← Ch.39 | Ch.41 → |
"A..."
Kí.🌜.𝖍 ⓣ.𝐡í↪️.𝐡 vô cùng mãnh liệt làm hai chân đang quỳ của Mộ Lôi run bần bật, trông đôi chân vốn ɱảп*ⓗ 🎋h*ả*ռ*𝒽 càng thêm bất lực đáng thương.
Mộ Lôi vô thức cúi người trốn đi rồi lại bị Quyền Đình đè chặt eo. Trốn không thể trốn, lui không thể lui, cô chỉ có thể chịu đựng 𝐤♓·𝑜·á·❗ ↪️·ả·𝐦 bức người kia.
Một tay anh đè chặt thắt lưng Mộ Lôi, một tay cầm máy mát xa cọ qua cọ lại vùng cấm của cô.
"Ưm... A... Không"
Mộ Lôi không ngừng lắc Ⓜ️ôn-ⓖ né tránh, tiếc thay bàn tay khỏe khoắn sau lưng như chiếc bàn là ghìm chặt lấy eo cô.
🎋_♓_ο_á_ⓘ 𝒸_ả_𝐦 chậm rãi tích tụ, động tác vùng vẫy né tránh của Mộ Lôi càng ngày càng nhỏ, sau lại thậm chí nâng hông đón lấy động tác của Quyền Đình.
Bàn tay đang cầm gậy mát xa vươn một ngón tay đẩy dây quần lọt khe ra để máy rung trực tiếp chạm vào nhụy hoa nhạy cảm.
"Ha a..." Κ♓_𝐨_á_ï 🌜_ả_ɱ như điện giật từ dưới thân truyền lên não bộ, hai tay buông thõng bên người şℹ️ế·𝐭 ↪️·𝒽·ặ·✝️ thành nắm đấm.
Nhận thấy Mộ Lôi không còn né tránh, bàn tay 𝐧ó𝖓_ɢ ⓑ_ỏп_🌀 của anh hướng tới phía trước ôm lấy nơi 𝖒.ề.Ⓜ️ Ⓜ️ạ.i trước п●g●ự●ⓒ cô, thỏa sức xoa bóp.
"Ưm."
Bầu 𝓃-🌀ự-ⓒ và nhụy hoa đồng thời bị trêu chọc, 🎋ⓗ*⭕*á*ⓘ 𝖈ả*m 𝖐-í-ⓒ-𝐡 ⓣ♓-í-↪️-♓ làm Mộ Lôi chảy ra giọt nước mắt sinh lý, đôi tay bất giác bám lấy tay của Quyền Đình.
Mộ Lôi chủ động lắc Ⓜ️-ô𝐧-🌀 để gậy mát xa có thể đè vào mạnh hơn, n-𝖌-ự-ⓒ cũng vô thức ưỡn thẳng đ_ư_a ✌️à_🅾️ trong tay anh, dòng nước ngoài cửa hang không còn vật cản chảy xuống đùi, hình ảnh vô cùng d*m đãng.
"Ưm ha a."
Hai mắt cô mơ màng, ngón chân chậm rãi cuộn tròn, cơ thể càng ngày càng gồng cứng như một cái cung bị kéo căng.
Mộ Lôi có thể cảm giác được 𝐤♓𝑜á-ï ↪️ả-𝖒 trong cơ thể đang dần tích tụ, cả người cô căng ra. Đúng lúc sắp tới đỉnh điểm thì máy rung chợt rời đi, bàn tay đang xoa bóp của người đàn ông cũng ngừng lại.
Cảm giác tê mỏi trống rỗng từ bụng dưới xông lên não bộ, mắt hạnh rưng rưng, khao khát nhìn người đàn ông phía sau: "Chủ nhân, em còn muốn..."
"Hử? Chẳng phải ban đầu em bảo không muốn sao?" Nói đoạn, anh đặt máy mát xa sang một bên, tay thò vào trong áo 𝖓-🌀-ự-𝒸 xoa bóp quả mơ đỏ, bàn tay còn lại đẩy quần lọt khe ra rồi nhẹ nhàng búng vào hạt châu.
"A, thật thoải mái..."
Hạt châu nhạy cảm bị búng vào liên tục, mỗi một lần anh búng là cơ thể Mộ Lôi lại run lên một cái. 🎋♓0·á·𝖎 ↪️ả·ⓜ k·í·🌜·h т·♓í·c·𝒽 làm cô không ngừng 𝐜ⓗ*ả*ⓨ пư*ớ*𝒸, không dám lùi lại, chất nhầy trong suốt chảy từ trên đùi xuống tạo thành vũng nước dưới thảm. pen
Trong đầu Mộ Lôi trống rỗng, cô chỉ vô thức đón lấy động tác của người đàn ông, miệng liên tục bật ra tiếng 𝖗ê*ռ 𝐫*ỉ.
"Ha a —" Cô hét lên một tiếng, nắm chặt tay Quyền Đình, đúng lúc sắp leo tới đỉnh 𝖈ự-🌜 k-h🔴á-1 thì anh lại dừng hết toàn bộ động tác.
"A... Em rất muốn, chủ nhân..." Hai lần cao trào liên tục bị gián đoạn làm Mộ Lôi gần như mất đi lý trí, đôi mắt đỏ đậm sắp phát khóc.
Khắp người giống như bị ngàn vạn con sâu gặm cắn, đặc biệt vùng bụng dưới đang vô cùng trống rỗng.
"Chủ nhân, xin ngài cho em...", Mộ Lôi vứt bỏ lòng tự trọng cầu xin người đàn ông, cô túm lấy tay anh lắc qua lắc lại, thấy Quyền Đình vẫn không có hành động gì, Mộ Lôi sốt ruột đến độ xuýt khóc.
Dưới sự chờ đợi của cô, Quyền Đình cử động, anh chậm rãi lại gần bên tai Mộ Lôi, dùng âm thanh êm tai nói ra lời tàn nhẫn nhất.
"Hôm nay không có cao trào, nô lệ, tôi muốn em cấm dục một tuần vì tôi." Hết chương 40
- -----oOo------
← Ch. 39 | Ch. 41 → |