Phản ứng thành thật
← Ch.014 | Ch.016 → |
Tư Mã Tuấn Lỗi lạnh lùng nhìn Hàn Ngữ Phong trên mặt không có một biểu tình nào đang thay y phục cho mình, chuyện ban ngày, lại hiện lên trước mắt.
"Thế nào? Muốn mê hoặc Tuấn Dật, muốn tìm một chỗ dựa vững chắc, muốn trốn khỏi ta sao?" Không hề báo trước, hắn đưa tay bóp cằm của nàng.
"Vương gia cho là như vậy sao? Ta là người như thế nào? Ta chỉ là một nô tỳ, ta có tư cách đi mê hoặc người khác sao? Ngài sẽ bỏ qua cho ta ư?" Hàn Ngữ Phong lạnh lùng nhìn hắn, không cười mà hỏi ngược lại.
"Không, ngươi nói rất đúng, cho dù ngươi muốn nũng nịu với ai, ngươi muốn dâm đãng, ngươi cũng chỉ có thể ở dưới thân của ta, ta sẽ không buông tha cho ngươi." Ngón tay lạnh buốt của Tư Mã Tuấn Lỗi xẹt qua mặt nàng, mang theo một tia châm biếm.
Hàn Ngữ Phong phẫn nộ nhìn hắn, nhưng nàng lại không có khả năng phản kháng, bởi vì hắn nắm giữ tất cả mọi thứ của nàng, kể cả thân thể cũng là của hắn.
Tư Mã Tuấn Lỗi nở một nụ cười khát máu, hắn càng ngày càng phát giác ra rằng, bộ dáng phẫn nộ không cười của nàng, ngược lại có thể khiến hắn muốn chinh phục, có khoái cảm mà trả thù.
Da thịt trắng nõn mềm mại như vậy, dung nhan tuyệt mỹ thế này, không thể phủ nhận, nàng thật sự rất đẹp, đẹp đến nỗi khiến cho kẻ khác không thể thở được, đáng tiếc, một mỹ nhân như vậy lại là con gái của Hàn Mộ Xuân.
Hàn Ngữ Phong nhìn con ngươi đen lạnh lùng của hắn từ từ tập trung hận ý lại, tựa hồ muốn chiếm đoạt nàng, nàng sợ hãi lùi về phía sau.
"Muốn tránh, ngươi muốn lui về sau tránh?" Tư Mã Tuấn Lỗi dùng sức kéo nàng, ôm ở trong ngực mình, ở bên tai nàng tà ác nói.
Hàn Ngữ Phong hầm hầm nhìn hắn, nếu nàng lui về phía sau trốn, nàng nhất định sẽ trốn thật xa, đáng tiếc, nàng trốn không xong.
"Trốn, ta không trốn, ngươi không phải là muốn tra tấn ta sao? Một lần hay mười lần thì có gì khác nhau sao?" Nàng không thèm đếm xỉa nữa.
"Thật sao?" Tư Mã Tuấn Lỗi không nộ không hỏa, mày kiếm khinh rẻ, đôi mắt híp lại một nửa.
"Thật." Nói thật, bộ dạng của hắn lúc này càng khiến cho Hàn Ngữ Phong sợ hãi, nhưng không thể không kiên trì thừa nhận.
"Roẹt" một tiếng, y phục ở trên người rơi xuống đất, lộ hết ra ngoài.
"A." Một hồi, lại một hồi nữa, Hàn Ngữ Phong không tự chủ được mà kinh hô thành tiếng, dùng hai tay che ngực.
Tư Mã Tuấn Lỗi lạnh lùng nhìn bộ dáng thất kinh của nàng, trước mắt hắn mà còn giả vờ, không khỏi quá non, nhưng mà, không thể phủ nhận, thân thể của hắn hiện tại đang nổi lên dục vọng nguyên thủy, da thịt trắng thuần mềm mại đáng yêu tựa thủy tinh trong suốt, làn da lạnh buốt, xương quai xanh hình con bướm càng thêm gợi cảm mê người.......
Tư Mã Tuấn Lỗi cũng không chịu được thân thể đang đau nhức khó chịu, nháy mắt loại bỏ "trở ngại" của thân thể, mạnh bạo đặt nàng ở trên giường, hạ thân thúc mạnh vào Hàn Ngữ Phong.
Lòng Hàn Ngữ Phong hoảng sợ, nàng biết, đêm nay, hắn lại bắt đầu điên cuồng đoạt lấy mình, biết rằng phản kháng cũng vô dụng, thả lỏng, tùy ý hắn, nhưng mà trong lòng có chút hoảng sợ, sự đau đớn kia đã từng trải qua.
Hai tay Tư Mã Tuấn Lỗi giữ chặt hai tay nàng lại, cúi đầu, thô bạo đoạt lấy đôi môi ngọt ngào của nàng, Hàn Ngữ Phong không có phản kháng, không có đáp lại, như con rối tùy ý hắn.
Tư Mã Tuấn Lỗi tình dục tăng vọt, đã không muốn chú ý đến chuyện gì khác, ngạo nghễ động thân một cái, thật sâu, hoàn toàn tiến vào chỗ sâu nhất của Hàn Ngữ Phong, hung mãnh chuyển động.
Hàn Ngữ Phong cảm giác được thân thể của mình không có sự đau đớn như lúc trước, ngược lại vận động theo hắn, dần dần nổi lên phản ứng.
"Muốn sao? Thoải mái sao?" Lúc này Tư Mã Tuấn Lỗi lại đình chỉ động tác, nhìn nàng từ phía trên, tuấn mâu đùa cợt.
"Không muốn." Hàn Ngữ Phong nghiến răng, cố ý xem nhẹ khoái cảm của thân thể, hung hăng phun ra hai chữ.
"Thật không? Nhưng mà, xem ra thân thể của ngươi so với ngươi thành thật hơn kìa, ngươi xem, nó rất muốn." Tư Mã Tuấn Lỗi đưa tay luồn vào nơi ướt át của nàng, tà ác nói.
"Ngươi......" Hàn Ngữ Phong thẹn quá thành giận, lại không biết nói gì phản bác lại hắn, mặc dù biết hắn cố ý khiến nàng khó xử, muốn đá hắn ra rồi đứng lên rời đi.
Tư Mã Tuấn Lỗi lại động thân một cái tiến vào nàng, thân thể gắt gao giam cầm nàng, mỗi một lần "xung kích" đều tiến vào chỗ sâu nhất......
Ngoài phòng hàn ý tập nhân, trong phòng xuân ý dạt dào.
_________________
← Ch. 014 | Ch. 016 → |