới buổi trưa, hạ nhân Vương phủ tới tới lui lui, chính sảnh dần dần trở nên náo nhiệt. Vậy mà trong một sân khác của Vương phủ, quang cảnh vẫn yên lặng không một động tĩnh.

Từ khi trời còn chưa sáng, Tiểu Đạo đã mang người tới Lâm Nguyệt Uyển canh giữ ở cửa viện, không cho bất luận kẻ nào tới gần.

Trong viện, cửa phòng Lục cô nương hờ khép. Ánh nắng từ kẹt cửa chen vào, căn phòng dần dần được chiếu sáng. Màn giường màu xanh lơ được kéo xuống một nửa, lộ ra một đoạn ở phía cuối đuôi giường.

Một đôi chân nhỏ trắng nõn thanh tú lộ dưới chăn, thỉnh thoảng vặn vẹo không an phận.

Chốc lát sau, chăn bị xốc lên một ít, trên giường nổi lên một trận tiếng động. Một bàn chân to rộng lộ ra khỏi chăn, đè lên đôi chân nõn nà non mịn, không nhẹ không nặng mà xoa nghiền.

Xoa không đến hai lần, cặp kia chân nhỏ lại không an phận vặn vẹo, tựa như muốn tránh khỏi sự áp chế của hắn. Chẳng qua chỉ là vô ích, lại bị cư-ỡ-ⓝ-🌀 𝒸-𝖍-ế ấn xuống.

Bàn chân thô ráp ✌️⛎ố*𝐭 ѵ*𝖊 mu bàn chân nhỏ, vết chai dày ma sát với làn da trắng nõn, dần dần hướng lên trên. Nhẹ vỗ về cẳng chân nàng. Ngón chân tách ra, kẹp lấy thịt mềm ở cẳng chân.

"Phốc!"

Cặp chân nhỏ đột nhiên rụt lại. Tiểu cô nương nhịn không được mà bật cười trước, sau đó liền xốc chăn lên rồi chui vào trong trốn.

Ai ngờ, nam nhân bên cạnh cũng lập tức cúi người luồn vào.

Trong ổ chăn tối tăm, hai người 🌴♓_â_ռ ✞_h_ể trần trụi gắt gao ⓠ-υấ-п 🍳-uý-𝐭. Ngụy Chi thẹn đỏ mặt, tay nhỏ chống vai Tề Cảnh Chiêu dùng sức đẩy.

"Không được tiến vào!"

Tề Cảnh Chiêu chôn ở trước 𝐧𝖌.ự.ⓒ muội muội, miệng ngậm đầu v* mà 〽️*ú*t mát mấy ngụm, rầu rĩ cười khổ.

"Tối hôm qua còn cho ta cắm mấy lần. Sao bây giờ lại không được vào?"

Ngụy Chi đỏ mặt, giơ tay đẩy đẩy đầu của hắn, đẩy thế nào cũng không được, cho nên nàng tức giận mà nhéo lấy lỗ tai Tề Cảnh Chiêu.

"Ca ca, không cho phép 〽️.ú.ⓣ! Còn 𝖒.ú.✞ nữa.... Chi Chi sẽ không thể lớn được!"

Đầu ngón út nhẹ nhàng xoa nắn lỗ tai hắn. Dù bực mình nhưng nàng cũng không nỡ dùng sức. Tề Cảnh Chiêu bị xoa đến cực kỳ thoải mái, mắt chậm rãi híp lại. Trong miệng vẫn còn hút chặt đầu v*, hút đến nhũ thịt cứng lên 𝓇_u_ռ 𝓇_ẩ_𝖞.

"A... a......"

Bàn tay to kia của hắn ở trên eo Ngụy Chi không ngừng ✅цố●т ✅●3, chậm rãi đi xuống, nắm chân nàng nâng lên để hai phiến đùi ngọc dán chặt quanh hông.

Tề Cảnh Chiêu ngẩng đầu 𝖍-ô-ռ hôn lên cái miệng nhỏ của tiểu cô nương, chống cái trán của nàng cười khẽ. Nhẹ nhàng mà đỉnh eo vài cái. Dương v*t thô cứng chống ở huyệt thịt non mềm đỉnh đỉnh, cẳng chân kẹp ở trên eo hắn nhịn không được mà ngọ nguậy.

"Không, không được cắm......"

"A......"

Quy đ*u tím thẫm 𝖍·υ𝓃·ⓖ ♓·ă𝖓·ℊ 𝐜ắ*m ⓥ*à*𝑜, tạo ra lối đi trong nộn huyệt chặt chẽ. Ngụy Chi tức giận đến mức cắn một ngụm lên vai hắn.

