Hoa ăn thịt người
← Ch.092 | Ch.094 → |
Vạn Xà Bách Hoa cốc? Sắc mặt mấy người cũng không vì lời nói của Bắc Đường Liệt mà hay đổi, ngược lại mày càng nhíu chặt hơn.
Tên này vừa nghe chỉ biết không phải là nơi tốt đẹp gì. Nếu là chết ở bên trong, chẳng phải là quá thiệt thòi.
"Liệt sư huynh, ngươi muốn cho chúng ta đi chịu chết sao?" Thủy Y Họa âm điệu nhàn nhạt hỏi.
Bắc Đường Liệt cười khẽ, "Thủy cô nương nghiêm trọng, Cổ Cương tồn tại từ mấy ngàn năm nay, chẳng phải không có người thành công quá. Các ngươi tự khoe võ công cao cường, ta cảm thấy hoàn toàn không có vấn đề. Hơn nữa, chỉ cần một người trong các ngươi quá quan, những người khác đều có thể rời đi."
Mấy người nghe xong không khỏi trầm mặc, sau một lúc lâu, Kiếm Thập Nhất dẫn đầu lên tiếng, "Gia, để thuộc hạ đi thử xem."
"Gia, ta cũng đi!" Đông Phương Lăng nói ngay sau đó.
Cơ Mộc Ly miễn cưỡng quét hai người, "Tất cả im miệng cho ta. Các ngươi có chút công phu mèo cào mà cũng đòi đi, đi là chịu chết."
Hai người sắc mặt nhất thời trở nên vừa xanh vừa trắng. Đông Phương Lăng không phục trừng mắt nói, " Cho dù ta võ công không tốt, nhưng nếu bàn về dụng độc, các ngươi so quá ta sao? Ai cũng đừng tranh với ta, Vạn Xà Bách Hoa cốc vừa nghe liền thích hợp ta đi, các ngươi đi còn không phải chỉ còn xác!"
Kiếm Thập Nhất cụp mắt nghĩ nghĩ, gật đầu nói: " Vạn Xà Bách Hoa cốc nói vậy đều là hoa độc và rắn độc, không bằng ta đi cùng Lăng, hắn phụ trách tránh độc, ta phụ trách mở đường, chỉ cần tìm được một chỗ an toàn, tùy tiện ở lại nửa tháng hẳn là không thành vấn đề."
Bắc Đường Liệt thấy một màn như vậy, khóe miệng hơi co quắp, từ từ nói: "Đều nói người Trung nguyên rất trọng tình trọng nghĩa, hôm nay vừa thấy quả nhiên." Nói xong, nhìn Cơ Mộc Ly liếc mắt một cái, "Cơ công tử thật sự có phúc khí, có hai thuộc hạ trung thành như vậy, còn có một thê tử tốt như thế." Ngữ khí nói không biết là cực kỳ hâm mộ hay còn ý gì khác.
" Chuyện của ta không cần ngươi nhắc nhở." Cơ Mộc Ly hừ lạnh một tiếng, lập tức nhìn về phía Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất, còn có Thủy Y Họa, ngưng sắc nói: "Nếu muốn đi vào Vạn Xà Bách Hoa cốc, cả bốn người sẽ cùng nhau đi, có gia ở đây, các ngươi không chết được."
Thủy Y Họa cong miệng, cười yếu ớt nói: "Đã cùng nhau tới Cổ cương, vậy tất nhiên là cùng đi tới Vạn Xà Bách Hoa cốc. Thập Nhất, Lăng, các ngươi không cần cậy mạnh, bốn người chúng ta thiếu một người cũng không được."
Kiếm Thập Nhất mặt hơi chút biến nhu hòa, gật đầu, "Nghe hai người."
Đông Phương Lăng cũng bĩu môi nói: " Hai vị chủ tử đã nói như vậy, ta cùng Thập Nhất đương nhiên không dám có dị nghị rồi."
"Nếu là các ngươi chuẩn bị tiến vào Vạn Xà Bách Hoa cốc, như vậy từ nay trở đi đó là thời cơ tốt nhất." Bắc Đường Liệt chưa cho mấy người thời gian nghĩ nhiều, thản nhiên ném ra một câu như vậy.
