Vay nóng Tinvay

Truyện:Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu - Chương 06

Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu
Trọn bộ 62 chương
Chương 06
Rốt cuộc là ai điên rồ 1
0.00
(0 votes)


Chương (1-62)

Siêu sale Shopee


Vào cửa trong nháy mắt, có một cảm giác sâu sắc và tính cảnh giác cao độ nhắc nhở Cố Dịch Huân trong nhà có người! Nhất thời sát khí quanh người tăng vọt, tay chuyển đến bên hông, tay chân và lưng đều dán vào vách tường chậm rãi đi vào trong nhà. Nhìn đến trên ban công là một màu xanh mượt của trang phục, một thân sát khí lập tức tiêu tán, thân thể buộc chặt cũng dịu đi. Nhìn chung quanh một vòng, quả nhiên, thấy cô gái nhỏ làm tâm thần anh không yên.

Toàn bộ thân thể mềm mại rúc vào trong ghế dựa, hô hấp đều đều phập phồng, phần eo lộ ra độ cong quyến rũ xinh đẹp; ánh mặt trời chiếu vào trên mặt trắng nõn non mềm của cô, chiếu lên làn da cơ hồ gần như trong suốt; lông mi dài hơi rung động giống như cánh bướm, ở đáy mắt phủ xuống một tầng bóng tối; môi đỏ mọng khẽ nhếch, mơ hồ có thể thấy được đầu lưỡi phấn hồng.

Cố Dịch Huân nhìn đến có điểm miệng khô lưỡi khô. Không tự chủ được phải hô hấp chậm lại, sợ quấy nhiễu đến cô gái nhỏ trước mắt, liền lẳng lặng nhìn như vậy.

Hoàng hôn im lặng, thời gian cũng thả chậm cước bộ, như dòng nước chậm rãi lướt qua bên hai người, tịch dương vô hạn tuyệt hảo...

Một trận gió thổi tới, mang đến một cảm giác mát mẻ, Cố Dịch Huân đột nhiên bừng tỉnh lại, mới nhớ tới nên đắp cho cô gái nhỏ cái chăn mỏng, phòng ngừa vật nhỏ quen được chiều chuộng kia bị cảm lạnh!

Lộ Diêu vẫn đắm chìm trong hương vị ngọt ngào của giấc mơ, mơ đến trước đây đi theo ca ca cùng Dịch Huân ca ca, quấn quít lấy bọn họ bồi chính mình chơi; mơ đến ôm đùi Dịch Huân ca ca làm nũng, làm cho anh hỗ trợ cô trả thù ca ca; mơ đến lúc chính mình thay răng ngồi ở bãi bóng hô to ca ca cố lên... Còn mơ đến khi ở nước Anh dì nhỏ đưa cho cô một con chó nhỏ màu trắng, lông thật dài mà lại mềm, phất ở trên mặt làm ngứa lại thực thoải mái.

"Kube, go away!" Lộ Diêu nhỏ giọng nỉ non, giống như nói mê.

"A, tiểu trư lười biếng!"

Lộ Diêu giống như nghe thấy một tiếng cười khẽ, chậm rãi, lấy lại ý thức, mở mắt vẫn còn sương mù buồn ngủ ra thấy khuôn mặt tuấn tú phóng đại và khéo môi hơi nhếch còn chưa kịp thu hồi. Vừa tỉnh lại nên người còn lười biếng, thân thể không chịu sự chi phối của đầu óc, vươn bàn tay nhỏ bé sờ sờ khuôn mặt cương nghị của người đàn ông trước mắt, ngây ngốc cười nói "Dịch Huân ca ca, ân... Vẫn là lúc cười có vẻ suất hơn!"

Cố Dịch Huân cảm thấy chính mình sắp điên rồi!! Chết tiệt, cô gái nhỏ không biết biểu tình ngây thơ vô tội lúc này của chính mình có bao nhiêu mê người! Có bao nhiêu cấm # dục! Cố tình trêu chọc, lửa cháy còn muốn đổ thêm dầu! Sau khi bàn tay nhỏ bé vừa mới chạm đến Cố Dịch Huân liền cảm thấy một mảnh tinh tế mật mật ngứa ngứa, xúc cảm từ bàn tay nhỏ bé tinh tế mềm nhẵn còn đang dừng ở trên mặt. Nếu như nói vừa rồi anh chỉ là có chút xao động, anh hiện tại chính là có chút không khống chế được. Anh nắm chặt hai tay của chính mình, dùng hết khí lực toàn thân liều mạng khống chế, mới có thể miễn cưỡng ổn định chính mình sẽ không xúc động làm ra cái gì dọa đến cô.

