Vay nóng Tima

Truyện:Nghịch Thiên Độc Sủng – Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt - Chương 014

Nghịch Thiên Độc Sủng – Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Trọn bộ 158 chương
Chương 014
Mặc ngọc công tử
0.00
(0 votes)


Chương (1-158)

Siêu sale Shopee


Nếu không mặc bộ quần áo này, đó chính là cãi lại hoàng mệnh, nhưng nếu thật sự mặc nó đi tham gia cung yến ngày mai thì một vết mực lớn như vậy mà rơi vào trong mắt người có tâm tư xấu thì đó chính là công khai hủy hoại trân phẩm hoàng gia.

Thủy Y Họa đưa tay mơn trớn vết mực trên làn váy, rõ ràng cảm thấy phía trên vẫn còn ướt.

Lần này, các người cũng đừng trách ta...... Vô tình.

Đem làn váy bị nhuộm mực đặt lên bàn, Thủy Y Họa liền mài mực.

Tay nàng cầm bút chấm vào nghiên mực, sau đó liên tục vẽ một lớp mực mới trên làn váy.

Lấy vết mực cũ làm trung tâm, xung quanh từng đóa mãu đơn mầu đen nở rộ, thần bí mà xinh đẹp, mang theo một chút yêu mị, lại giống như hoa yêu(yêu tinh), trong lúc vô tình tản mát ra một loại hơi thở mê hoặc lòng người.

Giống như là thật sự nở trong đêm tối!

Khóe miệng hài lòng vểnh lên, đợi cho mực nước khô một chút, Thủy Y Họa từ trong ngăn tủ lấy ra một cái bình được khắc họa tinh sảo.

Những ngày qua vừa vặn nhàm chán, đang nghiên cứu sách thuốc đồng thời cũng luyện chế một chút thuốc bột.

Ha ha, mà trong đó có một chai thuốc bột...... Thú vị nhất.

*

Ngày kế một buổi sáng tinh mơ, Thủy Thương Thư liền mặc xong một thân triều phục. Hôm nay sứ thần của ba quốc gia khác tới Tuyết Ly quốc chầu mừng, Thủy Thương Thư cùng Vân lão Tướng quân đồng thời phụng mệnh nghênh đón sứ thần.

Không ngờ hoàng thượng lại đem nhiệm vụ lớn như vậy giao cho hắn, Thủy Thương Thư tự nhiên không dám có chút chậm trễ, sớm một chút sẽ cùng Vân lão Tướng quân đi cửa thành nghênh đón.

Thanh U các.

Thủy Y Họa ngủ thật thoải mái sau mới rời giường.

Lần này cung yến bắt đầu từ giờ Thân (từ 3h-5h chiều), mãi cho đến giờ Tuất (7h-9h tối) mới kết thúc, ước chừng còn có hai canh giờ.

Vừa nghĩ tới muốn ngồi ở tại chỗ không động đậy trong một thời gian dài, Thủy Y Họa cũng có chút nhức đầu, cũng may trong bữa tiệc có ca múa và diễn tấu nhạc khí. Vậy thì một lần nghiêm túc xem biểu diễn ca múa thì tốt rồi.

"Nhị tiểu thư, nô tỳ đưa cơm tới."

Được cho phép Bích Hà rón rén vào Thanh U các.

Ở trong mắt mọi người của Thủy phủ, Thủy Y Họa chính là một người con bất hiếu, ngông cuồng, trong mắt không coi ai ra gì.

Người ngoài chỉ biết là nữ nhân này từ lúc danh tiếng bại hoại sau liền núp ở Thanh U các không ra ngoài, ngay cả thức ăn đều là nha hoàn đúng giờ xác định đưa tới. Trong lòng cũng hết sức khẳng định, là nữ nhân này dâm đãng xấu hổ đến không muốn gặp người.

Mà chân tướng như thế nào, sợ rằng chỉ có người làm ở Thủy phủ là rõ ràng nhất.

Thủy Y Họa vừa lòng nằm ở trên giường êm đọc sách, một chân thả xuống đất còn một cái chân khác để lên trên thành hình chữ ngũ, đúng là tư thế của một đại lão gia.

