Dụng tâm lương khổ
← Ch.07 | Ch.09 → |
Từ phu nhân bưng ly rượu đi đến trước mặt con trai, không ngại nhìn thấy vẻ mặt con trai, kỳ quái hỏi: "Sao vậy? Tiểu Mạc đâu?"
"Cô ấy có việc đi về trước, mẹ, đột nhiên con nhớ con cũng có chút việc, đi trước." Từ Giám lần đầu tiên mang Ly Ly giới thiệu cho mẹ mình, không muốn lưu lại cho mẹ ấn tượng xấu, đương nhiên sẽ không nói mình và Ly Ly cãi nhau rồi.
Con trai duy trì càng làm cho Từ phu nhân trong lòng mất hứng, Từ phu nhân cũng không có biểu hiện ra ngoài, nhìn dáng vẻ con trai muốn đuổi theo, mở miệng nói: "Dì Lý con để cho ta tới đây giới thiệu cho con vài người bạn, cho mẹ một chút mặt mũi, chào hỏi xong sẽ đi."
Nghe mẹ nói như vậy, Từ Giám cự tuyệt cũng không tốt.
Ly Ly cứ chật vật rời đi như vậy, phụ nữ lúc nào cũng chạy như thế này, nhiều lần quay đầu lại, hi vọng anh đuổi theo, kết quả là anh không có tới.
Trở lại nơi ở của mình, Ly Ly cảm giác mình giống như mệt lả, nằm ở trên giường, như bị mộng du.
Cả đêm đều nằm mơ, khuôn mặt Từ Giám và Từ phu nhân xuất hiện luân phiên, rõ ràng là mình theo Từ Giám đi chơi, đột nhiên lại phát hiện ngồi bên cạnh mình chính là Từ phu nhân, vẻ mặt khinh thường nhìn mình, một lúc sau khuôn mặt Từ phu nhân bỗng nhiên biến thành mẹ mình, vẻ mặt hưng phấn nói chuẩn bị cho hôn lễ của mình, Từ gia rất tốt rất tốt, sau đó đột nhiên lại nhảy tới cảnh kết hôn, mình mặc áo cưới, chú rể lại không thấy nữa, Từ phu nhân kéo tay mình nói: "Ta thích cô gái Tiểu Mạc này." Kéo làm đau tay cô...
Cô cứ như vậy tỉnh lại, phát hiện mình đi ngủ đưa tay đè lại, tay đã tê rần. Thân thể cũng rất khó chịu, vô cùng nghiêm trọng, cảm thấy không ngồi dậy nổi. hoateng
Tối hôm qua từ chỗ chị Lý trở về, không có xa, còn đi tới một đoạn đường, buổi tối gió thổi qua, chắc là bị cảm, lúc này cả người đều khó chịu.
Cô gọi điện cho bà chủ, gọi điện thoại xin nghỉ.
Sau đó lại tiếp tục ngủ.
Lúc này Từ Giám bị mẹ đuổi đi Từ Châu, sáng sớm Từ phu nhân liền gọi con trai thức dậy.
Tối hôm qua khi tiệc kết thúc, hai mẹ con ở trên xe, Từ phu nhân mở miệng nói: "Từ nhỏ không có ai nhìn con nghiêm mặt, có phải cãi nhau với Tiểu Mạc hay không, mẹ là người từng trải, từ trước đến nay con ở bên ngoài chơi bời, đột nhiên hồi tâm theo đuổi một cô gái, lại làm cô gái đó sợ, tình cảm cần tuần tự tiến hành, hơn nữa đàn ông vẫn muốn có công việc mới có thể khiến cho phụ nữ có cảm giác an toàn, sang mai con đi Từ Châu xử lí giúp mẹ chút chuyện, mấy năm nay mẹ cũng không có cho con làm gì, nghĩ tới con còn trẻ, chơi đùa vài năm, có điều là bây giờ con có người con gái mình thích, cũng cần phải học tập gánh vác rồi."
Ly Ly đi, Từ Giám liền thấp thỏm nôn nóng, anh là bị câu nói kia của Ly Ly giận rồi, vốn là quen biết Lục Hải, anh cũng không nghĩ mình sẽ thua Lục Hải, rõ ràng Ly Ly thích mình, lại có thể nói muốn gả cho người đàn ông kia, đầu cô có hố sao?
