Vay nóng Tinvay

Truyện:Phong Nhập - Chương 032

Phong Nhập
Trọn bộ 177 chương
Chương 032
Bị mú* ng*c, anh thật quá đáng
0.00
(0 votes)


Chương (1-177)

Siêu sale Shopee


Dục vọng có thể lây lan sao?

Nếu không, tại sao khi nghe lời người đàn ông, cô lại nghĩ xem sẽ "phun" ra từ đâu...

Bên dưới, hay từ đầu v*?

Cái sau chỉ khi mang thai mới thế chứ. Lộc Nhung mơ màng suy nghĩ rồi nhanh chóng cảm thấy vô cùng xấu hổ vì ý nghĩ đó.

Cô gái nhắm chặt mắt, đôi lông mi khẽ rung động, hình ảnh này khiến Tần Bắc Phong càng thêm kích thích, anh không chần chừ nữa, thô bạo kéo xuống phần vai áo trễ nải.

Chất liệu xa xỉ của chiếc váy rất dễ rách. m thanh xé toạc không gian, hai bầu ngực bật ra khỏi lớp vải, nảy nhẹ trong không khí, đập lên mặt anh.

"Ưm." Lộc Nhung vô thức rên lên, đôi tay bám chặt vào vai người đàn ông.

"Em không mặc áo ngực à?" Hơi thở lập tức nặng nề hơn, Tần Bắc Phong trêu chọc, ánh mắt chăm chú nhìn vào đôi gò bồng đảo tràn ngập ham muốn.

Hai bầu ngực đầy đặn, trắng ngần, hình dáng như quả đào căng tròn, đầu ngực là hai hạt nhỏ màu hồng nhạt, vừa thanh khiết vừa đầy mê hoặc.

Câu hỏi của anh mang theo ẩn ý rõ ràng, Lộc Nhung hiểu ngay, cô cắn môi cố nén sự xấu hổ để trả lời: "Váy có lớp lót ngực..."

"Vậy à." Tần Bắc Phong cười khẽ, chẳng bận tâm gì về kết cấu của váy.

Anh đói rồi, lúc này đã sẵn sàng bắt đầu.

Đưa tay nâng một bên ngực, anh cúi đầu xuống, không cho cô một giây nào hối hận nào đã táo bạo ngậm lấy gần hết bầu ngực.

"A..." Ngực cô gái nhạy cảm bất ngờ bị nhấn chìm trong khoang miệng nóng ấm, Lộc Nhung thẹn thùng đến mức muốn khóc, cơ thể co rụt lại.

Cô không muốn cho anh bú nữa, quá đáng sợ.

"Trốn gì chứ." Tần Bắc Phong giữ chặt eo cô, ép cô ưỡn ngực trở lại. Giọng anh trở nên hơi lúng búng vì ngậm đầy thịt mềm: "Không thoải mái à?"

Anh mút ngấu nghiến, như đang nếm món ngon gì đó, răng khẽ cắn vào đầu v*, ép hạt nhỏ giữa kẽ răng mà tra tấn không ngừng.

"Đừng cắn... đau quá." Lộc Nhung có cảm giác kỳ lạ rằng đầu v* mình sắp bị anh cắn đứt, cô cầu xin, cố gắng phớt lờ cảm giác vừa đau vừa tê đang lan tỏa.

Tuy nhiên, bên dưới cô lại phản ứng ngược. Khe nhỏ bắt đầu tự ý không ngừng tiết ra dòng nước dâm đãng.

Cô siết chặt đôi chân, cảm nhận rõ ràng quần lót đã ướt sũng, dính chặt vào da thịt, kéo cả đôi tất cũng ẩm ướt theo.

"Đau mới tốt." Tần Bắc Phong tập trung mút mạnh hơn vào đầu v* cô, phát ra âm thanh của nước bọt chảy tràn. Cơn đau nhói xen lẫn với sự kích thích đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Lộc Nhung.

"A..." Tiếng rên của cô càng thêm quyến rũ, đôi tay vô thức vòng lên đầu người đàn ông: "Kỳ lạ quá..."

Tần Bắc Phong nghe thấy tiếng rên của cô, khiến hạ bộ anh nóng rực, càng ra sức đùa bỡn hai bầu ngực mềm mại.

