Vay nóng Tima

Truyện:Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta - Chương 013

Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta
Trọn bộ 139 chương
Chương 013
Thăm hỏi
0.00
(0 votes)


Chương (1-139)

Siêu sale Shopee


" Tôi...... Tôi lạc đường. Anh có biết bánh ốc ngọt bán ở đâu không?"

Giang Hằng Vũ sửng sốt một chút, bỗng nhiên ha ha cười to.

San San thẹn quá hóa giận:"Cho dù ngươi không nói, cũng không cần cười nhạo tôi?"

" Không có!" Hắn xua tay:" Tôi không có ý cười nhạo cô, bánh ốc ngọt sao? Tôi dẫn cô đi."

Dứt lời liền dẫn cô đi tới một phòng ăn.

Tiết San San chạy lại mua, hắn ta cười nói:" Nguyên lai cô trốn học là để ăn cái này?"

" Không phải, là Tư Tư tiểu thư muốn ăn. Tôi không thèm nghe anh nói nữa, tôi phải vào đưa cho cô ấy."

San san không dám trì hoãn, cầm bánh ngọt liền hướng phòng học chạy đến.

Giang Hằng Vũ nhìn cô rời đi, trên mặt liền mỉm cười.

Trở lại phòng học, Tư Tư bất mãn nói:" Như thế nào lại lâu như vậy! Cô mua cái bánh ngọt ở đâu vậy?"

San San không dám nói gì, yên lặng đem bánh mở ra, Tư Tư lại nói:" Tôi không muốn ăn nữa, thứ này nhiều dầu mỡ, tôi phải bảo trì dáng người."

San San ngây ngẩn cả người, cô từng nghĩ Luật Hạo Thiên đã yêu cầu khó khăn, không nghĩ tới vị Lâm gia đại tiểu thư này càng khó hơn. Chẳng lẽ những người nhà giàu đều biến như vậy sao?

Khó khăn đến lúc tan học, Lâm Tư Tư có việc nên phải về nhà, còn San San ở lại kí túc xá.

Kí túc xá của Tây Nhã đều hoàn hảo, một người một gian, phương tiện đầy đủ. Sau cơm chiều không có việc gì làm, vì thế vụng trộm chuồn ra khỏi trường học.

Đã một tháng chưa đi thăm cha, không biết ông ấy sống như thế nào.

Nhớ tới cha, tâm tình của cô trầm trọng rơi xuống. Tuy rằng công việc vệ sĩ này không tốt lắm, nhưng cô vẫn phải kiên trì, vì cha, cô cũng phải kiên trì mà nhẫn nhịn.

Đi vào nơi thăm hỏi, nhìn người đàn ông đang đeo còng sắt kia được hai người canh gác đưa đến, mũi đau xót, liền cầm lấy điện thoại, hô:"Cha!"

Người đàn ông trung niên kia vốn vẻ mặt hậm hực, nhưng khi thấy cô, lập tức giãn ra tươi cười, cầm lấy điện thoại.

"Cha, người có khỏe không?"

"Tốt, cha hết thảy đều tốt, Tiểu San, con ở trường học thế nào? Học tập có tốt không? Nếu có việc thì cũng không cần đến thăm cha."

San San lắc đầu nói:" Không có, một chút cũng không có, cha yên tâm đi, con rất nhanh có thể tìm luật sư, đến lúc đócon sẽ tìm được luật sư tốt nhất cho ba, thay cha lật lại bản án."

Tiết Đài Ân nhíu mày nói:"Tiểu San, cha đã nói qua bao nhiêu lần, không cho phép con làm như vậy, con như thế nào lại không nghe!"

San San vội la lên:"Cha, người rõ rang là bị oan, lúc ấy người căn bản không uống rượu, người kia cũng không phải do cha đâm chết, vì sao chúng ta không thể chống án?"

