First dance - Điệu nhảy đầu tiên
← Ch.42 | Ch.44 → |
Ánh sáng xanh mờ nhạt ngoài cửa sổ chiếu qua cửa sổ, Lê Phù ngẩng đầu lên là có thể thấy mưa bên ngoài. Đối diện với tầng một là bãi cỏ và đường nhỏ, rèm cửa màu trắng còn để lộ ra hàng cây bên ngoài đường phố, nếu có người đi đường đi ngang qua, có thể mơ hồ thấy bộ n·ⓖự·ⓒ phập phồng của cô đang ⓡ●⛎●𝖓 г●ẩ●𝐲.
Châu Ánh Hi đè lên lưng cô, ngón tay gầy gò sạch sẽ co rút liên tục trong huyệt của cô, đôi tay của nghệ sĩ dương cầm không chỉ linh hoạt tự nhiên lướt trên phím đàn, mà còn có thiên phú khiêu khích. Huyệt của cô đã rất ướt, ngón tay bên trong cũng từ một thành hai, ngón cái của anh thi thoảng xoa bóp â●𝖒 𝖛●ậ●✞ mẫn cảm của cô.
Tiếng 𝖗ê.ⓝ r.ỉ dưới thân anh, từ ban đầu căng thẳng chuyển sang thoải mái.
Họ đều xa lạ với 𝐭*h*â*ⓝ †𝖍*ể của nhau, đều là lần đầu tiên làm chuyện xấu hổ như vậy, cần một khoảng thời gian nhất định để tiếp tục. Cảm giác được Lê Phù đã dần bình tĩnh lại, Châu Ánh Hi gia tăng tốc độ ngón tay, tiếng nước dồn dập nặng nề khiến cô đỏ mặt đến tận mang tai.
Lê Phù không phải người lạnh nhạt, cô cũng từng mơ giấc mộng xuân, ảo tưởng đối tượng lần đầu tiên của mình là người như thế nào, cũng nghĩ tới sẽ dùng tư thế nào, ví dụ như cắm ngón tay vào. Trước kia khi xem phim 𝐤h𝐢_ê_υ 𝖉â_ɱ ở ký túc xá cùng Ngô Thi, cô cũng nghĩ tới sẽ có cảm giác như thế nào. Ngô Thi nói, xem kỹ thuật của nam sinh, kỹ thuật tốt, sẽ rất ⓢư_ớ𝓃_ⓖ.
Khi cảm giác chua xót, ngứa ngáy lan ra từ thân dưới, cô nghĩ, có lẽ đây là cái gọi là sung ş-ướ𝐧-ⓖ.
Ngón tay Châu Ánh Hi uốn cong moi móc nước từ trong huyệt, chỉ dùng tay thôi cũng đã sắp khiến Lê Phù cao trào, mà động tác trong tay anh ngày càng nặng, cảm giác chua xót của cô càng mãnh liệt, thắt lưng mềm nhũn. Anh kịp thời dùng cánh tay chống đỡ, dán lên lưng cô, giọng nói nhẹ nhàng ⓠ.𝐮𝐲.ế.𝓃 𝖗.ũ: "Rất thoải mái đúng không?"
Anh cố ý rút ngón tay ra, nhìn phản ứng của cô.
Thân dưới đột ngột bị cảm giác trống rỗng đánh úp, khiến Lê Phù cảm nhận được cái gọi là đói khát khó nhịn. Cô cúi đầu т♓-ở d-ố-𝒸, vô thức gật đầu: "... Ừm."
Châu Ánh Hi xuống giường, đứng ở tủ đầu giường, dùng giấy ướt lau ngón tay trước, Lê Phù ở trên giường lén liếc anh một cái, ánh mắt không tự chủ chuyển từ trên mặt anh xuống dưới. ԁươ·𝓃·🌀 ѵ·ậ·𝖙 to lớn ngẩng cao lộ ra trong không khí, rõ ràng dáng người thon dài nhã nhặn, nhưng nơi đó lại hung hãn cực kỳ, cô sợ tới mức cúi đầu, mặt lại đỏ lên.
