Vay nóng Tima

Truyện:Người Yêu Hai Mặt Của Tổng Giám Đốc - Chương 17

Người Yêu Hai Mặt Của Tổng Giám Đốc
Trọn bộ 26 chương
Chương 17
0.00
(0 votes)


Chương (1-26)

Siêu sale Shopee


Vũ Viên nằm ở trên giường, đôi tay nắm chặt níu lấy sợi tơ, trong đầu đều là tình cảnh mà cô chưa bao giờ nghĩ đến.

Một đôi nam nữ ở trên giường hô mưa gọi gió là như thế nào đây? Cù Bộ Ung tốt bụng cho cô một lời khuyên, nói với cô chính là tối hôm nay, để cho cô có một chút thời gian chuẩn bị tâm lý. Chỉ là cô sợ anh cảm thấy cô quá xa lạ......

Không biết được trước kia anh và Vũ Tiệp có làm chuyện như vậy hay không....... Cô rất muốn hỏi, nhưng chỉ sợ vừa mở miệng hỏi, liền bị lộ thân phận của cô.

Áo ngủ cô đang mặc trên người không biết có bảo thủ quá không?

Nếu như anh và Vũ Tiệp thật sự đã có quan hệ thân mật, Vũ Tiệp là người nhiệt tình, hoạt bát, tuyệt đối sẽ không ăn mặc bảo thủ giống như cô đâu.

Đồng hồ báo thức bình thường không một tiếng động nhưng vào lúc này, âm thanh tí tách tí tách của kim chỉ giây và kim chỉ phút lại trở nên thật là lớn, hơn nữa càng ngày càng rõ ràng, theo cái âm thanh kia, lòng của cô cũng nhảy theo thật nhanh.

Anh cho cô thời gian để chuẩn bị tâm lý, việc này làm cô rất cảm kích, nhưng mà nếu như cho cô có thời gian chuẩn bị tốt, có lẽ không phải chỉ một ngày, hai ngày là được.

Cốc cốc.......... Cốc cốc........

"Cô còn chưa ngủ sao? Tôi biết rõ cô nhất định đang đợi tôi."

Cù Bộ Ung đi vào trong phòng của Vũ Viên, Vũ Viên nằm ở trên giường nhìn thấy lập tức ngồi dậy, anh cảm thấy tốt cười hỏi.

"Jessica, cô không cần phải khẩn trương."

Jessica?

Bình thường anh không phải gọi cô là Vũ Tiệp sao? Thế nào lại sửa xưng hô? Vẫn cho là anh gọi Jessica tương đối thân thiết một chút?

Chỉ là khẩn trương ngẩng đầu lên, cô cũng không có suy nghĩ quá nhiều.

"Cô có muốn uống một chút rượu, ăn một chút gì đó để trợ hứng không?" Anh cố ý nói, "Nếu như cô cần, tôi có thể tìm đầu bếp chính ở nhà hàng đưa đến."

"Đã muộn như vậy, hơn mười giờ sắp đến mười một giờ rồi, có lẽ người ta đã tan việc." Cô nói thật.

"Sai rồi! Chẳng qua tôi cho là 'Có tiền có thể bắt quỷ xay cối', những lời này là đúng, tôi bỏ ra nhiều tiền, coi như là nửa đêm cũng sẽ có người mang đồ ăn tới."

"Có thứ có tiền cũng không mua nổi a? Không sợ là quỷ đưa đến?" Cô không nhịn được trả lời.

Nhìn đến trên mặt Cù Bộ Ung từ từ mở rộng nụ cười, cô cũng biết anh đang phản ứng suy nghĩ của cô quá ngây thơ.

Không sao! Cô cảm thấy mình không nói sai ở đâu cả!

"Không sao cả, cho dù là quỷ đưa đến, cũng không chỉ có một mình tôi ăn mà thôi, đừng quên tôi vừa mới nói là hai người chúng ta cùng nhau hưởng dụng, haha........."

Anh ngồi lên trên giường của Vũ Viên, đưa tay vuốt ve mặt của cô, rõ ràng cảm thấy cô run rẩy.

"Cô khẩn trương sao?"

Giọng nói của anh mang theo ngữ điệu mị hoặc, ý đồ vuốt lên trong lòng cô một chút sợ hãi.