"Dậy thu thập một chút, một lát nữa anh đưa em đi ăn cơm." Cố Dịch Huân nhanh chóng đứng dậy, rời đi ngọn nguồn có khả năng dẫn phát thú tính của anh, vội vàng bỏ lại những lời này, cước bộ có chút hỗn độn về phòng ngủ đổi trang phục.

Lộ Diêu vẫn như cũ có chút trì độn, sau một lúc lâu, lười biếng nga một tiếng, nhu nhu tóc ngắn rối tung hướng phòng tắm đi đến.

Buổi tối, chiếc xe thể thao chậm rãi đi qua ngã tư đường, gió đêm mềm nhẹ từ cửa kính xe thổi vào, làm tan hết một tia khô nóng cuối cùng, ngoài cửa sổ ánh sang màu hồng chói mắt, chợt lóe chợt lóe rồi lui dần về phía sau.

Ngủ no rồi, bụng cũng ăn no rồi, trên đường về tâm tình Lộ Diêu dị thường sung sướng, ngồi ở trong xe nhích lên nhích xuống, thỉnh thoảng lại hát một bài.

Bóng đêm tuyệt vời như thế, bầu không khí vui vẻ như thế, Cố Dịch Huân luôn luôn ít lời cũng nhịn không được có ý tưởng nói chuyện phiếm vài câu.

"Nghĩ cái gì, cao hứng như vậy." Bóng đêm ôn nhu, thanh âm cũng không tự giác ôn nhu trầm thấp vài phần.

"Hắc hắc, em đang nghĩ hôm nay nói chuyện cùng Sở Sở còn có đại mỹ nhân, nói ra lại bị chê cười!"

"Nga? Chê cười cái gì, nói nghe một chút?"

"Chúng ta đều đang chờ mong chủ nghĩa — cộng — sản đến!" Lộ Diêu được đà hưng phấn mà nói.

"Ân?"

"Chủ nghĩa cộng — sản sẽ phân phối chia đều nha, vô cùng có khả năng cả lão công nước mình cũng phân phối chia đều! Hiện tại tỉ lệ nam nữ chênh lệch nghiêm trọng, nếu em vận khí tốt nói không chừng có thể được phân hai người! Ha ha ~ kia rất tốt đẹp a..."

"..." Lộ Diêu nói mà vẻ mặt say mê cùng hướng tới, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt Cố Dịch Huân âm trầm đi xuống.

Cố Dịch Huân cảm thấy thực phẫn nộ! Anh mỗi ngày hao tổn tâm não nghĩ như thế nào để đem cô gái nhỏ biến thành của chính mình, mà cô gái không lương tâm này lại dĩ nhiên nghĩ chờ trời ban lão công! Còn muốn có hai người?!

Cảm giác người bên cạnh nửa ngày cũng không có phản ứng, Lộ Diêu nghi hoặc quay đầu, chỉ thấy đến mặt Cố Dịch Huân vừa khốc vừa đen. Vừa mới không phải rất hoàn hảo sao? Có vấn đề gì sao?

"Why you have to go and make things so complicated I see the way you 're acting. Like you 're somebody else gets me frustrated ..." Nhạc chuông di động quen thuộc vang lên, Lộ Diêu tạm thời xem nhẹ người mặt đen bên cạnh, tiếp điện thoại.

"Hello, Sở gia!"

"Diêu Diêu, bạn đang ở đâu?"

"Trên đường trở về, sắp về đến rồi! Có chuyện gì?"

"Ha ha ~ có nam sinh tặng quà cho bạn a! Còn có rất nhiều đồ ăn ngon! Bọn tớ giúp bạn kiểm kê nga! Uy! Cái kia đừng nhúc nhích... Tớ tớ ... Tớ thích nhất ăn... Ai nha ~ không cùng bạn nói nữa, tớ phải chém giết để ăn ... Mau về đi! Ha ha ha ~ cùng hai hoa hậu giảng đường ở cùng thật sự là hạnh phúc nha..."

"Nga ~" Thanh âm Lộ Diêu còn không có nói xong, Sở gia bên kia điện thoại đã muốn cắt đứt.