Châu Ánh Hi mở ngăn kéo thứ hai ra, lấy một hộp bao cao su từ trong hộp sắt có hoa văn cổ kính ra, là của một nhãn hiệu nổi tiếng mà Đàm Tự đề cử, điều này khiến Lê Phù kinh ngạc: "Anh để cái thứ này ở đây từ lúc nào?"
Anh không nhanh không chậm mở ra, nói: "Từ ngày đầu tiên em vào ở."
"..."
Lê Phù cầm một chiếc gối ném về phía anh: "Tôi đúng là mắt mù mới không nhìn ra anh hèn hạ như vậy?"
Châu Ánh Hi lấy một hộp ra, nhẹ nhàng xé bao, quỳ thẳng trước người cô. Động tác đột ngột, với cô mà nói rất có cảm giác áp bức.
Bị hơi nóng của anh bao phủ, tim Lê Phù căng thẳng, đập nhanh hơn. Cô còn chưa lên tiếng, đã bị Châu Ánh Hi đẩy ngã xuống giường, anh kiểm tra bao cao su một chút, sau khi ổn thoả mới cúi người xuống, nắm gậy thịt của mình, vỗ lên huyệt còn ư●ớ●🌴 á●🌴 của cô: "Có muốn tự mình thử bỏ vào trước không?"
Sợ cô từ chối, ánh mắt vô tội dỗ dành cô: "Tự cho vào, sẽ thoải mái hơn."
Lê Phù dễ dàng bị anh lừa, cô thử cầm lấy 🅓ư*ơ𝐧*ɢ ⓥậ*🌴 của anh, thời điểm thật sự chạm vào, tuy cách một lớp màng mỏng, nhưng vì là kiểu dáng cực mỏng, vẫn có xúc cảm chân thật, nó rất thô, rất cứng, cũng rất dài. Phản ứng đầu tiên của cơ thể cô, khá kỳ lạ, vừa hơi sợ hãi khi bị nó xâm chiếm, lại hơn nổi lên ◗ụ.🌜 ✅.ọn.🌀 muốn nhét vào.
Đều đã đến độ tuổi có thể bàn chuyện cưới xin, Lê Phù cũng không có sự sợ hãi của thiếu nữ, thật ra cùng một người đàn ông chất lượng tốt như vậy hưởng thụ đêm đầu tiên, cô cũng không chịu thiệt.
"Ưm, a..." Cô cầm ԁ*ươ*𝖓*🌀 𝖛*ậ*ⓣ đặt trước miệng huyệt của mình, nhưng quy đầu quá to. Vừa định nhét vào đã có chút đau, cô ⓡ-ú-✝️ г-ⓐ theo bản năng.
Châu Ánh Hi cúi mặt, nhẹ nhàng sờ trán Lê Phù: "Đau không?"
"Ừ, có chút." Lê Phù lo lắng †𝐡*ở ◗ố*𝐜.
Vì thế, Châu Ánh Hi cầm lại, chậm rãi đi vào.
Bên ngoài mưa vẫn rơi, không thấy bớt đi chút nào, mà bóng dáng trên rèm trắng đã 🍳-ц-ấ-n ⓠ⛎-ý-✝️ nhau.
Châu Ánh Hi dùng tư thế truyền thống nam tính nhất đ●è 👢ê●𝓃 n🌀ườ●1 Lê Phù ↪️ắ_ɱ v_à_𝖔, đây là lần đầu tiên phải chăm sóc cô, nên ban đầu anh dùng lực rất nhẹ, 🅓ư-ơ-ռ-ℊ vậ-✞ ở trong huyệt lại to lên một vòng. Mới đầu còn tốn chút thời gian chen vào huyệt đạo chật hẹp của cô, lúc này đã có thể chậm rãi ra vào.
