Vay nóng Tinvay

Truyện:Phi Tử Của Ca Ca - Chương 075

Phi Tử Của Ca Ca
Trọn bộ 136 chương
Chương 075
0.00
(0 votes)


Chương (1-136)

Siêu sale Lazada


Các vị phi tần đang ngồi đây đều bất ngờ, thật chưa từng ngờ tới, công chúa lại lợi hại như thế, thật sắc sảo đến ngạc nhiên. Tất cả mọi người không hẹn mà cùng đưa mắt tập trung nhìn về hướng hoàng đế.

Hạng Ngạo Thiên vẫn thản nhiên như là không có việc gì, bình thản nhâm nhi rượu trong chén ngọc. Tiểu nữ nhân này càng ngày càng giảo hoạt, đây chính là diện mạo chân thật của nàng đây sao!

Ăn nói sắc sảo lanh lợi, một tú tài xuất sắc còn không đối phó được nàng, lại càng không nói đến các tần phi rồi!

Nghi phi thật không nghĩ tới chính mình vừa rồi tự làm bẽ mặt, vô cùng thất vọng, các tần phi khác cũng không dám lại đối với việc công chúa xuất cung mà đưa ra dị nghị.

Mai Tuyết Tình vừa lại nói thêm một câu, càng làm cho mọi người á khẩu không trả lời được.

"Ta chuẩn bị bắt đầu từ tháng sau, thỉnh cầu trong cung ngưng hẳn việc cấp tiền tiêu vặt hàng tháng cho bọn người Liên nhi, ta có thể cấp các nàng ấy gấp đôi phần tiền tiêu vặt hàng tháng được trong cung cấp phát. Mặc dù, tiền tiêu vặt hàng tháng cấp cho các nàng ấy không nhiều nhặn gì, thế nhưng, coi như là ta vì Hoàng thượng chia sẻ một chút, chi tiêu quốc khố cũng tiết kiệm được một chút!"

Lúc này, ngay cả Hạng Ngạo Thiên cũng buông chén rượu xuống, đánh giá nàng. Mai Tuyết Tình dũng cảm nghênh đón ánh mắt nhìn chăm chú của Hạng Ngạo Thiên. Cho các ngươi mỗi người tự cho mình siêu phàm, lại có người nào đó thật sự thay hoàng đế nghĩ tới, lại có người nào đó cố gắng thay hắn gánh vác một phần, chia sẻ qua cái gì không? Chỉ biết ở hậu cung ghen tuông tranh sủng đấu đá với nhau!

"Dùng bữa đi, đây là sườn tẩm chiên, muội muội ăn nhiều một ít, cũng tốt cho thân thể!"

Để xoa dịu bầu không khí gượng gạo khó xử, Hạng Ngạo Thiên gắp một miếng sườn lớn để vào chén Mai Tuyết Tình.

"Vốn là Trẫm đồng ý cho công chúa xuất cung, ngự y nói, chuyện này đối với việc khôi phục trí nhớ của công chúa mới có lợi!" Hoàng đế phán lên một câu nói vốn là có ý nói cho các tần phi nghe.

Mọi người đều không dám nhắc lại chuyện công chúa xuất cung nữa, trên bàn vừa lại khôi phục bầu không khí hòa thuận vui vẻ.

Mai Tuyết Tình vừa nhìn thấy thức ăn chứa nhiều dầu mỡ liền cảm thấy buồn nôn, thế nhưng nể mặt Hoàng thượng, nàng không thể không gắp miếng sườn lên nhưng vừa đưa tới bên miệng.

"Ọe... Ọe..."

Lưu công công nhanh tay lẹ mắt, cầm cái chậu rửa tay đưa tới đón lấy, Mai Tuyết Tình tất cả đều phun ra.

Hạng Ngạo Thiên vỗ vỗ vào sau lưng nàng, dặn dò Lưu công công, "Lát nữa, cho người mời Hồng ngự y tới!"

"Nô tài tuân chỉ..."

