Hương hoa sơn chi
← Ch.01 | Ch.03 → |
Edit by Kiera
Lục Diễm dùng dương v*t sưng to đến không thể kiềm chế được mà đâ.Ⓜ️ 𝖛.à.🅾️ giữa hai chân thiếu nữ, đổi lấy lại một tiếng ⓡ*ê*𝖓 ⓡ*ỉ, sau đó anh rời khỏi đôi môi bị mình hô●𝓃 đến sưng đỏ, từng chút từng chút một 𝒽*ô*ռ xuống phía dưới, đi tới cái cổ trắng nõn.
Ngửi được mùi hương mang theo hương thơm của hoa sơn chi trên người cô gái, 🍳-u-𝐲-ế-𝐧 ⓡ-ũ 𝐤í𝒸_♓ ✞_♓í_↪️_𝖍 anh kiềm chế không được mà vươn đầu lưỡi 𝐥ℹ️*ế*𝖒 một chút, sau đó lại cắn khối thịt mềm một cái, đầu lưỡi từng chút từng chút phối hợp với hạ thân mạnh mẽ va chạm, kết quả làm lỗ tai nhỏ của cô gái mang theo một dấu 𝐡ôn..
côn th*t cương cứng của Lục Diễm cách hai lớp vải vẫn cảm nhận được sự ẩm ướt, vừa nóng vừa ướt, làm anh có chút khống chế không được mà kêu ra một tiếng thở dài.
côn th*t không thể khống chế lại càng sưng to thêm, khi va chạm tiռ.ⓗ 🅓ị.𝖈.𝒽 chảy ra từ quy đầu làm Lục Diễm cảm thấy có chút ướt dính, đầu lưỡi lại 👢.ℹ️ế.Ⓜ️ tới nơi khác, hút ra một dấu ⓗô*п nữa, hạ thân anh có chút sưng đau, còn yết hầu lại càng ngày càng ngứa.
Bàn tay ✞ⓗâ.ɱ ⓝ♓.ậ.𝓅 vào trong cái áo lót màu trắng trước п🌀ự●𝐜, lòng bàn tay hướng về một điểm nho nhỏ cưng cứng, năm ngón tay nắm lấy đầu v* nhỏ mà 𝐯ⓤ·ố·t ⓥ·𝑒 nhào nặn rồi thở dài một tiếng, thật mềm.
Tiếng 𝐫ê-𝓃 𝓇-ỉ vang lên càng cổ vũ những dấu ♓ô-n xuất hiện, Lục Diễm kéo một bên thắt lưng xuống, đầu lưỡi đi vào áo 𝓃🌀●ự●𝐜 tìm lấy nhũ hoa hồng hào ở giữa, kéo ra tới 𝐥❗-ế-Ⓜ️ 🦵-1ế-Ⓜ️, l·❗ế·〽️ vòng quanh rồi lại 𝖑1*ế*m tới thịt vú xung quanh, sau đó bỏ vào trong miệng mà cắn cùng dùng sức l𝐢ế.𝖒 〽️ú*𝐭.
Toàn bộ mặt của Lục Diễm đều 𝖛ù.ℹ️ ✅à.𝐨 trong bầu 𝓃·𝐠ự·𝒸 trắng nõn của cô gái, vừa hút vừa 𝐥●ℹ️ế●𝐦 xoa dịu một bên nⓖ●ự●↪️ no đủ, một bên khác thì bị anh xoa đến càng m_ề_m 𝖒ạ_𝖎, thân dưới của anh đổi góc độ đâ·Ⓜ️ đến chính giữa quần lót, quần lót màu trắng bị anh mãnh liệt đâ·m đến mức biến thành một đường vải ở chính giữa khe thịt, môi hoa huy*t của thiếu nữ mờ mờ ảo ảo được che lấp bởi lớp vải ướt mỏng manh.
"Không cần... ưm..."
Không biết là ai đã chảy ra chất lỏng làm lớp vải dính vào côn th*t, làm nó lộ ra bộ dáng thật dữ tợn.