Thân dưới bị vật lạ làm căng ra, lại dần bị anh ⓧâ-Ⓜ️ 𝖓𝒽ậ-𝓅 hoàn toàn, Lê Phù ngẩng cổ lên, 𝖙𝖍●â●ⓝ ✝️●♓●ể ⓡυ*n 𝐫ẩ*ⓨ theo động tác của anh, áo sơ mi trắng bị đè dưới lưng, chỉ cần anh cúi đầu, có thể thấy toàn bộ cơ thể của cô. Nhưng trong lửa tình phập phồng, dường như cô đã không thèm để tâm tới ánh mắt như sói đói của anh.
Cô cho rằng mình sẽ đau phát khóc, nhưng vẫn may, chút đau đớn này tạm thời cô chịu được.
Châu Ánh Hi ✝️ⓗ●ở 🅓●ố●𝖈, ra vào theo quy luật: "Đau thì nói tôi."
"Ừm." Lê Phù mơ màng nói không nên lời.
Nhưng khi anh cố gắng tiến sâu hơn, Lê Phù cau mày kêu lên: "Đau quá."
Thứ kia quá dài, quá thô, dùng sức cử động khiến cô cảm thấy thân dưới của mình như bị xé rách.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Châu Ánh Hi chậm lại, quan tâm đến cảm xúc của cô. Anh nâng tay cô lên, cúi đầu 𝐡ô●𝖓 lên mu bàn tay cô, nhẹ giọng dỗ dành: "Không sao, chúng ta cứ chậm thôi."
"... Ừm." Hốc mắt cô đỏ bừng.
Bởi vì là lần đầu tiên, Châu Ánh Hi cũng có chỗ lo lắng, trên vai và cổ trắng nõn của anh đỏ ửng vì căng thẳng và hưng phấn đan xen, huyệt nhỏ của cô thật sự quá chặt, thậm chí còn kẹp anh, anh lại xoa xoa xương cổ tay cô: "Thả lỏng chút nào."
Là phản ứng bản năng của cơ thể, Lê Phù cũng không muốn, có lẽ mát xa của anh có tác dụng, cô dần để toàn thân mình thả lỏng khỏi sự căng thẳng: "Được rồi, anh thử xem."
Để mình dễ dàng ra vào hơn, Châu Ánh Hi hơi tách hai chân Lê Phù ra, lúc hai chân mở rộng, cô cúi đầu có có thể thấy huyệt nhỏ đang bị 𝖉.ư.ơ.ռ.🌀 ✅.ậ.🌴 kéo căng ra. Thịt huyệt hồng hào cố hết sức bao bọc lấy vật cứng thô dài, hình ảnh dâ-ⓜ đãп-🌀 khiến anh cũng phải đỏ mặt.
Anh đã ở trong khuôn khổ đã lâu, rất khó tưởng tượng được mình lại có một mặt lưu manh như vậy.
Châu Ánh Hi bắt đầu đẩy mạnh vào trong, Lê Phù cố gắng không căng thẳng như lúc nãy, để cơ thể mình tiếp nhận kích thước to lớn của anh. Va chạm một lúc khiến cơ thể cô như bị điện giật: "Căng quá, căng quá..."
Lê Phù nhíu mày, suýt nữa hết lên kêu cứu: "Nhìn người anh gầy mà sao phía dưới lại lớn vậy."
Không biết Châu Ánh Hi nghiêm túc hay đùa giỡn nghĩ ra đáp án: "Không thì sao làm bạn trai em được?"
Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, Lê Phù đáp trả: "Ai đồng ý cho anh làm bạn..."
Không muốn nghe cô từ chối, Châu Ánh Hi đẩy mạnh một cái chặn đứt lời nói của cô, khiến miệng cô chỉ có thể phát ra tiếng nức nở và 𝓇ê_𝖓 𝐫_ỉ thoải mái.
Mưa nhỏ rơi bên ngoài phòng, tiếng 𝖑.à.𝐦 ✝️ì.𝖓.ⓗ trên giường ngày càng kịch liệt.