Bộ dạng này đặt ở trong mắt Bích Hà chính là không có tư cách, không có giáo dục.

Nuốt một ngụm nước bọt, Bích Hà đặt khay thức ăn nhìn như nhẹ kì thực cũng rất phong phú bày ở trên bàn tròn nhỏ.

Lần trước tam tiểu thư để cho nàng len lén đổi một chút cơm thừa đồ ăn thừa tới đây, nhưng Bích Hà nào dám, lúc ấy liền bị Thủy Y Thi đánh cho hai bạt tai. Trong phủ này tiểu thư nào tướng mạo cũng xinh đẹp tựa như hoa, thật ra thì không có một người nào là dễ chọc.

"Hai khắc sau tới đây lấy bát đũa."

Trên giường cô gái lạnh nhạt nói, quyển sách trên tay vừa lúc lật một tờ.

Tiếng xột xoạt của việc lật sách làm cho Bích Hà trong lòng hốt hoảng, vội vàng ứng tiếng lui ra ngoài.

Đợi cho cánh cửa làm bằng gỗ tử đàn mau đóng lại đến chỉ còn dư một cái khe nhỏ, Bích Hà không nhịn được liếc mắt nhìn vào trong.

Nhị tiểu thư thật đẹp.

Nàng hôm nay mặc bộ quần áo màu tím làm bằng tơ bạc và sợi ngọc mà Lâm công công đưa tới. Mặc dù tư thế không quá ưu nhã, nhưng bởi vì chân trái cong lên, một cái chân khác gác lên trên nó, cho nên chân thon dài mảnh khảnh liền cách một tầng quần lụa mỏng màu tím hiện ra, phá lệ câu hồn đoạt phách, làm cho người ta không nhịn được liền đem ánh mắt lưu lại ở trên cặp chân đó.

Giầy thêu màu tím ở trên chân nhỏ còn theo đùi phải khẽ đung đưa, làm cho người xem rất muốn một tay cầm lấy, đặt ở trong tay tỉ mỉ vuốt ve.

Lại không dám nhìn lâu, Bích Hà vội vàng rời đi nơi đây.

*

"Bích Hà, nhị tiểu thư có gì khác thường hay không?"

Thủy Y Cầm nửa đường ngăn cản nha hoàn đang cúi đầu đi thẳng, trên mặt thoáng qua vẻ mặt cổ quái.

Bích Hà vội vàng phúc phúc thân thể hành lễ, quy củ trả lời: "Nô tỳ cũng không phát hiện khác thường gì."

"Không có xảy ra chuyện gì khác thường? Làm sao có thể." Thủy Y Cầm tự lẩm bẩm, sắc mặt có chút khó coi.

"Nhị tiểu thư hôm nay có phải mặc bộ quần áo tơ bạc sợi ngọc hay không?" Thủy Y Cầm lại hỏi, môi dưới trong lúc lơ đãng bị hai hàm răng hung hăng cắn, đôi mắt xinh đẹp xẹt qua một tia tàn khốc.

Bích Hà gật đầu một cái, trong lòng buồn bực.

Thủy Y Cầm nghe lời này, đột nhiên che miệng cười nhẹ, âm thanh không giấu được kiều mỵ.

Nhị muội à, ngươi cũng đừng trách ta lòng dạ ác độc, danh tiếng của ta làm sao cho phép ngươi cướp đi đây? Chỉ là, hôm nay hoàng thượng tâm tình tốt, sẽ không trị tội ngươi, nếu không tốt hoàng thượng giận dữ...... Thật là tốt biết bao!

Thủy Y Cầm thướt tha mà đi xa, khóe miệng nụ cười bộc phát không che giấu được đố kỵ.

Người khác có lẽ không biết, nhưng trong lúc vô tình nàng từ trong miệng Duệ vương biết được, Hỏa Vũ quốc và Tuyết Ly quốc sớm có tính toán kết thân mà bộ quần áo tơ bạc sợi ngọc kia là...... Do sứ thần của Hỏa Vũ quốc tự mình đưa tới.

Thủy Y Họa - tiện nhân này chỉ có thể cô đơn tới già, hoàng thượng hắn đến tột cùng là nhìn trúng điểm nào của ngươi lại cho ngươi đi kết thân! Ngươi cũng xứng?