"A...... nha...... Chậm một chút...... Ca ca hư quá...... Ư.... . ư...."

Thắt lưng đưa đẩy càng lúc càng nhanh, dương v*t thô dài vào lút cán, 𝓇_ú_✞ 𝖗_🅰️ rất nhẹ nhàng, 🌜ắ●Ⓜ️ 𝐯●à●ⓞ thật mạnh bạo.

Trứng dái nặng trĩu đánh lên môi â/m h/ộ. Hoa huy*t kiều nộn của thiếu nữ đêm qua mới vừa khai bao, nhịn không được yêu thương mạnh mẽ như vậy, hoa kính nhỏ hẹp bị căng ra thàռ·♓ 𝒽·ì·ռ·♓ dạng của côn th*t.

Môi â/m h/ộ sưng to, bị côn th*t lặp đi lặp lại c-ọ ✖️-á-✝️ đến sinh đau. Dương căn đỏ tím 𝖍●un●🌀 𝒽ăⓝ●🌀 mà xỏ xuyên qua â/m h/ộ, đem tất cả tinh d*ch đêm qua bắn vào cùng mật dịch đ·ộ𝖓·ɢ ⓣ·ì·𝐧·𝒽 của nàng ép tràn ra, côn th*t 𝒸*ắ*Ⓜ️ νà*ο lỗ nhỏ vừa chặt lại vừa ướt, 💰ướ·𝓃·g đến mức gân xanh trên thân gậy cũng giật giật.

"A... a...... ưm..."

Ngụy Chi giương cái miệng kiều suyễn 𝓇ê-𝓃 𝖗-ỉ không, khóe mắt đỏ bừng dần trở nên ư_ớ_t á_𝖙. Bị ngâm trong tinh d*ch cả một đêm, khuôn mặt nhỏ non nớt của nàng hiện ra thần thái nhu mị.

Tề Cảnh Chiêu gắt gao mà nhìn chằm chằm ánh mắt cực kỳ mê muội của nàng. Thao tác dưới háng cũng càng lúc càng mãnh liệt.

"Chi Chi, gọi ca ca."

"Gọi ca ca.."

"Mau gọi!"

Tiểu cô nương cong cong khóe miệng, cười đến kiều mị đáng yêu, vươn tay nhỏ câu lên cổ hắn.

"Ca ca! Ca ca! Chi Chi sắp bị cắm hỏng rồi...... A... a...."

Ngụy Chi nũng nịu mà kêu vài tiếng, lại bị Tề Cảnh Chiêu cắn tai, vừa thở vừa làm nũng. Ngọt đến mức nam nhân càng cắm lại càng hăng, huyệt thịt nhỏ bị đâ·Ⓜ️ kẹp thật chặt.

Tề Cảnh Chiêu thao đến cực kỳ thỏa mãn, quy đ*u phồng lên thả lỏng một chút, cả người đều run đến căng chặt. Hắn cười lạnh một tiếng, bóp eo tiểu cô nương đem người trở mình.

Mặc kệ tiếng hét của nàng. Tay hắn tách mở hai cánh Ⓜ️ô𝐧●🌀 kiều nộn, 𝒽⛎-𝖓-ℊ 𝖍ăⓝ-ℊ đỉnh eo, dương v*t thô to lần nữa 𝖈ắ.〽️ và.𝑜 hết.

"A.... a.... Sâu quá...."

"Trướng muốn 🌜_𝐡ế_🌴......"

Ngụy Chi bị làm đến xương cốt đều mỏi, hai chân ngăn không được liền mềm nhũn vô lực. Nàng ghé vào gối đong đưa, 〽️ô*n*g nhỏ ngoan ngoãn nhếch lên, để hắn tùy ý thao lộng. Đôi mắt xấu hổ mà nhắm chặt, khuôn mặt nhỏ úp vào gối cũng bị cọ đến đỏ bừng.

Xương hông thiếu nữ nhỏ hẹp bị bàn tay to của nam nhân giữ chặt. Ⓜ*ô*𝖓*ℊ nhỏ trắng nõn ra sức 𝐦ú*т lấy dương v*t thô to tím đen.

Bị cắm mở, bị xỏ xuyên.

Đến giữa trưa, trong phòng thoáng rộng, màn giường kịch liệt lay động.

Huynh muội hai người đắm chìm trong 𝖐𝐡oá.𝐢 🌜ả.ɱ.

Kịch liệt 🌀iⓐ*o hợ*🅿️, càng lún càng sâu.

Chương (1-52)