Châu Ánh Hi ấn lên đùi Lê Phù, ưỡn hông đẩy vào huyệt của cô, cơ bụng cường tráng rõ ràng đã sớm ⓣ0·á·t ⓜ·ồ ⓗ·ô·❗, nhưng thấy nữ sinh mình thích nằm dưới thân mình, bị mình làm đến hai mắt m_ê ⓜ_🔼_ռ, không ngừng nức nở, cuối cùng anh cũng có cảm giác thật sự chiếm hữu cô.
"Tiểu Phù, em đẹp quá." Anh không nhịn được muốn thổ lộ.
Nhưng đối với lúc này Lê Phù mà nói, cô chỉ cảm nhận được sức mạnh thân dưới của anh đang lao về phía cơ thể cô, lỗ thịt bị ép mở kẹp lấy dươռ-🌀 v-ậ-🌴 nó-ռ-𝐠 𝐛-ỏ-𝐧-g, dán chặt vào, không ngừng ma sát trong huyệt, ⓧâ*ɱ ռⓗậ*🅿️, xoắn chặt, kⓗ𝑜●á●ⓘ 𝖈●ả●𝖒 kịch liệt nuốt chửng ý thức cô.
Cô phát hiện, không cần uống rượu cô cũng có thể dần thả lỏng: "Có thể, nhanh nữa lên..."
Châu Ánh Hi đang đợi cô tập trung hoàn toàn, anh nâng mô*𝓃*g cô lên, eo nặng nề đè xuống, toàn bộ ◗_ư_ơ_ռ_🌀 vậ_ⓣ c·ắ·m 𝐯·à·⭕ trong huyệt, ngậm từ đầu đến cuối. Anh đè cô xuống đẩy càng ngày càng mạnh, tạo ra tiếng nước rõ ràng.
Càng về sau, động tác của anh càng hung dữ, đầu óc đã sớm không còn tỉnh táo, chỉ có d.ụ.c νọռ.ⓖ vô tận với cô.
Trên ga giường màu xám nhạt ướt đẫm nước, phía dưới của Lê Phù bị cắm sâu đến có chút chua xót, bầu 𝖓🌀ự●c sữa trắng nõn 𝓇υ.п r.ẩ.𝖞 đến đỏ bừng. Hai tay cô nắm lấy gáy của Châu Ánh Hi, muốn dùng nụ ♓ô·𝐧 để giảm bớt sự chua xót trong cơ thể, cho nên nụ 𝐡ô*п này do cô chủ động, cô với lên chạm vào anh.
Châu Ánh Hi lập tức ngậm lấy môi Lê Phù, nước sữa phía dưới giao hòa, phía trên cũng lưu luyến 🌜.ọ xá.т.
"Ưm, ưm..." Tiếng rê●𝖓 𝖗●ỉ liên tục tràn ra từ cổ họng cô.
"Chúng ta đổi tư thế khác."
Dứt lời, Châu Ánh Hi rút 🅓*ư*ơ*𝓃*🌀 𝐯ậ*🌴 của mình ra, lúc mới 𝓇ú·ⓣ г·🅰️, anh nhíu mày khàn giọng rít một tiếng. Lê Phù cũng tạm thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng lập tức nghe được mệnh lệnh của anh: "Xoay người, đưa lưng về phía tôi."
Lê Phù có chút tò mò, nghe lời xoay người, vừa quỳ xuống lại nghe thêm một mệnh lệnh của anh: "Tự vén áo lên, nâng Ⓜ️.ô.ռ.🌀 về phía tôi."
Lê Phù làm theo, còn thuận tiện vén mái tóc dài sang một bên.
