Ngươi là nữ?
← Ch.047 | Ch.049 → |
Giáo chủ Thương Lan giáo - Hồng Dược?
Vân Thanh Nhiễm đánh giá vị nữ tử tuyệt sắc trước mặt, mi cong thon dài như hai cánh liễu chập chờn trong gió, đôi mắt hẹp dài so với ánh mắt của hồ ly còn muốn quyến rũ hơn ba phần.
Nữ tử kiều mỵ như vậy lại có thể diễn thành lão khất cái rất thần tình, có thể thấy được khả năng dịch dung của bà xuất thần nhập hóa đến mức nào, nếu Vân Thanh Nhiễm không có một đôi mắt có thể nhìn thấu tất cả, thì với năng lực dịch dung này của Hồng Dược rất khó mà biết được.
Về Thương Lan giáo, Vân Thanh Nhiễm nghe được cũng không nhiều, nhưng cũng biết Thương lan giáo trong miệng mọi người là tà giáo, tổng đàn nằm ở phương bắc, nhưng vị trí cụ thể là ở đâu, tựa hồ cũng là một bí mật.
Về giáo chủ Thương Lan giáo, nghe nói là một nhân vật yêu ma, mọi người thường gọi bà là lão yêu quái.
"Sau đó thì sao?" Vân Thanh Nhiễm lười biếng hỏi Hồng Dược, người bình thường nghe đến Thương Lan giáo cũng đã giật mình không nói ra lời, huống chi người nói còn được xưng là giáo chủ yêu quái của Thương Lan giáo kia.
Vân Thanh Nhiễm cũng vẫn một bộ nhàn nhã.
"Tiểu tử, ngươi thật sự không sợ, chẳng lẽ ngươi không nghe qua danh tiếng của ta sao? Không sợ ta đem ngươi ăn à?" Hồng Dược biết ấn tượng của mình trong lòng người dân là như thế nào, đều nói nàng ăn thịt người, chuyên môn ăn trẻ con cùng nữ tử chưa xuất giá để bảo tồn dung nhan của mình.
"Thì ra nàng cũng nghĩ giống ta, ăn ta à? Nhanh đến ăn đi, nàng mê người như vậy ta đã sớm không chờ được muốn ăn nàng sạch sẽ rồi!" Vân Thanh Nhiễm ném về hướng Hồng Dược một cái mị nhãn.
Vân Thanh Nhiễm biết Hoa Thược Dược nói "ăn" kia không phải là "ăn" mà nàng nói, có điều hiện tại nàng sắm vai sắc lang, không diễn sắc một chút thì sao được? Không chỉ giáo chủ Thương Lan giáo biết diễn trò, Vân Thanh Nhiễm nàng cũng là cao thủ.
Hồng Dược nhướn mi xem thường, "Ngươi rốt cuộc là sắc đến mức nào? Trêu đùa nữ nhân ít một chút cũng không được à? Ngươi sẽ chết sao?"
"Trêu đùa nữ nhân ít một chút xác thực không phải là không được, nhưng mà nữ nhân xinh đẹp như vậy đứng trước mặt ta sẽ khiến ta không nhịn được mà có ý nghĩ kì quái." Vân Thanh Nhiễm dựa vào tôn chỉ cao nhất ta tự hào ta là sắc lang mà kiên quyết diễn sắc đến cùng.
"Ta nói ngươi bớt câu dẫn ta đi, lão nương không thiếu nam nhân chơi đùa, loại người ngây ngô như ngươi lão nương cũng đã chạm qua, chẳng qua... lão nương không chơi đùa đồ đệ của mình, đối với ngươi là điều tốt đấy." Hồng Dược túm lấy quần áo trước ngực của Vân Thanh Nhiễm xách nàng từ trên mặt đất lên, "Tiểu tử thối, tuy rằng ngươi rất không khéo là người được Thông linh bảo ngọc lựa chọn, lại rất không khéo có chút khẩu vị hợp ý ta, nhưng nếu ngươi còn dám bất kính đối với ta, ta sẽ băm ngươi ném vào chuồng heo cho heo ăn."
Nói xong, ánh mắt Hồng Dược bỗng nheo lại, cảm thấy có chút không đúng.
Vì thế vỗn dĩ bàn tay đang ở trên quần áo của Vân Thanh Nhiễm liền chuyển qua phía ngực, ở trên đó hung hăng sờ soạng một phen.
Có ngực!
Không ngờ là nữ nhân!
Tuy rằng bộ ngực của Vân Thanh Nhiễm còn chưa thực rõ ràng, nhưng mà vẫn có thể cảm giác được nơi đó có hai khối thịt mềm mềm, đừng nói với bà hai khối mềm mềm này lại là cơ ngực của nam nhân!
Hồng Dược tự nhận là nhận thức vô số người, chính bà cũng là một người tinh thông thuật dịch dung, chưa từng nghĩ tới có một ngày mình bị một tiểu tử giả qua mặt!
Vân Thanh Nhiễm thấy thân nữ nhi của mình đã bị phát hiện, cười cười nhìn Hồng Dược, "Tiểu mỹ nhân, nàng đã sờ soạng ta rồi, thì phải phụ trách với ta đó nha!"
Giờ khắc này Hồng Dược rất muốn bóp chết Vân Thanh Nhiễm, nhưng lại không nỡ xuống tay... Đồ đệ này còn chưa thu được, bà đã nhận một lễ vật lớn như vậy, tốt, thực con mẹ nó rất tốt!