Từ đại thiếu gia vẫn thuận buồm xuôi gió, phụ nữ thích anh có một sọt, nhìn qua rất chăng hoa, trên thực tế lại thật sự chỉ là con trai được nuông chiều, chưa từng chủ động theo đuổi con gái.
Nghe mẹ vừa nói như vậy, cũng hiểu được mình có phải đã mang Ly Ly quấn chặt hay không, để cho cô khó chịu, mình giống như ăn không ngồi rồi, khiến cho cô không có cảm giác an toàn.
"Được rồi, mẹ nói một đống, không phải là gạt con đi công tác làm việc giúp mẹ sao! Còn nói con dạy con cách tán gái, mẹ mẹ lúc nào vòng vo như vậy, con ngâm qua cô ấy đã nhiều hơn so với mẹ gặp qua cô ấy." Từ Giám đương nhiên sẽ không ở trước mặt mẹ mình thừa nhận mình gặp cản trở, nghe mẹ nói như vậy cảm thấy rất có lý, lại hi hi ha ha.
Từ phu nhân hoàn toàn không thèm để ý đến lời nói đùa của con trai, Từ gia làm ăn rất lớn, chồng bà 230 cân dáng người to lớn cũng có vô số tiểu cô nương xinh đẹp nịnh hót nói yêu, bà đối phó nhiều, lúc đầu có chút luống cuống, bà cũng đã nhìn ra cô gái họ Mạc kia không tính là hư hỏng, không có tâm cơ gì, nhưng bà lại không thích, không thể đồng ý, tính cách con trai không bình tĩnh, Từ phu nhân định lạnh nhạt trước một thời gian.
Ly Ly ngủ một cái, đến hơn hai giờ chiều tỉnh lại, chỉ cảm thấy càng khó chịu, người vừa sinh bệnh cũng rất yếu ớt, thời điểm như vậy, cô vẫn ngu ngốc nghĩ đến Từ Giám đầu tiên.
Giống như lần trước tự mình nửa đường mang mình ném trên đường cái.
Cô gọi điện thoại cho Từ Giám, điện thoại lại bị ngắt.
Cô bấm ba lần, đều bị ngắt, cuối cùng trực tiếp tắt máy, trong lúc này chỉ cảm thấy mình là ngu xuẩn hết sức, nhớ ăn không nhớ đánh, rõ ràng hôm qua đã cãi nhau, bây giờ còn gọi điện cho người ta, rõ ràng nói như vậy, nhưng lại vẫn trông cậy vào Từ đại thiếu gia giống như trước đây.
Lúc này Từ phu nhân cầm điện thoại con trai, vẻ mặt tươi cười, bà thật là hao tổn tâm huyết rồi.
Từ Giám ở trên đường mới phát hiện điện thoại di động quên ở nhà, chuẩn bị đến Từ Châu sẽ gọi cho Ly Ly, cũng không nghĩ vừa đến bên kia, liền rất bận rộn, người bên văn phòng Từ Châu này kéo mình đi kho hàng Từ Châu, cửa hàng, từng nhà từng nhà, trước kia anh cũng đã đến, chỉ là chưa từng mệt như vậy, lần này mẹ rõ ràng lại động chân rồi. Từ Giám mặc dù bình thường chơi bời, nhưng khi làm việc thật sự lại rất cố gắng, không có tính khí đùa bỡn của đại thiếu gia, kiên kiên định định theo chạy cả ngày. dđlqđ
Ly Ly đứng lên uống chút nước, muốn tìm thuốc cảm mạo, lại cảm thấy ăn xong rồi, hình như bụng cảm giác đói bụng không thấy đói rồi, lại tiếp tục quay lại nằm.
Giấc ngủ này hết sức không thoải mái, lại vẫn chưa tỉnh lại, giống như bị bóng đè, cuối cùng hình như nghe được tiếng hát rất lớn mới mở mắt ra, phát hiện toàn thân mình đều ướt đẫm, điện thoại không ngừng reo.
Cô giống như mệt lả, nhận điện thoại, lại là Lục Hải, thực ra Lục Hải gọi cho Ly Ly khá có quy luật, nếu một ngày trước buổi tối Ly Ly không có trả lời tin nhắn của anh, hôm sau anh sẽ chọn ngày hôm sau chủ động gọi cho Ly Ly, chung quy là lo lắng có chuyện gì.