Lục Diễm chịu không nổi kéo quần lót đang dính chặt vào côn th*t của mình xuống, đứng dậy nhìn cô gái dưới thân, cả người cô đều đỏ bừng, từ lỗ tai đến phía dưới, dấu 𝖍ô·𝖓 màu đỏ kéo dài một đường đến vú trắng nõn, đầu v* hồng hồng thì bị hút sưng đến đứng thẳng lên.
Lục Diễm dùng tay mở hai cái đùi trắng nõn thon dài ra, nhìn tấm vải trắng đang trũng ở giữa, hai bên lộ ra hoa huy*t đầy đặn, đôi mắt Lục Diễm đỏ lên, dùng côn th*t tím đen của mình 𝒽_𝖚_п_𝐠 ♓ă_ռ_ℊ mãnh liệt dập mạnh nơi khe hở ռ-óп-𝖌 𝒷ỏп-𝐠 kia, đ.â.m mạnh đến mức vang lên tiếng bạch.
"Ưm.... a.... Đừng."
Âm thanh 𝐫ê-ռ r-ỉ ⓜ●ề●m 𝖒●ạ●ℹ️ vang lên cự tuyệt, nhưng tao huyệt lại cố tình không ngừng 𝒸♓*ả*🍸 𝐧*ư*ớ*𝐜.
Cả người đem trọng lượng đè lên chỗ sưng to kia, Lục Diễm ⓛ❗ế-𝐦 khóe mắt đỏ bừng của cô gái nhỏ, không ngừng ♓ô●𝓃 lấy cái miệng nhỏ nhắn đang 𝐫ê●n 𝐫●ỉ, đầu lưỡi ôn nhu quần lấy cái lưỡi non mềm, phía trên thì vô cùng ôn nhu 𝒽_ô_ռ Ⓜ️ô_ℹ️, còn hạ thân phía dưới lại ngày càng mãnh liệt va chạm, giống như chỉ cần dùng lực một chút là quy đầu sẽ bọc lớp vải ướt dầm dề ấy rồi cùng nhau đ-â-m ν-à-🔴, côn th*t tím đen sẽ từ bốn phía đâ·ⓜ nát nơi Ⓜ️ề-Ⓜ️ Ⓜ️-ạ-❗ mỏng manh của cô gái nhỏ, từng chút một.
Thời khắc sắp bắn ra thì đột nhiên Lục Diễm tỉnh dậy, trợn mắt nhìn trần nhà màu trắng, quay đầu sờ bên kia, đệm chăn lạnh lạnh, ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn chiếu vào đũng quần ướ_t á_ⓣ một mảnh kia, Lục Diễm lấy cánh tay che khuất đôi mắt, bình tĩnh một lát rồi xuống giường, đi tắm rửa.
_______
Anh đang đi tới hành lang lầu ba trường thì đột nhiên gặp phải cô gái nhỏ mà tối hôm qua bị mình đặt ở dưới thân làm tới mức kêu một đêm kia, hôm nay cô mặc đồng phục với áo sơ mi, càng mang vẻ xinh đẹp hơn.
Tầm mắt Lục Diễm không dấu vết nhìn chỗ căng phồng trước ռ_𝐠_ự_↪️ của cô gái nhỏ, đầu lưỡi đè nặng sau răng rồi 💰i*ế*✞ 🌜♓ặ*𝖙 lại.
Bàn tay cấm vào trong túi quần hơi cong lên, trên mặt vẫn là không lộ dấu vết gì rồi đi qua, lúc đi ngang qua, trong không khí lại thoang thoảng hương thơm hoa sơn chi giống như đêm qua, κ*í𝐜*♓ †𝒽*í*ⓒ*𝖍 đến mức làm тⓗ_â_ռ 🌴♓_ể anh không khống chế được mà nóng lên.
Ánh mắt Lục Diễm tối lại, cảm thấy thân dưới cũng có chút nóng lên, thầm mắng một tiếng.
↪️hế-† tiệt.
← Ch. 01 | Ch. 03 → |