"Tôi rất muốn nói không, chẳng qua là tôi thật sự sợ." Cô thành thực nói, giọng nói cũng có chút run run.

"Tôi cũng vậy rất khẩn trương a! Cô không có cảm giác tim của tôi đang nhảy rất nhanh hay sao?"

Anh nâng tay của cô đặt ở trên ngực của mình, để cho cô cảm giác được lồng ngực của anh đang nhảy loạn.

"Mặc dù tôi không phải là xử nam, nhưng mà tôi cũng rất khẩn trương nha! Tối nay cô sẽ cảm nhận được tôi đây có lồng ngực rộng rãi bền chắc, thân thể mạnh mà có lực......"

Anh bày tư thế, "Cô có thấy tôi còn có bắp thịt hay không?"

Cô bị động tác khoa trương, vẻ mặt của anh làm cho tức cười, cô biết là anh dịu dàng, mà ở trước mặt cô giả trang làm anh hề, chỉ là muốn vuốt lên sự khẩn trương của cô mà thôi.

"Trên ti vi tôi thấy bắp thịt của những mãnh nam kia cũng sẽ nhảy lên, sao tôi lại không thấy của anh nhảy lên?" Cô theo cử động của anh, cố ý nói.

"Nhảy?" Anh nhíu mày.

"Cô thật là cho tôi ra khỏi cái vấn đề khó khăn này, có lẽ tôi nên nghe lời cô nói, để cho cơ bắp của tôi cũng nhảy giống như những mãnh nam kia, thì ra là cô thích kiểu đó........ Thật nhìn không ra! Tôi cho là cô rất bảo thủ.............."

"Nào có nha! Tôi chỉ là........ Chỉ là đột nhiên nghĩ đến cái này mà thôi.........Tôi cũng không có.........." Mặt của cô đỏ lên.

"Được, được, tôi biết rõ!" Anh gật đầu.

"Tôi biết rõ là cô hy vọng tôi như vậy, tôi đồng ý với cô là tôi sẽ cố gắng, được không? Nếu như sau này đi làm, khi tan việc tôi sẽ nỗ lực đi phòng tập thể thao rèn luyện thân thể, ở trên giường tôi có thể giả trang thành mãnh nam, cô cảm thấy đề nghị này của tôi có tốt không? Có thể làm cho lòng của cô vui vẻ hay không......."

"Anh biết cách giữ gìn sức khỏe giảm bệnh tật, như thế là tốt lắm........" Cô không nhịn được cười, lắc đầu một cái, "Anh làm sao có thể nói ra những lời như thế? Thật là khó nghĩ Cù Bộ Ung giống như núi băng trước kia cùng với anh bây giờ, là cùng một người."

"Tôi cũng vậy, rất khó tưởng tượng cô bảo thủ như vậy, cùng với Vũ Tiệp lúc trước cùng lui tới với tôi, là cùng một người." Anh nói ngụ ý.

Nhưng Vũ Viên lại nghe không ra hàm ý trong lời nói của anh.

"Anh ở đây cười tôi sao?"

Thấy trước mặt của mình từ từ phóng đại mặt của anh, cô nuốt nước miếng một cái.

"Cô nói như vậy thì chính là như thế đi!" Anh gẩy gẩy tóc của cô, cúi đầu hôn lên Vũ Viên.

"Ừ........"

Vũ Viên buồn bực, tay nắm chặt cái chăn.

"Thả lòng một chút, nếu không sẽ để cho tôi cảm thấy ta là đại dã lang* (người xấu), làm cho tôi cảm thấy mình có tội." Anh có cảm giác giống như mình đang làm chuyện xấu, anh đưa tay ra vuốt ve ở trên người cô.

"Nếu như thấy sợ, cô có thể nhắm mắt lại."

"Ừ."

Vũ Viên gật đầu nhắm mắt lại, cảm thụ anh đang ở trên người cô thi triển ma pháp.

Đầu lưỡi của anh thâm nhập vào trong miệng của cô, nửa cưỡng bách muốn cùng với cô quấn quýt lẫn nhau, một tay kia cách một lớp quần áo mà dao động ở trên người cô, anh sử dụng bàn tay cảm thụ đường cong lung linh của cô.

