Đấu võ
← Ch.022 | Ch.024 → |
"Người con nói, là Hạo Thiên?" Lâm Bạc nghiêm túc, nhìn chằm chằm con gái hỏi:"Con thích cậu ta?"
Tư tư mặt đỏ bừng:"Cha, người biết rồi còn hỏi, con từ nhỏ thích nhất chính là anh Hạo Thiên."
"Vậy nó có thích con không?"
" Đương nhiên rồi, anh ý đối với con tốt như vậy, làm sao có thể không thích con được?" Cô vội la lên:" Cha đã quên? Lúc con mười sáu tuổi, có một lần sinh bệnh, anh ấy đã ở bên con một ngày một đêm, còn có mẹ...... Mẹ con lúc lâm chung, cũng là anh Hạo Thiên ở trong phòng bệnh trụ mấy ngày mấy đêm, cuối cùng đến chính mình cũng mệt đến nhiễm bệnh."
Lâm Bạc nhíu mày nói:" Cha thừa nhận cậu đối với Lâm gia chúng ta thực quan tâm, nhưng là...... con không thể gả cho cậu ta được."
"Vì sao?" Tư Tư không rõ hỏi:" Vì sao con không thể gả cho anh ấy?"
"Con à, con nghe cha, cha sẽ không hại con."
" Con không nghe! Vì sao con không thể cùng anh Hạo Thiên cùng một chỗ? Con thích anh ấy! Trừ bỏ Hạo Thiên, nam nhân khác con đều không cần!"
" Con bé này......" Lâm Bạc lắc đầu nói:" Được rồi, dù sao con còn đang đi học, trước việc này không vội, về sau hãy nói tiếp."
Lâm Tư Tư cau mày, không cam lòng nhưng là cha nếu đã nói như vậy, cô cũng không dám truy vấn nữa.
Không nghĩ tới thực sự bị tên tiểu tử Giang Hằng Vũ kia nói trúng, cha quả nhiên không thích cô cùng Hạo Thiên cùng một chỗ!
" Anh con ngày mai sẽ trở về, con đêm nay ở lại đây đi."
" Vâng." Lâm Tư Tư đang có tâm sự, cũng không quấn quít lấy cha nữa, cô xoay người đi về phòng mình.
......
Tiết San San cùng Tiểu Phỉ xuống xe, Giang Hằng Vũ theo sau đi xuống, thực tự nhiên liền cầm lấy tay San San:" A!!! Ở bên kia đông vui chưa kìa, đi qua xem thôi!"
Tiết San San bỏ tay hắn ra:" Đừng có lợi dụng cơ hội!"
Tiểu Phỉ ở một bên lén cười trộm.
Ba người đi vào một hội trường, lầu một đang có hoạt động đấu võ, cuối cùng người thắng cuộc sẽ được iphone nhãn hiệu hình quả táo đời mới nhất.
Dưới đài một đám đông người vây quanh, trên đài có hai thanh niên giao đấu, một người lại tiếp một người, xung quanh liên tiếp những tiếng vỗ tay cùng tiếng gào thét, người thắng cuộc sẽ tiếp tục ở lại trên đài chờ người tiếp theo lên khiêu chiến. Trên đài, một cậu nam sinh đội mũ lưỡi trai đã thắng liên tiếp mấy trận, cứ xem tình hình này, phỏng chừng cậu ta sẽ đạt giải quán quân.
Giang Hằng Vũ bỗng nhiên nói:" Tiết San San, di động của cậu đâu?"
"Làm sao?"
" Lấy cho tôi xem xem."
" Làm sao?" Vẻ mặt cô đề phòng.
"Ánh mắt này của cậu là sao? Tôi sẽ không phá di động của cậu!" Hắn buồn cười cầm lấy cái di động có màu sơn cũ kĩ, lắc đầu nói: "Cậu rốt cuộc vẫn không phải là con gái a?"
" Làm sao vậy?" Cô nhíu mày, hắn có ý tứ gì!
