Phiên ngoại 1 - Mạch Tân Diệc kiếp trước Mộ Sân Cừ kiếp này
← Ch.18 | Ch.20 → |
Mạch Tân Diệc lại mơ thấy 👢à●m †ì𝖓●𝒽 với nàng, thiếu nữ yên giấc trong lòng hắn, hô hấp vững vàng đánh vào n·🌀ự·c, vừa ngứa vừa nóng.
dương v*t mẫn cảm truyền đến cảm giác sảng khoái nói cho hắn biết hắn đang cắm trong huyệt Mộ Sân Cừ.
Hắn từng vô số lần mơ thấy cảnh tượng dây dưa ℊï@-0 ⓗợ-𝖕 cùng nàng, lại không lần nào cảm giác chân thật hơn hiện tại.
Mạch Tân Diệc thậm chí còn nhớ rõ hắn đi vào giấc ngủ thế nào, Mộ Sân Cừ vì muốn chúc mừng hắn, hắn liền 🅓_ụ 🅓_ỗ nàng uống vài chén rượu, nhân lúc thiếu nữ say ngã bất tỉnh nhân sự trên bàn mà cẩn thận ⓗ.ô.𝓃 nàng, rượu trong miệng nàng vừa thơm vừa ngọt, làm lý trí hắn tan rã, thần trí say mê.
Viên dạ minh châu phát ra ánh sáng rực rỡ, Mạch Tân Diệc có thể nhìn thấy da thịt trắng nõn bóng loáng của thiếu nữ, đôi vú mượt mà, eo nhỏ thắt chặt, 〽️ô·𝐧·ⓖ mềm nảy nở, không chỗ nào không hợp ý hắn.
"Từ bỏ..."
Mộ Sân Cừ mơ màng sắp ngủ, chống vào ⓝ·ⓖ·ự·↪️ Mạch Tân Diệc cự tuyệt. Nàng đã vô cùng mệt mỏi, nhưng cảm giác tiểu huyệt no căng nói cho nàng, Mạch Tân Diệc lại nổi lên tính thú.
Thiếu nữ nhíu mày cũng cực kỳ xinh đẹp, gương mặt vẫn còn vẻ kiều mị sau khi được yêu thương, đuôi mắt đổ nước mê hoặc lòng người.
Mạch Tân Diệc cực thích nhìn bộ dáng Mộ Sân Cừ độп●🌀 ⓣì𝖓●𝒽 không thể kềm chế liên tục cao trào, mỗi khi ♓🔴·𝐚·п á·ı đều muốn lấy dạ minh châu ra để nhìn càng rõ т𝐡*â*n ✝️♓*ể nàng hồng thấu còn dính hơi nước, lúc nàng 𝐭·♓·ở d·ố·c, đôi nhũ dập dềnh, mà cũng vào mỗi lúc này, Mạch Tân Diệc đều sẽ khắc chế không được, một lần lại một lần làm đau nàng.
Tất cả bộ dáng xinh đẹp nũng nịu này đều dừng trong mắt hắn.
Da thịt trắng nõn của Mộ Sân Cừ bị dấu 𝒽ô●п che kín, đầu v* còn có thể thấy được dấu răng nhợt nhạt, eo nhỏ in đầy ấn ký.
†●♓â●n ✝️●♓●ể ngọc ngà, làm Mạch Tân Diệc càng nhìn mắt càng đỏ, dương v*t trướng đau.
Mạch Tân Diệc nhẹ nhàng 𝒸ắ*〽️ ✔️à*𝖔, giống như cầu mà không được lại cố ý cất giấu tình cảm của bản thân, hắn không dám quấy nhiễu thiếu nữ rõ ràng đã mỏi mệt không chịu nổi, cũng không thể khắc chế 𝖉ụ●c ⓥ●ọп●g muốn có được nàng, muốn ngừng bắn ✞1ⓝ●h 𝖉●ị↪️●ⓗ đi vào, cuối cùng vẫn cắm một đường thông suốt vào trong.
Huyệt thịt ✞𝐡â-𝓃 Ⓜ️ậ-🌴 hàm chứa hắn, ướt nóng xoắn chặt, đột nhiên tử cung 𝖒-ú-t vào, Mạch Tân Diệc liền cảm thấy tê dại, cơ hồ không thể ức chế được ⓓụ_𝐜 𝐯_ọⓝ_ⓖ 🅱️ắ_n ⓣℹ️_𝖓_ⓗ.
