Không… A a…
← Ch.24 | Ch.26 → |
Ánh mắt Dư Trì Bắc âm u, anh ôm cô vào trong toilet, tắm rửa sạch sẽ cho cô, cuối cùng bế 𝐥ê-𝖓 𝖌-ıư-ờ-п-ɢ, bắt đầu 👢ⓘ*ế*ɱ từ lỗ tai đến từng ngóc ngách trên cơ thể cô.
"A..." Đường Cổ không ngăn được tiếng 𝐭𝒽●ở 𝒹●ố●𝖈, mu bàn chân căng ra, hai chân đặt lên vai người đàn ông, khóe mắt thấm đẫm nước mắt, đôi tay cô giữ lấy tóc của anh, dáng vẻ vừa khổ sở lại vừa sung ⓢướ𝐧_🌀, cô sợ hãi ↪️-ắ-𝖓 mô-i, cái miệng xinh đẹp lúc đóng lúc mở: "... A... Không cần... A... Không cần... ℒ_1ế_m nơi đó..."
Cảnh này đáng nhẽ phải tá vị*.
Tá vị*: nghĩa là đạo diễn sẽ quay những góc khuất để đánh lừa thị giác người xem.
Nhưng ảnh đế lại không tá vị, môi lưỡi anh ⓛ❗ế*〽️ thẳng vào âm đế nhạy cảm của cô, tiến vào miệng huyệt.
Cô 𝖙_h_ở ⓗ_ổ_𝓃 𝖍ể_n, hai tay bất lực nắm tóc anh, vừa khóc vừa kêu, "A a... Không... A a..."
Bụng cô co giật vài cái, d*m thủy phun ra.
Diệp Phù ngây ngẩn cả người.
Cô quay ra nhìn đạo diễn kết quả lại bị người đàn ông giữ lấy cằm, tiếp theo anh ⓗô●𝐧 cô một cách nồng nhiệt.
Đồng thời bàn tay anh bao trọn bầu n●🌀●ự●c 𝐦.ề.Ⓜ️ 𝖒ạ.ℹ️, nhẹ nhàng xoa nắn.
Lúc này Diệp Phù dường như không phân biệt nổi, cô đang đóng phim hay cảnh ngoài đời.
Vì sao... Ảnh đế không tá vị?
Cô không hiểu.
Κ𝖍-0á-❗ 🌜ả-ɱ mãnh liệt giống cơn sóng biển đánh ập vào cô, giữa hai chân chảy ra rất nhiều nước, chảy xuống cả 〽️_ô𝓃_ⓖ cô, rồi chảy ra khăn trải giường, bên dưới ướt đẫm một mảng.
Tay cô bị người đàn ông nắm lấy, di chuyển xuống thăm hỏi đồ vật to lớn kia của anh.
Sau khi xảy ra chuyện với "khỉ con", tình cảm mà Đường Cổ đối với Dư Trì Bắc đã có sự biến chuyển, cô nguyện ý là*〽️ т*ì*ⓝ*♓ với Dư Trì Bắc, bao gồm... khẩu giao cho anh.
Lần đầu tiên thấy cô chủ động như vậy, Dư Trì Bắc thoải mái đỏ mặt tía tai.
Cô cúi đầu, làm ra vẻ phun ra nuốt vào đồ vật đó, ảnh đế lại giơ tay ra giữ gáy cô, làm môi cô nhiều lần chạm vào quy đầu của anh.
Đôi môi ⓜề_ɱ ɱạ_ı chạm vào quy đầu, Diệp Phù vừa sợ vừa xấu hổ, cô không biết phải làm gì bây giờ, cô cũng không dám dừng lại, chỉ đành tiếp tục diễn.
Lúc cô vươn đầu lưỡi ra để làm động tác lï.ế.〽️ láp, dương v*t của ảnh đế dường như rất hưng phấn hẩy hẩy lên, vô tình đánh lên mặt cô.
Diệp Phù ngẩn ngơ, khoảnh khắc đó trông cô cực kỳ đáng yêu.
Người đàn ông không chịu được đẩy đẩy hông, Diệp Phù phát ngốc trở tay không kịp, ngậm lấy đồ vật to lớn đó, cả người cô mềm nhũn, không biết nên tiếp tục hay nhả ra.
Ánh mắt cô cầu xin nhìn ảnh đế, lại nhìn về phía đạo diễn.
Nhưng anh lại không cho cô cơ hội làm điều đó, anh giữ gáy cô, vòng eo tiến về phía trước, sau đó, chống lên môi cô, làm ra vẻ 🅱●ắ●𝓃 ⓣiп●𝐡.
Nhưng Diệp Phù biết, anh không bắn.
Ảnh đế ✝️𝐡_ở ⓓ_ố_𝖈, vẻ mặt vẫn chưa thỏa mãn, gương mặt nhìn có vẻ... càng tối tăm hơn trước.
Tiếp theo là cảnh diễn trong bồn tắm.
Trước khi quay, đạo diễn Từ đã nói, cảnh này sẽ quay liên tục.
Diệp Phù cũng biết vậy, nhưng hiện tại cô thực sự không muốn quay.
Lát nữa cô sẽ nằm trong bồn tắm đầy bọt, bị Dư Trì Bắc... ôm và 𝐥à●m †●ì●n●♓.
Hình ảnh tối qua vẫn còn in đậm trong tâm trí cô, cảm xúc chân thật vẫn hằn sâu trong ký ức, cô căng thẳng muốn kêu đạo diễn tạm dừng, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị người đàn ông ôm vào trong toilet.
Bên trong bồn tắm là nước sạch và trong, anh bóp sữa tắm ra rồi thoa lên người cô, dịu dàng giúp cô rửa sạch.
Cảnh này, anh em của Dư Trì Bắc đều không ở.
Cả căn phòng chỉ còn lại anh và Đường Cổ.
Mấy ngày nay hai người đều ở bên nhau, thời thời khắc khắc chỉ 👢.à.ⓜ 𝖙ìⓝ.h.
Cảnh diễn trong bồn tắm này là cảnh chuyển biến về mặt cảm xúc của Đường Cổ, lúc này cô đã buông bỏ cảm giác thẹn thùng, hoàn toàn hưởng thụ việc 𝐥à●ɱ †●ìп●ⓗ với Dư Trì Bắc.
Cô, yêu tên cướp này.
← Ch. 24 | Ch. 26 → |