Sau đó Hồng Dược rốt cục suy nghĩ cẩn thận Vân Thanh Nhiễm là ai, "Ngươi là chính phi của Quân Mặc Thần, Nhị tiểu thư Vân phủ đúng không?"
Khó trách nàng ở phủ Trấn Nam vương, lão đầu Mộc Bách Dương kia thì ra không lừa bà, vương phủ xác thực không có thiếu niên nào như vậy, hóa ra là một nữ nhân, hơn nữa còn là thế tử phi!
Vân Thanh Nhiễm gật đầu.
Hồng Dược đối với bộ dạng này của Vân Thanh Nhiễm là vừa yêu vừa hận, nhớ năm đó bà còn không giống nàng thế này!
A, đồ đệ này còn chưa thu, nàng thế nhưng đã lừa bà như thế, nhìn bộ dạng vừa rồi của nàng, thực đúng là một con sắc lang hoàn mỹ.
"Cũng được, từ hôm nay trở đi ngươi chính là đệ tử của ta, là giáo chủ kế nhiệm của Thương Lan giáo, ngươi đừng nghĩ đến cự tuyệt, nếu đã biết thân phận của ngươi ta sẽ không có khả năng dễ dàng buông tha như vậy, hơn nữa ta nghe nói trượng phu của ngươi bị bệnh nan y có phải không? Lão đầu ngu ngốc Mộc Bách Dương kia đã điều trị rất lâu mà không có tiến triển rồi, chỉ cần ngươi đáp ứng làm đồ đệ của ta, ta cam đoan sẽ truyền thụ lại phương pháp kéo dài tính mạng cho trượng phu của ngươi, tuy rằng không thể trị tận gốc, nhưng ít ra có thể giúp hắn chống đỡ thêm vài năm, thế nào? Mua bán này ngươi cũng rất có lời chứ?"
Hồng Dược nói ra điều kiện mê người dụ dỗ Vân Thanh Nhiễm. Hồng Dược nghĩ thầm, làm người thừa kế Thương Lan giáo không có gì không tốt, huống chi còn có biện pháp cứu mạng Quân Mặc Thần, Vân Thanh Nhiễm không có lí do gì mà không đáp ứng.
Vân Thanh Nhiễm thật sự bị dụ dỗ, đối với nàng mà nói, Quân Mặc Thần là người đầu tiên đối xử tốt với nàng kể từ sau khi nàng đi đến thế giới này, tuy rằng tâm tư hắn khó đoán, không đối xử tốt với nàng rõ ràng giống như ca ca nàng, nhưng cho tới bây giờ, vẫn không thể gạt bỏ được những chuyện mà Quân mặc Thần đã làm vì nàng.
Vân Thanh Nhiễm cũng biết Hồng Dược nói có phương pháp kéo dài tính mạng không phải là lừa nàng, bởi vì không cần thiết, tu vi võ công của nữ nhân này đã đạt đến độ xuất quỷ nhập thần ra vào vương phủ trong vô hình, về điểm này nàng có thể thấy được, bà ấy thật sự là người có bản lãnh này.
Hồng Dược nhìn chăm chú Vân Thanh Nhiễm, hiếm khi có được kiên nhẫn chờ Vân Thanh Nhiễm suy tư xong sẽ cho bà đáp án.
"Được, ta đáp ứng bà." Sau khi Vân Thanh Nhiễm cân nhắc, liền gật đầu đáp ứng Hồng Dược.
Hô —— Trong lòng Hồng Dược u oán thở dài một tiếng, bà thu đồ đệ cũng không dễ dàng, xem ra đồ đệ này ở trong tâm bà cũng có phân lượng, bà sẽ không so đo quá trình.
Nghĩ đến đây Hồng Dược liền nói ra một yêu cầu với Vân Thanh Nhiễm, "Trước khi làm sư phụ ngươi ta có một yêu cầu, về sau ngươi đều phải dùng nam trang gặp người, ta sẽ nói với giáo chúng trong Thương Lan cùng người trong thiên hạ, ta thu nhận một nam đồ đệ."
"Vì sao?"
"Ngươi hỏi vì sao nhiều như vậy làm gì? Đừng quên ngươi là đồ đệ mà ta là sư phụ, chú ý cấp bậc một chút!" Hồng Dược cười tà, trong đầu tưởng tượng đến tình cảnh sau này người trong thiên hạ đều bị Vân Thanh Nhiễm lừa, tuyệt diệu, bà có chút hưng phấn! Tuy bà sẽ không được nhìn thấy, Hồng Dược tự biết đại nạn của bà sắp tới rồi.
★
Sau khi Hồng Dược cùng Vân Thanh Nhiễm lên núi ước chừng nửa canh giờ, liền có ba người chạy tới, trong đó có Quân mặc Thần.
Quân Mặc Thần thấy Thu Ảnh bị điểm huyệt, Quân mặc Thần đưa tay dò xét một chút, quả nhiên cùng thủ pháp điểm huyệt Lục Trúc.
Loại điểm huyệt này, ngoại trừ giáo chủ Thương Lan giáo thần bí kia, thì không có người thứ hai.
Quân Mặc Thần giải khai huyệt đạo cho Thu Ảnh.
"Thế tử gia, thuộc hạ đáng chết, không bảo vệ tốt cho thế tử phi." Thu Ảnh tự mình thỉnh tội.
"Đứng lên đi, không liên quan đến ngươi, thực lực của đối phương ở trên ngươi rất xa." Quân Mặc Thần không trách cứ Thu Ảnh, chỉ khẽ nhíu mày.
← Ch. 047 | Ch. 049 → |