" Không có gì." Hắn cười cười, bỗng nhiên nhìn hướng lên vũ đài, lấy tay chỉ vào cậu nam sinh đội mũ lưỡi trai, lập tức sử dụng kỹ thuật nhảy siêu việt, sau đó nhảy dựng lên, bước nhảy này cần rất nhiều động tác yêu cầu kĩ thuật cao nhưng đối với hắn mà nói thì thật là dễ dàng.
Toàn hội trường náo nhiệt hẳn lên, rất nhiều người đắc ý rung đùi, Tiết San San ngạc nhiên:" Hóa ra đây là đấu võ a, thật là phấn khích!"
" Đúng vậy, Giang Hằng Vũ thật là lợi hại, người kia không xong rồi." Tiểu Phỉ một bộ háo sắc nhìn lên đài.
Dưới đài không ngừng truyền đến tiếng thét chói tai cùng vỗ tay, vang dội hơn cả cậu thanh niên đội mũ lưỡi trai. Quả nhiên không quá vài hiệp, cậu đội mũ lưỡi trai liền thua trận, lau tay, cùng Giang Hằng Vũ bắt tay:"Người anh em, thật là lợi hại, lúc nào rảnh thì chúng ta nói chuyện." Dứt lời xoay người tiêu sái đi xuống đài.
Giang Hằng Vũ nhìn Tiết San San dưới đài, làm dáng bộ chiến thắng.
Tiết San San sửng sốt, liền ngay lập tức nhìn thấy nhân viên công tác đem phần thưởng giao cho hắn. Hắn giơ lên phần thưởng, nhảy xuống vũ đài:" Cho cậu, điện thợi cũ kia mau ném đi!"
" A?" Cô vẻ mặt mờ mịt.
" A cái gì mà a?" Hắn buồn cười nói:" Tôi nói cái iphone này cho cậu!" Dứt lời mạnh mẽ đưa điện thoại di động nhét vào trong tay cô.
Nhìn hắn trán đầy mồ hôi, còn có vài phần ẩm ướt trên mặt, hắn sáng lạn tươi cười làm cho cô nhất thời hoảng hốt.
" Thật đẹp a!" Tiểu phỉ hâm mộ vuốt ve lớp vỏ bọc bên ngoài, " Đây là iphone đời mới nhất a......"
Tiết San San thấy thế vội hỏi:" Cậu thích sao? Điện thoại này cho cậu đi!" (Lady: Chị ... chị..., không lấy thì cho em đi >
" Như vậy sao được?" Tiểu Phỉ kinh ngạc nói:" Đây là người ta tặng cho cậu mà?"
Tiết San San nhìn nhìn Giang Hằng Vũ:" Làm sao bây giờ? Tiểu Phỉ cũng thực thích cái này, ha ha, cậu sẽ đưa điện thoại này cho cô ấy chứ."
Hắn nhìn cô, trên mặt ngừng lại tươi cười:" Cậu không thích sao?"
" Không phải. Chính là...... Tiểu Phỉ giống như so với tôi lại càng thích hơn......"
" Tốt." Hắn đánh gãy lời cô, cầm điện thoại di động đưa đến trước mặt Tiểu Phỉ:" Tặng cho cậu này, mỹ nữ."
" A!" Tiểu Phỉ thụ sủng nhược kinh, tiếp nhận di động:" Thật ư? Thật sự đem cái này tặng cho tớ?"
" Đúng vậy."
" Cám ơn...... Tớ rất vui......"
Tiết San San ngẩng đầu nhìn Giang Hằng Vũ, hắn tức giận sao? Vì sao hắn rõ ràng đang cười, nhưng cô lại cảm thấy hắn đang tức giận?
Là cô làm sai sao? Kỳ thật kia chẳng qua là cái di động mà thôi, hắn dễ dàng lấy được, có thể tùy tiện đưa cho bất luận kẻ nào. Hắn đưa cho cô, có lẽ chính là tỏ vẻ thân thiết, nhưng là cô lại cự tuyệt.
← Ch. 022 | Ch. 024 → |