Truyện:Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân - Chương 05

Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân
Trọn bộ 58 chương
Chương 05
Phó tiên sinh dục cầu bất mãn
0.00
(0 votes)


Chương (1-58)

Cho dù là 𝖙·ⓗ·ủ ◗â·m thì Lâm Chi Hạ cũng chịu không nổi, bởi vì cô loát tới cánh tay đều nhức mỏi, vậy mà Phó Hàn Xuyên vẫn chưa bắn ra.

Lòng bàn tay nóng rát, ngón tay vô lực đến r●𝖚●𝖓 𝖗●ẩ●🍸, đổi từ tay này qua tay nọ, thật là không làm nổi nữa....

Lâm Chi Hạ lo lắng vừa rồi Phó Hàn Xuyên uy h_ℹ️_ế_p nên không dám ⓟ●♓●á●т 𝐫●𝐚 â●Ⓜ️ 🌴●𝒽●🔼𝓃●𝐡, chỉ có thể thường xuyên vặn vẹo có thể, dùng hai bầu n●𝖌ự●↪️ đầy đặn 𝒸*ọ 🔀*á*ⓣ một chút, hi vọng có thể khiến cho người đàn ông thêm sự chú ý.

Kỳ thật Phó Hàn Xuyên đã sớm chú ý tới, anh là cố ý lăn lộn, cũng luyến tiếc khó có khi được cô chủ động.

Chờ anh hưởng thụ đủ hai luồng thịt mềm, lúc này mới từ giữa bầu ⓝ.🌀.ự.🌜 của Lâm Chi Hạ mà ngẩng mặt lên, giả vờ sinh khí mà mở miệng: "Lại chịu không nổi?"

Lâm Chi Hạ đỏ mặt tìm không ra lý do để từ chối, chỉ có thể 〽️ề.ⓜ ɱ.ạ.i kêu: "Ông xã, nếu không... Nghỉ một chút?"

Phó Hàn Xuyên nghe vậy, suýt chút nữa đã phụt cười thành tiếng.

Người dưới thân anh 23 tuổi, lớn lên xinh đẹp động lòng người nhưng thực chất lại là một người phụ nữ ngốc nghếch, vậy mà lại được chính anh chọn làm vợ.

Haizzz....

Phó Hàn Xuyên dục cầu bất mãn nặng nề thở dài một hơi, cuối cùng buông tha cho tay của Lâm Chi Hạ, một giây sau lại bức cho hai chân cô khép chặt, 𝐭·𝐡·ủ 𝒹â·Ⓜ️ liền biến thành chân giao.

Anh như một chú sư tử, phủ phục trên người Lâm Chi Hạ. ✞-𝐡-â-𝓃 †ⓗ-ể cao lớn cúi thấp xuống, dương v*t cứng rắn khảm ở giữa bắp đùi tuyết trắng, đem khe hở giữa bắp đùi trở thành tiểu huyệt mà h●⛎𝐧●🌀 ⓗă𝖓●🌀 🌜ắ*𝐦 𝖛*à*𝐨.

côn th*t thô dài như vậy không chỉ có xát bắp đùi non mịn mà quy đầu còn vươn tới chọc vào khe 〽️-ôⓝ-ɢ phía sau.

Lâm Chi Hạ bị đ_â_m đến †●h●â●п †𝖍●ể đong đưa, 𝒹ụ_↪️ 𝐯_ọ_п_🌀 vòng quanh, ý thức cũng mơ mơ màng màng. Giữa con hoảng hốt, cô như bị côn th*t của Phó Hàn Xuyên đ*â*ɱ thủng, bên trong tiểu huyệt co rút lại từng chút một, dưới tình huống không ai chú ý mà hơi hơi ư*ớ*✝️ á*†.

Lúc này Phó Hàn Xuyên không thương hoa tiếc ngọc, 🅓_ụ_ⓒ ⓥ_ọ_n_🌀 cùng phẫn nộ đêm nay đều vào thời khắc này mà bộc phát ra, hơi thở dày đặc của người đàn ông cùng 𝒹-ụ-c ⓥọn-ℊ giao hòa bên nhau.

Anh hung mãnh ra vào, lập tức thao đỏ da thịt trắng nõn của cô.

"Ưm... A..."

Lâm Chi Hạ hừ nhẹ, tiếng 𝖗·ê·𝐧 𝖗·ỉ từ khe môi tràn ra, đôi tay ôm lấy sau lưng Phó Hàn Xuyên, đầu ngón tay vô thức 🅱️.ấ.⛎ 𝐜hặ.𝐭 lấy da thịt anh, lưu lại một dấu vết nhàn nhạt.

Lúc này đã không còn ai chú ý tới phía trước vừa xảy ra cái gì, nói qua điều gì, mà cùng nhau đắm chìm trong cơn sóng triều 𝖓-ó-𝐧-ⓖ ⓑ-ỏ-𝖓-🌀.

Ⓚh●𝑜●á●❗ 𝒸ả●𝖒 bay nhanh đầy trời, sau eo ẩn ẩn một chút tê dại.

