Gặp Tai Nạn
← Ch.54 | Ch.56 → |
Hàn Ân Ly ngớ người nhìn Mặc Hàn Phong, cái gì mà thưởng chứ? sao người đàn ông này cứ dai dẳng vậy nhỉ? cô nhớ không nhầm là con người Mặc Hàn Phong anh đâu có nhây đến mức như vậy.
_ Anh muốn phần thưởng gì cứ trực tiếp nói ra, tôi sẵn sàng đáp ứng cho anh
Khoé môi Mặc Hàn Phong không ngừng cong lên, anh đi đến bàn làm việc của cô sau đó chống hai tay xuống bàn để đối diện, ánh mắt thâm thúy nhìn Hàn Ân Ly.
_ Phần thưởng đơn giản thôi, Anh muốn em thỏa mãn nhu cầu anh
_ Anh... !
Hàn Ân Ly tức giận đến mức đứng dậy muốn vung tay tát vào mặt anh nhưng không hiểu sao cô lại không nỡ, khẽ nghiến răng nghiến lợi buông thõng tay xuống, Nhìn thấy cô rất tức giận như vậy thì anh có hơi hoảng thật không ngờ câu nói đùa của anh đã chọc cô giận.
_ Ly Ly, đừng tức giận! anh chỉ là nói đùa thôi phần thưởng này hay để sau đi ha
Ngay lúc này Hàn Ân Ly mới hả hoả, còn không quên lườm quýt Mặc Hàn Phong mà không nói gì, định đi vào bàn làm việc nhưng chợt nhớ đến cái tên Ảnh Quân gì đó mà Cẩn Du nhắc đến, rốt cuộc giữa cô và Ảnh Quân kia có quan hệ gì đây, Mặc Hàn Phong nóng ruột quay qua nhìn Hàn Ân Ly hỏi nhưng chất giọng cực kỳ khó chịu.
_ Em và cái tên Ảnh Quân gì đó có quan hệ gì với nhau?
_ Sao?
Hàn Ân Ly lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Mặc Hàn Phong nhưng trong ánh mắt của cô có hơi chột dạ, miệng cô lí nhí lên tiếng.
_ Ảnh Quân chính là vị hôn phu của tôi, nhưng chúng tôi không xảy ra bất cứ quan hệ tình cảm gì cả
Không hiểu sao cô lại rất muốn giải thích cho Mặc Hàn Phong nghe, Anh nghe xong thì thu lại gương mặt nhăn nhó lại nhưng trong lòng vẫn còn khó chịu.
Không nói không rằng anh đi đến nhấc cả người Hàn Ân Ly dậy rồi nhanh chóng ôm chầm lấy cô vào trong lòng, anh siết chặt cô như muốn khảm người cô vào người mình vậy.
Hàn Ân Ly nhất thời đứng cứng đờ mặc cho anh ôm, cô còn ngửi được mùi hương thơm nhẹ từ trên người anh còn tham lam hít mùi hương thơm ấy, Trong tức khắc cô cảm nhận được hơi ấm từ Mặc Hàn Phong hơi ấm mà từ lâu cô đã rất muốn, đột nhiên bị anh ghì chặt vào lòng khiến cô không kiềm được mà òa khóc.
Thấy cô khóc, Mặc Hàn Phong luống cuống buông nhẹ người cô ra rồi nhẹ nhàng lau nước mắt giúp cô, giọng nói có phần ôn nhu vừa đau lòng.
_ Ngoan! nín nào, không khóc ha, Ly Ly đừng khóc anh sẽ đau lòng mất
_ Đồ đáng ghét... Hức... Đồ tồi... !
Vừa nói Hàn Ân Ly vừa dùng lực đánh bốp bốp vào người Mặc Hàn Phong, nhưng anh không hề hứng gì mà còn thoải mái cho cô xả giận, Anh bắt lấy cánh tay cô rồi nhẹ nhàng nâng lên cúi xuống hôn lên tay cô.