"Từ nay trở đi? Nhanh như vậy?" Thủy Y Họa mày liễu nhíu lại. Hai ngày căn bản không kịp chuẩn bị cái gì.
"Vì sao nói là từ nay trở đi? Nhưng là có nguyên nhân gì?" Cơ Mộc Ly hỏi.
Bắc Đường Liệt nhìn xung quanh mấy người liếc mắt một cái, giọng điệu không sóng không gió, "Vạn Xà Bách Hoa cốc có rất nhiều rắn độc, hoa độc khắp nơi, rắn độc ta sẽ không nói tỉ mỉ, các ngươi có thể tưởng tượng bên trong tất cả đều là rắn độc, về phần hoa độc, ta không thể không nhắc nhở một câu, các ngươi muốn cẩn thận một chút, không nên coi thường mấy thứ này, trong đó có một loại hoa cao lớn, có thể di động, một khi bị chúng nó bò lên, hậu quả khôn lường, còn có, mùa này có hoa ăn thịt người."
" Hoa ăn thịt người?" Thủy Y Họa nhịn không được đánh gãy, trong mắt toàn là kinh ngạc.
"Ha ha, Thủy cô nương nói không sai. Thứ này trước dùng rễ bao quanh người, rồi sau trực tiếp nuốt sạch. Đợi đến một ngày qua đi, cánh hoa mở ra, bên trong lộ ra cũng chỉ còn bộ xương khô mà thôi."
Đông Phương Lăng giật mình lặng lẽ trợn mắt, hãy còn nói thầm: "Đầu tiên là gặp được rắn tám chân, rồi đến quái vật nhện mặt người, hiện tại lại chuẩn bị gặp được hoa ăn thịt người? Đây đến cùng là nơi quái quỉ gì vậy không biết!"
"Đông Phương huynh đệ, chính là vì Cổ Cương ta có nhiều 'Quái vật' như vậy, mới có thể yên tĩnh bình thản qua nhiều năm như vậy. Nếu không phải có mấy thứ này tồn tại, cân bằng của Cổ Cương ta đã sớm bị người Trung nguyên các ngươi đánh vỡ rồi."
Mấy người nghe vậy, không khỏi im lặng, Bắc Đường Liệt nói không sai, Cổ Cương nếu không phải có ưu thế về địa thế địa hình, lại thêm những thứ kỳ quái gì đó làm cho Cổ Cương cách ly, nếu không nơi này chỉ sợ sớm đã tiêu thất.
Bắc Đường Liệt tiếp tục nói: " Hoa và dây mây lợi hại nhất, nhưng mấy ngày nay đúng là thời gian hoa độc điều tức, tính công kích của chúng nó sẽ giảm bớt. Chỉ cần các ngươi không đi trêu chọc chúng nó, hẳn là không có gì nguy hiểm."
"Vậy hoa độc điều tức bao nhiêu lâu?" Thủy Y họa nhíu mày hỏi.
"Ba ngày. Ngày mai đó là ngày đầu tiên. Ba ngày qua đi, hoa độc sẽ trở nên hung hãn vô cùng, khi đó, các ngươi càng phải cẩn thận."
"Cơ Mộc Ly, tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không trở lại, tháng này cơ hội chỉ có một lần như vậy, huynh thấy sao?" Thủy Y Họa nhìn về phía Cơ Mộc Ly.
Cơ Mộc Ly xoa xoa đầu của nàng, " Không phải Y Họa đã quyết định sao, ý nghĩ của ta cũng giống nàng, chạy trốn đã không thể thực hiện được. Vậy thì thử phương pháp này một lần, hơn nữa chúng ta rời đi Hỏa Vũ thời gian đã quá dài, vì phòng ngừa xuất hiện biến cố, chúng ta tốt nhất sớm trở về."
"Quyết định rồi hả?" Bắc Đường Liệt âm điệu thâm thúy cất lên.
"Quyết định." Thủy Y Họa cùng Cơ Mộc Ly trăm miệng một lời, hai người nhìn nhau, dương miệng cười cười.