Ngón tay cô rất đẹp, thon dài, khớp xương rõ ràng, cho nên dù chỉ là vài động tác đơn giản, Châu Ánh Hi cũng có thể ngắm đến mê mẩn. Anh cúi đầu, cô không phải người đẹp п_𝖌_ự_↪️ to ɱ.ôⓝ.𝐠 lớn, thậm chí ɱô·n·🌀 còn có chút nhỏ, nhưng vì tập thể hình và vận động nên đặc biệt tròn trịa, có chút 🍳𝐮·𝓎·ế·ռ ⓡ·ũ lại có chút thuần khiết, anh rất thích.
Bốp, Châu Ánh Hi đánh lên mô*п*🌀 Lê Phù, âm thanh giòn tan ◗●â●m đ●ã●п●ℊ.
Lúc trước xem phim heo, Lê Phù nhớ rõ nữ diễn viên cũng bị nam diễn viên đánh ɱ_ôп_ɢ, đến khi cô thật sự bị đánh, loại cảm giác này rất kỳ lạ, hơi đau, hơi tức giận, nhưng lại sảng khoái, thậm chí gây nghiện.
Châu Ánh Hi ấn quy đầu của mình, ngang ngược nhét vào trong huyệt lần nữa, bởi vì vừa làm rất lâu, nên rất thoải mái mà tiến vào trong huyệt, anh đỡ thắt lưng của cô, bắt đầu đẩy vào trong. Cảm giác căng đầy so với vừa rồi còn mạnh hơn, mỗi một cái gần như đều đ●â●ɱ ѵà●ο điểm sâu nhất.
"A... Ưm..." Cô từ гê-n г-ỉ biến thành tiếng la hét đầy 𝐡_🔼_m 𝐦⛎ố_n.
Tiếng la hét 🎋í●🌜●♓ ⓣ●♓●í●𝖈●ⓗ người đàn ông phía sau, ⓓ-ư-ơ𝓃-𝖌 vậ-✞ thô to ⓒ-ắ-ⓜ và-ⓞ lại г.ú.† 𝐫.𝒶, miệng huyệt nho nhỏ dường như đang bị bắt nạt. Mép thịt bị cắm đến mở ra co vào, rồi lại bị ԁươ*ռ*🌀 𝖛ậ*т thô dài banh ra.
Ngay cả sự dịu dàng cuối cùng của Châu Ánh Hi cũng không còn, đổi đủ cách điên cuồng đẩy vào.
Sự hung dữ khi vào từ phía sau khiến Lê Phù không chịu nổi, bên tai chỉ vang lên tiếng da thịt va chạm, gậy thịt hung mãnh đẩy mép thịt vào sâu trong huyệt, mỗi một cái đều đ_â_m đến sâu nhất. Huyệt nhỏ đóng mở như há miệng dùng sức ⓜ*ú*ⓣ mát, cô bị gậy thịt to lớn của anh chen vào, giọt mồ hôi chảy từ trên п🌀ự_ⓒ xuống.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Cô quá nóng, muốn 𝒸*ở*𝖎 á*𝐨 sơ mi ra.
"Đừng cởi." Nhưng Châu Ánh Hi ra lệnh cho Lê Phù dừng động tác lại, anh hơi kéo cổ áo ra một chút, để lộ tấm lưng xinh đẹp của cô.
Nụ ⓗ●ô●п sau gáy của anh khiến cô ngứa ngáy, Lê Phù vặn vẹo bả vai nỉ non: "Đừng ⓗô*п nữa."
Ngay cả giọng nói của cô cũng trở nên 𝖒ề*𝐦 𝖒ạ*𝐢.
Môi Châu Ánh Hi vẫn dán sau tai Lê Phù, vừa vuốt tóc vừa nhìn chằm chằm gò má ửng hồng của cô, anh không kìm lòng được dùng giọng nói dịu dàng nhất nói lời yêu đương khiêu khích: "Tiểu Phù của chúng ta thật lợi hại, rất muốn ngày nào cũng làm với em..."
Anh ở trên giường rất biết mê hoặc lòng người, suýt nữa là Lê Phù gật đầu, cô cắn chặt môi.
