← Ch.27 | Ch.29 → |
Sau khi tan rã vụ sứ giả Huệ Ngọc quốc và Nhuệ quốc tới. Mọi người bắt đầu ngó ngàng tới đám Loan Loan
Tam vương phi - Uyển Như Loan Loan: giản dị xinh đẹp với váy xuông tím nhạt, ống tay mềm mại thêu vài bông hoa hồng trắng, đai áo trắng tinh khiết, nổi bật vòng eo thon gọn. Tóc dài buộc cao lệch 1 bên, gài cặp tóc ngọc phỷ thúy, mắt tím than xinh đẹp, phong lưu đa tình liếc qua mọi vật, thản nhiên như tiên nữ, ko giống nữ tử đậm chất phấn son bình thường.
Quận chúa duy nhất Hoàng Bảo triều - Hoàng Di Di: thực sự táo bạo, mặc cung phục ra ngoài, nghênh ngang giữa đường xóm. Cam y chấm gót, thêu bông mai to phần đuôi váy. Đai áo màu vàng, đeo 1 dải ngọc qua đai. tóc buộc 2 bên với lụa cam. Tinh nghịch đáng yêu.
nữ tử duy nhất được quận chúa yêu mến sau tam vương phi - Phạn Ngọc Di cô nương: lam y xinh đẹp, thướt tha như dòng nước, dịu dàng, thục nữ. Khoác 1 dải lụa lam trên tay, cuối đuôi áo nổi vài hạt ngọc đính kèm như giọt nước, ko hề có sắc thái như kẻ dưới. 2 chỏm tóc nhỏ búi 2 bên, gài ngọc phỷ thúy màu lam, 1 phần tóc đen buông xoã xinh đẹp.
3 người mỗi người 1 tư sắc. Đáng yêu có, xinh đẹp có, quyến rũ có, kiêu ngạo có, .... .
Nàng là đang cực mỏi chân. Muốn về vương phủ.
Trước cổng tam vương phủ
10 ám vệ, đang đợi nàng trở về
- vương gia, vương phi đã trở về! Thiếu Quân nói
- tốt! - hắn gật đầu. Tuy bị ngứa nhưng đã hết, chỉ nhọt là vẫn còn a! Nàng dám đổi giải dược của hắn như vậy, nghĩ hắn ko dám làm gì nàng sao a?
Loan Loan đi tới cổng, là bị 10 ám vệ bắt lại, nhưng ko sao! Nàng là vỏ công gấp tỷ lần bọn hắn. Dễ dàng đánh bại!
- chịu về rồi? Tưởng nàng muốn trốn rồi hồng hạnh vượt tường chứ? - hắn cười
- đâu có a! - Nàng cười đáp lại
- mau đưa ta thuốc giải! - Hắn gằn giọng
- làm gì a? - Nàng chớp mắt vô tội.
- quân tử nhất ngôn - mặt hắn càng lúc càng dữ tợn, nhưng bất quá, ko lm nàng sợ được nga!
- ta có nói ư? - Nàng vô tội nhìn hắn - mà có nói, ta là nữ nhân a! Chứ ko phải nam nhân các ngươi!
- đưa ta! Ta cho nàng 1 cái kinh hỷ! - hắn thở dài, nhẹ giọng nói
- kinh hỷ? Nhớ đó! QUÂN TỬ NHẤT NGÔN - nàng gằn từng chữ, cười âm hiểm
← Ch. 27 | Ch. 29 → |