Bên ngực không được anh chăm sóc thì bị bàn tay thô bạo chơi đùa. Những cái vỗ nhẹ vào đó vừa đau vừa kích thích, khiến ngực cô nảy lên theo từng nhịp.

Bầu ngực của cô đàn hồi tuyệt vời, Tần Bắc Phong vô cùng hài lòng với cảm giác mỗi khi vỗ vào, trong đầu anh thậm chí đã nghĩ tới việc dùng dương v*t để vỗ vào ngực cô.

Khi vỗ mệt rồi, anh có thể trực tiếp đưa nó vào khe ngực cô, lấy đôi ngực trắng mịn của cô để "chơi", rồi để đầu của nó chạm đến miệng cô.

Hai ngày qua, anh đã xem rất nhiều phim nên học hỏi được không ít điều.

Một bên ngực nóng rực vì được mút, một bên đau rát vì bị vỗ. Lộc Nhung bị kẹt giữa hai trạng thái đó, mất hết ý thức, cái khe nhỏ phía dưới ngứa ngáy đến khó chịu: "Anh quá đáng lắm rồi, em chịu không nổi... đừng như vậy..."

"Còn quá hơn khi anh chơi em à?" Tần Bắc Phong tạm dừng để hít thở, buông ngực cô ra giữa chừng. Anh nhìn chăm chú vào đầu v* đỏ sưng một vòng lớn, không kìm được mà lấy móng tay véo nhẹ, thậm chí còn bóp vào lỗ nhỏ trên đầu v*.

Sao mà so được chứ, anh có "chơi" em đâu...

Cô gái không hề hay biết mình đã lên đỉnh một lần, đôi chân run rẩy, cơ thể yếu mềm, dựa hoàn toàn vào người đàn ông để không ngã.

Gương mặt cô đỏ bừng, đôi mắt ngấn lệ, nước mắt như muốn rơi nhưng lại lấp lánh ở khóe mi. Tần Bắc Phong chỉ cần nhìn cũng biết cô đã phun ra, hơn nữa, anh còn ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào từ dòng nước dâm đãng anh hằng khao khát.

"Đang nghĩ gì mà mặt dâm thế này?" Người đàn ông nhấc bổng cô lên, kéo cô ngồi lên đùi, để cô ở tư thế cưỡi ngựa.

Cái khe nhỏ ướt sũng của cô cọ xát vào lớp quần đang cương cứng của anh, cơn ngứa ngáy trong người tạm thời được giải tỏa, nhưng chỉ trong chốc lát, sự ham muốn mãnh liệt hơn lại bắt đầu giày vò cô.

Đầu óc Lộc Nhung mơ hồ, không nghe rõ lời anh nói, ngây ngốc "hả" một tiếng, rướn người lên để nghe cho rõ hơn.

Hai bầu ngực ướt át, còn hằn dấu bàn tay, vết đỏ từ những cái vỗ, đung đưa đầy khiêu khích khi cô ngả người tới gần anh. Tần Bắc Phong liếm môi, dùng một tay nâng cô lên, rồi xoay người đưa cô về phía giường.

Phòng nhỏ có lợi là như thế.

Khi nhấc cô lên, hạ bộ của cô lại một lần nữa va vào anh, dòng nước dâm rỉ ra không ngừng.

Cô gái yếu ớt nằm trên giường, hai chân mở ra, váy hoa lộn xộn, không che nổi nơi gợi dục phía dưới, thậm chí như đang mời gọi con thú hoang đến cắn xé.

Khi không còn nhận thức rõ ràng, âm thanh chiếc thắt lưng được mở ra vang lên như tiếng sét, khiến Lộc Nhung sợ hãi mở bừng đôi mắt ngấn lệ.

Trước mắt cô là người đàn ông đang quỳ, tay đặt trên thắt lưng. Anh quay lưng về phía ánh sáng nên không nhìn rõ nét mặt, nhưng dòng năng lượng nguy hiểm tỏa ra không ngừng.

"Đừng mà... tôi đã cho anh bú rồi, anh nói không làm mà..." Cô trách móc sự thất hứa của anh.

"Anh không dùng tay, không dùng dương v*t." Tần Bắc Phong chậm rãi rút thắt lưng ra, gấp đôi lại rồi cuộn quanh lòng bàn tay: "Nhưng đâu có nói là không được dùng thắt lưng."

Tạm thời không thể tiến vào, ít nhất anh sẽ chơi đùa phía ngoài cho thật đã.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-177)