Mộ Sân Cừ 𝐤_𝖍é_🅿️ ♓_ờ mắt, nâng lên cánh tay bủn rủn ôm hắn,
"Nhanh lên..."
Được thiếu nữ cho phép, Mạch Tân Diệc vui s_ướ𝓃_ɢ vạn phần, hắn r·⛎·𝓃 𝖗·ẩ·🍸, cúi đầu tìm kiếm đôi môi ướt mềm, hương vị thơm ngọt làm hắn lưu luyến không buông, cái lưỡi ngoan ngoãn đưa ra mặc hắn 𝐦·ú·т vào, đầu quả tim Mạch Tân Diệc liền thỏa mãn đến phát run, dưới thân theo bản năng đâ●〽️ ⓥ●à●ⓞ nàng.
Mạch Tân Diệc biết mỗi một điểm mẫn cảm trên người Mộ Sân Cừ, thường thừng sẽ chậm rãi ✝️𝖗·𝒶 †ấ·n nàng đến khi gợi lên 𝒹●ụ●c vọ●ռ●g vô hạn mới ↪️ắ●Ⓜ️ 𝖛à●⭕.
Nhưng hiện tại hắn quá gấp gáp, đỉnh đi lung tung hoàn toàn không tìm được chỗ trọng yếu, huyệt thịt kiều nộn bị hắn đỉnh hơi đau.
Mộ Sân Cừ nghi hoặc nhìn hắn, nếu không phải khí tức độc nhất vô nhị dưới đan điền xác nhận với nàng, Mộ Sân Cừ thậm chí cho rằng người này không phải người nàng yêu.
Mạch Tân Diệc luôn luôn đa dạng kiểu cách, trừ bỏ lần ban đầu, Mộ Sân Cừ gần như chưa từng thấy qua hắn không tìm được điểm mấu chốt.
Nhưng chờ đến khi Mạch Tân Diệc thao quen, dường như nhiều lần ♓-⛎-𝐧-𝐠 𝒽-ăп-ℊ đỉnh đến cửa tử cung, nàng đã run giọng nói không ra lời, chỉ có tiếng ⓡê*𝓃 𝐫*ỉ ê ê a a tràn ra, Mạch Tân Diệc nghe thấy liền nóng mắt, mà trong lòng cũng nóng lên.
Thật thoải mái.
Mạch Tân Diệc chịu đựng ⓓụ-ⓒ ⓥ-ọⓝ-𝖌 𝒷.ắ.ⓝ т❗ռ.h, trầm luân đắm chìm trong sự sảng khoái này, xúc cảm chân thật như thế khiến Mạch Tân Diệc hưởng thụ không thôi, hắn bóp eo Mộ Sân Cừ, cắn xuống người nàng làm da thịt kiều nộn lưu lại đầy dấu răng loang lổ.
Mạch Tân Diệc rất ít khi thô bạo như vậy, nhưng loại đau đớn nhè nhẹ này làm Mộ Sân Cừ đang hãm sâu trong tình dục càng thêm mẫn cảm, nàng 𝖗υ.ռ 𝖗ẩ.𝓎 mở rộng ✞♓.â.n t𝖍.ể, huyệt dịch ấm áp xối vào tinh hoàn, hắn lập tức thất thủ, đẩy vào thật sâu bắn ra.
Mạch Tân Diệc rất ít khi bắn thống khoái như vậy, tên này thường thường đều phải 𝒽ⓤ𝖓●g h●ă●n●ɢ 𝖙𝖗-ⓐ тấ-ⓝ nàng rất nhiều lần mới bằng lòng bỏ qua, hiện tại có lẽ là do thương tiếc Mộ Sân Cừ mệt mỏi.
Nàng mơ màng dựa vào trong lòng ռ·𝐠ự·𝐜 Mạch Tân Diệc, ánh sáng rạng rỡ như ban ngày, Mộ Sân Cừ ngủ không an ổn, cho nên lúc hắn thu hồi dạ minh châu đi, nàng mới cọ cọ bả vai hắn, lấy lòng ♓ô_ⓝ hắn một cái,
"Buồn ngủ quá."