Bắc Đường Liệt đơn giản giảng giải những việc cần chú ý khi tiến vào Vạn Xà Bách Hoa cốc, sau đó trở về Thiên Điện.
Trong phòng, trong khoảng thời gian ngắn bốn người không lời nào để nói.
Một lúc lâu sau, Đông Phương Lăng cười khổ phá vỡ yên lặng, "Gia, ba năm qua, ta luôn luôn nghĩ biện pháp giải Thị huyết cổ, cuối cùng cũng chỉ có thể lựa chọn làm cho Thị huyết cổ ngủ say để giảm bớt số lần cổ độc phát tác. Không nghĩ tới Bắc Đường Liệt chỉ cần thời gian một nén hương, liền hoàn toàn giải trừ Thị huyết cổ trên người gia, thuộc hạ học nghệ không tinh, thật sự hổ thẹn."
Cơ Mộc Ly lướt mắt nhìn hắn, " Mỗi người đều có sở trường riêng, về phương diện cổ độc cổ thuật vốn ngươi không tinh thông. Nếu dựa theo lý luận của ngươi, gia chẳng phải là người ngu ngốc?"
Thủy Y Họa phì cười một tiếng, cầm bàn tay to của hắn lên thưởng thức, thở dài: " Thị huyết cổ đã giải được, ngocthuybachdang. lqd về sau Thập Nhất và Lăng cũng không cần lo lắng gia các ngươi lại nổi điên nữa, ha ha..."
"Nổi điên? Y Họa, nàng dám nói gia nổi điên, hả?" Cơ Mộc Ly híp mắt, nhìn chằm chằm nàng.
" Sao vậy, chẳng lẽ ta nói không đúng?" Thủy Y Họa trừng trở về.
"Đúng, Y Họa nói đều đúng..." Một tay ôm lấy mỹ nhân vào trong ngực, không coi ai ra gì bắt đầu chàng chàng thiếp thiếp.
Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng bị bỏ qua một bên: "..."
"Đi thôi, Lăng." Kiếm Thập Nhất túm Đông Phương Lăng đi ra ngoài. Trên nóc nhà, hai người thanh thản mà ngồi. Một người ôm kiếm ngồi ngay ngắn, một người nằm bắt chéo hai chân.
"Ba năm, Thị huyết cổ trên người gia rốt cục giải, luôn có loại cảm giác không quá rõ rang ngocthuybachdang. lqd." Kiếm Thập Nhất nhìn ánh trăng trên đỉnh đầu, gần như thì thầm.
Bầu trời Cổ Cương trong xanh vô cùng, đến buổi tối lại có rất nhiều sao, giống như những viên đá quý, lộng lẫy xinh đẹp làm cho người ta không dời mắt được. Từ từ xem lâu, cảm thấy những ngôi sao trên trời kia giống như ánh mắt của một người, trong trẻo lại tràn đầy ánh sáng rực rỡ. Giống như khát vọng mãnh liệt đối với cuộc sống này vậy.
Kiếm Thập Nhất không rõ, một nữ nhân bình thường vì sao lại có một đôi mắt kiên cường như vậy, trước kia nàng đã trải qua chuyện gì? Chống lại ánh mắt này, thời gian càng lâu thế nhưng làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác đau lòng, thật sự là ngạc nhiên.
" Thập Nhất? Thập Nhất!" Đông Phương Lăng đưa tay quơ quơ trước mắt hắn.
Kiếm Thập Nhất hoàn hồn, quay đầu nhìn hắn, "Chuyện gì?"
Đông Phương Lăng buồn bực nói: "Đều gọi ngươi năm sáu lần, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?" Dừng một chút, trong mắt hiện lên trêu tức, cười nói: "Ta nói, ngươi không phải là nhìn đến gia cùng vương phi ân ái thành đôi, cho nên bản thân cũng bắt đầu muốn cô nương rồi hả?"
"Ừ." Kiếm Thập Nhất vẫn thật là lên tiếng.
