Vay nóng Tima

Truyện:Nhàn Thê Đương Gia - Chương 007

Nhàn Thê Đương Gia
Trọn bộ 162 chương
Chương 007
Hai nhà cầu hôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-162)

Siêu sale Shopee


Ngày lại ngày trôi qua, Cơ Thất Nhàn đi vào thế giới này đã có một đoạn thời gian, đối với tình hình trong phủ cũng có hiểu biết nhất định.

Thí dụ như đại ca cùng nhị ca nàng là do đại phòng sinh ra. Đại ca là Trạng Nguyên văn tài đệ nhất của triều đại, tài văn chương tuyệt vời, cương trực ghét a dua nịnh hót, đã ra khỏi nhà xây dựng phủ riêng. Nhị ca lại vừa vặn tương phản, là quái thai của toàn bộ Cơ gia, không tìm cách phát triển nhà mình, lại chạy tới đệ nhất môn đình Chiến gia thành môn khách nhà người ta. Mà đại nương từ lúc trẻ tuổi đã ăn chay niệm phật, không hỏi thế sự.

Đương gia chủ mẫu tự nhiên liền rơi xuống tay nhị phòng. Nhị phòng có hai hài tử, lão ngũ lão lục là đôi long phượng thai. Lão lục ngày ấy đã gặp qua. Lão ngũ nghe nói là người xinh đẹp nhất trong đám tỷ muội Cơ gia. Tuy rằng Cơ Thất Nhàn chưa thấy qua cái mà nhị phòng sinh ra gọi là ngũ tỷ, nhưng nghe Hỉ Nhi kể lại, còn nghĩ đến ngày ấy chứng kiến Cơ Lục Phúc, như thế nào cũng không tưởng tượng ra được con gái trong đôi long phượng thai cùng Cơ Lục Phúc lại có thể là nữ hài tử xinh đẹp nhất trong Cơ phủ.

Tam tỷ là do tam phòng sinh ra. Tam phòng nguyên cũng là quan gia tiểu thư, nhưng là người ốm yếu nhiều bệnh, tuổi còn trẻ đã hương tiêu ngọc vẫn.

Lão Tứ Cơ gia sinh ra không bao lâu liền chết non, tứ phòng sau đó vì nguyên nhân đó mà đau buồn đi theo luôn.

Mình xem như là ngũ phòng, cũng chính là này phòng nhỏ nhất trong Cơ phủ. Khó trách ngày đó Nhị di nương làm khó dễ như vậy, hóa ra mẫu thân mình đúng là nha hoàn trong phủ, trách không được nhận sự khi dễ của nhị phòng như vậy. Mà mẫu thân này cũng qua đời lúc còn trẻ.

Cho nên tính toán sơ sơ, tuy rằng Cơ lão phụ thân có năm thê thiếp, cũng chỉ thừa lại duy nhất nhị phòng. Tình trạng như vậy dù không muốn sủng nhị phòng cũng không được.

Tuy rằng thân thể Cơ Thất Nhàn đã tốt lắm rồi, hơn nữa thân thể vốn yếu đuối nhu nhược từ lúc có nàng bổ sung xong, cũng trở nên hết bệnh khỏe mạnh hơn. Đại khái là bị thể chấn của nàng ảnh hưởng đến. Hiện tại Cơ Thất Nhàn hoàn toàn không gầy yếu chút nào.

Nhưng, Cơ Thất Nhàn vẫn như trước mỗi ngày giả bộ nhu nhược. Nàng cũng không muốn rước lấy phiền toái gì. Tiểu thư nhu nhược, chính là rất thích hợp để che dấu cho nàng. Điều này làm ỗi lần thấy nàng Cơ Tam Huệ lại càng thêm đau lòng không thôi.

Ngày qua như nước chảy, trừ bỏ nhị phòng thường đến khiêu khích một chút, cũng không chuyện gì đáng giá nhắc tới. Mà mỗi lần nhị phòng khiêu khích cũng đều bị Cơ Tam Huệ bốn lạng bạt thiên cân đánh trở về, nhị phòng cũng không chiếm được lợi gì, mỗi lần đều là hưng phấn mà đến, sau đó phẫn nộ mà về.

Cơ Tam Huệ từ sau chuyện Thất Nhàn rơi xuống nước, liền càng thêm cảnh giác đối với nhị phòng, lo sợ làm bị thương đến tiểu muội.

Cơ Thất Nhàn quả thật ra rất là vui mừng với cuộc sống như vậy, nhàn nhã tự tại, không cần quan tâm, không cần lo lắng, tuy rằng nhị phòng đối với nàng tràn đầy địch ý, nhưng nàng cũng chỉ đem hành động nhị phòng giống như sau khi ăn xong thì phải chế thuốc mà thôi.

Cho đến một ngày, toàn bộ cuộc sống lúc này mới xảy ra biến hóa.