Lục Hải có vẻ kín kẽ, sẽ không mang tình cảm treo ở trên miệng, gọi điện thoại cũng giống như bình thường, như vậy Ly Ly cũng không có nhận ra quy luật.
Nghe được Ly Ly ở đầu bên kia nói cô ở nhà, không đi làm, Lục Hải liền cảm thấy rất lo lắng.
Công việc của anh rất bận, tự mình gây dựng sự nghiệp cần phải làm rất nhiều, trên cơ bản mỗi ngày đều tăng ca đến mười một mười hai giờ, người trong công ty thấy Lục Hải đi ngay bây giờ, liền biết Lục Hải khẳng định xem bạn gái, chỉ cần bạn gái kia có chuyện, Lục Hải hễ kêu là tới, những việc này đồng nghiệp trêu ghẹo nói, "Ông chủ, khi nào thì đem chị dâu đến, hàng ngày cất giấu, quá thần bí rồi!"
"Làm việc cho thật tốt, lần sau mang chị dâu đến cho mọi người xem." Lục Hải đương nhiên rất thích bọn họ nói như vậy, nhưng lần trước bảo vài lần, A Ly đều không muốn tới, chờ A Ly đồng ý lời cầu hôn của mình, chắc chắn sẽ tới.
Lục Hải lái xe đến chỗ ở của Ly Ly, gõ cửa rất lâu, mới có người mở, lo lắng không tốt. Thiếu chút nữa đã định đạp cửa rồi.
Nhìn thấy Ly Ly mặc áo ngủ, môi trắng bệch, sắc mặt thật sự không tốt.
Thật sự là phụ nữ ngốc sẽ không chiếu cố mình, Lục Hải nhìn thấy dáng vẻ này của A Ly, cực kỳ đau lòng, đưa tay sờ trán của cô, nóng kinh người.
"Anh đưa em đi bệnh viện." Lục Hải có chút tức giận, rất không chăm sóc mình.
"Không, em không muốn đi. ' Ly Ly ghét nơi bệnh viện kia, hơn nữa cô không nghĩ lúc nào khi mình cần, Lục Hải liền xuất hiện, lúc cô nhìn Lục Hải cũng rất thống khổ ác cảm, mặc dù không ở cùng một chỗ với Từ Giám, hiện tại cô cùng không muốn ở cùng với Lục Hải.
"Đừng náo, A Ly, ngoan nghe lời, anh mang em đi, tiêm một mũi liền khỏe." Nhìn Lục Hải lúc này lại vẫn nhéo ba cô gái như thế, có chút dở khóc dở cười, tốt ngôn tốt ngữ dỗ dành nói.
"Em không muốn đi, Lục Hải anh anh giúp em mua một ít thuốc cảm mạo có được không." Đầu Ly Ly choáng váng lợi hại, chỉ muốn trở lại giường nằm. Lục Hải đối với mình cực kỳ phép tắc, thường ngàythuận theo mình, bản thân Ly Ly cũng không có ý thức được dù cho cô áy náy, khiến Lục Hải lao động vẫn là thói quen.
"Không được, em đã như vậy, uống thuốc cảm mạo có tác dụng gì." Ly Ly theo thói quen cường thế trước mặt Lục Hải, cũng không nghĩ Lục Hải thường ngày đối với mình ngoan ngoãn phục tùng bây giờ lại cứng rắn lạ thường, chủ động kéo tay cô.
Cô đứng không vững, phải dựa vào trên người Lục Hải.
Lục Hải chỉ cảm thấy trong ngực mình ôm một phụ nữ nóng hừng hực, anh biết Ly Ly phát sốt, làn da đều đã nóng lên, nhưng mà dán vào trên thân mình vẫn làm cho anh bỗng chốc bối rối.
Anh đang ở bên ngoài xã giao với khác hàng, đương nhiên sẽ không phải chưa từng tiếp xúc phụ nữ, nhưng người khác không phải A Ly, bản thân thích phụ nữ, chỉ là một cái ôm, sẽ khiến cho mình khí huyết dâng trào, toàn thân cứng đờ.