Phó Hàn Xuyên sắp tới điểm cực hạn của 𝖉·ụ·𝖈 𝐯·ọ𝖓·ɢ, anh thẳng lưng nhưng không hướng tới bắp đùi thao làm mà là nửa quỳ, đem quy đầu rỉ nước lấp lánh để bên ngoài tiểu huyệt của Lâm Chi Hạ, tay phải bắt lấy dương v*t loát động.

Mấy chục phút sau, 🌴.i𝖓.♓ ⓓị𝒸.𝐡 đặc sệt 𝓃ó●ⓝ●ⓖ 🅱●ỏ●𝖓●ɢ phun lên tiểu huyệt.

Thật thoải mái....

Lâm Chi Hạ không nhịn được mà г_𝐮_ռ г_ẩ_🍸, cả người tựa hồ đều thoải mái tới sắp phát điên.

Sau khi Phó Hàn Xuyên bắn, 🌴𝒽â·𝐧 т·𝖍·ể liền chậm rãi lười biếng. Một tay anh ôm Lâm Chi Hạ nằm xuống, tay còn lại †●ⓗâ●𝖒 n𝖍ậ●🅿️ vào giữa hai chân cô, đem t1*ռ*h 𝒹ị*c*𝒽 mình vừa bắn ra xoa lên từng địa phương trên cơ thể cô.

Tiểu huyệt, đùi, ɱô*𝓃*ⓖ, ... Mỗi một tấc đều không buông tha.

Anh muốn cho cả 𝐭-𝐡â-𝐧 t-𝒽-ể cô đều lây dính hương vị của anh, cả bên trong cũng muốn, vừa nghĩ anh vừa đưa ngón tay dính đầy †*𝒾*𝐧*h ⓓ*ị𝒸*𝒽 hướng về phía tiểu huyệt mà 𝒸*ắ*m ⓥà*🔴.

Lần này hai ngón tay tiến vào với lực đạo nhẹ nhàng, mang theo chất lỏng sền sệt tỉ mỉ xoa lên các tầng thịt non mềm mịn.

"A... Không cần... Không... A...."

Lâm Chi Hạ 𝐭♓.ở ԁ.ố.ⓒ còn không hoàn toàn vững vàng, bởi vì Phó Hàn Xuyên lại một lần nữa trở nên thác loạn, đặc biệt khi Phó Hàn Xuyên ☑️·ⓤ·ố·т ν·ⓔ đến một điểm nào đó bên trong hoa kính, thanh âm nức nở dần biến thành tiếng гê*n ⓡ*ỉ câu hồn.

Đêm nay Phó Hàn Xuyên buồn bực đến trong lòng nghẹn lại một hơi, rốt cuộc cũng có thể lăn lộn Lâm Chi Hạ một hồi để xả cơn giận.

Anh ác liệt mà không chịu nhân nhượng, ngón tay đảo quanh điểm mẫn cảm kia, đang lúc cô không kịp phòng bị thì đột nhiên anh dùng sức ấn mạnh.

"Không cần... Ông xã... Không cần... A a a...."

Toàn thân Lâm Chi Hạ 𝓇𝖚*ⓝ 𝖗ẩ*𝓎, vùi đầu vào lồng n🌀*ự*ⓒ Phó Hàn Xuyên, cô cao trào dưới ngón tay anh.

d*m thủy của người phụ nữ cùng ✝️❗.ռ.𝐡 𝐝ị𝖈.𝐡 của người đàn ông hòa vào làm một, tới hô hấp cũng cùng một tần suất.

Cao trào qua đi, Phó Hàn Xuyên đứng dậy bước xuống giường, cầm khăn giấy ướt đưa cho Lâm Chi Hạ, sờ sờ cái trán ướt mồ hôi của cô nói: "Ngoan, chính mình lau sạch."

Sau đó xoay người vào phòng tắm, trong chốc lát liền truyền đến tiếng nước tí tách.

Ánh mắt Lâm Chi Hạ ngây ngốc mà nhìn về phía phòng tắm, ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên cửa kính cũng cùng lúc chiếu ra thân ảnh đĩnh bạt của Phó Hàn Xuyên.

Anh đứng dưới vòi sen, tay đặt giữa háng, cánh tay chuyển động lên xuống. Vừa nhìn liền biết anh đang làm gì.

Phó Hàn Xuyên nhịn một tuần nhưng chỉ được bắn một lần, 𝐝ụ●𝐜 ѵọ●𝖓●ɢ vẫn chưa được thỏa mãn hoàn toàn đã xuống giường với dương v*t mới mềm đi được một chút.

Lâm Chi Hạ nằm ở trên giường, xung quanh là hơi thở 𝒹â●𝖒 mĩ vẫn chưa tan đi, nhiệt độ trên người đã nhanh chóng hạ xuống, cô vô thức 𝐜ắ●п 〽️●ô●1, 🅱️●iể●⛎ ✞●ì●ռ●𝖍 〽️-ê 𝐦a-𝓃g.

Cô là người vợ không thể thỏa mãn nhu cầu ◗-ụ-↪️ ☑️ọⓝ-ɢ của ông xã....

Rốt cuộc Phó Hàn Xuyên coi trọng cô cái gì, vì cái gì lại chọn cùng cô kết hôn?

- -----------------------------------------

Nghe đâu đây thấy mùi nam chính yêu thầm =)))

Chương (1-58)