Đồng thời cầu hôn
Ch.02 → |
Editor: Hoateng
Trong tiếng nước chảy nhỏ giọt thỉnh thoảng truyền đến tiếng chim hót véo von, trong không khí tràn ngập hương thơm của hoa cỏ, dường như làm cho người ta đặt mình trong Thanh Sơn lục lâm, trên thực tế chỉ là một thẩm mĩ viện.
Âm nhạc giống như nước chảy chậm rãi, tay Mạc Ly Ly cũng chậm rãi đặt mơn trớn trên mặt khách hàng, bình thường lúc này chị Vương đã ngáy o o, thoải mái ngủ thiếp đi, hôm nay lại rất hưng phấn, không ngừng nói chuyện, cô ấy sắp kết hôn, không đè nén được vui sướng muốn tìm người chia sẻ.
"Chị Vương, chị thật hạnh phúc." Nghe cô ấy theo thao bất tuyệt khoe mình tương lai có ông chồng giàu có, Ly Ly thức thời khen ngợi nói.
"Đàn ông không phải chủ yếu là có tiền, chủ yếu là anh ta yêu em, tình nguyện gả cho người em yêu là người nghèo, đừng gả cho người giàu có em không yêu." Chị Vương được khen tự nhiên thật cao hứng, đúng là cũng không có đắc ý vênh váo, bộ dạng một loạt ý vị sâu xa, như là báo cho Ly Ly, cũng như là nói cho chính mình nghe.
Có đôi khi khách hàng nói chuyện chỉ là muốn nói, cũng không cần đáp án của cô, Ly Ly tiếp tục chuyên tâm mát xa cho cô ấy, đợi làm cho xong mặt, nhìn làn da chị Vương mềm như nước, Ly Ly đối với thành quả lao động của mình cực kỳ thỏa mãn, cười nói: "Chị Vương, da chị làm xong da mặt thật tốt."
"Tiểu Mạc chính là miệng ngọt, bộ dạng lại xinh đẹp, lúc nào thì em định kết hôn?" Chị Vương nhìn nét mặt mình tỏa sáng trong gương, cũng đặc biệt hài lòng, tâm tình không tệ trêu ghẹo Ly Ly.
Ly Ly mặt đỏ hồng: "Còn rất sớm, không phải người nào cũng có vận mệnh tốt như chị Vương đây. Chị Vương, trong khoảng thời gian này sẽ vội vàng cũng đừng quên gương mặt hộ lý, tốt nhất một tuần tới một lần, đến lúc đó làm cô dâu đẹp nhất."
"Đi được, cuối tuần chị tới nữa, đến lúc đó sẽ điện thoại cho em."
Tiễn chị Vương, di động trong túi áo vừa mới rung hai lần, Ly Ly không có để ý, bây giờ mới lấy ra xem, trong di động có một tin từ Wechat, và một cuộc gọi nhỡ.
"Gửi cho cô một món quà, nhớ ký nhận." Từ Giám.
Nhìn đến tin nhắn này, Ly Ly đã nghĩ đến khả năng là Từ Giám gửi Wechat khi đó bộ dạng cà lơ phất phơ kia lại làm cho cô chán ghét không dậy nổi.
Vậy anh ta nói là đi Hải Nam du lịch, sẽ không là đưa một hộp cua qua đây chứ, nghĩ đến trước đây nói đi sa mạc du lịch, trên đường sẽ gửi cho mình một quả trứng đà điểu khổng lồ, thật sự làm cho người ta dở khóc dở cười mà.
Cuộc gọi nhỡ là bạn học đại học Nhã Văn, có lẽ là muốn nhắc nhở mình chuyện buổi tối tham gia tụ họp đồng học. Nhìn thời gian một chút, gần tới giờ tan ca, Ly Ly thu dọn một chút đồ, thay xuống đồng phục màu hồng trong thẩm mĩ viện.
Thân là chuyên viên trang điểm, làn da và hình tượng của mình vô cùng quan trọng, Ly Ly bộ dáng đẹp mắt, hơn nữa rất biết chỉnh lý mình, ánh mắt cong cong, rất đen rất sáng, lông mi thẳng tắp, môi hơi dày, bờ môi cực kỳ rõ ràng, cái mũi hơi vểnh. Ly Ly soi gương cầm ghim trên tóc kéo xuống, mái tóc đen dài xõa vai, lập tức phong tình không nói lên lời.
Chân của cô rất dài cực kỳ thẳng, thân hình 1m65, trên người mặc T-shirt cổ chữ V màu cà phê kết hợp với quần bò bó sát người chín phần, mười phần đơn giản, tô chút son môi, xoải bước đeo túi xách Channel lên vai, thanh lịch và xinh đẹp.
"Dì Phạm cháu đi trước."
