Thiếu nước bọt sao?
← Ch.110 | Ch.112 → |
Edit: dương trang
"Ba người các ngươi muốn chạy?" Hoàng lão nhị nhìn thấy ba người bọn họ, nham hiểm hừ một tiếng, Võ linh trong tay động một cái, một sợi dây thừng màu lam phóng ra, quấn vòng quanh ba người, làm bọn họ đều bị giữ lại. Hắn duỗi tay ra, dây thừng cuốn chặt ba người, rơi xuống giữa mọi người.
Linh Sĩ và Linh giả quả nhiên khác nhau, trước mắt bị Võ Linh của Hoàng lão nhị trói chặt, ba người có giãy dụa cũng không thể động đậy!
Ninh Khanh Khanh cả giận nói: "Ba người các ngươi là đồ không biết xấu hổ, lấy mạng người để hiến tế Linh thú, quả thực còn bỉ ổi hơn cả cầm thú! Còn ngươi nữa, không phải tại ngươi, chúng ta sẽ đến đây sao?"
Ninh Khanh Khanh quay đầu chửi mắng vị võ giả lúc đầu đã kêugọiquần chúng ở tửu lâu.
Hắn đã sớm không nhịn được, "Mẹ nó chứ Hoàng lão đại cái gì, ngươi chính là đồ mặt l. ! Lừa Lão Tử đi vào chỗ chết, ta liều mạng với ngươi!"
Võ Linh của Hoàng lão đại đang bắt một người Linh giảchoKê Quan Thủy Tiên Xà ăn, võ giả nhìn chuẩn cơ hội này, đột nhiên tập kích.
Nhưng mà hắn đã quên vẫn còn một Hoàng Tam Muội nữa, một đạo Cầm Nhận bổ xuống, thân thể hắn liền chia làmhai nửa. Võ Linh của hắn vốn dĩ đã vọt được tới trước người Hoàng lão đại, nhưng vẫn nhanh chóng ngã xuống!
Rốt cuộc cũng dời đi sự chú ý ba huynh muội Hoàng thị, Ninh Khanh Khanh nhỏ giọng nói, "Dung Lăng, nhanh nghĩ biện pháp tháo dây thừng kia đi!"
Dung Lăng nói: "Đang suy nghĩ."
"Nghĩ cái gì mà nghĩ, ngươi có thể đông nước thành băng mà. Làm lạnh sợi dây, khiến nó đông cứng, làmchonó dễ gãy, sau đó dùng sức kéo căng là được rồi!"
Dung Lăng nhìn nàng một cái, người hắn luôn nghĩ đến là nàng, người hắn không muốn nghĩ đến cũng là nàng, người nàythật khó hầu hạ, nhưng mà biện pháp này rất được. Thấy Dung Lăng không mở miệng, Ninh Khanh Khanh có chút vội vàng:
"Ngươi sợ là không có nước sao? Không cần lo lắng, tachongươi nước từ miệng!"
"Đợi đợi đợi đã!" Dung Lăng nhanh chóng hành động khiến Ninh Khanh Khanh đang cúi đầu lấy nước bọt dừng lại. Bởi vì đặc thù của bí kĩ (kĩ năng bí mật), trong không gian của hắn bất kì lúc nào đều có nước. Hắn vừa nhắm mắt lại, nước trong không gian bắt đầu lén lút dịch chuyển tới sợi dây, từng chút từng chút một tẩm ướt sợi dây.
Hoàng lão nhị nhìn Ninh Khanh Khanh và Dung Lăng đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, "Bị trói rồi mà còn không chịu yên! Mê hoặc!"
Mê hoặc?
Ninh Khanh Khanh nghĩ thầm ngươi cũng quá không đạo đức, người ta đều phải chết, ngươi vẫn còn nhục mạ!
Ngay sau đó, sợi dây Linh hoàn màu lam chợt lóe, một loại cảm giác mê hoặc từ cánh tay truyền tớitoàn thân, phản ứng của cơ thể lập tức chậm đi.
Xem ra là đúng thật rồi, chính là cảm giác vừa rồi, Linh Kỹ Võ Linh của Hoàng lão nhị chính là mê hoặc!
Lúc này, sáu người phía trước đã bị ăn hết, con Kê Quan Thủy Tiên Xà vẫn còn chưa no.
Lần này Hoàng lão đại vẫy tay đểchoNgốc Thứu chộp Ngô Minh Thích đưa tới bên này. Sợi dây thiếu đi một người nhưng không bị nới lỏng. Giống như là vật có linh trí, nó tự động thu nhỏ khiến Ninh Khanh Khanh và Dung Lăng bị xiết chặt đến nghẹt thở!
Ngô Minh Thích thấy cái miệng đầy máu của cự xà, sợ đến sắc mặt tái nhợt, hai cái chân run rẩy ở trên không trung, không cam lòng hét to: "Tại sao muốn bắt ta, tại sao không bắt hai người bọn họ! Hai người bọn họ so với ta trẻ hơn, thịt cũng mềm hơn, tu vi cũng không kém ta!"
"Bởi vì bọn họ tuổi còn nhỏ, thịt mềm, mới để Kê Quan Thủy Tiên Xà nhấm nháp cuối cùng!"
Ninh Khanh Khanh phẫn nộ nhìn Ngô Minh Thích, mới vừa rồi nói muốn hợp tác, lúc này mới bị dọa đã trở mặt, bị đưa vào miệng xà là xứng đáng!
Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng mà thực tế lại vô cùng gấp gáp, nhìn thấy Ngô Minh Thích đã bị Kê Quan Thủy Tiên Xà kia đã nuốt một nửa, nàng vội vàng thôi thúc: "Nhanh đông lạnh, nhanh đông lạnh, hạ nhiệt độ, hạ!"
Sợi dây nhanh chóng bị một tầng băng mỏng vây quanh, lạnh đến nỗi dù đang là mùa hè cũng làm Ninh Khanh Khanh rét run cả người.
← Ch. 110 | Ch. 112 → |