Đem áo ngủ của cô tuột đến eo, tay của anh ở trên ngực cô không ngừng xoa lấy, ngón cái ở trên nụ hoa của cô nhẹ nhàng trêu trọc một cách linh hoạt, môi chậm rãi di chuyển xuống dưới.

Tay của anh nắm bộ ngực của cô, môi hôn lướt qua thân thể của cô, đầu lưỡi ở trên rốn của cô quét nhẹ, dẫn đến cô run khẽ.

"Aa.......... Ù ừ..........."

Tay của anh ở trên bụng cô bắt đầu di chuyển, làm cho cô vô cùng khó chịu.

"Jessica.................."

Đầu lưỡi của anh ở lỗ tai cô khẽ liếm lấy, như muốn lăng trì các giác quan của cô.

Tay của anh xâm nhập theo viền tơ vào trong quần lót của Vũ Viên, ở bên trong con đường u tối của cô chuẩn bị không ngừng dò tìm.

"A.......... Không................"

Cô biết anh dùng ngón tay ép nhẹ trên tiểu hạch của cô, cũng không ngừng trêu chọc ở chỗ tư mật của cô, anh làm cho cô như muốn điên cuồng.

"Nơi đó..............."

"Như thế nào?" Anh đem quần lót của cô kéo xuống, để cho hai chân cô cong lên mở rộng ra.

Cánh hoa của phái nữ hoàn toàn rộng mở trước mắt anh, Vũ Viên thử nghĩ muốn khép lại hai chân, nhưng lại bị anh nắm chặt mắt cá chân.

"Không nên nhìn, không nên nhìn............." Thật là xấu hổ! Cô cảm thấy thật sự rất xấu hổ! Tại sao anh có thể dùng ánh mắt lửa nóng của mình nhìn chăm chú vào chỗ đó của cô như vậy?

"Tôi.......... Tôi.......... Không nên nhìn.........."

"Vì sao không muốn tôi xem?"

Anh cười, ngón tay càn rỡ đang không ngừng trêu chọc ở u cốc, nhìn cô bị anh làm cho bắt đầu lay động thân thể, "Thật là đẹp, hy vọng tôi đi chết trong cơ thể em sao?".

"Tôi.........Tôi không biết........."Cô liều mạng lắc đầu, "Tôi...Nơi đó....... Không nên như vậy." Lời nói của cô có chút không mạch lạc.

"A.......... A........ Ta........... Ta............." Thân thể cô cong lên.

Nhìn cô bắt đầu nhẹ giọng khóc sụt sùi, Cù Bộ Ung cho thêm cô một cái hôn, sau đó thoát hết quần áo trên người, một mạch mà có lực chạy nước rút, rất nhanh đi vào trong cơ thể cô.

"A.............." Vũ Viên kêu đau một tiếng, "Đau........" Cô nhíu chặt lông mày, cảm giác nhoi nhói làm cho cô chảy nước mắt.

"Kiên nhẫn một chút."

Theo cô kêu đau, hạ thân của cô kẹp chặt lấy nóng bỏng của anh, Cù Bộ Ung cũng nhíu chặt lông mày, mồ hôi nhỏ giọt chảy xuống.

"Vũ Viên, anh yêu em........." Anh thổi hơi nhẹ vào bên tai của cô.

Vũ Viên, anh gọi cô là Vũ Viên sao? Có phải cô nghe nhầm? Vũ Viên kinh ngạc mở mắt ra.

Không, là cô nghe nhầm đi, anh không thể nào biết cô là Vũ Viên mà không phải là Vũ Tiệp được..............

Nhưng anh không cho cô có thời gian suy nghĩ nhiều, sau khi cảm giác cô buông lỏng thân thể, anh liền dùng sức ở trong cơ thể cô bắt đầu đâm chọc vào.

"Ừ.........A a a.......... Ừ.......... Không cần....... A....... Tôi......." Một chút đau nhói hơn nữa một cảm giác khoái cảm khó nói nên lời, cơ hồ muốn đem cô phá hủy.

Sau một hồi mạnh mà có lực chạy nước rút, anh để cho mình ở trong cơ thể của cô bắn ra tất cả dục vọng.

Phù *lau mồ hôi* xong rồi, may quá, mất mấy lít máu rồi.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-26)