Chào một tiếng với bà chủ, Ly Ly liền đến cửa đổi dép lê, vừa mới đi giày đan nhỏ da lộn đáy bằng thêu màu cà phê vào, điện thoại lại vang rồi.
Là chuyển phát nhanh, cô đúng lúc đi xuống, nghĩ tới thời gian Từ Giám ke đủ chuẩn a, trể chút nữa thì hôm nay mình sẽ không lấy được đồ rồi.
Trong văn phòng của thẩm mỹ viện, đến giờ tan tầm, người liền rất nhiều, đợi hai chuyến thang máy mới đi xuống, nhân viên chuyển phát dưới lầu đã có chút không kiên nhẫn rồi. Đồ không lớn, chỉ là một cái hộp nhỏ, hủy đi Ly Ly cũng chẳng quan tâm, trực tiếp bỏ trong túi xách.
Bởi vì tan tầm là giờ cao điểm, rất khó bắt xe, không dễ dàng chen lên xe công cộng, dọc đường kẹt xe, lảo đảo đến chỗ quảng trường, bên kia Nhã Văn đã gọi vài cuộc điện thoại rồi.
Suýt chút nữa là bị đám người mãnh liệt chen lách xuống xe, người Ly Ly còn chưa có đứng vững, thì nghe được có người gọi mình, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy thân hình cao lớn của Lục Hải đứng ở trạm phía trước.
"Làm sao cậu lại một mình ở đây, những người khác đâu?"
"Bọn họ đã ở trên rồi, sợ cậu không tìm được, mình ở lại chờ cậu." Lục Hải cười nói với Ly Ly.
Nhà cậu ta có ba anh em, trách nhiệm khá nặng, cậu ta là anh cả, khi đi học thì bắt đầu làm thuê, so với các bạn học khác có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều, bây giờ tự mình mở cái công ty nhỏ, đúng là giai đoạn đầu gây dựng sự nghiệp, lớn nhỏ cũng là ông chủ, xem cách ăn mặc rất khí thế, nhưng nói chuyện với mình cảm giác mình có chút ngu ngốc.
"Vậy đi thôi."
Hai người cùng bước vào thang máy, trong thang máy rất chen chúc, Lục Hải to lớn liền có tác dụng, liên tiếp chắn cho Ly Ly một khoảng không gian, Ly Ly là chuyên viên trang điểm, đối với mùi vị cực kỳ mẫn cảm, trên người Lục Hải có một cỗ vị chanh xen lẫn mùi thuốc lá nhàn nhạt, tự anh xây dựng sự nghiệp, chạy khách hàng, xã giao rất nhiều, hút thuốc uống rượu cũng là điều đương nhiên, chanh chắc là mùi sữa tắm, vừa thấy liền biết là ra ngoài cố ý tắm rửa qua từ ở nhà.
Ở trong không gian nhỏ hẹp, Ly Ly theo bản năng giữ túi xách của mình, thời điểm đụng đến cái hộp nhỏ kia đã nghĩ đến tên Từ Giám kia, tên đó toàn thân luôn có mùi nước hoa, cách ăn mặc còn đẹp đẽ hơn mình, hai người cùng một chỗ không có chuyện để nói, nhưng cộng lại không dễ chịu bằng lúc ở cùng với Lục Hải.
Sự việc là như này, đại khái là khi cùng Từ Giám ở một chỗ, mình có vẻ nhân nhượng anh ta, Từ Giám là con một, rất biết làm nũng. Mà khi ở cùng một chỗ với Lục Hải, cái kia mình liền biến thành không nói đạo lý rồi.
Bữa ăn có nhạc đã hẹn ở lầu tám, thang máy ở tầng năm hơn một nửa người đã đi ra, lập tức rộng rãi không ít, Lục Hải ngượng ngùng đứng sang một bên.
Ly Ly nhìn gương trong thang máy, Lục Hải đứng bên cạnh mình, ở giữa vẫn cách một khoảng nửa người, lại nghĩ đến Từ Giám, nếu là tên đó, khẳng định thuận thế lại đi lên. Chỉ là biết đứng thang máy một hồi, Ly Ly so sánh qua lại trên hai người. Trong gương mình thoải mái rất đẹp, nhưng mà mình thật là người phụ nữ xấu.
Khi hai người cùng nhau bước vào phòng, Nhã Văn nhảy dựng lên đầu tiên, "Hai người các cậu thật lề mề, mình còn tưởng rằng các cậu lén lút chuồn đến thế giới hai người rồi."