_ Anh xin lỗi Ly Ly! Hãy cho anh cơ hội để bù đắp những năm tháng qua đã đối xử tệ bạc với em, được không? Anh không mong em tha thứ cho anh chỉ muốn em cho anh cơ hội để theo đuổi em
Nghe đến đây Hàn Ân Ly kích động đẩy người Mặc Hàn Phong ra xa một chút, ánh mắt có phần tránh né mà quay mặt sang chỗ khác rồi lạnh nhạt nói.
_ Mặc Hàn Phong, anh về đi
_ Không, anh không về! trừ khi em lên tiếng cho anh cơ hội và quay về với anh thì anh mới yên tâm mà đi về
Mặc Hàn Phong kinh hãi một lần nữa ôm chầm lấy cô, giọng nói cực kỳ nghiêm túc.
_ Ly Ly, em không cảm nhận được trái tim anh sao? Là anh đang yêu em thật lòng đấy
Dù biết bản thân Mặc Hàn Phong đã thay đổi nhưng cô không thể nào tiếp nhận được sự thay đổi ấy, ngay khi nghe chính miệng anh nói anh yêu cô trái tim cô chỉ khẽ kích động mà thôi, nếu là Hàn Ân Ly trước kia khi nghe những lời này thì chắc sẽ vui mừng khôn xiết nhưng hiện tại cô không còn mềm lòng như trước kia nữa.
Từ lúc gặp lại Mặc Hàn Phong, nhìn thấy vẻ ngoài tiều tụy của anh khiến cô vô cùng xót xa nhưng cô nhất quyết không để cảm xúc lấn át lý trí, chỉ có như vậy thôi mà khiến cô lung lay, nhớ lại lúc đó Mặc Hàn Phong từng hành hạ cô như thế nào khiến cô khổ sở về mặt tinh thần lẫn thể xác, nên cô không muốn quay lại với anh.
_ Mặc Hàn Phong, đừng nói những lời nhảm nhí đó nữa tôi không nghe đâu, nên mong anh về đi và lần sau đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa
Dứt lời, Hàn Ân Ly cương quyết hất mạnh vòng ôm của Mặc Hàn Phong ra rồi lạnh lùng đi vào bàn làm việc, và không có ý định ngẩng đầu nhìn lại anh.
Mặc Hàn Phong vẫn lưu luyến nhìn cô, vì không muốn cô thêm chán ghét nên anh chỉ còn cách lẳng lặng mà rời đi.
... !
Trời về đêm, Hàn Ân Ly trằn trọc ngủ không được cứ lăn qua lăn lại trên giường, một lúc thì cô bực bội ngồi dậy đi xuống dưới lầu uống một cốc nước.
Uống hết một cốc nước lạnh, Hàn Ân Ly lần nữa đi về phòng ngủ lúc đi ngang qua phòng của Ảnh Quân thì thấy anh vẫn chưa ngủ hình như anh vẫn còn đang làm việc, vì không muốn làm phiền anh nên cô đi nhanh vào phòng.
Lúc nằm xuống giường trong lòng Hàn Ân Ly bỗng xuất hiện sự bất an vừa căng thẳng, cố nhắm tịt mắt thì bất ngờ điện thoại trên bàn reo lên.
Hàn Ân Ly ngờ vực cầm điện thoại lên bắt máy.
_ Alo, cho hỏi ai vậy?
Giọng đầu dây bên kia có chút gấp gáp lên tiếng trả lời.
_ Có phải cô chính là Hàn Ân Ly không? bệnh nhân Mặc Hàn Phong gặp tai nạn giao thông mất máu quá nhiều, phần ngực cũng bị tấn công mạnh phải làm phẫu thuật ngay, Nếu cô là người nhà của anh ta hãy đến bệnh viện làm thủ tục phẫu thuật....
← Ch. 54 | Ch. 56 → |