Truyện:Nhật Ký Của Tuyết Cơ - Chương 30

Nhật Ký Của Tuyết Cơ
Trọn bộ 46 chương
Chương 30
0.00
(0 votes)


Chương (1-46)

Hai người đứng trong góc khuất 🦵*à*Ⓜ️ ✞ì𝓃*♓ xoa vú, bọn họ chơi tới vui ⓢư.ớ.п.𝐠, ⓓâ_〽️ thuỷ chảy đọng thành một bãi dưới sàn, dưới sức nóng của mùa hè lại bốc hơi nên, trong xe vừa chật vừa hẹp, mùι vị tanh tưởi lập tức tỏa ra xung quanh.

Đột nhiên có người hô: "Mùi gì thế? Con mẹ nó đứa nào tè dầm vậy?"

Huyệt nhỏ của Trương Tuyết Cơ co rút lại sợ bị những người khác phát hiện bản thân tốc váy bị người ta chơi.

Ai ngờ gã đàn ông phía sau lại đâ_𝐦 càng mạnh, trứng dái đập đôm đốp vào cặp Ⓜ️ô-𝖓-ℊ trắng nõn của cô biến nơi đó thành màu đỏ hồng mê người. Gã 𝓇ú.ⓣ r.𝐚 mau và tiến vào cũng lẹ, Trương Tuyết Cơ không chịu nổi kêu thành tiếng: "A..."

Lúc này, mọi người đồng loại nhìn vào trong góc, phát hiện ra có người đang 🦵●à●〽️ ✞ìn●𝐡.

Váy áo Trương Tuyết Cơ xộc xệch lộ cả vú, ✞-𝖍â-ռ 𝖙-♓-ể đong đưa theo từng cú thúc của gã đàn ông. Lúc này đủ mọi ánh mắt đổ dồn lên người Trương Tuyết Cơ, cô xấu hổ không thôi: "A... đừng... đừng cưỡng gian tôi... Cứu mạng..."

Gã đàn ông phát bực: "Con mẹ đồ đĩ nhà cô! Ra khỏi nhà mang theo cái *** ϲạo lông lắc qua lắc lại trước mặt ông đây d*ụ ⓓ*ỗ, nhờ ông đây 𝒸𝒽.ịc.h rớt đứa con hoang trong bụng cô ra. Cả người cô sảng khoái phát run, cô hỏi xem xung quanh ai thấy ông đây cưỡng gian cô không? Đồ đĩ, xem ông đây c_𝖍_ị𝐜_𝖍 𝐜ⓗ·ế·t cô!"

Biểu cảm trên mặt Trương Tuyết Cơ hưởng thụ, chất chứa xuân tình, không hề có dấu hiệu bị é*𝐩 ⓑ*⛎*ộ*↪️, hiển nhiên là gái điếm chính hiệu.

Có vài người ngứa mắt không nhìn được nữa, yêu cầu bác tài dừng xe lập tức bước xuống. Số người trên xe bus liên tục giảm bớt, cuối cùng chỉ còn lại mười mấy tên đàn ông không chịu bỏ lỡ trò hay trước mắt.

Gã đàn ông buông Trương Tuyết Cơ, xé toạc váy áo trên người cô, túm chặt vú cô điên cuồng đâ●𝖒 chọc. dương v*t 𝐫ú·𝖙 r·𝖆 toàn bộ rồi lại c.ắ.〽️ ✅à.0 nguyên cây, tốc độ nhanh tới hoa mắt, dịch nhờn bị kéo ra theo vung vẩy khắp nơi.

"A... mạnh quá... dương v*t lớn cắm giỏi quá... đâ·𝐦 xuyên cả *** ԁâ*Ⓜ️ mất... Ưm... tê quá... lại chọc tới tử cung rồi..."

"Mọi người xem đi, tôi nói đĩ dâ_Ⓜ️ này 𝖉*ụ ◗*ỗ tôi mà, bằng không sao dương v*t tôi sẽ ↪️ắ-Ⓜ️ 𝖛à-ο *** cô ta chứ. Cô ta là gái điếm hàng thật giá thật, trong bụng còn mang thai đứa con hoang không biết của ai. Vẫn là tôi rủ lòng thương muốn giúp cô ta tẩy rớt đứa con hoang trong bụng."

Đám đàn ông trong xe ngo ngoe rục rịch, hai mắt phát sáng, gái điếm 𝖓𝖌ự_ⓒ nở ⓜô-n-ⓖ to đã đủ hấp dẫn người, ở đây là còn là thai phụ, vừa nhìn â-ɱ ⓗ-ộ múp míp khi mang thai của cô bọn họ đã không nhịn được muốn véo một cái.

Đám đàn ông vây quanh bắt đầu dở trò với Trương Tuyết Cơ.

"Ưm... đừng... đừng cắn vú người ta... A... Hút mạnh quá... vú ngứa quá..."

"Hư... đừng Ⓜ️ú*✝️ hột le... người ta không nhịn được cao trào mất... Ưm... vừa bị hút vừa bị cắm... sảng khoái muốn 𝖈·𝐡ế·t... Hức... chân đĩ ԁâ·ɱ mềm nhũn rồi... không đứng được nữa..."

"Ưm... dương v*t lớn chọc vào miệng rồi... Ư... to quá... căng rách miệng người ta mất..."

dương v*t đám đàn ông chơi nát từng cái động một trên người Trương Tuyết Cơ. Cô bị hai tên đàn ông kẹp ở giữa, â_ⓜ ⓗ_ộ và cúc huyệt mỗi nơi ngậm một cây dương v*t lớn. Hai dương v*t ở bên trong thi nhau cọ sát như đang thi đấu, cái này nhanh hơn, cái kia còn nhanh hơn nữa.

"A... â_𝐦 ♓_ộ và cúc huyệt bị lấp đầy... A... nhanh quá... Chậm... chậm lại... bị đâ·ⓜ xuyên mất...

"𝒞𝐡-ị-↪️-𝖍 chậm sao làm cô 💲ướռ-ⓖ được!"

"Mẹ nó đúng là đĩ ԁ_â_Ⓜ️! *** thai phụ có khác, 𝒸𝒽·ị·🌜·♓ vào thoải mái vô cùng! Nước nhiều, vú lớn... úp cả mặt vào cũng được!"

Chương (1-46)