"Ai nha... Muội muội, ngươi tình hình này như thế nào lại giống như gia tỷ nôn ọe triệu chứng thai nghén giống nhau như đúc vậy hả? Gia tỷ khi mang thai hai tháng, thường hay lợm mửa buồn nôn, lại còn mê ngủ nữa! Muội muội mệt thành cái dạng này, thật sự phải nghỉ ngơi thật tốt mới được!"

Nghi phi vì vãn hồi mặt mũi, không ngừng nói lấy lòng Mai Tuyết Tình."Rầm" một tiếng, bát đũa trong tay Mai Tuyết Tình rơi xuống phía dưới. Hạng Ngạo Thiên nhanh tay lẹ mắt, chìa tay ra tiếp được.

Hắn đưa tay đặt lên trán Mai Tuyết Tình dò xét, "Muội muội, làm sao vậy?"

"Không... Không có gì!" Mai Tuyết Tình cố gắng đè nén nỗi hoảng loạn trong lòng.

Bữa cơm này, Mai Tuyết Tình thật sự không có khẩu vị, ăn không biết ngon.

"Hoàng thượng, Khai ngự y ở bên ngoài hầu!" sau khi bàn tiệc đã được dọn dẹp, Lưu công công thông truyền tới.

"Ca... Ta nghĩ cửa hàng còn trong thời gian mới mở vẫn còn có một số việc xử lý chưa tốt, ta cần phải trở về!"

Mai Tuyết Tình vội vàng đứng dậy, "Để cho ngự y xem mạch rồi hẵn đi!"

Phảng phất giống như vừa nhìn thấy quỷ, Mai Tuyết Tình vội vã tránh ra, nhân tiện ngay cả Khai ngự y vừa tiến vào đang hướng về phía bọn họ thỉnh an nàng cũng không nhìn thấy.

Hạng Ngạo Thiên cấp bách nối tiếp vài bước đuổi tới.

Mới vừa rồi vẫn còn cùng các tần phi bình tĩnh tỉnh táo biện luận, như thế nào chỉ chớp mắt một cái, thì liền trở nên có chút hoảng loạn, bối rối hẳn lên đây?

Hình như là e ngại cái gì!

Nàng sợ cái gì?

Hạng Ngạo Thiên khó hiểu.

"Muội muội... Muội muội..."

Hạng Ngạo Thiên một bước sải chân tiến lên phía trước, kéo lấy cánh tay Mai Tuyết Tình.

Mai Tuyết Tình không có phòng bị, thoáng cái ngã vào trong lòng Hạng Ngạo Thiên.

"Muội muội... Muội muội..."

Hạng Ngạo Thiên đỡ Mai Tuyết Tình, vịn vào bả vai nàng, làm cho nàng đối mặt với chính mình, muốn từ trong mắt nàng, đọc ra được chỗ bối rối.

"Ngự y cũng đã tới, muội đi cái gì?"

Mai Tuyết Tình đẩy tay hắn ra, "Ca... Muội thật sự đâu có chuyện gì! Muội ngày mai sẽ trở về, lúc đó tìm ngự y có được hay không?"

"Không được... Sau khi muội rời đi, thì lại không biết lúc nào sẽ quay về cung, hôm nay, vừa lúc cũng đã về cung, để cho ngự y bắt mạch, cũng chậm trễ không mất bao nhiêu thời gian đâu!"

Hạng Ngạo Thiên nghĩ muốn đem Mai Tuyết Tình kéo trở lại.

"Muội biết, địa vị của muội trong lòng ca ca, cho nên, hôm nay, muội không thể đi!" Hạng Ngạo Thiên bày ra vẻ uy nghiêm của hoàng đế.

Bộ dáng như muốn nói ngươi không quay lại không được.

Mai Tuyết Tình nhận thấy mình thật không cách nào thoát thân, gấp đến độ nước mắt chảy xuống.