T*♓*â*𝐧 ⓣ*𝖍*ể ấm áp chủ động cọ hắn, Mạch Tân Diệc cúi đầu 𝖍_ô_𝓃 nàng, thấy dấu răng bao trùm cơ thể nàng, trong lòng Mạch Tân Diệc đều là hưng phấn, hắn lại tiếp tục thọc vào rú●† ⓡ●@ hoa huy*t đầm đìa ✞𝖎*𝖓*ⓗ ⓓ*ị𝒸*𝒽, lại không cảm nhận được thoả mãn.
Trên mặt Mộ Sân Cừ hiện vẻ thèm khát rõ ràng, Mạch Tân Diệc vốn không định buông tha nàng, liền hưởng thụ phần thân cận lấy lòng ngày thường cầu mà không được này, lại h.ц.𝖓.🌀 𝖍.ă.𝐧.g nhấp hông,
"Lại một lần nữa được không."
Mộ Sân Cừ rất mệt, nàng khóc thút thít trốn tránh, nhưng vẫn không thể trốn được tên nam nhân ngang ngược, hắn bẻ đùi Mộ Sân Cừ ra, chỗ 𝐠_❗@_0 ⓗợ_🅿️ lấp lánh nước, hoa môi kiều mị bị hắn thao phiếm hồng, nhưng vẫn chặt chẽ quấn lấy hắn, †-ï𝐧-𝐡 dị-𝐜-♓ bắn vào hoa huy*t khẩn trí đang bị bài trừ ra ngoài, tích táp rới xuống khăn trải giường, loang lổ từng vệt trắng ◗â●Ⓜ️ loạn.
Mạch Tân Diệc nào nhịn được, hắn một bên dỗ Mộ Sân Cừ một bên đẩy vào thật sâu, tử cung bị thao mở vừa chật vừa mềm, ngoan ngoãn ɱú●† vào lấy lòng, Mạch Tân Diệc chỉ mới bắn một lần, khó khăn lắm mới nhịn xuống được xúc động lại bắn tiếp..
##### Truyện đề cử: Lão Đại Đều Yêu Ta#####
Trong giấc mộng của mình, Mạch Tân Diệc không muốn gọi nàng bằng xưng hô Mộ tông chủ mới lạ, hắn trầm giọng, nói ra lời đã chôn sâu tự đáy lòng,
"A Cừ, "
Tình yêu của ta, A Cừ của ta.
"Phu quân... Chậm một chút... A!"
Mạch Tân Diệc bị câu kêu phu quân này làm cho nhiệt huyết sôi trào, hắn nhịn không được muốn xác nhận sự tồn tại của nàng, cảm giác nàng thân cận ỷ lại quá mức chân thật, làm trái tim Mạch Tân Diệc rⓤ·ռ 𝓇ẩ·ⓨ, gần như rơi lệ.
"A... Chậm... Phu quân... A!"
Mộ Sân Cừ bị lực đạo vừa lỗ mãng lại kịch liệt đâ●ɱ cho thần hồn điên đảo, bị hắn đẩy vào hố sâu ⓓ·ụ·𝖈 ⓥ·ọ·𝐧·🌀, lý trí tan rã, chỉ còn †♓â*𝐧 𝐭♓*ể tham lam hưởng thụ vui thích.
Huyệt dịch ấm áp bao vây hắn thật chặt, Mạch Tân Diệc t𝒽●ở 𝒽●ổ●ⓝ ♓●ể●n, như đang phân cao thấp với ai, mở rộng 🌴ⓗâ_𝖓 †𝐡_ể Mộ Sân Cừ thao nàng 𝖗●⛎●n г●ẩ●γ cả người, Mộ Sân Cừ chỉ có thể lung tung dựa sát hắn đáng thương kêu hắn phu quân.
Lại không biết xưng hô như vậy sẽ chỉ làm Mạch Tân Diệc càng thêm đ_ộ_ⓝ_𝐠 ✝️ìռ_♓, chỉ muốn đem Mộ Sân Cừ hủy đi ăn vào bụng để nàng tiến vào t.𝖍â.n 𝐭𝒽.ể.
Màn giường đong đưa, làn tóc lung lay theo tiết tấu, ánh trăng xấu hổ trốn vào sau mây, ♓*ο*𝐚*𝖓 á*ï kịch liệt nóng cháy ở phòng ngủ mờ mịt càng làm nảy sinh thêm tình yêu dày đặc.
"A Cừ, ta yêu nàng."
← Ch. 18 | Ch. 20 → |