Những người khác cũng cùng nhau ồn ào, Ly Ly và Lục Hải là bàn trước bàn sau, lúc ở đại học đã bị người ta trên ghẹo nói là một đôi, lỗ tai đều đã dài hơn kén, có khi ngày ngày bị nói một đôi, bàn tay sạch cũng chưa bị kéo qua, ngược lại là những cái kia ngày thường thoạt nhìn vô cùng xa lạ, cư nhiên sớm đã có một chân rồi. Khi đến trường lúc Ly Ly cực kỳ xấu hổ sẽ phản bác lại, bây giờ ra ngoài xã hội như này vài năm, da đã sớm dày, mọi người trên ghẹo, cô cũng sẽ không xấu hổ như thế, thoải mái ngồi xuống bên cạnh Lục Hải.
Tốt nghiệp ba bốn năm, khí thế học sinh càng ngày càng ít, đạo lí đối nhân xử thế trong xã hội càng ngàng càng nhiều, thiếu mất một chút kỷ niệm đã qua, thậm chí đang nói nhiều về chuyện hiện tại, đương nhiên nói nhiều phần lớn là hiện tại lăn lội tương đối khá, so ra, Lục Hải đã tự mình xây dựng sự nghiệp, xem như khá thành công, tự nhiên đề tài bị bao vây.
Ly Ly học kế toán trên trường đại học hạng ba, nhưng mà cô đối với các con số liền đau đầu, từ nhỏ thích trang điểm, sau đó tốt nghiệp làm chuyên viên trang điểm, mặc dù lương không cao, nhưng là cũng nuôi sống đủ mình, mà cô đối với cái này cảm thấy rất hứng thú, cũng không nhàm chán. Chỉ là theo bạn học làm người trang điểm thật là không có tiền đồ, cùng học một chút quan hệ đều không có, cho nên cô rất thức thời ít mở miệng.
Nhìn mọi người nói chuyện náo nhiệt, cô cầm điện thoại chơi, trước đó liền nhìn đến Wechat, không trả lời, thì muốn nhìn một chút khách hàng này có thể kìm nén đến khi nào, quả nhiên, lại nhìn thấy anh trả lời một tin.
"Nhận được quà chưa?"
"Nhận rồi." Ly Ly trả lời tin nhắn, gửi đi cái khuôn mặt cười.
"Cô thích không?" Ngay sau đó Từ Giám trả lời, tốc độ thật nhanh, không giống phong cách bình thường.
Còn chưa xem đó là thứ gì a, Ly Ly nhìn nhìn xung quanh, không có người nào chú ý đến mình, muốn mở ra xem tên Từ Giám kia rốt cuộc muốn tặng cái gì, sao lại thần bí như vậy.
Mới đứng lên, Nhã Văn ngồi ở bên kia Lục Hải cũng đứng lên ra ngoài, cười nói: "Đi toilet sao, chờ mình cùng đi."
"Được." Cô mới mở miệng thì thấy Lục Hải ngẩng đầu nhìn mình, có thể là do uống chút rượu vào, so với bình thường Lục Hải lớn mật hơn rất nhiều, đôi mắt chứa đầy nhu tình khó tan, mặt Ly Ly lập tức đỏ lên.
Ra khỏi phòng bao, cửa vừa đóng, trong ngoài hai thế giới, Ly Ly không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cô biết Lục Hải rất thích cô, đúng là không chịu nổi hàng ngày bị bạn học trêu chọc, nhất là bây giờ, mình chỉ là một chuyên viên trang điểm, mà lúc trước Lục Hải kia tầm thường lại thành công tự mình gây dựng sự nghiệp, cảm giác có dũng khí phong thủy luân chuyển, trước kia gặp gỡ, Lục Hải đã có thể chuyển xung quanh mình, bây giờ tuy cũng không khác biệt lắm, đúng là nữ sinh tìm Lục Hải nói chuyện cũng nhiều hơn.
Chung quy Ly Ly cảm giác vẫn có chút không đúng, không hiểu sao có chút khó chịu, đúng là cũng không có lập trường nói cái gì, bởi vì mình cũng tam tâm lưỡng ý lắc lư bất định.
"Nhắn tin với ai hả? Nhìn cậu không yên lòng, có Lục Hải đẹp trai say mê trông coi cậu như vậy, cậu vẫn còn không đủ à." Ra khỏi phòng bao, Nhã Văn liền nói đùa, quan hệ hai người rất tốt, ở đại học cùng chung ký túc xá, Nhã Văn đi học cực kỳ cố gắng, giấy chứng nhận kế toán tự mình thi, bây giờ làm kế toán ở một cái xí nghiệp không tệ.
"Dừng, người khác không biết trêu chọc mình thì thôi, cậu cũng như vậy, không có suy nghĩ quá rồi." Ly Ly có chút tức giận mở miệng nói, có lẽ cũng là có chút chột dạ nữa.