Nâng vòng eo mềm nhũn của Lê Phù lên, Châu Ánh Hi tiếp tục ra vào, thậm chí còn mạnh hơn vừa rồi. 𝐃*ư*ơ*𝐧*𝐠 𝐯*ậ*𝖙 đỏ tươi đ-â-𝐦 ⓥ-à-ⓞ huyệt nhỏ 𝖓*ó*𝓃*𝐠 b*ỏ*𝐧*ⓖ, đ-â-𝖒 đến không ngừng phát ra tiếng nước, mỗi lần đều đ*â*Ⓜ️ đến chảy ra chất lỏng trắng đục, chảy xuống theo đùi cô.
Tiếng va chạm kịch liệt, không biết đã đâ.〽️ ngắt quãng bao nhiêu lần.
Từ màn dạo đầu đến giờ đã qua hơn 1 tiếng, Lê Phù cho rằng Châu Ánh Hi sẽ không nhịn được bắn ra, nhưng không nghĩ tới tinh lực của anh tràn trề như thế, hai tư thế không đủ, anh lại đổi một tư thế khác.
Cô bất ngờ bị ôm lên ngồi trên đùi anh, tựa lưng vào 𝖓g-ự-🌜 anh.
Đối diện có một tấm gương trang điểm, vừa khéo có thể chiếu vào hai người trên mép giường.
Tư thế này làm Lê Phù luống cuống, cũng bởi vì đã làm quá lâu, cả người cô đều nóng như bị thiêu đốt, mà lưng dán sát vào ռ·ⓖ·ự·↪️ Châu Ánh Hi, có thể cảm nhận được mồ hôi trên người hai người đang hòa vào nhau. Cô nghe được tiếng 𝖙·𝖍·ở 𝐡ổ·𝐧 ♓·ể·ռ của anh, anh có chỗ nào nhã nhặn, dịu dàng chứ, cực kỳ giống một tên cuồng ◗â●Ⓜ️ làm bao nhiêu cũng không đủ.
Trên bắp đùi đều là chất lỏng dính nhớp, Lê Phù khá khó chịu, cô rất muốn đi tắm, nhưng tên cặn bã nhã nhặn này lại lần nữa đỡ 𝒹-ươ-𝓃-ⓖ 𝖛ậ-𝖙 ⓒắ●〽️ 𝐯à●🅾️ huyệt nhỏ của cô từ dưới lên. Nhưng cô đã tốt hơn nhiều, không cảm nhận được quá nhiều đau đớn, loại cảm giác bị lấp đầy này thậm chí khiến cô muốn thúc giục anh di chuyển.
Châu Ánh Hi cẩn thận nhận ra tâm tư nhỏ này của cô, tư thế như vậy càng tiện cho anh 🌴h-ì ✞♓-ầ-ⓜ 𝖇-ê-n ✞-🅰️-1 cô: "Tự mình động, được không?"
Hai tay anh ôm eo cô, để cô không làm loạn.
Lê Phù dùng tay chống đùi, cố gắng thử động, nhưng ԁ.ươп.𝖌 ✅ậ.𝖙 cương cứng kia thật sự quá dài, chỉ cần hơi di chuyển trái phải đã khiến phía dưới của cô tê dại, cảm giác căng đầy lan tràn: "Cứng quá..."
Gậy thịt cọ vào huyệt cô ngày càng nhanh, cô chỉ có thể lắc đầu nức nở: "Ưm, a, ưm..."
"A..."
Đùi Châu Ánh Hi căng ra, đột nhiên ưỡn hông đẩy lên, khiến Lê Phù 𝐜_♓ả_y nướ_🌜 mắt, cô không để ý sự xấu hổ hét lên một tiếng. Một tay anh vươn lên, vừa xoa n●🌀●ự●c cô vừa đẩy sâu vào, cả người cô nâng lên rồi lại ngồi xuống, huyệt nhỏ ẩm ướt không ngừng nghỉ ăn vật cứng nóng hổi kia.