Sau giờ ngọ rỗi rãi, Cơ Thất Nhàn giống như ngày xưa nằm ở ghế nằm trong viện, vui vẻ phơi nắng. Chỉ chốc lát sau, liền tiến vào giấc mộng đẹp hương vị ngọt ngào. Chuyện này kiếp trước đối với nàng mà nói được cho là chuyện xa xỉ, hiện tại nàng mỗi ngày đều có thể làm được. Nhớ tới đó, thật sự là không thể tưởng tượng được.

Chỉ nghe bên tai truyền đến tiếng Hỉ Nhi hoang mang rối loạn, từ đằng xa:"Tiểu thư! Tiểu thư!"

Cơ Thất Nhàn trợn mắt, xem xét Hỉ Nhi: "Gọi hồn sao!" Nhìn Hi Nhi clao tới hơi thở hổi hiển, bắt tay rót chén trà đưa lên:"Uống miếng nước, đừng nóng vội."

Hỉ Nhi "Ọc ọc" uống miếng nước, bấy giờ mới thở dài một hơi, hòa hoãn lại.

Cơ Thất Nhàn chậm rì rì hỏi:"Làm sao vậy?"

Hỉ Nhi "A" một tiếng, dường như nhớ tới cái gì, vội vàng nói:"Tiểu thư, không tốt, tiểu thư."

"Tiểu thư ngươi là ta rất tốt!" Cơ Thất Nhàn liếc mắt lườm Hỉ Nhi một cái.

"Không phải, tiểu thư." Hỉ Nhi biện giải, "Chiến gia cùng Lâm gia tới cầu hôn."

"Cầu hôn?" Cơ Thất Nhàn nghi hoặc. Chiến gia này nàng biết, đệ nhất môn đình của Thiên Diễm hoàng triều, nhị ca nàng chính là môn khách nơi đó. Chiến gia cư nhiên tới cầu hôn? Hiện tại trong phủ có ba tiểu thư, vậy thì hướng người nào cầu hôn chứ? Lâm gia kia gia thế như thế nào?

Hỉ Nhi nói:"Đúng vậy, đều tới cầu hôn. Chiến gia là đệ nhất môn đình của hoàng triều chúng ta, có thể gả vào đó là ước mơ tha thiết của bao nhiêu nữ tử. Lâm gia kia mặc dù không giàu có bằng Chiến gia, nhưng là một trong nhưng nhà có mỹ nam nổi tiếng của hoàng triều chúng ta đó, là tình nhân trong mộng của rất nhiều cô nương tiểu thư đó. Bọn họ cư nhiên đều đến Cơ phủ chúng ta cầu hôn!"

Tiểu nha đầu này nói một hơi, nhưng lại chưa nói đến trọng điểm.

Cơ Thất Nhàn cười liếc nhìn nàng một cái:"Tiểu nha đầu tâm xuân trỗi dậy, muốn gả cho người ta sao? Sáng mai tiểu thư nhà ngươi chọn cho ngươi một người tử tế."

Hỉ Nhi mặt đỏ lên:"Tiểu thư chê cười Hỉ Nhi." Sau đó vẻ mặt thành thật nói, "Hỉ Nhi mới không lấy chồng. Hỉ Nhi muốn vĩnh viễn hầu hạ tiểu thư."

"Nha đầu ngốc." Cơ Thất Nhàn cũng không lại trêu chọc nàng, hỏi:"Vậy hai nhà kia hướng người nào cầu hôn?"

Trong lúc nhất thời Hỉ Nhi không có tiếng động.

Cơ Thất Nhàn ngẩng đầu, chỉ thấy Hỉ Nhi có chút quẫn bách, một lúc lâu sau mới ngượng ngùng mở miệng:"Tiểu thư, ta chỉ là thấy có người đến cầu hôn, vội chạy đến nói cho ngài biết. Đã quên hỏi thăm bọn họ là hướng vị tiểu thư nào cầu hôn.

Cơ Thất Nhàn đen mặt, thật sự là cái nha đầu hậu đậu. Cư nhiên kiểm hạt vừng mà quên dưa hấu. Nói xong lời cuối cùng, đúng chỗ quan trọng nhất thì hoàn toàn không biết một chút gì.

Bất quá rất nhanh nàng sẽ biết tất cả sự tình, bởi vì đêm hôm đó Cơ Tam Huệ liền sầu lo đi tới sân của nàng.

"Tam tỷ, làm sao vậy?" Cơ Tam Huệ từ lúc tiến vào xong, liền vẫn ngồi ở chỗ kia, không nói lời nào, làm cho Thất Nhàn rất là buồn bực.

Cơ Tam Huệ ngẩng đầu, muốn nói rồi lại thôi. Cuối cùng rốt cục đã mở miệng:"Tiểu Thất, Chiến gia cùng Lâm gia hôm nay tới cầu hôn."