Mới tới tiền viện, liền nghe một hồi xôn xao.

Thủy Y Thi cúi đầu đi tới, khuôn mặt ửng hồng, nhìn thấy Thủy Y Cầm tới đây, vội nhỏ giọng tiến tới nói: "Đại tỷ, phụ thân còn chưa trở lại, nhưng là trong phủ khách tới rồi."

Nhìn bộ dạng ngượng ngùng này của nàng, Thủy Y Cầm cũng đại khái đoán được ba phần.

"Mặc Ngọc công tử tới?"

Thủy Y Thi vội vàng gật đầu, "Quản gia đang tiếp đón."

"Theo ta đi xem một chút."

Trên ghế vuông làm bằng gỗ tử đàn có một vị công tử mặc cẩm bào màu trắng ngồi ngay ngắn.

Một thân cẩm bào trắng triển lộ bản lĩnh hoàn mỹ của hắn ra ngoài, trên tay áo thêu hình kỳ lân trông rất sống động, khiến cho màu trắng đơn điệu nhiều hơn mấy phần nhân tình.

Mà cả người hắn mặt mày giãn ra, trên mặt cười yếu ớt, một phong cách dịu dàng làm cho người ta như tắm gió xuân.

Lúc này, trong tay hắn bưng một ly trà, đưa tới gần sống mũi tinh xảo hít hà, khóe môi khẽ nhếch, "Lý quản gia chiêu đãi tại hạ trà nhưng là trân phẩm Trúc Lý Thanh của hoàng gia?"

Nam tử trung niên cung kính đứng ở một bên lập tức gật đầu trả lời, "Ôn công tử hỏa nhãn kim tình (có khả năng nhìn xuyên thấu- theo GG), trà này đúng là Trúc Lý Thanh mà hoàng thượng thưởng cho lão gia nhà ta."

Ôn Cẩn Hiên khẽ nhấp một cái, cười khen: "Trà này cực kỳ ngon miệng, lá trà xanh tươi, trong mơ hồ giống như có thể ngửi được mùi thơm ngát của trúc, cho nên liền gọi Trúc Lý Thanh."

Lý quản gia vội vàng khen: "Ôn công tử quả nhiên là cao thủ thưởng thức trà."

Hai người đang nói chuyện, Thủy Y Cầm và Thủy Y Thi nhẹ nhàng đi tới, hướng nam tử mặt mày trơn bóng như ngọc cười nhạt gật đầu, "Ôn công tử."

Ôn Cẩn Hiên đứng dậy chắp tay, "Ta và cô ngang hàng, Thủy cô nương không cần đa lễ."

Thủy Y Thi đầu đẹp cụp xuống, nghe nói lời này, vội mắc cỡ đỏ mặt phản bác: "Vậy làm sao được, Ôn công tử nhưng người truyền thừa duy nhất của Ôn gia, hơn nữa còn ——"

"Hôm nay ta tới có chuyện quan trọng." Nam tử tác phong nhanh nhẹn khóe miệng khẽ nhếch cười, giống như vô ý cắt đứt lời nói của Thủy Y Thi.

Thủy Y Thi xấu hổ mặt đỏ bừng, cúi đầu không nói nữa.

"Thủy Đại Học Sĩ sẽ về sau, mà ta lần này đến là đặc biệt đón nhị tiểu thư vào cung."

Dứt lời, cũng không xem hai người trong nháy mắt vẻ mặt cứng ngắc, hướng hai người khẽ mỉm cười, đi thẳng ra khỏi phòng khách.

Sau lưng Lý quản gia tự nhiên chạy tới dẫn đường.

Người nam nhân này trong mắt vĩnh viễn đều là cười, mọi người chỉ thấy trong mắt của hắn dịu dàng, chung quy lại là bỏ quên lạnh lùng ẩn núp ở dưới sự dịu dàng đó.

Thủy Y Thi trên mặt đỏ ửng đã sớm biến mất tích, biến thành trắng bệch.

Thủy Y Họa, ta nhìn trúng nam nhân ngươi cũng dám giành!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-158)