Đây cũng là lần đầu tiên Lục Hải nhìn thấy dáng vẻ Ly Ly mặc áo ngủ lôi thôi lếch thếch như vậy, thời điểm cô dựa vòa, Lục Hải không chỉ có cảm giác cơ thể cô rất nóng, mà còn cảm giác được trước ngực cô nhô ra cực kỳ mềm mại, nhất thời cảm thấy được yết hầu cũng căng lên.
Anh quá thích Ly Ly, khi đi học A Ly chính là đối tượng của anh, thời điểm mỗi lần phóng thích, trong đầu anh đều là A Ly. Nhưng ngày thường đối với A Ly vẫn cực kỳ kiềm chế, trong lòng anh A Ly là nữ thần, mặc dù ý dâm vô số lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy liền đỏ mặt, càng không dám làm một chút chuyện A Ly không thích.
Ly Ly thật sự cực kỳ choáng váng, cả người rất nóng, một ngày không ăn cơm, hai chân mềm nhũn đều đứng không vững.
"Lục Hải, em thật sự không muốn đi bệnh viện." Ly Ly chỉ cảm thấy hiện tại mình tệ hết biết rồi, cô không muốn đi bệnh viện, cũng không muốn người bên cạnh là Lục Hải, nhưng lại cứ là anh, cô nói đến đây, nước mắt cũng rơi ra ngoài.
A Ly nói cái gì, Lục Hải hầu như đều đồng ý, hiện tại Lục Hải cũng không muốn đi bệnh viện, một tay anh dìu A Ly, giống như là ôm cả người cô, trong lòng ôm một phụ nữ vừa mềm mại vừa nóng, chính là phụ nữ mà anh yêu nhất, hận không thể ôm cả đời, nhiều năm làm việc cánh tay anh vô cùng cứng rắn, lúc này cũng nóng lên. Hoateng. ddiendanlequydon
Không biết nha đầu ngốc này, sinh bệnh còn dáng vẻ này, không muốn đi bệnh viện nước mắt đều đã lại rơi xuống, giọng nói nũng nịu, trái tim Lục Hải cũng tan chảy rồi.
Nhưng mà không được, anh cẩn thận giúp Ly Ly cầm điện thoại túi xách lên, không quan tâm Ly Ly phản đối, tìm cho cô cái áo khoác, ôm cô ép buộc đi bệnh viện.
"Em không muốn đi bệnh viện, Lục Hải anh buông tay." Ly Lytức giận, không nghĩ Lục Hải rất nghe lời cũng như vậy, không chút nghĩ ngợi cắn lên cánh tay Lục Hải.
Lục Hải đau chỉ kêu lên một tiếng, anh không biết nha đầu kia cắn mình một chút cũng không đau, ngược lại thay vào đó, anh cảm thấy thân thể mình có chút không khống chế nổi bản thân, chỉ có thể trấn an nói: "Đừng náo, A Ly, rất nhanh sẽ tốt."
Lộn qua lộn lại, Lục Hải cuối cùng cũng mang được Ly Ly đến bệnh viện, tiếp nước cho cô, uống thuốc hạ sốt, nóng tới 38 độ 6, hèn chi cả người đều mơ mơ màng màng.
Ly Ly nằm truyền nước ở trên giường, Lục Hải an vị trông coi ở bên giường, nhìn Ly Ly ngủ thiếp đi, cũng không có người nào khác, Lục Hải nắm tay Ly Ly, tình cảm thật sự là thứ gì đó rất thần kỳ, chỉ cần nắm tay Ly Ly, Lục Hải cũng cảm thấy được toàn thân như điện giật, cảm giác thật tốt.
Trong túi A Ly có tiếng nhạc nhẹ nhàng, Lục Hải sợ đánh thức cô, cầm túi ra bên ngoài, điện thoại là số lạ gọi tới, Lục Hải trực tiếp nhận, "Này, ai đó?"
Từ Giám bận bịu cả ngày, cảm thấy chân chạy cũng đứt, thật vất vả trở về khách sạn, giầy cũng chưa cởi, nhào lên trên giường liền ngủ thiếp đi, chờ anh tỉnh lại, khoảng nửa đêm, đầu tiên muốn gọi điện thoại cho Ly Ly, để cho nha đầu kia không cần tức giận, cả ngày nghĩ lung tung, người nhận lại là Lục Hải...
← Ch. 07 | Ch. 09 → |