Ở cùng một ký túc xá Nhã Văn tự hiểu Ly Ly và Lục Hải trên thực tế không có gì, nhưng mà không chịu được Lục Hải thích cô a.
"Chỉ đùa một chút cũng không được, cậu quá nghiêm túc, sẽ không thật sự có "tiểu bạch kiểm" chứ!" Bị Ly Ly trách móc, Nhã Văn cười hì hì, bộ dạng không chịu để tâm.
Hai người chia ra vào phòng vệ sinh, nụ cười trên mặt Nhã Văn liền nhạt đi, phòng vệ sinh cũng là âm nhạc bên trong bốn cái gương tạo hình, rất nhiều bạn gái tự chụp ảnh cũng đều thích tới chỗ như thế này, cô nhìn mình trong hương, vì hôm nay tụ hội, cô đặc biệt mặc váy vô cùng đắt tiền, tốn hơn nửa tháng tiền lương của cô, chiếc váy này phía sau lưng để lộ, thu eo, làn váy lá sen, vô cùng xinh đẹp, lúc đên bạn học đã thay nhau khen cô mấy lần, Lục Hải đi vào nhưng không có nhìn mình nhiều hơn một lần.
Mà Ly Ly vốn không phải tới đi toilet, chính là tò mò Từ Giám kia gửi tặng thứ gì đó, hai ba lần mở cái hộp, đầu tiên là nhìn thấy một nét thoáng hiện lóe ra, cả cái hộp mở ra, khi ánh sáng kia xuất hiện đầu óc Ly Ly đều đã hỗn loạn rồi.
Từ Giám này cậu ta hóa điên rồi sao? Ngày thường lời thề son sắt nói không kết hôn, không thể bị trói buộc, bây giờ lại có thể mua nhẫn kim cương đưa cho mình? Chẳng lẽ đưa sai người?
Mặc dù là Phú Nhị Đại, đúng là ngày thường tặng quà hình dạng kỳ quái, rất ít có đứng đắn như vậy, Ly Ly rất thích Từ Giám, Từ Giám gầy gầy cao cao, dáng người chính là, biết trang điểm, chơi đùa, người cũng cực kỳ trượng nghĩa, khuyết điểm duy nhất là không có cảm giác an toàn.
Ly Ly bị món quà này làm chấn động, có phần lờ mờ, ra khỏi phòng vệ sinh, ở bốn rửa tay trước mặt, nước chảy ào ào xuống tay, thậm chí quên đóng.
"Đi thôi!" Trong phòng vệ sinh Nhã Văn trang điểm lại, gương mặt vô cùng xinh đẹp.
Ly Ly nhìn thoáng qua Nhã Văn, cảm giác trên mặt cô ấy rớt phấn hơi nhiều, son môi cũng quá đỏ, khi còn đi học Nhã Văn đều không trang điểm, thật không ngờ bây giờ lại có thể thích, trong phòng vệ sinh lại len lén trang điểm lại, nếu là bình thường Ly Ly nhất định cũng sẽ trêu chọc hai câu, nhưng hiện tại nếu nói đến ai khác cô không có tâm tình, lấy di động từ túi xách ra, không biết trả lời như thế nào.
Từ Giám dường như chờ đáp án của cô ngay, trong lòng Ly Ly nhảy thình thịch rất lợi hại, có phần chờ mong lại có chút sợ hãi, sợ trò đùa dai của, tình yêu loại sự tình này, có đôi khi thật sự thua.
Đến chỗ cửa phòng bao, Ly Ly đẩy cửa đi vào, cũng không nghĩ bên trong đen thùi lùi, đèn cũng không mở, Ly Ly quay đầu nhìn thoáng qua Nhã Văn, còn tưởng rằng mình đi nhầm phòng, đang muốn rời đi, lại nghe thấy tiếng bạn học cười.
"Surprise!"
Không biết người nào kêu lên trước, sau đó đèn được mở lên, Ly Ly chỉ thấy mọi người làm thành một vòng, mà Lục Hải quỳ một gối xuống ở trước mặt mình, cầm trong tay một cái hộp giống trong túi của mình như đúc, giống nhau, một cái nhẫn kim cương lẳng lặng nằm ở trong...
"A Ly Ly Ly, gả cho anh đi!"
Ly Ly phản ứng có chút không kịp, trên tay lại vẫn cầm di động, ngơ ngác, lúc này điện thoại lại vang, cô không biết làm sao nhìn thoáng qua:
"Ly Ly, gả cho anh đi!" Từ Giám.
Mà Nhã Văn đứng bên cạnh, nhìn Lục Hải quỳ ở trước mặt, trên mặt lộ ra nụ cười cứng ngắc. Ngay sau đó theo tiếng hô của mọi người, đồng thanh hô: "Đồng ý, đồng ý, đồng ý..."
Ch. 02 → |