"Con còn nhỏ, rất có nhiều việc con không hiểu. Đời này của cha đã không xong rồi, nhưng là cha không thể làm cản trở tiền đồ của con, con chỉ cần chuyên tâm học tập, không cần lên tòa án để lật lại vụ án đó."

"Không được!" Cô quật cường nói:" Con biết cha vì sao không cho con chống án, con đi tìm rất nhiều luật sư, bọn họ đều nói tập đoàn Nghiêm Thị không nên chọc, người bình thường cũng không dám làm việc này, nhưng có một người có thể!"

Cô kích động nói:" Nghe nói luật sư kia rất lợi hại, những việc khó giải quyết cũng đều nhận, nhưng giá của hắn lên tới ba mươi vạn, cho nên con vẫn đang kiếm tiền, hiện tại con đã có hai mươi vạn, rất nhanh có thể đi tìm hắn."

" Con làm sao có nhiều tiền như vậy?" Tiết cha cả kinh nói:"Tiểu San, số tiền kí là từ đâu mà có?"

"......Là do gì cho."

"Con nói gì? Bà ta cho con ở lại nhà chắc gì đã được huống chi là cho con tiền? Đánh chết ta, ta cũng không tin!"

San San cắn chặt răng, kỳ thật cah cô cũng không biết, bởi vì cô không nói cho ông ấy, hai người kí đơn ly hôn không lâu, bà ta liền đuổi cô ra khỏi nhà.

" Thực xin lỗi cha, kỳ thật tiền này là con mượn của bạn bè."

"Bạn bè? Bạn bè nào?Namhay nữ?" Tiết cha khẩn trương hỏi:" Hai mươi vạn không phải số tiền nhỏ, là dạng quan hệ gì mới cho mượn số tiền đó? Con gái, con đừng làm cho cha phải lo lắng!"

" Sẽ không!" Cô xua tay:" Là bạn học nữ, cha yên tâm đi, nhà bạn ấy rất nhiều tiền, căn bản không quan tâm số tiền đó."

Tiết cha trầm mặc trong chốc lát, nhíu mày nói:" Mặc kệ như thế nào, ta không cho con lên tòa án, số tiền kia phải trả lại cho bạn con đi."

"Cha!"

" Chẳng lẽ cha nói con không nghe sao?"

San San cắn chặt răng:" Đã biết." Trong lòng lại như thế nào cũng không phục, cô đau khổ kiếm tiền? Làm sao có thể bỏ dở nửa chừng? Bất quá nếu cha không đồng ý, cô cũng chỉtạm thời đáp ứng một thời gian.

" Ngoan, đây mới là Tiểu San của cha." Tiết cha từ ái nở nụ cười:" Nghe cha nói, đến trường học tập cho tốt, sau đó tìm công việc nào đó, rồi tìm một người chồng sống tốt, chỉ cần con sống như vậy, cha liền cảm thấy mỹ mãn."

" Cha......"San san cảm thấy đau xót, nước mắt liền rơi xuống.

" Đừng khóc ......" Tiết cha thở dài nói:" Ai, cha xin lỗi con, chưa cho con một gia đình hạnh phúc...... Con tuy rằng làdo ta nhận nuôi, nhưng là so với máu mủ còn thân hơn, con gái ruột cũng không nhận thức ta, cũng chỉ có con là đến thăm ta thường xuyên."

" Đừng nói như vậy, cha, ở trong mắt con, người chính là cha đã sinh ra con, những việc này con phải làm. Hàm Nhã, cô ấy còn nhỏ, không hiểu chuyện, người đừng giận nó làm gì."

" Ha ha, ta làm sao có thể giận nó, mặc kệ thế nào, đều là cốt nhục của chính mình, ta không tráchc on bé, có ai muốn có một người cha giết người đâu?"

"Cha, cô ấy sẽ nhận thức người......" San San khóc, trong lòng lại tưởng, chờ cô kiếm đủ tiền, sẽ đi timg luật sư kia lật lại vụ án, cha sẽ không còn tội danh giết người, hết thảy đều trở lại như xưa.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-139)