"Ân, ta biết. Hỉ Nhi nói cho ta rồi." Thất Nhàn nói, nhìn về phía Cơ Tam Huệ, "Tam tỷ đã xinh đẹp lại hiền lành, người bên ngoài lại không mù, khẳng định hâm mộ danh tiếng Tam tỷ đến đây đi." Nói xong làm ra dáng điệu như nam nhân mê đắm đánh giá Cơ Tam Huệ.

Cơ Tam Huệ bị Thất Nhàn chọc cười một chút, nở nụ cười:"Quỷ nha đầu!" Ngưng lại, nói tiếp, "Chiến gia hướng Ngũ muội cầu hôn. Lâm gia cầu hôn là ta."

Thất Nhàn xem thường một chút, thì ra không có chuyện gì dính đến mình a. Mệt cả buổi chiều mình còn phiền não một trận. Nha đầu Hỉ Nhi kia không bằng đừng nói cho nàng biết tin tức này thì hơn.

Xem Cơ Tam Huệ vẫn dáng điệu ưu sầu, Thất Nhàn nói: "Tam tỷ, đây chính là chuyện tốt a! Nghe nói Lâm thiếu gia kia là mỹ man có tiếng ở hoàng triều chúng ta, gia thế cũng tốt. Tam tỷ gả đi qua, là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi đó."

Cơ Tam Huệ lo lắng nhìn Thất Nhàn:" Lâm gia kia tốt, Lâm thiếu gia cũng không sai, quả thật là vị hôn phu tốt để chọn." Dừng một chút, nàng nói, "Nhưng, Tiểu Thất, ta gả đi qua đó xong, ngươi phải làm sao bây giờ? Chỉ cần ở trong nhà này, Nhị nương nhất định sẽ làm khó ngươi. Đến lúc đó, nếu ta không ở đây, ngươi làm thế nào có thể ứng phó được?"

Thì ra Tam tỷ nàng phiền não là chuyện này! Làm nội tâm Thất Nhàn nóng lên. Tam tỷ thật sự đem nàng đặt ở trong lòng, đem tương lai của nàng đều lo lắng vào.

Thất Nhàn đang muốn mở miệng, thì Cơ Tam Huệ làm như nhớ tới cái gì, mắt sáng ngời lên: "Tiểu Thất, ngươi theo ta gả cùng nơi đi. Tiểu Thất, ngươi yên tâm, ta sẽ nói cùng Lâm gia người ta, làm cho chúng ta có thể làm bình thê. Đến lúc đó tỷ muội chúng ta có thể vĩnh viễn không xa rời nhau."

Buổi nói chuyện làm cho Thất Nhàn khóe miệng run rẩy. Dũng cảm thật! Tư tưởng cũng quá mạnh mẽ! Tam tỷ này thật sự là yêu thương nàng quá, ngay cả trượng phu cũng nguyện ý chia sẻ cùng nàng, cư nhiên muốn tỷ muội cùng thờ một chồng. Không biết là nên tán thưởng một chút sự vô tư Tam tỷ, hay là cảm khái tỷ tỷ này hơi ngu ngốc.

Thất Nhàn cố gắng kéo căng khóe miệng:"Tam tỷ, ngươi yên tâm đi, ta một mình ứng phó cũng được. Ngươi hiện tại liền an tâm làm tân nương của ngươi, không cần lo lắng cho ta. Tiểu Thất không thể cả đời đều dựa vào Tam tỷ phải không? Tiểu Thất nhất định vượt qua mọi chuyện thật tốt."

Nói một phen làm cho Cơ Tam Huệ cảm động không thôi, Tiểu Thất của nàng trưởng thành, kiên cường. Cơ Tam Huệ vui mừng gật đầu.

Nhưng nàng vẫn lo lắng như trước, vừa muốn mở miệng thuyết phục Thất Nhàn:"Tiểu Thất, Tam tỷ thật cao hứng khi ngươi có tâm này. Nhưng, tỷ tỷ vẫn cảm thấy, Tiểu Thất cùng tỷ tỷ ở chung một chỗ là tốt nhất. Cho nên......"

Thất Nhàn đầu đầy quạ đen, Tam tỷ này thật đúng là chưa từ bỏ ý định a, hạ quyết tâm muốn nàng cùng mình gả qua hay sao? Nàng thật sự không thích chuyện phiền toái là tỷ muội cùng hầu hạ một chồng như vậy, huống hồ mình còn làm tiểu tam phá hư hạnh phúc vốn nên là của Tam tỷ. Nghĩ đến Tam tỷ thiệt tình đối đãi với nàng, nàng làm sao có thể làm chuyện có lỗi với Tam tỷ?

Lập tức ngăn cản Cơ Tam Huệ nói chuyện:"Tốt lắm tốt lắm, Tam tỷ, ngươi không cần lo lắng. Ngươi hiện tại phải làm chính là trở về ngẫm lại cuộc sống tốt đẹp về sau với Lâm thiếu gia." Nói xong đem nàng đẩy ra ngoài cửa.

Hành động như vậy đã làm cho Cơ Tam Huệ không hiểu làm sao cả.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-162)