144: Cực Phẩm
← Ch.143 | Ch.145 → |
Quả nhiên, theo tiếng chuông gió vang lên, chiếc xa giá cũng biến đổi theo.
Mỗi tiếng chuông vang lên là một cánh hoa nở rộ, sau một hồi thanh thuý dễ nghe thanh âm, chiếc xa giá đã hoàn toàn lộ ra hình dáng được che giấu.
Cả quá trình chiếc xa giá biến đổi như một hoa nở rộ từ từ duỗi ra những cánh hoa xinh đẹp bại lộ dưới con mắt người nhìn.
Có thể thấy, người chế tạo chiếc xa giá này tâm tư vô cùng tỉ mỉ cùng tinh tế.
Sau khi toàn bộ cánh hoa triển khai, chiếc chuông gió treo ở phía trên cũng từ từ hạ xuống, biến mất giữa tầng tầng lớp lớp cánh hoa bên trong.
Nhìn chiếc xa giá lúc này sống động như một đóa mẫu đơn diễm lệ ướt át.
Vân Khinh vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn một màn này.
Nàng chưa từng nhìn thấy chiếc xe nào như chiếc trước mặt, quả thật là cực phẩm của cực phẩm a.
Cực phẩm tinh xảo, cực phẩm bắt mắt, cực phẩm hoa lệ...
Qua bề ngoài chiếc xe, Vân Khinh có thể kết luận, chủ của chiếc xa giá này cũng là một người cực phẩm ái mĩ.
Thấy chiếc xe biến đổi, Hàn Băng Vô Tình cũng chỉ hơi nâng mắt nhìn một chút cũng không tỏ ý kiến.
Thấy chiếc xa giá biến thành một bông mẫu đơn lớn mà vẫn không thấy bóng người, Hàn Băng Vô Tình hơi mất kiên nhẫn:"Công tử còn không muốn lộ mặt sao?!!"
"Tiểu mĩ nhân như vậy nóng vội muốn trông thấy bản công tử vậy sao!!?" Thanh âm nam tử trêu chọc vang lên mang theo vài phần ăn chơi trác táng hương vị.
"Lần trước ngươi kêu ta là tiểu nha đầu.
Mới mấy ngày không gặp, ngươi liền gọi ta tiểu mĩ nhân.
Không biết người đây là có ý gì?" Hàn Băng Vô Tình lãnh lãnh một câu đáp.
Lời này của nàng tựa hồ làm cho nam tử nghẹn một chút, ẩn ẩn có thể nghe thấy từ trong đóa mẫu đơn truyền ra hắn khẽ ho khan hai tiếng.
"Ngươi cũng rất mang thù đâu." Theo tiếng nam tử vang lên, một thân ảnh thon dài của hiện ra từ đóa mẫu đơn.
Quần áo nhan sắc của hắn như hòa làm một với đóa mẫu đơn nên nếu không nhìn kĩ sẽ không nhận ra.
Vân Khinh nghe nam tử và Hàn Băng Vô Tình đối thoại có vài phần chấn động nhưng khi nhìn thấy dung mạo của người trong xe, tinh thần nàng bị đả kích thật lớn.
Trên đời này như thế nào lại có một nam nhân sở hữu dung mạo khiến nữ nhân đố kỵ, nam nhân ghen ghét cái loại này.
Vân Khinh tựa hồ có thể nghe được tiếng mình không tự chủ được nuốt nước miếng thành âm.
.
← Ch. 143 | Ch. 145 → |