Truyện:Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân - Chương 02

Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân
Trọn bộ 58 chương
Chương 02
Phó phu nhân vừa ⓜ.ề.𝖒 𝐦.ạ.ℹ️ vừa ngoan ngoãn
0.00
(0 votes)


Chương (1-58)

Lửa nóng dưới thân Phó Hàn Xuyên đã căng chặt, một bộ dáng khó nhịn nhưng động tác trên tay lại vừa nhẹ nhàng vừa thong thả, đem quần áo trên người bà xã cởi sạch.

Thời khắc này dường như anh ít đi một phần thành thục ổn trọng, nhiều hơn một phần ấu trĩ trẻ con.

Lâm Chi Hạ rất trắng, từ cổ đến ngón chân đều không hề tỳ vết, da thịt lại vô cùng mịn màng, sờ lên vừa non vừa mềm làm người ta yêu thích đên không muốn buông tay.

Theo vạt áo mở rộng sang hai bên, lộ ra một đôi vú tuyết trắng đẫy đà.

Cho dù đang nằm thẳng nhưng bầu vú lại tựa như mật đào, no đủ đẫy đà, độ cung tuyệt đẹp, trên đỉnh điểm xuyết một viên trân châu nho nhỏ đỏ bừng.

Thành thục xoa bóp, véo một chút dường như có thể chảy ra dòng sữa ngọt ngào.

Hô hấp của Phó Hàn Xuyên dồn dập thêm chút, chóp mũi ⓝó_ռ_𝐠 𝒷_ỏ_𝓃_ⓖ phả ra hơi thở lướt qua 𝓃ⓖ.ự.🌜 Lâm Chi Hạ.

Lâm Chi Hạ sợ tới mức không dám lộn xộn, chẳng sợ động tác của anh có đột nhiên trở nên thô lỗ hay không, cô đều không dám giãy giụa, tùy ý Phó Hàn Xuyên bài bố.

"Nâng 〽️ô●n●𝖌 lên nào." Phó Hàn Xuyên vỗ vỗ vào Ⓜ️ô*п*ɢ cô, ra lệnh nói.

Lâm Chi Hạ thật cẩn thận mà hô hấp, yên lặng cong eo, nâng 〽️●ôռ●𝐠 lên, quần ngủ bảo thủ cùng áo lót cứ như vậy bị người đàn ông kéo xuống.

Phó Hàn Xuyên ném chúng xuống dưới giường, cho chúng bầu bạn cùng chiếc khăn tắm lẻ loi kia.

Dưới chăn là hai cơ thể trần truồng, mảnh vải còn sót lại là chiếc quần lót trên người Lâm Chi Hạ.

Chỉ là một tầng ren mỏng, kề sát với tiểu huyệt và đườ-n-ɢ ↪️-🅾️-ռ-𝖌 của bờ 𝖒ô-ⓝ-🌀.

Phó Hàn Xuyên dường như rất hài lòng, ngẩng đầu lên mổ nhẹ một cái trên môi Lâm Chi Hạ.

Đôi môi phấn nộn 𝖒ề-ɱ 𝖒ạ-𝐢 cùng mùi hương của cơ thể cô phảng phất trong không khí làm anh say mê quên lối về.

Một chút lại một chút, từ nhàn nhạt 𝐦ú·ⓣ ♓ô.𝐧 bất tri bất giác lại biến thành môi răng giao triền.

Đầu lưỡi Phó Hàn Xuyên 🦵_𝖎_ế_Ⓜ️ môi Lâm Chi Hạ, bá đạo hướng tới bên trong mà công thành đoạt đất, không chút khách khí cuốn lấy đầu lưỡi nho nhỏ của cô dây dưa ɱú-т vào. Tiếng nước tấm tắc len lỏi vào từng ngóc ngách trong phòng, cực kỳ sắc tình.

Đối với việc ⓗ*ô*n Ⓜ️ô*1, Lâm Chi Hạ cô lại thích.

Bọn họ dù sao cũng là vợ chồng, Phó Hàn Xuyên lại là người đàn ông anh tuấn, môi răng giao triền đã làm cô thoải mái.

Lâm Chi Hạ thậm chí có một loại hy vọng xa vời, nếu có thể chỉ cần 𝒽.ô.ռ 𝖒.ô.1 mà không 🦵à·ɱ †ì·п·𝐡, thì tốt biết mấy....

Cô khẽ nhếch miệng, toàn thân bị Phó Hàn Xuyên 𝖍ô·𝓃 đến nóng lên, 𝐭-♓-â-п 𝖙-♓-ể cứng đờ chậm rãi thả lỏng, đầu lưỡi nho nhỏ của cô bị anh câu dẫn duỗi ra, bại lộ trong không khí giao triền.

"Ⓛ❗ế.〽️ anh."

Thanh âm Phó Hàn Xuyên nghẹn ngào trầm thấp.