"Ca... Ca, muội... Muội không đi nữa, muội không xuất cung được chưa... Nhưng mà, hôm nay, muội không xem mạch. Ngày mai có được hay không... Muội quá mệt mỏi rồi... Muội muốn hồi tẩm cung nghỉ ngơi..."

Nàng bám vào cánh tay Hạng Ngạo Thiên cầu xin, "Ca... Ca... Van cầu ngươi... Có được hay không, muội ngày mai sẽ xem ngự y, hôm nay muội muốn nghỉ ngơi trước, nghỉ ngơi cho thật tốt... Muội quá mệt mỏi rồi, thật sự quá mệt mỏi rồi..."

Nước mắt cuồn cuộn không ngừng chảy xuống, Hạng Ngạo Thiên trong lòng cũng chua xót. Không có thấu đáo được nguyên nhân khiến cho tâm tình lo lắng khác thường của Mai Tuyết Tình, lại nhìn thấy nàng nước mắt như mưa bộ dáng đáng thương, hắn đau lòng không thôi.

Hạng Ngạo Thiên thái độ cũng mềm xuống, "Thôi được rồi, muội hôm nay sẽ ngụ ở trong cung, ngày mai, sẽ cho ngự y tới bắt mạch cho muội."

Được Hạng Ngạo Thiên đưa tiễn về Vô Tâm cung, Mai Tuyết Tình hai mắt mở thật to, trong đầu một mảnh hỗn loạn.

oooooooo

Nàng gặp phải qua rất nhiều chuyện trở tay không kịp, cũng có thể tỉnh táo xử lý.

Nhưng mà, chuyện này như thế nào lại thái quá như vậy, như thế nào lại phát sinh loại chuyện này? Tại sao hết lần này tới lần khác mọi chuyện lạo xảy đến với nàng? Mai Tuyết Tình dùng sức cụng đầu vào ván giường, nghĩ muốn nổ tung cả đầu óc, hãy nhanh nghĩ ra một biện pháp!

Đã đến giờ dùng bữa tối, Hạng Ngạo Thiên trở lại Vô Tâm cung, cùng nàng dùng bữa.

Mai Tuyết Tình chỉ ăn một ít đồ ăn thanh đạm.

Bộ dáng giả bộ như không có việc gì, Mai Tuyết Tình ngồi cùng Hạng Ngạo Thiên nói chuyện phiếm.

"Ca, sau khi chúng ta rời cung, cảm giác hậu cung này lạnh lẽo và yên ắng hơn rồi!"

"Đúng vậy! Có khi ca ca cũng cảm giác được dường như chưa từng có qua nơi này vậy!"

Hạng Ngạo Thiên cũng cảm thán

"Ca... chi bằng ca làm cho tần phi sinh cho muội một tiểu chất tử (cháu trai) hoặc là chất nữ (cháu gái) đi, như vậy nơi này đã có thể náo nhiệt rồi, muội có lẽ sẽ trở về mấy lần!"

Mai Tuyết Tình thử nói dò xét.

"Hừ..." Hạng Ngạo Thiên khinh thường nói, "Sinh hài tử..." Nói không hết câu thì dừng lại.

Mai Tuyết Tình trong lòng thoáng cái trầm xuống, phảng phất như bị tảng đá lớn đè nặng trong lòng, khiến cho nàng vô cùng bực bội, không thở nổi. Mai Tuyết Tình một đêm không ngủ, trong lòng nhộn nhạo thế mạnh như nước, vô cùng khó chịu.

Lúc đầu trong lòng có một chút hy vọng, nhưng giờ tan biến rồi!

Hạng Ngạo Thiên cũng là trọn cả đêm mất ngủ, trong đầu hắn đều là hình dáng khóc thương tâm của nữ nhân kia.

Nàng luôn luôn kiên cường độc lập, một khắc trước vẫn còn cùng mọi người tự nnhiên nói nói cười cười, sau đó một khắc như thế nào lại có thể khóc lóc như lê hoa mang vũ rồi đây?

Cái gì khiến cho nàng có những biến hóa này đây?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-136)