𝒦♓𝐨á-ı 𝐜ả-𝖒 tràn vào cơ thể hai người, tiếng ✞𝒽·ở d·ố·𝖈 của Châu Ánh Hi gấp gáp, giọng nói trở nên khàn khàn: "Chúng ta làm thêm một lúc nữa, được không?"
Đầu óc Lê Phù thiếu dưỡng khí, bị anh dỗ đến ngoan ngoãn gật đầu: "Ừm."
Đầu ngón tay Châu Ánh Hi nhéo nụ hoa nho nhỏ trên п_𝖌_ự_𝒸 Lê Phù, như muốn vắt ra nước, anh không khống chế được, giống như chó lớn động dục, thầm nghĩ muốn giao hòa nước sữa với cô cho đến khi mặt trời mọc. Anh thích cô, rất thích cô, sau khi nếm được vị ngọt ngào của quả đào mật này, anh muốn ăn nó mỗi ngày.
Nếu không có cô, anh sẽ không phát hiện hóa ra mình là một người ԁ*â*ɱ đã*n*ℊ như vậy.
"Châu Ánh Hi, tôi không chịu được..." Lê Phù bị tư thế này giày vò đến rã rời, đôi môi hồng nhếch lên, không ngừng nức nở, la hét, huyệt nhỏ vốn hồng hào bên dưới đã bị làm đến biến sắc, nước không ngừng chảy ra từ khe huyệt, thậm chí còn nhỏ xuống sàn nhà: "Sâu quá, quá sâu... A, a..."
"Muốn tôi dừng lại sao?" Châu Ánh Hi dịu dàng hỏi.
"Ừm." Lê Phù không biết nên gật đầu hay là lắc đầu.
Nhưng Châu Ánh Hi ở trên giường cũng trở thành một "kẻ lừa đảo" biết dỗ người, anh hỏi, nhưng phía dưới càng ra vào dữ dội hơn. Trán, gò má và cổ đều như nước sôi, đỏ đến ⓝó●п●ⓖ ⓑỏ●𝐧●🌀, anh mở rộng hai chân cô ra, 𝐬ıế.† c.ⓗặ.† eo Lê Phù, không ngừng đẩy lên trên, cô cảm thấy vật cứng thô dài kia sắp đâ_Ⓜ️ ✔️_à_ο trong bụng, thân dưới và bụng dưới đau nhức chua xót.
"A, a... Đừng... Đừng đẩy..." Lê Phù bị cắm đến không chịu nổi, hai chân thon dài trên mặt đất co rút.
Thân trên của cô гⓤ●n г●ẩ●𝖞, sợi tóc bay tán loạn sau lưng, Châu Ánh Hi thấy sườn cổ cô ướt đẫm, đến cả biểu cảm cũng đau đớn dữ tợn như sắp cao trào, anh đưa tay nhéo đầu vú cô.
Đầu vú rất mẫn cảm, cả người Lê Phù bị kⓗ-⭕-á-❗ 🌜ả-𝖒 và sự va chạm dữ dội κí*c*♓ 𝐭*𝖍*í*𝐜*𝖍, cô vô thức s❗ế_𝐭 𝐜ⓗặ_† miệng huyệt, bên trong vẫn đang 🌜.ọ 𝐱á.т, nhưng rõ ràng thịt huyệt đã xoắn chặt lấy ◗ư_ơ_ռ_𝖌 νậ_𝖙 cắm sâu bên trong. Cô nắm chặt cánh tay trên lưng, ngẩng đầu, toàn thân 𝖗ц·ռ rẩ·🍸 dữ dội, ngón chân trên sàn nhà co lại.
Không biết qua bao lâu, nhiệt độ khô nóng hỗn loạn trong phòng cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Trong vài lần cuối cùng, Châu Ánh Hi bị huyệt nhỏ của Lê Phù siết không chịu nổi, toàn thân căng thẳng, bắn ra toàn bộ †·1·п·𝐡 🅓ịc·𝒽.
← Ch. 42 | Ch. 44 → |