Tính tình cùng t_𝖍_â_ռ 𝖙_ⓗ_ể của Lâm Chi Hạ đều 𝖒_ề_Ⓜ️ ⓜạ_ï giống nhau, kêu cô làm gì cô đều ngoan ngoãn làm cái đó, trên giường dưới giường đều như vậy.

Trên mặt cô nóng lên, nâng đầu lên gần sát trước mặt Phó Hàn Xuyên, đầu lưỡi phấn nộn duỗi ra 🦵𝖎-ế-ⓜ đôi môi mỏng của anh.

Vừa ướt vừa mềm, còn rất ngọt.

Giống như một con mèo nhỏ.

Sau khi ⓗô●n ⓜ●ô●ℹ️ đến thỏa mãn, môi lưỡi Phó Hàn Xuyên theo cần cổ 〽️●ả●ⓝ●𝖍 𝖐ⓗả●𝐧●♓ của cô một đường ⓗ.ô.𝖓 xuống, lửa nóng trên bàn tay cũng 💰-ờ 𝖘𝐨-ạ-𝐧-ɢ khắp nơi.

Tay anh bắt lấy một một bên vú thịt mà xoa bóp, tay còn lại hướng tới nơi riêng tư mẫn cảm mà ✔️-𝐮-ố-𝖙 ν-ⓔ.

Ⓗô*𝖓 ⓜô*ℹ️ làm Lâm Chi Hạ có chút ý loạn tình mê, tới khi bàn tay Phó Hàn Xuyên đụng vào quần lót mới khiến cô nháy mắt thanh tỉnh, hai chân đột nhiên ⓚẹ_ρ ⓒ_𝒽ặ_𝐭 lấy lòng bàn tay anh.

Phó Hàn Xuyên nhăn nhăn mày, khẽ cắn nhũ thịt tuyết trắng một cái, uy h-𝐢-ế-🅿️ nói: "Buông ra."

"Vâng..."

Lâm Chi Hạ nhẹ nhàng trả lời, eo chợt căng thẳng, do dự vài giây mới chậm rãi đem đùi mở ra.

Phó Hàn Xuyên đối với việc này vô cùng bất mãn.

Anh kéo hai chân cô ra, bức cho bắp đùi cô đều mở rộng ra, lộ ra chiếc quần lót ren mỏng.

Anh duỗi tay đi xuống sờ, lòng bàn tay cách một lớp vải dệt bao trùm lấy tiểu huyệt của Lâm Chi Hạ.

Mẹ nó.

Không có một chút dấu vết ẩm ướt.

Phó Hàn Xuyên nhíu chặt mày, lại sờ sờ vài cái, kết quả vẫn như cũ làm cho anh tức giận, ngay cả động tác 𝖛*𝖚ố*ⓣ 𝐯*e ✝️♓·â·ⓝ т𝒽·ể của Lâm Chi Hạ cũng dần mất khống chế, để lại dấu vết trên cơ thể cô.

Ⓗ-ô-n ⓜ-ô-1, âu yếm, 𝐯u-ố-ⓣ 𝖛-𝐞...

Phó Hàn Xuyên tự xưng là cẩn thận tỉ mỉ, vừa rồi rõ ràng Lâm Chi Hạ cũng có chút phản ứng, còn đón ý nói hùa cùng với anh 𝖍-ô-n 〽️ô-𝒾.

Mà ✞ⓗ_â_ⓝ 🌴_h_ể của cô lại cố tình trúc trắc giống như là xử nữ, một chút d*m thủy đ●ộ●ռ●🌀 ⓣì𝖓●♓ đều không có.

Thấy Phó Hàn Xuyên đình trệ, Lâm Chi Hạ liền không dám thở mạnh, vẫn nằm đó không nhúc nhích, cho dù bị niết đau cô cũng không dám lên tiếng.

Hơi thở nóng cháy dần rút đi, không khí dần dần trở nên xấu hổ.

Nhưng là 𝐥.à.ɱ 𝖙ì.ռ.h, vẫn phải làm!

Mặt mày Phó Hàn Xuyên thâm trầm, thần sắc không vui, п𝐠ự·𝐜 nặng nề phập phồng. Anh đứng dậy đi về phía tủ đầu giường, từ trong ngăn kéo lấy ra dịch bôi trơn, đem xoa một ít chất lỏng dính nhớp lên tay sau đó anh cởi ra quần lót của Lâm Chi Hạ, hướng tới tiểu huyệt của cô xoa xoa.

Dịch bôi trơn thực lạnh làm Lâm Chi Hạ run run, hít một ngụm khí lạnh rồi không dám lên tiếng nữa, an an tĩnh tĩnh mà mở rộng hai chân.

Phó Hàn Xuyên nhận ra nên liếc mắt nhìn cô một cái, khắc chế sốt ruột cùng tức giận mà thả chậm động tác.

- -----------------------------------

Khúc "L●𝒾ế●ɱ anh" tuii chắc chắn sẽ có cô nghĩ bậy =))) Tại lúc edit tui cũng zậyy á 🤣

Chương (1-58)