116: Từ Khi Bắt Đầu Đã Là Kẻ Địch
← Ch.115 | Ch.117 → |
Điều thứ nhất là thực lực hắn rất mạnh cơ hồ nếu thật sự đánh lên tới nàng chưa chắc đã là đối thủ.
Điều này chính nàng đã nghiệm chứng quá, ai bảo nàng cùng hắn đã giao thủ đâu.
Phượng Kinh Hồng là người thứ ba cho nàng cảm giác hắn là một cái cường đại nam nhân.
Người thứ nhất...
không, Hàn Băng Vô Tình khẽ lắc đầu tiếp tục suy nghĩ.
Kẻ không được tính là người mà nói chính xác hơn hắn là ma.
Ân, hẳn là một ma nhân rất có huyết thống cao quý, địa vị không tầm thường trong ma tộc.
Nàng đoán như vậy bởi vì nghe trong sách cũng như từ trong miệng những kẻ khác miêu tả thì ma tộc huyết thống càng cao, địa vị càng tôn quý thì dung mạo càng xuất sắc. Và sau này khi biết thân phận thực sự của hắn, nàng mới biết thân phận của hắn so với nàng nghĩ cao quý hơn rất nhiều.
Người thứ hai chính là nam nhân mang mặt nạ bạc được người đời gọi hai tiếng Tà Tôn của Tà Tông.
Mặc dù cả ba người này chưa từng giao thủ với nhau nhưng nàng có trực giác nếu bọn họ thực sự giao thủ sẽ đánh rất lâu thậm chí là đánh ngang tay, bất phân thắng bại.
Và theo một ý nghĩa nào đó thì trực giác của nàng là đúng.
Điểm thứ hai chính là hắn là...
nhi tử của Phượng Phi Thiên - kẻ thù của tiểu công chúa Phượng Linh Nguyệt.
Đổi một cách nói chính xác hơn thì phụ thân hắn hiện tại là kẻ thù của công chúa Phượng Linh Nguyệt bây giờ và cũng chính là nàng - Hàn Băng Vô Tình.
Hắn là nàng nhi tử kẻ thù, sau này cũng sẽ là kẻ thù của nàng.
Điều này không thể trách nàng tàn nhẫn hay vơ đũa cả nắm, huống chi dù là kiếp trước hay kiếp này, điều cơ bản mà sát thủ như nàng phải ghi nhớ đó chính là không được có lòng thương hại hay đồng tình.
Bởi vì ngươi có thể nhất thời mềm lòng tha cho ai đó một mạng nhưng biết đâu sau khi ngươi xoay người rời đi kẻ đó lại bất chợt đâm ngươi một đao.
Chuyện tương tự như vậy cũng đã từng xảy ra không phải chỉ một vài lần. Bởi vậy, trảm thảo không trừ tận gốc, gió xuân thổi lại sinh là một điều mà ai cũng biết huống chi ở một dị giới - một nơi lấy cường giả vi tôn loại địa phương này.
Điều này cũng chú định hắn và nàng từ khi bắt đầu đã là kẻ địch.
Rồi rất nhiều năm sau đó, Hàn Băng Vô Tình từng nghĩ nếu ngay từ đầu, nàng và hắn không phải kẻ địch, nàng và hắn liệu có phải hay không sẽ là một kết cục khác.
Bất quá, đó cũng chỉ là một suy nghĩ thoáng qua của nàng mà thôi bởi vì trên đời này không thể nào có nếu như loại này.
.
← Ch. 115 | Ch. 117 → |