Tiểu thiếp tụ hội
← Ch.015 | Ch.017 → |
Quả nhiên không ngoài dự kiến của Thất Nhàn, sân của mình rất nhanh liền náo nhiệt. Các nữ nhân liên quan dường như đã ước hẹn trước, tốp năm tốp ba lại đây.
Hậu viện nhiều nữ nhân như vậy, một ít không chịu sủng dựa vào chút được sủng ái kia cũng không có bị quở tránh nặng.
Hỉ Nhi, Nhạc Nhi hai cái tiểu nha đầu bận rộn chết đi được. Phải biết rằng, từ lúc phu nhân gả lại đây là lần đầu tiên Liên nhu uyển có nhiều người đến cùng lúc như vậy.
Thất Nhàn đang khóc thét vì thời gian mình nhàn hạ tắm nắng cư nhiên bị đám nữ nhân nhàm chán chiếm cứ, nàng thật hoài niệm sự lạnh lùng thanh tĩnh của sân mình lúc trước.
Những nữ nhân này chẳng lẽ ngại gia yến lúc trước còn chưa đủ náo nhiệt, nên ngày hôm sau chạy lại chỗ nàng đến tiến hành đại hội tiểu thiếp sao?
Thất Nhàn mắt to đảo qua, trong phòng ước chừng gần mười cái nữ nhân, Hậu viện Chiến gia thật không có xuất hiện tất cả. Hai cái trường thiếp kia đại khái là khinh thường lui tới với nha đầu lừa đảo như nàng, còn có một ít được sủng ái, có thế lực tự nhiên sẽ không đến sân của nàng. Giữa đám người tới này có ai là thiệt tình đối với nàng đâu?
Thất Nhàn "trốn khỏi quân ngũ" ra xa tít tắm ở bên ngoài, lại nghe bên tai một thanh âm ôn nhu vang lên:"Muội muội thật sự là có phúc khí, gả lại đây mới có thời gian ngắn như vậy, có thể được gia sủng ái, còn được ban cho nhiều thứ như vậy, quả thật khiến cho các tỷ tỷ hâm mộ không thôi."
Thất Nhàn giương mắt, nói chuyện là một cái nữ tử mặc quần lụa mỏng thân màu tím, tư sắc cũng không kém, tối thiểu so với mình thì càng giống nữ nhân hơn. Thất Nhàn ở trong đầu cẩn thận tìm tòi tư liệu người này, cố gắng suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết trước mắt là vị nào. Dù sao cho tới bây giờ Thất Nhàn cũng không chú ý qua trong viện rốt cuộc có những người nào, cho nên đến bây giờ, trong ấn tượng của nàng cũng chỉ có hai cái Lãnh, Liên trường thiếp thôi.
Kỳ thật, nếu Thất Nhàn dùng tâm, sao có thể không nhận thức những người này? Nói như thế nào, nàng có năng lực đã gặp qua là không quên được.
Đột nhiên, nàng nhớ tới cái mặt khó coi của Chiến Sanh Ca kia, cảm thấy hé mở. Hướng về bên hông nữ tử mặc đồ tím đảo qua. Ngọc bài hiện số "13" thật to đập vào mi mắt.
Nhạc Nhi cũng là linh hoạt, nhanh chóng ở bên tai Thất Nhàn dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe được nói nhỏ:"Thập tam phu nhân, Trình Tử Y."
Thất Nhàn bị sấm đánh, thập tam phu nhân? Thập tam, thật giống nàng đứng hàng thứ 25 hiểu được thế nào là liều mạng.
Thất Nhàn không khỏi đồng tình với thập tam phu nhân mới đến này, kêu lên, so với hai mươi lăm này của nàng còn muốn khó nghe hơn. Lập tức nói:"Trình tỷ tỷ nói quá lời. Là gia hiểu lầm...... Muội muội...... Ách...... cuộc sống túng quẫn, mới ban thưởng vài thứ." Đại khái là như thế đi, nàng cũng lý giải không được tâm tư của quái thai Chiến Sanh Ca kia.
"Nếu là các tỷ tỷ không chê, thì chọn chút thứ mình yêu thích, coi như muội muội hiếu kính các tỷ tỷ." Thất Nhàn nói tiếp. Thứ tốt chia sẻ cùng mọi người, mới là con đường tốt nhất.
"U, muội muội khách khí, tỷ tỷ chúng ta nào dám a. Không công không có lộc, mấy thứ này vạn vạn lần là không thể lấy." Nữ tử mặc màu xanh lục bên cạnh Trình Tử Y nói.
"Đúng vậy, muội muội như vậy không phải là coi thường tỷ muội chúng ta sao?" Một nữ tử áo vàng khác mở miệng nói.
"Muội muội không phải có ý này......" Thất Nhàn chậm rãi mở miệng. Nữ nhân này có ý gì?
"Muội muội, tỷ tỷ ở trong hậu viện này đợi so với ngươi thời gian dài hơn, hiểu được nhiều hơn một ít quy củ so với ngươi. Không nên trách tỷ tỷ lắm miệng, muội muội như vậy thật sự là bộc lộ tài năng quá mức, cho dù thế nào thì những ban thưởng này cũng là nên đưa cho hai vị phu nhân Lãnh, Liên trước mới được." Nữ tử mặc áo vàng nói tiếp.