Đông Phương Lăng kinh hô một tiếng, thân thể nghiêng lệch lập tức ngồi thẳng, biểu cảm như gặp quỷ ngocthuybachdang. lqd, "Ta nói Kiếm Thập Nhất, ngươi vừa rồi là thừa nhận sao? Ngươi vừa rồi thật là suy nghĩ cô nương?!"
" Sao vậy, chẳng lẽ ta không có thể suy nghĩ?" Kiếm Thập Nhất học bộ dáng của Thủy Y Họa, ném cho hắn một cái liếc mắt. Hắn cũng là nam nhân bình thường được không, có cái gì kỳ quái.
Đông Phương Lăng kinh ngạc cả người khẽ run rẩy, không có thiên lý, ngay cả tiểu tử không hiểu phong tình như Kiếm Thập Nhất cũng bắt đầu mộng xuân rồi! Chẳng lẽ, vào một ngày nào đó năm nào đó hắn không biết, Kiếm Thập Nhất nhận thức mỹ nhân nào đó, từ đây liền nhớ mãi không quên rồi hả?
Nghĩ đến loại khả năng này, Đông Phương Lăng vội vàng hỏi, " Thập Nhất, thành thật khai báo, ngươi có phải đã coi trọng cô nương nhà ai rồi phải không?"
Kiếm Thập Nhất khẽ thở dài một cái, mày có chút rối rắm, "Ta không biết thích là như thế nào? Ta chỉ cảm thấy bản thân có chút yêu thương nàng. Mỗi người quá khứ đều là có một chuyện xưa phức tạp, mà quá khứ của nàng nhất định thật gian khổ.
Đông Phương Lăng miệng càng há càng to, hung hăng vỗ một cái vào bả vai hắn, " Thập Nhất, đồ ngốc, ngươi đã thích nữ nhân này, làm huynh đệ tốt, ta xin khuyên ngươi một câu, cô nương tốt muốn nhanh chóng mang về làm của riêng, miễn cho đến lúc đó bị người khác đoạt mất."
"Đây là thích?" Kiếm Thập Nhất không xác định thì thào nói nhỏ.
"Đúng vậy, khà khà ha... Không biết cô nương nào không hay ho bị ngươi nhìn trúng. Ôi nương của ta, ngocthuybachdang. lqd thật sự là khó có thể tưởng tượng! Phụt ha ha... Ngày khác nhất định phải nhìn một cái xem người trong lòng ngươi như thế nào..." Mấy người làm ra quyết định xong liền bắt đầu chuẩn bị, trong hai ngày ngắn ngủn đã chuẩn bị tốt tất cả những thứ cần thiết. Đông Phương Lăng mang đến hai gói đồ trong đó có rất nhiều độc dược hữu dụng và linh đan, vừa vặn dùng một chút.
Hai ngày sau, tại đại điện của Tư Tế điện.
"Cái gì?! Mấy người các ngươi là muốn đi tìm chết sao?" Nhị Trưởng Lão hô nhỏ một tiếng, " Cho dù đi Vạn Xà Bách Hoa cốc chịu chết, cũng không đồng ý làm con dân Cổ Cương ta?"
Đại Trưởng Lão cười lạnh một tiếng, hai mắt híp lại lộ ra nếp nhăn nơi khóe mắt, "Mấy vị trưởng lão, các ngươi đều thấy được, không phải là Cổ Cương dung không được mấy người ngoại tộc này, mà ngay từ đầu là bọn hắn xem thường Cổ Cương ta."
"Đứa nhỏ, suy nghĩ cẩn thận đi, Vạn Xà Bách Hoa cốc ngay cả ta là tộc nhân của tộc Sáp Huyết cũng không dám tùy tiện xông loạn, trăm ngàn năm qua, từ trong đó đi ra không quá mười người." Nhị Trưởng Lão còn là có chút không đành lòng nhắc nhở.