"Giúp ăn sao, cũng không có suy nghĩ a! Cũng chưa nói chừa cho mình chút, trở về sẽ tìm các bạn tính sổ. Dịch Huân ca ca, chúng ta đi nhanh chút!" Một cái xem thường bất nhã đến tận trời, Lộ Diêu bĩu môi, thu hồi điện thoại.

Cố Dịch Huân an vị ở bên trái Lộ Diêu, thực dễ dàng nghe được thanh âm khí thế mười phần của cô gái bên kia điện thoại. Bộ dạng cô gái nhỏ mỹ lệ, sẽ hấp dẫn người khác tuyệt không phải ngoài ý muốn, một đám tiểu tử vắt mũi chưa sạch cũng không đáng để anh chú ý. Chính là... Nghĩ đến tinh thần phấn chấn hăng hái của những người trẻ tuổi bồng bột có thể không hề cố kỵ mà biểu đạt tình yêu với cô gái nhỏ, chính mình lại có nhiều điều băn khoăn, trong lòng còn là có chút ẩn ẩn hâm mộ cùng không thoải mái. Tuổi trẻ, thật tốt! Xem ra chính mình muốn có tất yếu trước tiên phải tuyên cáo chủ quyền.

"Chi..." Thanh âm bén nhọn của lốp xe ma sát với mặt đường đột ngột truyền đến.

"A..." Lộ Diêu vì xe phanh lại thình lình làm cho hoảng sợ, thân thể theo quán tính lao về phía trước, sau đó lại bị dây an toàn kéo trở về sau. Ngay tại thời điểm Lộ Diêu nhắm mắt lại chuẩn bị va chạm kịch liệt với ghế ngồi phía sau, một đôi cánh tay cường kiện hữu lực đem cô kéo về trước, tiến vào một lồng ngực nóng rực cứng rắn, lực kéo kia lớn đến độ làm chóp mũi Lộ Diêu bị đâm vào lồng ngực mà đau đau.

Lộ Diêu ngay cả hừ còn chưa kịp hừ một tiếng, liền bị một bàn tay to nắm cằm, bắt buộc cô ngẩng đầu lên, ngay sau đó hơi lạnh từ đôi môi anh ngăn chặn cô thốt ra tiếng kinh hô.

Hơi thở yên thảo thản nhiên cùng hương vị đặc hữu của người đàn ông cứ thế mà đến, nhất thời như nước vỡ đê tràn khắp mọi cảm quan (các giác quan + cảm giác) của Lộ Diêu, ý thức có trong nháy mắt chỉ còn là khoảng trống.

Lộ Diêu cứng ngắc một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần, theo bản năng giãy dụa.

"Ân... Ngô, muốn..." Hai tay ra sức đánh vào phía sau lưng người đàn ông, nhưng là phía sau lưng rộng lớn kia đều là cơ bắp rắn chắc, tay Lộ Diêu đều đã đau cũng không nhúc nhích được gì cũng không làm người đàn ông trước mắt mảy may chút nào, ngược lại bị người đàn ông một bàn tay kiềm trụ cả hai tay đặt lên đỉnh đầu, thừa dịp cô mở miệng nói chuyện nháy mắt đem đầu lưỡi tiến vào trong miệng cô công thành đoạt đất! Giống như có một co rắn ẩm ướt linh hoạt, không ngừng ở trong khoang miệng mà qua lại, phất qua răng của cô, xẹt qua lợi cô, làm da đầu cô run lên. Đầu lưỡi né tránh giờ bị tha đi, một cái lưỡi khác mang theo mùi yên thảo cùng hương vị bạc hà tiến vào trong miệng, quấn quýt lưỡi Lộ Diêu đến phát đau! Trình độ tiếp cận cắn xé hung mãnh cùng vội vàng làm cho Lộ Diêu sợ hãi run nhè nhẹ, lo lắng giây tiếp theo có thể hay không trở thành đồ ăn của người đàn ông này.

Cố Dịch Huân có chút không khống chế được. Vốn nghĩ chỉ lướt qua mà thôi, làm một ký hiệu đanh dấu là tốt rồi, nhưng là khi chạm đến đôi môi đỏ mọng no đủ của cô gái nhỏ, cái loại mềm mềm nộn nộn QQ xúc giác này lập tức châm lên nhiệt tình trong anh, hương vị ngọt ngào, làm cho anh kìm lòng không được càng hôn càng sâu, chỉ hôn thôi dường như vẫn chưa đủ, quả muốn một ngụm lại một ngụm đem cô nuốt vào trong bụng...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-62)