Bộc lộ tài năng? Nàng lộ sao? Nữ nhân này ánh mắt như thế nào mà nhìn thấy tài năng của nàng? Chẳng lẽ nữ nhân này là tuyến mắt có tia X xạ, có thể nhìn đến bản chất của nàng hay sao? Nàng muốn lộ ra này nọ nữ nhân này còn có thể ở trước mặt nàng nói ba hoa hay sao?
Nữ nhân này quả nhiên là tới khiêu khích, vì bất bình cho tổn thương của phòng trường thiếp kia mà đến đây.
Thiết! Không có sáng kiến! Nàng tiếp nhận là được.
Lập tức vẻ mặt Thất Nhàn kinh hoàng:"Tỷ tỷ, đây đều không phải là ý của muội muội. Muội muội cũng nói qua với gia, mấy thứ này không nên là của muội muội, hẳn là thuộc về các tỷ tỷ không nên c uội muội, gia nói muội muội cũng nên ăn mặc trang điểm để tôn lên các tỷ tỷ trong hậu viện mới được." Bộ dáng vạn phần bất đắc dĩ. Trong giọng nói có chút khổ sở, lại biểu hiện là gia vạn phần sủng ái. Đương nhiên, lời nói dối là phải thích hợp. Khổ sở thật ra có, nhưng sủng nịch kia thì sao có khả năng?
Nói một phen làm cho các nữ nhân liên can tái cả mặt, được tiện nghi còn trước mặt các nàng đắc ý làm cho các nàng hận nghiến răng.
Thất Nhàn nội tâm lạnh lẽo, dám cùng nàng đấu, những nữ nhân này có phải ngu ngốc hay không? Nàng không muốn, cũng lười xuất đầu trong hậu viện, nhưng cũng không đại biểu nàng không năng lực xuất đầu.
Trình Tử Y gặp không khí xấu hổ, pha trò:"Các vị tỷ muội hôm nay là tới chúc mừng Nhiêu muội muội, không chỉ nói những chuyện này. Mọi người đều là hầu hạ gia thôi, Lãnh tỷ tỷ cũng nói, chúng ta cần ở chung hòa thuận mới đúng."
Thất Nhàn làm bộ như không biết: "Trình tỷ tỷ nói đến chỗ nào, muội muội ở chung cùng các vị tỷ tỷ thật vui. Muội muội còn có rất nhiều điều không hiểu, cần các tỷ tỷ chỉ giáo. Ở chỗ Lãnh tỷ tỷ, Liên tỷ tỷ kia, cũng cần các vị tỷ tỷ hỗ trợ nói tốt."
Hoàng y nữ tử hừ lạnh:"Muội muội được nuông chiều như thế, còn có thể đem chúng ta để vào mắt sao? Ta xem, chúng ta những người này vẫn là không cần ở trong này làm vướng mắt muội muội." Nói xong, hừ lạnh một tiếng nói, "Đi!" Liền dẫn nữ tử mặc áo xanh lục một hàng sáu bảy cá nhân chậm rãi ly khai.
Còn lại vài người đối mặt nhìn nhau, cũng không nói gì nữa, đứng dậy cáo từ.
Nháy mắt, trong phòng chỉ còn lưu lại một mình Trình Tử Y.
Thất Nhàn làm như không rõ những nữ tử này tức giận là từ đâu đến, vẫn bộ dáng ôn hòa, nhìn Trình Tử Y, nói:"Trình tỷ tỷ, các tỷ tỷ đó giận muội muội sao?"
Trình Tử Y thở dài, cái đơn thuần nhất trong thiên hạ như vậy làm thế nào sinh tồn có thể ở hậu viện này? Mở miệng nói:"Ai...... Muội muội, lời của ngươi vừa mới nói quả thật nói quá mức ...... Tóm lại, ngươi phải nhớ kỹ, nhiều lời thì sai nhiều, tốt nhất làm ít một chút mới là con đường thoát thân."
Thất Nhàn hiểu được, biểu hiện của mình vừa mới nãy phỏng chừng sẽ bị đám nữ nhân kia bàn thế nào để thêm mắm thêm muối đem đến chỗ hai cái trường thiếp đi. Kỳ thật đây đều là thứ yếu, chỉ cần Chiến Sanh Ca không cần tiếp tục biểu hiện ra có hứng thú đối với nàng, những nữ nhân đó cũng rất mau sẽ quên nàng, chuyện này cũng sẽ rất nhanh thành quá khứ. Chính là Trình Tử Y trước mắt này dường như rất hảo tâm, vừa không phải là thám tử của hai cái trường thiếp kia, cũng không phải lại là người nước chảy bèo trôi kia, cư nhiên còn cùng nàng nói nhiều thế này thế nọ, đúng là để báo cho nàng.
Bất quá, Thất Nhàn vẫn là cảm thấy buồn cười, bộ dáng nàng rất thuần lương sao? Dù sao ở trong mắt Trình Tử Y chính là một cái tiểu muội muội cần bảo hộ như vậy.
Trình Tử Y đứng dậy, nói:"Ta đây cũng sẽ không quấy rầy muội muội, muội muội nghỉ ngơi cho tốt đi."
Thất Nhàn cảm động, kêu Hỉ Nhi mang một hòm châu báu, đưa cho Trình Tử Y. Người ta tốt với nàng, nàng cũng sẽ không đối đãi kém!
← Ch. 015 | Ch. 017 → |