Thủy Y Họa khẽ lắc đầu, "Đa tạ ý tốt của Nhị Trưởng Lão, nhưng chúng ta lần này là vì chuyện khác, chưa bao giờ nghĩ tới muốn chiếm ưu việt gì từ Cổ Cương, hiện thời thi cốt sư phụ không rõ, ngocthuybachdang. lqd ta cùng đại sư huynh đành phải buông tha, mà Thị huyết cổ trên người phu quân cũng đã giải được, Trung nguyên là nhà của chúng ta. Cho dù chết, chúng ta cũng tưởng trở lại cố thổ. Tâm tình này, mấy vị trưởng lão hẳn là hiểu. Nếu như mấy vị trưởng lão xa xứ, ở Trung nguyên sống cả đời, mấy vị trưởng lão nói vậy cũng là vạn phần không tình nguyện."
Mấy vị trưởng lão im lặng không tiếng động, Đại Trưởng Lão cũng đã khinh thường khinh trào ra tiếng, "Thật sự là tiểu nha đầu mồm miệng lanh lợi. Nhưng là ngươi nghĩ tới không, nếu các ngươi chết ở Vạn Xà Bách Hoa cốc, vậy thì không chỉ đơn giản là xa xứ, mà là đầu thân hai nơi!"
"Không thử thế nào mà biết được. Giống như Liệt sư huynh, lúc hắn ở hội quần anh thí luyện tỏa sáng, lúc đó chẳng phải thử vô số phương pháp luyện chế cổ độc đã thất truyền hay sao?" Thủy Y Họa che lại không kiên nhẫn trong mắt, Tử Lão Đầu là muốn gây khó dễ đây mà. Lão nhân ngoan cố như thế, không biết Bắc Đường Liệt nhiều năm qua như thế nào ở chung với hắn được.
"Đại Trưởng Lão, đã bản thân mấy đứa nhỏ lựa chọn con đường này, vậy thì từ bọn họ đi." Tam Trưởng Lão mở miệng nói, ngocthuybachdang. lqd các trường lão khác theo sau cũng đồng ý phụ họa một câu.
" Nếu bọn họ vội vàng đi chịu chết, lão phu tự nhiên sẽ không ngăn." Đại Trưởng Lão cười lạnh.
Thủy Y Họa nhìn mấy người cung kính nói: "Nếu mấy vị trưởng lão đều đồng ý, vậy hôm nay chúng ta phải đi Vạn Xà Bách Hoa cốc."
Đại Trưởng Lão mạnh mở mắt, trào phúng nói: "Xem ra Liệt nhi đã nói cho các ngươi ngày tốt rồi nhỉ. Mấy vị sư bá chúng ta còn chưa kịp thân thiết với người ngoại tộc các ngươi được một ngày."
Nhị Trưởng Lão day day cái trán, "Đại Trưởng Lão vẫn là ít nói chút đi, Liệt nhi chẳng qua là làm việc nên làm ngocthuybachdang. lqd. Hắn không nói, chúng ta cũng sẽ nói."
Đại Trưởng Lão nghe vậy, dựng râu trừng mắt, im lặng không nói.
"Vạn Xà Bách Hoa cốc ở hướng Tây Nam của Cổ Cương, đi qua núi Đoạn Kiều, thấy vực sâu vạn trượng thì chính là nó ngocthuybachdang. lqd. Đi như thế nào và về như thế nào đều từ các ngươi bản thân nghĩ biện pháp, nửa tháng sau chúng ta sẽ phái người tới trên vực tiếp ứng, thời gian chờ là năm ngày, quá hạn chúng ta sẽ coi như các ngươi đã chết." Nhị Trưởng Lão nghiêm mặt nói.
"Vì sao là nửa tháng, chín hay mười ngày không được sao?" Thủy Y Họa tò mò hỏi.
Nhị Trưởng Lão nghe vậy nở nụ cười, "Tiểu nha đầu, không cần có ý nghĩ kỳ lạ, ngocthuybachdang. lqd mấy ngàn năm qua có thể an toàn ra khỏi Vạn Xà Bách Hoa cốc, ngắn nhất cũng là mười ba ngày, dài nhất đó là vĩnh cửu..."
"Nếu như chúng ta trước tiên quay trở về, có tính sấm quan thành công không?"
Không đợi Nhị Trưởng Lão trả lời, Đại Trưởng Lão nhếch miệng cười, "Tự nhiên, nhưng các ngươi phải mang về mật của rắn chấm đỏ."
← Ch. 092 | Ch. 094 → |